Chương : 197
"Ùm."
Nước hồ lạnh lẽo chảy qua người Mục Trần, hắn như một con kình ngư lặn sâu xuống hồ nước. Càng lặn xuống hắn càng cảm nhận rõ ràng áp lực cường đại tứ phương tám hướng đang ép tới muốn nghiền hắn thành cám.
Mục Trần chẳng hề thúc giục linh lực phòng hộ cơ thể, chỉ bằng thân máu thịt lặn xuống, mặc cho thân thể chịu đựng thủy áp đáng sợ.
Đôi mắt đen láy của Mục Trần vẫn chăm chú nhìn xuống nơi sâu nhất của hồ nước, áp lực nước càng lúc càng tăng. Ước chừng vài phút sau, hắn phải ngừng lại, vì áp lực đã bắt đầu khiến cơ thể hắn cảm giác đau đớn.
Mục Trần liếc nhìn lên lại phía trên, chỉ thấy được một khoảng sáng nhỏ. Hiện tại có lẽ hắn đã ở sâu vài trăm thước dưới mặt nước.
Hồ nước này cũng không tầm thường, linh lực nồng đậm đầy trong nước, áp lực cường đại khiến Thần Phách cảnh hậu kỳ như hắn cũng cảm thấy khó chịu.
Tu luyện ở cái chỗ thế này cũng không tệ lắm.
Mục Trần nghĩ vậy cũng gật gù, rồi lựa thế ngồi xếp bằng ngay tại chỗ, thần sắc trở nên nghiêm túc.
"Bủm bủm."
Mục Trần thở ra một đám bóng khí, hai mắt nhắm lại, tâm thần chìm vào khí hải.
- Có thể bắt đầu chưa?
Mục Trần cất tiếng hỏi Cửu U Tước đang nằm nghỉ trên đóa hoa Mandala.
Cửu U Tước gật đầu, hai cánh vẫy vẫy, hắc viêm ào ạt túa ra. Nó nhìn Mục Trần, thản nhiên nói:
- Nếu ngươi đã chuẩn bị tốt, vậy bắt đầu đi. Nhớ kỹ, một khi không chịu nổi thì cứ tạm thời buông tha, đừng có thân lừa ưa nặng.
Mục Trần thần sắc ngưng trọng, gật đầu thật mạnh.
- Vậy bắt đầu đi!
Cửu U Tước cũng không nhiều lời, cánh chim vỗ, hắc viêm nồng đậm ùn ùn tuôn ra, trực tiếp lao tới Thần Phách Mục Trần ngồi xếp bằng trên quang luân linh lực.
Thần Phách Mục Trần cũng mặt mày nghiêm túc, tay kết ấn nhỏ, linh lực hắc ám hùng hậu bộc phát ra, bảo vệ lấy nó.
"Phừng phừng!"
Hắc viêm nhanh chóng ập đến, nháy mắt phủ cả Thần Phách Mục Trần lẫn quang luân linh lực, va chạm với linh lực hắc ám, nhất thời bùng lên những âm thanh bị đốt cháy. Mục Trần có thể nhận thấy rõ linh lực của mình khi tiếp xúc hắc viêm nhanh chóng bị nó đốt bốc hơi đi mất.
Trước đây mượn lực của Cửu U Tước điều khiển một chút Cửu U Hỏa, thành ra không bị nó phản phệ. Nhưng tình huống lúc này hẳn nhiên hắn không chủ động điều khiển năng lực Cửu U Hỏa, thì thanh lợi kiếm ấy bắt đầu bày ra sự nguy hiểm tột độ của nó.
Linh lực ào ào bốc hơi, Mục Trần quát khẽ một tiếng, quang luân linh lực phát sáng chói lóa, linh lực hùng hậu hơn được thúc giục tuôn ra, xuyên phá hắc viêm hừng hực, chui ra khí hải, chạy dọc theo kinh mạch.
Mỗi luồng linh lực thoát ra khỏi khí hải đều bị hắc viêm thiêu đốt, hơn nữa hắc viêm theo đó xuất hiện trong kinh mạch Mục Trần. Nhiệt độ đó khiến hắn lập tức run rẩy.
