Chương : 179
Minh Thần Chi Tâm đối với Minh Vương Điện có ý nghĩa trọng đại. Nó không chỉ là kiện bảo vật có thể bồi dưỡng đỉnh cấp cao thủ, đồng thời còn là tín ngưỡng của Minh Vương Điện. Thần Vương Điện cướp đi Minh Vương Chi Tâm chính là chà đạp tôn nghiêm và tinh thần của Minh Thần Điện!
Trong lịch sử Minh Vương Điện không biết có bao nhiêu cao thủ có ý đồ đoạt lại Minh Vương Chi Tâm nhưng đều không thành công. Mà Zaid lại có thể từ trong tay Thần Vương Điện đem nó đoạt lại, hành động kia đã sớm che lấp danh tiếng của Giáo Tông cùng các trưởng lão khác của Minh Vương Điện.
Nếu như hắn có dã tâm, thậm chí có thể bằng vào thanh danh của mình lật đổ đương kim Giáo Tông, trở thành lãnh tụ mới.
Minh Vương Điện Giáo Tông muốn bảo trụ địa vị của chính mình, nhất định phải khai đao với Zaid, nói hắn ăn cây táo rào cây sung, cấu kết với ngoại địch, chỉ là một cái cớ đơn giản mà thôi.
Zaid cũng hiểu rõ công lao của mình quá lớn, khiến cho đồng môn ghen ghét. Bất quá Thánh Ma Đạo Sư không muốn nói chuyện này, nghe được Trương Đức Bưu thay đổi chủ đề, trong lòng cảm kích, nghi ngờ hỏi: "U Hồn Chi Hải làm sao?"
Trương Đức Bưu tức giận nói: "Ngươi thật sự không biết? Lão ca à, ngươi làm ta thất vọng quá đi! Đệ ngàn dặm xa xôi chạy tới cứu ngươi, ngươi nói một câu như vậy liền đuổi ta đi sao? U Hồn Chi Hải tại sao lại khuếch trương ra ngoài? Chẳng lẽ không phải Minh Vương Điện các ngươi ở chỗ này có ý đồ đả thông một thông đạo của địa ngục hay sao?"
Lilith bật cười, thầm nghĩ: "Man tử lại bắt đầu trợn mắt nói láo rồi. Hắn đến U Hồn Chi Hải rõ ràng là được Hải tộc Sundae tướng quân ủy thác, từ lúc nào lại muốn tới cứu vị vong linh Thánh Ma Đạo Sư này rồi?"
Địa Ngục Chi Tử Garrosh lắc đầu nói: "Tiểu tử, ngươi đoán sai rồi. Tại đây tuyệt đối không có thông đạo thông đến Địa Ngục, nếu như mà có, nhân gian sớm đã bị đại quân Địa Ngục chiếm lĩnh rồi!"
Lilith nổi hứng tò mò, nói: "Vậy trong này rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Zaid lắc đầu nói: "Sao ta biết? Ta một mực bị trấn áp ở đây, chỉ có thể cảm thấy hắc ám ma pháp nguyên tố của U Hồn Chi Hải đang không ngừng bành trướng."
Trương Đức Bưu đau đầu vạn phần, Hải tộc ủy thác hắn tìm hiểu U Hồn Chi Hải. Lúc nhìn thấy Zaid, vốn hắn tưởng rằng Minh Vương Điện giở trò mèo, không nghĩ tới căn bản không phải là chuyện như vậy.
Zaid cười nói: "Muốn xác minh ở đây xảy ra chuyện gì, đối với lão tử mà nói đơn giản đến cực điểm. Vạn Sa Đại Trận, đi!"
Từng con cốt sa bị Thánh Ma Đạo Sư triệu hoán ra, bơi đi bốn phương tám hướng.
Zaid nhắm mắt rồi ngồi xuống, sau một lúc lâu, khóe mắt run rẩy, lộ ra một tia vui mừng không dễ nhận thấy, mở to mắt nghiêm mặt nói: "A Man, ở đây không phát sinh gì cả, chỉ là dưới biển có mấy vong linh sinh vật đang giở trò."
Trương Đức Bưu à xong một tiếng, cười nói: "Không có việc gì là tốt rồi. Lão ca ca, Minh Vương Điện các ngươi cùng Thần Vương Điện là sinh tử đại địch, Nam Cương Man tộc ta cùng Thần Vương Điện cũng có thù không đội trời chung, không bằng hai chúng ta kết minh, thế nào?"
Zaid nháy mắt mấy cái, trong lòng thầm nhủ: "Tiểu tử này lúc nào dễ lừa vậy, vậy mà cũng tin lời ta?"
