Chương 126: Lão đại các người là người máy không biết mệt
Ông nội Trần vẫn chưa tỉnh lại. Trần Minh cũng ngã bệnh, tình hình của King Trần lập tức loạn cào cào. Liên tiếp có điện thoại gọi đến tìm hiểu tin tức. Vĩnh An và Khương Đồng hầu như đầu tắt mặt tối.
Nhất là Vĩnh An, mọi việc của tập đoàn không qua tay Trần Minh thì chỉ trút lên đầu cậu ta. Khương Đồng chỉ biết đao to búa lớn nhưng chỉ biết đánh đấm, ba cái việc giấy tờ chữ số thì mù tịt không thể nhờ vả gì.
Bây giờ điều mà Vĩnh An rối nhất là chuyện hai vị chủ tử của King Trần đều đang nằm một chỗ trong bệnh viện. Chuyện này không thể nào giấu được lâu, trước sau cũng lộ. Một khi chuyện này lộ ra, sóng gió sẽ kéo đến. Bản thân cậu ta thấp cổ bé họng làm sao chống đỡ?
Cũng may mấy năm nay Trần Minh đã toàn diện chấn nhiếp được đám cổ đông và cao tầng lão thành, cho dù có gì dao động cũng không làm nên trò gì lớn lắm, cái cậu ta sợ là thời điểm này nếu những kẻ có ác ý nhúng tay vào, sự việc sẽ phức tạp hơn.
Chuyện này nghĩ trước nghĩ sau, Vĩnh An thấy tốt nhất là nói với Trần Minh. Vì vậy mà cậu ta nhanh chóng soạn ra một ít công văn quan trọng mang tới bệnh viện.
Nói là làm, cậu ta gọi cho Khương Đồng sắp xếp đội ám vệ bảo vệ bên ngoài bệnh viện, còn bản thân Khương Đồng trấn giữ ở Tổng bộ King Trần phòng ngừa bất trắc.
Vừa tới hành lang đi lên phòng bệnh của Trần Minh, Vĩnh An đụng phải Ái Triêm vừa đi thăm ông nội Trần trở về. Nhìn thấy trên tay Vĩnh An mang theo một xấp tài liệu, cô nhíu mày:
- Vĩnh An, cậu mang theo cái gì vậy?
- Cô chủ nhỏ. Có một số việc muốn hỏi ý kiến cậu chủ.
Cô nhìn Vĩnh An chép miệng:
- Anh ấy vừa mới mổ được một ngày. Các người nghĩ lão đại của các người là người máy không biết mệt sao?
Vĩnh An gãi gãi đầu khó xử:
- Tôi biết chứ. Nhưng...
Ngay lúc này, Khương Đồng cũng từ bên ngoài chạy tới. Ái Triêm thấy vẻ mặt hớt hơ hớt hải không giống thường ngày của Khương Đồng nên chặn lại:
- Khương Đồng. Làm sao vậy?
Vẻ mặt Khương Đồng trầm trọng nhìn cô không biết có nên nói hay không. Ái Triêm biết hai người trợ lý này của anh là không tin tưởng mình. Nhưng Trần Minh sức khỏe còn chưa hồi phục, giờ phút này cô quyết không để hai người họ làm phiền đến anh.
- Bao năm nay chuyện gì của King Trần cũng một tay Trần Minh sắp xếp. Hai người là trợ lý đắc lực của anh ấy, không lẽ một chút kỹ năng cũng không học được? Nếu chuyện gì cũng một tay chủ tịch xử lý, vậy tiền lương hậu hĩnh trả cho các người có phải phung phí quá rồi hay không? Đêm qua sau khi hết thuốc tê, anh ấy cả đêm không ngủ được. Giờ mới chợp mắt được một lát.
Vĩnh An vừa thấy Khương Đồng xuất hiện là đã biết sự tình không ổn. Mà sự cố chấp của Ái Triêm thì cậu ta cũng đã được chứng kiến.
- Cô chủ. Chúng tôi thực chất đã tận lực rồi. Nếu giờ không có chỉ đạo của cậu chủ, sự việc sẽ không cứu vãn được nữa.
- Chuyện gì? Nói tại đây đi. Nếu cả tôi cũng không giúp được hai người thì hãy làm phiền đến anh ấy.
Khương Đồng không biết phải làm sao nên đánh mắt nhìn sang Vĩnh An. Vĩnh An bất đắc dĩ chép miệng gật đầu một cái, lúc này Khương Đồng mới bắt đầu nghiêm túc nói:
- Cổ phiếu của King Trần từ nửa tiếng trước đã bắt đầu tụt dốc thê thảm.
Vĩnh An trợn trừng mắt:
- Nửa tiếng trước? Không phải tôi vừa rời khỏi tập đoàn mới hơn nửa tiếng sao?