Đau nhức bắt đầu lan tràn, cơ thể càng lúc càng run rẩy mãnh liệt hơn.
Mục Trần cắn răng chịu đựng đau nhức toàn thân, linh lực thúc giục vận chuyển liên tục. Những luồng linh lực càng chạy xa trong cơ thể thì càng trở nên mỏng manh, vì hắc viêm không ngừng thiêu đốt.
"Phừng! Phực!"
Trong cơ thể Mục Trần lúc này rất nóng, từng đạo linh lực chạy đi, nhưng trước khi nó có thể đi hết kinh mạch đã bị Cửu U Hỏa đeo bám hoàn toàn thiêu đốt.
Tiêu hao cực kỳ kinh khủng, mượn áp lực nước bên ngoài, Cửu U Hỏa dần có dấu hiệp dung hợp vào linh lực, thế nhưng đến khi linh lực bị đốt gần như không còn thì cỗ dung hợp linh lực đó kết thúc trong thất bại.
Mục Trần lúc này như đang tiến hành thay máu, chẳng qua hiện tại không phải máu huyết, mà là linh lực. Hắn cần toàn bộ linh lực hắc ám bình thường trong người phải chuyển hóa hết thành linh lực tinh khiết dung hợp Cửu U Hỏa.
Những luồng linh lực bị đốt đến cháy gần hết không thể trở lại quang luân linh lực nghĩa là nó đã thất bại, hoàn toàn bị tiêu hao không lấy lại được gì.
Bất quá Mục Trần vẫn bình tĩnh, hắn hiểu muốn hoàn thành dung hợp linh lực không đơn giản chốc lát như vậy, cần có một thời gian không ngắn để thích ứng, mới có thể ép cho linh lực chịu đựng được Cửu U Hỏa nung đốt, dung hợp hoàn toàn.
Mục Trần ôm lấy ý niệm đó, nhưng chỉ một canh giờ sau, linh lực trong người hắn hoàn toàn bị triệt tiêu không còn gì cả. Quang luân linh lực trong khí hải cũng tối thui không chút ánh sáng.
Mục Trần cố nén những cơn đau nhức trong người, tạm ngừng dung hợp, vận chuyển Đại Phù Đồ quyết, nhanh chóng hấp thu linh lực pha lẫn trong nước hồ kia, bổ sung vào quang luân đang cạn kiệt.
Khi linh lực trở lại tràn đầy, hắn cũng không định nghỉ ngơi mà ngay lập tức bắt tay vào dung hợp linh lực...
Một quá trình tu luyện khá vất vả.
Hết ngày thứ nhất, Mục Trần đã có thể tăng cường sự chịu đựng của linh lực trước Cửu U Hỏa thiêu đốt, nhưng vẫn chưa mang được một luồng linh lực nào trở về.
Dầu vậy, Mục Trần vẫn không nản chí, ít nhất hắn đã có tiến bộ.
Thời gian tiếp theo, ngày lại ngày buồn tẻ, Mục Trần mỗi ngày chỉ nghỉ ngơi chốc lại, phần lớn thời gian đều tiến hành dung hợp linh lực. May mắn, đến ngày thứ tư, rốt cuộc đã có được luồng linh lực đầu tiên sau khi được Cửu U Hỏa nung luyện và thủy áp khổng lồ trở về, chui vào khí hải, hoàn thành một vòng vận chuyển.
Luồng linh lực đó nhỏ hơn lúc chui ra khỏi khí hải đến mười lần, thậm chí chỉ còn lại một tia nhỏ. Bất quá tia hi vọng đó vẫn khiến Mục Trần vô cùng phấn chấn, vì nó là thành phẩm đầu tiên trong quá trình dung hợp cường hóa linh lực!
Mục Trần kích động quan sát đám linh lực mới kia, chúng nó thâm thúy hơn, tối tăm hơn, như từ hư không vũ trụ chui ra. Trong đám linh lực đó, Mục Trần cũng thấy được một tia hắc viêm nhỏ nhẹ nhàng bốc cháy.
Đó là Cửu U Hỏa!