Thánh Ma Đạo Sư ước gì hắn chuyển chủ đề, cười nói: "Nam Cương muốn cùng Minh Vương Điện ta kết minh, hắc hắc, cái này cũng phải nhìn thực lực Nam Cương ngươi! A Man, nếu như ngươi có thể đem năm đại chủ thành Man tộc thống nhất, đem cao thủ của chủ thành tụ họp lại cùng một chỗ mới có tư cách cùng Minh Vương Điện ta kết minh!"
Nam Cương chủ thành Tanya thần miếu được xưng tụng là cao thủ thì chỉ có bảy vị trưởng lão, thực lực này cũng không nằm trong mắt Minh Vương Điện. Nhưng mà ngoại trừ Nam Cương chủ thành ra, ngoài rừng rậm còn có năm đại chủ thành, cao thủ đông đảo.
Ví dụ như Thiên Quận chủ thành, có Già La cùng Ma La lưỡng đại thế gia, thực lực hai thế gia cùng Tanya thần miếu không kém bao nhiêu.
Nếu tính thêm cao thủ năm đại chủ thành, hơn nữa còn có một vị cao thủ "trẻ tuổi tài cao tiền đồ vô lượng" như Trương Đức Bưu, đích xác hoàn toàn có tiền vốn để kết minh cùng Minh Vương Điện.
Bất quá Man tộc năm đại chủ thành thuộc về Hắc Kì Trấn Man Binh, là một trong Bát Trụ Quốc của Bắc Chu đế quốc, cùng Nam Cương chủ thành không hay qua lại, cho nên Zaid mới có thể nói Nam Cương là một nắm đất rời rạc.
"Ta nếu muốn thống nhất Nam Cương cũng là chuyện dễ dàng." Trương Đức Bưu mỉm cười nói: "Nam Cương Man tộc ta luôn tôn thờ thực lực, nắm đấm lớn chính là đạo lí, cho nên năm đó Hắc Kì Quân Đại Trụ Quốc mới có thể làm cho Nam Cương phân liệt. Hôm nay thực lực của ta ở Nam Cương có thể nói đứng đầu, thống nhất Nam Cương tự nhiên không phải nói chơi."
"A Man, ngươi quá coi thường năm đại chủ thành rồi!"
Zaid cười lạnh nói: "Nam Cương năm đại chủ thành cao thủ đông đảo, đâu khí hóa hình cao thủ có gần ba mươi vị! Trong đó ở Hắc Thủy Thành, A Nhĩ Đan Man Chuy Đại Trụ Quốc là trực hệ hậu duệ của Nam Cương Thánh Phụ A Mộc của các ngươi, là cao thủ Đấu Khí Hóa Hình đỉnh phong. Năm đó lúc ở Lợi Đán thành, ta đã cùng hắn giao thủ một lần, bất phân thắng bại. Ngươi muốn thống nhất Nam Cương, còn phải hỏi bọn hắn có đáp ứng không đã!"
Trương Đức Bưu khuôn mặt có chút động dung. A Nhĩ Đan Man Chuy là Hắc Kì Trấn Man Binh Trụ Quốc đại tướng quân, chưởng quản Hắc Kì Trấn Man Binh, cũng là thiên tài trong thiên tài của Nam Cương. Nhưng hắn không nghĩ tới A Nhĩ Đan đã từng cùng Zaid giao thủ, hai người không ai làm gì được ai, đủ thấy thực lực của A Nhĩ Đan!
"Thời điểm Zaid đi Lợi Đản thành cách nay đã tám chín năm. Đó là lúc Tam Đầu Địa Ngục Khuyển chạy đến tìm Tiểu Hắc, liên lụy đến các phương thế lực. Năm đó A Nhĩ Đan là cao thủ Đấu Khí Hóa Hình đỉnh phong, hôm nay chín năm qua đi, khó bảo đảm hắn sẽ không trở thành Đấu Thánh. Cái này thật có chút khó giải quyết!"
Chín năm trước Tam Đầu Địa Ngục Khuyển đại náo Lợi Đán Thành, cùng với chuyện một trăm năm trước Kim Quang Hống đại náo Ngự Kinh Hoa Thành, liên lụy tất cả đại cao thủ của các thế lực, đều là chuyện đại sự.
Trương Đức Bưu đối với những chuyện này càng biết nhiều càng cảm thấy trong đó có gì đó ẩn giấu.
"Đúng rồi, lão ca ca, dưới biển là cái gì?" Trương Đức Bưu đột nhiên hỏi.