Khương Đồng gật đầu:
- Đúng. Cậu vừa đi khỏi thì bên này đã xảy ra chuyện.
Ái Triêm nhíu mày:
- Tại sao?
- Có người để lộ tình hình sức khỏe của lão đại. Còn nói lão đại có thể sẽ không qua khỏi.
Vĩnh An nghiến răng:
- Cái gì? Tên khốn nạn nào dám trù ếm lão đại như thế hả?
- Đã lan truyền đầy trên mạng. Vậy nên tôi mới chạy tới đây.
Ái Triêm không còn lạ gì những sự vụ này. Ở bên cạnh Trần Minh sáu năm, cô đã từng chứng kiến không ít quan hệ lợi hại của lợi ích và tranh đoạt.
Lúc Trần Minh vừa trở thành người thừa kế trẻ tuổi, từ trong tay ông nội tiếp quản King Trần, đã khiến không ít người bất mãn. Tính tình Trần Minh còn nông nổi không chấn nhiếp ảnh được thế cục nên nhiều lần nổi trận lôi đình.
Ông nội Trần dành thời gian bổ túc cho cô một ít nghiệp vụ trong kinh doanh, dạy cô chút mánh khóe xử sự để dỗ ngọt anh, lái cho anh chèo chống qua cơn bão.
Sau khi Trần Minh trưởng thành, đôi cánh cứng rắn rồi, khả năng kìm nén tốt hơn, vai trò của cô trở nên mờ nhạt.
Hiện nay ông nội hôn mê bất tỉnh, tin tức Trần Minh cũng trụ không vững lan ra, chắc chắn đám người đó kiềm chế ngần ấy năm sẽ muốn trở mình náo loạn một phen cũng không có gì là lạ:
- Có biết là ai không?
- Còn đang điều tra.
Ái Triêm rất hiểu những phiền hà mà bọn tiểu nhân kia gây ra nếu không ngăn chặn kịp. Năm đó mặc dù bất mãn với Trần Minh nhưng có ông nội trấn giữ nên cho dù có tinh thần làm loạn thì ở trong mắt những người đó cũng còn phải nhìn mặt ông.
Hiện tại bọn họ dám chọn thời điểm này để ra tay, có nghĩa là biết ông không còn sức để nhúng tay.
- Anh đã kiểm tra người bên cạnh chưa?
Khương Đồng lắc đầu:
- Người của chúng ta không có vấn đề. Tôi sẽ tra người của bệnh viện một chút.
Nhất là Vĩnh An, mọi việc của tập đoàn không qua tay Trần Minh thì chỉ trút lên đầu cậu ta. Khương Đồng chỉ biết đao to búa lớn nhưng chỉ biết đánh đấm, ba cái việc giấy tờ chữ số thì mù tịt không thể nhờ vả gì.
Bây giờ điều mà Vĩnh An rối nhất là chuyện hai vị chủ tử của King Trần đều đang nằm một chỗ trong bệnh viện. Chuyện này không thể nào giấu được lâu, trước sau cũng lộ. Một khi chuyện này lộ ra, sóng gió sẽ kéo đến. Bản thân cậu ta thấp cổ bé họng làm sao chống đỡ?
Cũng may mấy năm nay Trần Minh đã toàn diện chấn nhiếp được đám cổ đông và cao tầng lão thành, cho dù có gì dao động cũng không làm nên trò gì lớn lắm, cái cậu ta sợ là thời điểm này nếu những kẻ có ác ý nhúng tay vào, sự việc sẽ phức tạp hơn.
Chuyện này nghĩ trước nghĩ sau, Vĩnh An thấy tốt nhất là nói với Trần Minh. Vì vậy mà cậu ta nhanh chóng soạn ra một ít công văn quan trọng mang tới bệnh viện.
Nói là làm, cậu ta gọi cho Khương Đồng sắp xếp đội ám vệ bảo vệ bên ngoài bệnh viện, còn bản thân Khương Đồng trấn giữ ở Tổng bộ King Trần phòng ngừa bất trắc.
Vừa tới hành lang đi lên phòng bệnh của Trần Minh, Vĩnh An đụng phải Ái Triêm vừa đi thăm ông nội Trần trở về. Nhìn thấy trên tay Vĩnh An mang theo một xấp tài liệu, cô nhíu mày:
- Vĩnh An, cậu mang theo cái gì vậy?
- Cô chủ nhỏ. Có một số việc muốn hỏi ý kiến cậu chủ.
Cô nhìn Vĩnh An chép miệng:
- Anh ấy vừa mới mổ được một ngày. Các người nghĩ lão đại của các người là người máy không biết mệt sao?