Mục Trần mừng rỡ, tâm thần khẽ động, hắc viêm bừng lên, nhưng hiện tại không hề có chút gì tỏ ra nguy hiểm.
Bởi vì tia Cửu U Hỏa này đã chân chính thuộc về hắn, ngay cả Cửu U Tước cũng không thể điều khiển được!
Dù rằng đám linh lực đen này nhỏ bé vô cùng, nhưng hắn chắc chắn nó mạnh mẽ và cao cấp hơn linh lực cũ của hắn nhiều lần!
Đồng thời lực phá hoại của nó cũng được tăng cường rất nhiều.
- Mới chỉ dung hợp được có chút linh lực mà thôi, khoảng cách tới thành công còn xa lắm.
Cửu U Tước nhìn thấy Mục Trần kích động cũng không khỏi nhắc nhở.
- Ta biết!
Mục Trần cười, tâm tình hồi phục lại, đám linh lực kia liền chui vào cơ thể Thần Phách. Nhất thời đôi mắt Thần Phách kia trở nên tối đen.
Có được thành công đầu tiên, quá trình tiếp theo chỉ là vấn đề thời gian, bất qua đau nhức trong cơ thể cũng không hề yếu đi, dồn dập kích thích thần kinh Mục Trần khiến hắn run rẩy không thôi.
Ngắn ngủi hai ngày sau, cơ thể Mục Trần cũng càng có thêm nhiều linh lực dung hợp Cửu U Hỏa, trở nên hùng hậu hơn, bất quá vẫn còn một khoảng xa đến thành công.
Linh lực trong người Mục Trần lại tiêu hao gần hết, hắn lại mở mắt ra, trong nơi u ám của hồ nước sâu mà thúc giục Đại Phù Đồ quyết. Thân thể hắn bên ngoài xuất hiện hắc viêm, một lực hút phát ra, nước hồ quanh người nháy mắt bốc hơi, tạo thành một khoảng chân không.
"Ào ào!"
Hồ nước lập tức đổ về vùng chân không vừa hình thành, tạo thành một lốc xoáy khá lớn, hắn đang ngồi giữa lốc xoáy đó, hút điên cuồng linh lực trong đó.
Động tĩnh lớn của Mục Trần khuấy động cả hồ nước, quanh đó không xa lắm trong hồ cũng có vài chỗ có người ngồi xếp bằng tu luyện, cũng đang mượn áp lực nước cường hãn mà tu hành.
Bọn họ nhận thấy động tĩnh dữ dội trong hồ cũng chấn kinh mở mắt, lắc mình lao đi, xuyên qua hồ nước bơi thẳng đến chỗ xoáy nước kia, nhanh chóng nhìn thấy bóng người đang tu luyện giữa dòng xoáy.
- Người này là ai? Sao lại có thể tạo ra động tĩnh lớn thế này?
- Thực lực của hắn bất quá chỉ có Thần Phách cảnh hậu kỳ, sao lại có năng lực đó?
- Người nầy... có vẻ không đơn giản.
Bọn họ ai nấy kinh nghi, khe khẽ bàn luận, nhưng cũng không ai quấy rầy Mục Trần tu luyện, bọn họ đều có thể cảm giác được Mục Trần khá lợi hại, tuy rằng hắn chỉ có thực lực Thần Phách cảnh hậu kỳ, nhưng dao động linh lực phát ra lại khiến người ta bất an.
Bọn họ nhìn xem một lát, thấy Mục Trần cũng không có vẻ để ý đến bọn họ, thành ra cũng đành tản đi.
Mục Trần cũng có nhận ra sự có mặt của mấy người kia, bất quá họ cũng không có địch ý gì, hắn cũng yên tĩnh ngưng thần, tiếp tục hấp thu linh lực vào cơ thể.
"Ục ục."
Khi cơ thể trở nên đầy tràn linh lực, Mục Trần thở ra một hơi mở mắt, thần khí sáng ngời. Có lẽ đây sẽ là lúc dung hợp linh lực được viên mãn!
- Bắt đầu đi!
Mục Trần cố nén kích động trong lòng, linh lực cuồn cuộn lại bắt đầu tuôn ra từ quang luân linh lực.