Zaid không cần nghĩ ngợi, thốt ra: "Phía dưới là di tích Thánh Nguyên thời đại…" nói đến đây, Thánh Ma Đạo Sư hoàn toàn tỉnh ngộ, thò tay tự tát miệng mình hai cái, cả giận nói: "Móa, cho mày nhiều chuyện nè!"
Trương Đức Bưu cười lạnh hắc hắc, Lilith cũng không nhịn nổi. Zaid chán nản nói: "Tốt rồi, coi như ngươi lợi hại! Ta vừa rồi triệu hoán cốt sa, xác minh vùng biển trăm dặm dưới U Hồn Chi Hải đúng là có phát hiện một di tích. Căn cứ kiến trúc kết cấu mà nhìn, hẳn là sản vật của Thánh Nguyên thời đại. Phiến di tích kia vì chịu tổn hại nên hắc ám nguyên tố từ trong lỗ hổng mới chảy ra, từ đó hình thành nên U Hồn Chi Hải. Trước đó không lâu ở U Hồn Chi Hải xuất hiện một lần biển động, chắc là do trận biển động này đã làm lỗ hổng của di tích rộng ra, khiến cho U Hồn Chi Hải khuếch trương trên phạm vi lớn."
Trương Đức Bưu tinh thần chấn động. Thánh Nguyên thời đại là thời kì đỉnh phong của văn minh ma pháp và đấu khí. Tâm pháp ma pháp cùng đấu khí lưu truyền tới nay phần lớn là kết tinh văn minh của thời đại đó.
Trong đó mười chủng tâm pháp trên Kì Công Đấu Khí Bảng, ngoại trừ Long Mông Bảo Tượng là do người sau này sáng tạo ra, còn chín chủng khác đều là tâm pháp lưu truyền từ thời đại Thánh Nguyên tới nay.
Hơn nữa chín chủng tâm pháp này, ngoại trừ Đấu Chiến Thắng Quyết, nhưng thứ khác phần lớn đều là đấu khí tâm pháp bình thường của thời đại kia!
Không gian Thánh Nguyên Vương Tọa chính là sản vật của thời đại kia. Chỉ cần liên quan tới Thánh Nguyên thời đại, vậy thì có nghĩa là liên quan đến nguồn tài phú vô tận!
Zaid cười lạnh nói: "Ngươi đừng cao hứng quá sớm. Hắc ám nguyên tố ở đây nồng đậm như thế, theo ta thấy, cái di tích kia hẳn là thí nghiệm thất bại của một vị vong linh ma pháp sư cấp Bán Thần của Thánh Nguyên thời đại, đối với ngươi không có tác dụng nào!"
Trương Đức Bưu cười nói: "Hữu dụng hay không còn phải nhìn cái mới biết được. Chẳng lẽ lão ca ca ngươi không nghĩ đi đến tìm kiếm thí nghiệm thất bại của vị Bán Thần cường giả này hay sao?"
Thánh Ma Đạo Sư cười hắc hắc: "Dĩ nhiên muốn, nhưng mất lòng trước được lòng sau, nếu bên trong có bảo vật, chúng ta chia 3-7!"
Trương Đức Bưu gật đầu nói: "Ngươi ba ta bảy, cũng hợp tình hợp lí!"
"Là ta bảy ngươi ba!" Zaid dựng râu trừng mắt, nhe răng cười nói: "Ranh con, trong khoảng thời gian lão tử bị trấn áp này, đã phá hủy tín ngưỡng Minh Thần trong lòng, thực lực đại tăng, thậm chí có thể triệu hồi ra Địa Ngục Chi Tử trợ giúp. Lần này ngươi không có lão phong tử bên người, cho ngươi ba thành cũng là xem trọng chuyện cùng nhau trải qua sinh tử trước kia, vậy đã là tình nghĩa lắm rồi!"
Trương Đức Bưu mảy may không nhường, nói: "Thái Ca đã tiến hóa hoàn toàn, trở thành Quanh Minh Hắc Ám song thuộc tính siêu giai ma thú. Hơn nữa thực lực tiểu đệ ta so với Kiếm Thánh chẳng chút kém hơn, chưa hẳn yếu hơn so với thực lực ngươi!"
"Con Kim Quang Hống kia tiến hóa thành công rồi?"
Zaid lại càng hoảng sợ, cả kinh kêu lên: "Làm sao có thể? Nó là quang minh ma thú, làm sao có được hai loại thuộc tính quang ám cùng lúc? Được rồi, loại vấn đề này hãy để Minh Thần đau đầu đi, nếu như con Kim Quang Hống kia thật sự đã tiến hóa thành công, thực lực chúng ta đích thực tương đương. Ngươi cũng không cần cãi, phía dưới nếu quả thực có bảo vật, vậy thì mỗi người dựa vào thực lực mà thu!"