Vĩnh An gãi gãi đầu khó xử:
- Tôi biết chứ. Nhưng...
Ngay lúc này, Khương Đồng cũng từ bên ngoài chạy tới. Ái Triêm thấy vẻ mặt hớt hơ hớt hải không giống thường ngày của Khương Đồng nên chặn lại:
- Khương Đồng. Làm sao vậy?
Vẻ mặt Khương Đồng trầm trọng nhìn cô không biết có nên nói hay không. Ái Triêm biết hai người trợ lý này của anh là không tin tưởng mình. Nhưng Trần Minh sức khỏe còn chưa hồi phục, giờ phút này cô quyết không để hai người họ làm phiền đến anh.
- Bao năm nay chuyện gì của King Trần cũng một tay Trần Minh sắp xếp. Hai người là trợ lý đắc lực của anh ấy, không lẽ một chút kỹ năng cũng không học được? Nếu chuyện gì cũng một tay chủ tịch xử lý, vậy tiền lương hậu hĩnh trả cho các người có phải phung phí quá rồi hay không? Đêm qua sau khi hết thuốc tê, anh ấy cả đêm không ngủ được. Giờ mới chợp mắt được một lát.
Vĩnh An vừa thấy Khương Đồng xuất hiện là đã biết sự tình không ổn. Mà sự cố chấp của Ái Triêm thì cậu ta cũng đã được chứng kiến.
- Cô chủ. Chúng tôi thực chất đã tận lực rồi. Nếu giờ không có chỉ đạo của cậu chủ, sự việc sẽ không cứu vãn được nữa.
- Chuyện gì? Nói tại đây đi. Nếu cả tôi cũng không giúp được hai người thì hãy làm phiền đến anh ấy.
Khương Đồng không biết phải làm sao nên đánh mắt nhìn sang Vĩnh An. Vĩnh An bất đắc dĩ chép miệng gật đầu một cái, lúc này Khương Đồng mới bắt đầu nghiêm túc nói:
- Cổ phiếu của King Trần từ nửa tiếng trước đã bắt đầu tụt dốc thê thảm.
Vĩnh An trợn trừng mắt:
- Nửa tiếng trước? Không phải tôi vừa rời khỏi tập đoàn mới hơn nửa tiếng sao?
Khương Đồng gật đầu:
- Đúng. Cậu vừa đi khỏi thì bên này đã xảy ra chuyện.
Ái Triêm nhíu mày:
- Tại sao?
- Có người để lộ tình hình sức khỏe của lão đại. Còn nói lão đại có thể sẽ không qua khỏi.
Vĩnh An nghiến răng:
- Cái gì? Tên khốn nạn nào dám trù ếm lão đại như thế hả?
- Đã lan truyền đầy trên mạng. Vậy nên tôi mới chạy tới đây.
Ái Triêm không còn lạ gì những sự vụ này. Ở bên cạnh Trần Minh sáu năm, cô đã từng chứng kiến không ít quan hệ lợi hại của lợi ích và tranh đoạt.
Lúc Trần Minh vừa trở thành người thừa kế trẻ tuổi, từ trong tay ông nội tiếp quản King Trần, đã khiến không ít người bất mãn. Tính tình Trần Minh còn nông nổi không chấn nhiếp ảnh được thế cục nên nhiều lần nổi trận lôi đình.
Ông nội Trần dành thời gian bổ túc cho cô một ít nghiệp vụ trong kinh doanh, dạy cô chút mánh khóe xử sự để dỗ ngọt anh, lái cho anh chèo chống qua cơn bão.
Sau khi Trần Minh trưởng thành, đôi cánh cứng rắn rồi, khả năng kìm nén tốt hơn, vai trò của cô trở nên mờ nhạt.
Hiện nay ông nội hôn mê bất tỉnh, tin tức Trần Minh cũng trụ không vững lan ra, chắc chắn đám người đó kiềm chế ngần ấy năm sẽ muốn trở mình náo loạn một phen cũng không có gì là lạ:
- Có biết là ai không?
- Còn đang điều tra.
Ái Triêm rất hiểu những phiền hà mà bọn tiểu nhân kia gây ra nếu không ngăn chặn kịp. Năm đó mặc dù bất mãn với Trần Minh nhưng có ông nội trấn giữ nên cho dù có tinh thần làm loạn thì ở trong mắt những người đó cũng còn phải nhìn mặt ông.
Hiện tại bọn họ dám chọn thời điểm này để ra tay, có nghĩa là biết ông không còn sức để nhúng tay.
- Anh đã kiểm tra người bên cạnh chưa?
Khương Đồng lắc đầu:
- Người của chúng ta không có vấn đề. Tôi sẽ tra người của bệnh viện một chút.