Nước hồ lạnh lẽo chảy qua người Mục Trần, hắn như một con kình ngư lặn sâu xuống hồ nước. Càng lặn xuống hắn càng cảm nhận rõ ràng áp lực cường đại tứ phương tám hướng đang ép tới muốn nghiền hắn thành cám.
Mục Trần chẳng hề thúc giục linh lực phòng hộ cơ thể, chỉ bằng thân máu thịt lặn xuống, mặc cho thân thể chịu đựng thủy áp đáng sợ.
Đôi mắt đen láy của Mục Trần vẫn chăm chú nhìn xuống nơi sâu nhất của hồ nước, áp lực nước càng lúc càng tăng. Ước chừng vài phút sau, hắn phải ngừng lại, vì áp lực đã bắt đầu khiến cơ thể hắn cảm giác đau đớn.
Mục Trần liếc nhìn lên lại phía trên, chỉ thấy được một khoảng sáng nhỏ. Hiện tại có lẽ hắn đã ở sâu vài trăm thước dưới mặt nước.
Hồ nước này cũng không tầm thường, linh lực nồng đậm đầy trong nước, áp lực cường đại khiến Thần Phách cảnh hậu kỳ như hắn cũng cảm thấy khó chịu.
Tu luyện ở cái chỗ thế này cũng không tệ lắm.
Mục Trần nghĩ vậy cũng gật gù, rồi lựa thế ngồi xếp bằng ngay tại chỗ, thần sắc trở nên nghiêm túc.
"Bủm bủm."
Mục Trần thở ra một đám bóng khí, hai mắt nhắm lại, tâm thần chìm vào khí hải.
- Có thể bắt đầu chưa?
Mục Trần cất tiếng hỏi Cửu U Tước đang nằm nghỉ trên đóa hoa Mandala.
Cửu U Tước gật đầu, hai cánh vẫy vẫy, hắc viêm ào ạt túa ra. Nó nhìn Mục Trần, thản nhiên nói:
- Nếu ngươi đã chuẩn bị tốt, vậy bắt đầu đi. Nhớ kỹ, một khi không chịu nổi thì cứ tạm thời buông tha, đừng có thân lừa ưa nặng.
Mục Trần thần sắc ngưng trọng, gật đầu thật mạnh.
- Vậy bắt đầu đi!
Cửu U Tước cũng không nhiều lời, cánh chim vỗ, hắc viêm nồng đậm ùn ùn tuôn ra, trực tiếp lao tới Thần Phách Mục Trần ngồi xếp bằng trên quang luân linh lực.
Thần Phách Mục Trần cũng mặt mày nghiêm túc, tay kết ấn nhỏ, linh lực hắc ám hùng hậu bộc phát ra, bảo vệ lấy nó.
"Phừng phừng!"
Hắc viêm nhanh chóng ập đến, nháy mắt phủ cả Thần Phách Mục Trần lẫn quang luân linh lực, va chạm với linh lực hắc ám, nhất thời bùng lên những âm thanh bị đốt cháy. Mục Trần có thể nhận thấy rõ linh lực của mình khi tiếp xúc hắc viêm nhanh chóng bị nó đốt bốc hơi đi mất.
Trước đây mượn lực của Cửu U Tước điều khiển một chút Cửu U Hỏa, thành ra không bị nó phản phệ. Nhưng tình huống lúc này hẳn nhiên hắn không chủ động điều khiển năng lực Cửu U Hỏa, thì thanh lợi kiếm ấy bắt đầu bày ra sự nguy hiểm tột độ của nó.
Linh lực ào ào bốc hơi, Mục Trần quát khẽ một tiếng, quang luân linh lực phát sáng chói lóa, linh lực hùng hậu hơn được thúc giục tuôn ra, xuyên phá hắc viêm hừng hực, chui ra khí hải, chạy dọc theo kinh mạch.
Mỗi luồng linh lực thoát ra khỏi khí hải đều bị hắc viêm thiêu đốt, hơn nữa hắc viêm theo đó xuất hiện trong kinh mạch Mục Trần. Nhiệt độ đó khiến hắn lập tức run rẩy.