Hai người rốt cuộc đạt thành nhất trí, yên tĩnh ngồi xuống, chờ Thái Ca trở về.
Lilith tò mò nhìn hai người bọn họ, trong lòng buồn bực không thôi. Hai tên kia cũng có thể cho là đương kim siêu cấp cường giả trên đời, nhưng không có chút phong độ cường giả nào, hơn nữa bọn hắn tuy là hảo hữu, luôn miệng nói chuyện giao tình với nhau, nhưng vẫn ngáng chân, đập đá xếp hình nhau, sợ bị đối phương chiếm tiện nghi.
Khiến nàng cảm thấy hiếu kì nhất chính là Zaid vì Minh Vương Điện lập được nhiều đại công, nhưng lại bị Giáo Hoàng Minh Vương Điện cùng chư vị trưởng lão hãm hại, trấn áp ở chỗ này, nhưng mà vị vong linh Thánh Ma Đạo Sư này lại không có một chút nộ khí nào cả.
Hơn nữa Trương Đức Bưu đối với chuyện này cũng không hỏi han gì, tựa hồ Zaid không tức giận là đương nhiên, nếu như hắn nổi khùng, ngược lại không bình thường rồi.
"Hai tên cổ quái…"
Thánh Nữ đại nhân nháy nháy mở to mắt, rốt cuộc nhịn không được sự tò mò trong lòng mà cẩn thận hỏi từng chút: "Thánh Ma Đạo Sư đại nhân, ngài lập đại công, nhưng đồng môn ngài lại đem ngài trấn áp, muốn giết ngài, chẳng lẽ ngài không muốn báo thù sao?"
Zaid liếc nàng dò xét, quay đầu hướng Man tử nói: "A Man, bé gái Thú tộc bên cạnh ngươi này không phải người cùng đường với chúng ta, ngươi bắt cóc ở đâu đến vậy hả?"
Lilith chán nản, thoáng nhìn Trương Đức Bưu cũng gật đầu xưng phải, tỏ rõ quan điểm đồng ý của hắn, trong lòng càng bực bội, giận dữ nói: "Các ngươi một tên điên, một tên bạo lực cuồng, ai cùng chung đường với các ngươi chứ?"
Zaid cười hắc hắc, nói: "A Man, nếu như tộc nhân Nam Cương Man tộc hiểu lầm ngươi có dã tâm bừng bừng, liền đánh ngươi chửi ngươi, thậm chí muốn giết ngươi, ngươi có thể hay không nổi giận, hướng Nam Cương Man tộc trả thù?"
"Ta là người, đương nhiên cũng sẽ nổi giận, nhưng tuyệt sẽ không trả thù."
Trương Đức Bưu lạnh nhạt nói: "Bởi vì họ là Nam Cương Man tộc, ta cũng là Nam Cương Man tộc. Đánh ta mắng ta giết ta thì đã sao? Ta vẫn sẽ vì chủng tộc của ta tận tâm tận lực."
Zaid cười nhạt một tiếng, nói: "Ta cũng vậy."
Lilith ngạc nhiên. Hai nam nhân một già một trẻ này tuy rằng đồng dạng giảo hoạt, đồng dạng vô sỉ, đồng dạng xấu xa đến tột đỉnh, nhưng lại khiến cho nội tâm của nàng thấy cảm động, cảm thấy trên người bọn họ có một loại cao thượng khiến người khác phải khâm phục, nghiêng người kính trọng bọn họ.
Loại chuyện thế này, nàng chưa từng gặp qua.
"Có lẽ đây mới là nguyên nhân bọn họ có thể trở thành hảo hữu." Lilith thầm nghĩ trong lòng.
Qua mấy canh giờ, Thái Ca rốt cuộc cũng chở Tiểu Hắc đến, nhìn thấy một chó một cọp này, Zaid trong lòng thấy kinh: "Con Kim Quang Hống này quả nhiên tiến hóa thành công rồi! Quang ám thuộc tính tương trùng, như thế nào cùng lúc tập trung trên người một con ma thú?"
Đại ác ma Garrosh cũng lộ ra vẻ e sợ. Kim Quang Hống cũng ít khi thấy, một con Hống trưởng thành thì càng thêm hiếm có rồi, mà một Kim Quang Hống đồng thời có quang ám thuộc tính, vậy cũng chỉ có thần linh mới có thể giải thích rõ ràng được!