Đau nhức bắt đầu lan tràn, cơ thể càng lúc càng run rẩy mãnh liệt hơn.
Mục Trần cắn răng chịu đựng đau nhức toàn thân, linh lực thúc giục vận chuyển liên tục. Những luồng linh lực càng chạy xa trong cơ thể thì càng trở nên mỏng manh, vì hắc viêm không ngừng thiêu đốt.
"Phừng! Phực!"
Trong cơ thể Mục Trần lúc này rất nóng, từng đạo linh lực chạy đi, nhưng trước khi nó có thể đi hết kinh mạch đã bị Cửu U Hỏa đeo bám hoàn toàn thiêu đốt.
Tiêu hao cực kỳ kinh khủng, mượn áp lực nước bên ngoài, Cửu U Hỏa dần có dấu hiệp dung hợp vào linh lực, thế nhưng đến khi linh lực bị đốt gần như không còn thì cỗ dung hợp linh lực đó kết thúc trong thất bại.
Mục Trần lúc này như đang tiến hành thay máu, chẳng qua hiện tại không phải máu huyết, mà là linh lực. Hắn cần toàn bộ linh lực hắc ám bình thường trong người phải chuyển hóa hết thành linh lực tinh khiết dung hợp Cửu U Hỏa.
Những luồng linh lực bị đốt đến cháy gần hết không thể trở lại quang luân linh lực nghĩa là nó đã thất bại, hoàn toàn bị tiêu hao không lấy lại được gì.
Bất quá Mục Trần vẫn bình tĩnh, hắn hiểu muốn hoàn thành dung hợp linh lực không đơn giản chốc lát như vậy, cần có một thời gian không ngắn để thích ứng, mới có thể ép cho linh lực chịu đựng được Cửu U Hỏa nung đốt, dung hợp hoàn toàn.
Mục Trần ôm lấy ý niệm đó, nhưng chỉ một canh giờ sau, linh lực trong người hắn hoàn toàn bị triệt tiêu không còn gì cả. Quang luân linh lực trong khí hải cũng tối thui không chút ánh sáng.
Mục Trần cố nén những cơn đau nhức trong người, tạm ngừng dung hợp, vận chuyển Đại Phù Đồ quyết, nhanh chóng hấp thu linh lực pha lẫn trong nước hồ kia, bổ sung vào quang luân đang cạn kiệt.
Khi linh lực trở lại tràn đầy, hắn cũng không định nghỉ ngơi mà ngay lập tức bắt tay vào dung hợp linh lực...
Một quá trình tu luyện khá vất vả.
Hết ngày thứ nhất, Mục Trần đã có thể tăng cường sự chịu đựng của linh lực trước Cửu U Hỏa thiêu đốt, nhưng vẫn chưa mang được một luồng linh lực nào trở về.
Dầu vậy, Mục Trần vẫn không nản chí, ít nhất hắn đã có tiến bộ.
Thời gian tiếp theo, ngày lại ngày buồn tẻ, Mục Trần mỗi ngày chỉ nghỉ ngơi chốc lại, phần lớn thời gian đều tiến hành dung hợp linh lực. May mắn, đến ngày thứ tư, rốt cuộc đã có được luồng linh lực đầu tiên sau khi được Cửu U Hỏa nung luyện và thủy áp khổng lồ trở về, chui vào khí hải, hoàn thành một vòng vận chuyển.
Luồng linh lực đó nhỏ hơn lúc chui ra khỏi khí hải đến mười lần, thậm chí chỉ còn lại một tia nhỏ. Bất quá tia hi vọng đó vẫn khiến Mục Trần vô cùng phấn chấn, vì nó là thành phẩm đầu tiên trong quá trình dung hợp cường hóa linh lực!
Mục Trần kích động quan sát đám linh lực mới kia, chúng nó thâm thúy hơn, tối tăm hơn, như từ hư không vũ trụ chui ra. Trong đám linh lực đó, Mục Trần cũng thấy được một tia hắc viêm nhỏ nhẹ nhàng bốc cháy.
Đó là Cửu U Hỏa!
Mục Trần mừng rỡ, tâm thần khẽ động, hắc viêm bừng lên, nhưng hiện tại không hề có chút gì tỏ ra nguy hiểm.
Bởi vì tia Cửu U Hỏa này đã chân chính thuộc về hắn, ngay cả Cửu U Tước cũng không thể điều khiển được!
Dù rằng đám linh lực đen này nhỏ bé vô cùng, nhưng hắn chắc chắn nó mạnh mẽ và cao cấp hơn linh lực cũ của hắn nhiều lần!
Đồng thời lực phá hoại của nó cũng được tăng cường rất nhiều.
- Mới chỉ dung hợp được có chút linh lực mà thôi, khoảng cách tới thành công còn xa lắm.
Cửu U Tước nhìn thấy Mục Trần kích động cũng không khỏi nhắc nhở.
- Ta biết!
Mục Trần cười, tâm tình hồi phục lại, đám linh lực kia liền chui vào cơ thể Thần Phách. Nhất thời đôi mắt Thần Phách kia trở nên tối đen.
Có được thành công đầu tiên, quá trình tiếp theo chỉ là vấn đề thời gian, bất qua đau nhức trong cơ thể cũng không hề yếu đi, dồn dập kích thích thần kinh Mục Trần khiến hắn run rẩy không thôi.
Ngắn ngủi hai ngày sau, cơ thể Mục Trần cũng càng có thêm nhiều linh lực dung hợp Cửu U Hỏa, trở nên hùng hậu hơn, bất quá vẫn còn một khoảng xa đến thành công.
Linh lực trong người Mục Trần lại tiêu hao gần hết, hắn lại mở mắt ra, trong nơi u ám của hồ nước sâu mà thúc giục Đại Phù Đồ quyết. Thân thể hắn bên ngoài xuất hiện hắc viêm, một lực hút phát ra, nước hồ quanh người nháy mắt bốc hơi, tạo thành một khoảng chân không.
"Ào ào!"
Hồ nước lập tức đổ về vùng chân không vừa hình thành, tạo thành một lốc xoáy khá lớn, hắn đang ngồi giữa lốc xoáy đó, hút điên cuồng linh lực trong đó.
Động tĩnh lớn của Mục Trần khuấy động cả hồ nước, quanh đó không xa lắm trong hồ cũng có vài chỗ có người ngồi xếp bằng tu luyện, cũng đang mượn áp lực nước cường hãn mà tu hành.
Bọn họ nhận thấy động tĩnh dữ dội trong hồ cũng chấn kinh mở mắt, lắc mình lao đi, xuyên qua hồ nước bơi thẳng đến chỗ xoáy nước kia, nhanh chóng nhìn thấy bóng người đang tu luyện giữa dòng xoáy.
- Người này là ai? Sao lại có thể tạo ra động tĩnh lớn thế này?
- Thực lực của hắn bất quá chỉ có Thần Phách cảnh hậu kỳ, sao lại có năng lực đó?
- Người nầy... có vẻ không đơn giản.
Bọn họ ai nấy kinh nghi, khe khẽ bàn luận, nhưng cũng không ai quấy rầy Mục Trần tu luyện, bọn họ đều có thể cảm giác được Mục Trần khá lợi hại, tuy rằng hắn chỉ có thực lực Thần Phách cảnh hậu kỳ, nhưng dao động linh lực phát ra lại khiến người ta bất an.
Bọn họ nhìn xem một lát, thấy Mục Trần cũng không có vẻ để ý đến bọn họ, thành ra cũng đành tản đi.
Mục Trần cũng có nhận ra sự có mặt của mấy người kia, bất quá họ cũng không có địch ý gì, hắn cũng yên tĩnh ngưng thần, tiếp tục hấp thu linh lực vào cơ thể.
"Ục ục."
Khi cơ thể trở nên đầy tràn linh lực, Mục Trần thở ra một hơi mở mắt, thần khí sáng ngời. Có lẽ đây sẽ là lúc dung hợp linh lực được viên mãn!
- Bắt đầu đi!
Mục Trần cố nén kích động trong lòng, linh lực cuồn cuộn lại bắt đầu tuôn ra từ quang luân linh lực.