Huống chi còn có một Song Đầu Địa Ngục Khuyển. Garrosh tuy tự cho là Địa Ngục Chi Tử, nhưng kì thật hắn trong Địa Ngục chỉ là địa vị trung đẳng, còn không có địa vị cao như Song Đầu Khuyển.
Garrosh ra lệnh cho con Bát Mục Minh Thiềm kia mở miệng ra, mấy người đều tiến vào trong bụng con thiềm thừ khổng lồ, kín đáo đi vào trong lòng biển cả.
Trương Đức Bưu cẩn thận dò xét. Chỉ thấy bên trong bụng Bát Mục Minh Thiềm rõ ràng cực kì rộng rãi, không khí cũng không ô trọc như trong tưởng tượng. Bên trong quả thực là một hoàng cung xa hoa, màn che rũ xuống, lửa đèn chớm tắt, châu quang bảo khí.
Trên vách nội tạng thiềm thừ treo Trường Minh Đăng chế tác bằng dầu Giao nhân( người rắn), tầng cao nhất lại khảm nạm tám khỏa dạ minh châu cực lớn, dưới mặt đất phủ thảm hoa lệ, phía trước có một giường mây hoa mĩ, bên giường rõ ràng còn có bảy nữ yêu kiều diễm, đang đàn tấu các loại nhạc khí!
Bọn họ vừa đi vào, những nữ yêu kia vội thả nhạc khí trong tay, vặn vẹo vòng eo đón khách, đu trên cánh tay tráng kiện của Garrosh, hiếu kì dò xét bọn Trương Đức Bưu, kiều thanh kiều khí nói: "Đại vương, sao mà đi lâu như vậy? Mấy vị này là khách nhân của đại vương sao?"
Garrosh cười nói: "Mấy bảo bối của ta, lão đầu hèn mọn bỉ ổi này chính là Zaid, người đã triệu hoán bổn tọa ra. Vị này là tuổi trẻ tài cao, cao thủ Nam Cương Man tộc Đức Bưu Man Chuy!"
Về phần Lilith, bởi vì nàng là một Shaman, thực lực lại thấp, tất bị đại ác ma bỏ qua mất.
"Ngươi chính là Zaid đại danh đỉnh đỉnh?" Mấy vị nữ yêu cao thấp dò xét Thánh Ma Đạo Sư, lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.
Zaid dương dương đắc ý nhìn Man tử, cười nói: "Không nghĩ tới tên tuổi của ta rõ ràng vang dội như vậy! Mấy vị phu nhân, đấy chỉ là hư danh, hư danh mà thôi, không cần phải nói!"
Một vị nữ yêu cười khanh khách nói: "Cũng không phải hư danh a! Nhân phẩm của ngài trong Ngưu Đầu Quái cũng không phải tốt như thế! Lần này đại vương nhà ta nếu như không phải muốn mang bọn ta đi ra ngoài giải sầu, mới không để ý đến triệu hoán khế ước của ngươi!"
Zaid gượng cười hai tiếng, mặt đen thui không nói thêm gì nữa.
Bảy nữ yêu kia lại đưa ánh mắt lên người Trương Đức Bưu, nũng nịu cười nói: "Đức Bưu các hạ, nghe nói Nam Cương Man tộc các ngươi có đấu khí xuất phát từ trời đất, quả nhiên là hán tử, khó trách đại vương nhà ta ưu ái với các hạ!"
Trương Đức Bưu mỉm cười nói: "Hư danh, một chút hư danh mà thôi, không cần phải nói!"
Một nữ yêu trong đó hé miệng cười nói: "Đây cũng không phải hư danh a, trong Địa Ngục Tam Thống Lĩnh của chúng ta có một người cũng là Nam Cương hào kiệt."
"Câm miệng!" Garrosh quát lạnh một tiếng, trầm mặt xua tay nói: "Các ngươi lui xuống đi!"
Bảy vị nữ yêu câm như hến, cúi đầu li khai.
Garrosh mặt giãn ra, cười nói: "Hai vị, mời xem!" Dứt lời, dạ minh châu trên đỉnh đầu đột nhiên sáng lên, cảnh trí trong nước đều rơi vào trong minh châu. Tám khỏa minh châu này không ngờ lại là mắt của Bát Mục Minh Thiềm!
Trương Đức Bưu quan sát tình hình trên biển, nhưng trong lòng nghi hoặc vạn phần: "Trong Địa Ngục sao lại có thể có người Nam Cương ta? Hơn nữa nghe ngữ khí phu nhân của Garrosh, người nọ còn đảm nhiệm chức vị quan trọng trong Địa Ngục, so với địa vị của Garrosh còn cao hơn."