Chương 475 : Q5 - Tuyên cổ thiên tài (Trung)
Quyển 4: Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 2: Tuyên cổ thiên tài (Trung)
Võ Canh lông mày chau lại, rõ ràng không hiểu ý tứ của Tàng Thiên Ca là gì.
- Lão ca thử đến gần quan sát thì sẽ rõ.
Vừa nói, Tàng Thiên Ca vừa ra hiệu. Võ Canh dậm chân vài cái, trong vài tức đã đến gần ngôi nhà gần nhất. Khi đến gần, khuôn mặt đầy râu ria đơ ra trong giây lát, sau đó thì chửi ầm lên:
- Mẹ nó, cái gì mà cuộc sống thanh đạm của ẩn sĩ, toàn là lừa người cả.
Ngôi nhà nhỏ kia được dựng lên bằng những khối Hóa Nguyên tinh thượng phẩm. Hóa Nguyên tinh bên trong ẩn chứa linh khí, đối với tu luyện cực kỳ hữu ích. Hóa Nguyên tinh có thể tìm tại các mỏ Hóa Nguyên tinh, hoặc có thể do các Luyện Dược sư luyện hóa linh khí thiên địa mà tạo thành. Một khối Hóa Nguyên tinh hạ phẩm giá không dưới một vạn hoàng kim tệ, so với một số đan dược bình thường còn muốn mắc hơn rất nhiều.
Thế nhưng Vô Thượng Thiên cung, Hóa Nguyên tinh lại được cắt thành khối vuông để dựng thành nhà, này còn muốn chơi trội hơn cả mấy đại đế quốc hay thần điện. Lại tùy tiện nhìn một đồ vật bình thường như bàn ghế cũng được làm bằng những tài liệu vô cùng trân quý. Mấy tên giàu có nhìn cảnh tượng này còn phát rồ lên chứ đừng nói là gã nhà nghèo như Võ Canh.
- Thánh tử điện hạ, chúng ta mau đi gặp phó cung chủ, mặc xác tên dở ngươi kia đi.
Nhìn biểu cảm của Võ Canh, ai nấy đều thầm cười trong bụng. Trương Thượng cười khinh bỉ, rồi đi tới chỗ Tàng Thiên Ca nhắc nhở.
- Được, đi thôi. – Tàng Thiên Ca gật đầu, rồi hướng Võ Canh nói lớn – Lão ca, ta phải đi Quang Minh thánh điện gặp phó cung chủ tiền bối, đại ca nhớ đừng làm chuyện gì quá phận đấy. Trương Thượng tiền bối nói với đệ là sẽ đưa đại ca đi uống loại rượu cực phẩm.
- Thánh… thánh tử, ngươi nói ngược nói xuôi gì đấy. Lão phu nào…
Trương Thượng rối tung rối mù cả lên, đôi mắt khó tin nhìn gã nam tử trẻ tuổi. Trong lòng không khỏi giận dữ, hắn đối với Võ Canh không cãi nhau đã là tốt lắm rồi, giờ lại bảo hắn tiếp đón, đúng là khiến hành hạ hắn mà. Nếu không phải ái ngại Tàng Thiên Ca, chỉ sợ hắn đã thẳng chân sút cho hắn một rồi. Đang định từ chối thì Tàng Thiên Ca liền truyền âm gì đó, ngay tức khắc khuôn mặt của Trượng Thượng biến đổi, tựa hồ đang phân vân.
- Thánh tử, ngươi tuyệt đối không được hai lời nha.
Cơ hồ Trương Thượng đã đồng ý, chỉ là muốn xác minh một lần nữa.
- Chỉ cần tiền bối làm tốt chuyện này, ta nhất định sẽ nói phó cung chủ một tiếng.
- Được, như vậy thì ta đồng ý. Thánh tử đi thong thả.
Tàng Thiên Ca mỉm cười, rồi nghi lễ với hắn một cái, cùng với những người khác hướng phía Quang Minh thánh điện mà phi hành.
********* Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ *********
Trước quảng trường Quang Minh thánh điện, một nam tử thân mặc tử bào, đầu đội kim quang, lưng quấn ngọc đái, khí tức thu mà không tán, rất có phong phạm của một cường giả. Hắn ngũ quan tinh xảo, mày kiếm mắt sao, da trắng hồng hào, tuyệt đối là một mỹ nam mà bao nữ tử ngưỡng mộ. Người này đích thị là Mặc Tử Hiên.
Đại chiến Thiên Phong đế đô, hắn suýt chút nữa đã mất mạng, may mắn nhanh chân mới thoát được Âm hàn cửu tuyệt trận mà Trịnh Thần Không bày ra. Thế nhưng bản thân bị trọng thương nặng, sau khi trở về Vô Thượng Thiên cung thì liền bế quan, thấm thoát đã hơn ba tháng trôi qua, vết thương tuy rằng chưa khỏi nhưng đã khôi phục phần nào.
Bởi vì hôm nay có đại sự, nghe nói là Thiên Long thánh tử đến, thế nên phó cung chủ liền triệu tập mọi người đến để Quang Minh thánh điện để quan sát vị Thánh tử này. Mặc Tử Hiên dù đang bế quang, thế nhưng được tin tức này thì cũng trì hoãn lại. Nghe đồn Thiên Long thánh tử thiên phú xuất chúng, mười tám tuổi đột phá Đấu Thần kỳ Chủ thần cảnh.
Ban đầu còn làm người ta kinh ngạc, nhưng hiện tại thì đã khác. Tại Thiên Phong đế quốc, Mặc Tử Hiên trong một ngày đã nhìn thấy hai đại thiên tài, một là Trịnh Thần Không, người còn lại là Tinh Hồn. Trịnh Thần Không thì tạm thời không bàn, mỗi lần nghĩ tới Tinh Hồn là liền khiến cho Mặc Tử Hiên giận đến thổ huyết.
Hắn dù sao cũng là một đại cao thủ thành danh mấy trăm năm, thế nhưng lại bị một gã mười tám tuổi đánh đến thổ huyết, nếu không nhờ Lôi Thần đế quân và Thiên Lam điện chủ hợp lực đối phó, hắn tự hỏi không biết mình có vẫn lạc hay không. Chuyện này cơ hồ đã biến thành tâm ma, khiến cho trong lòng cực kỳ khó chịu, nếu không bài trừ, chỉ sợ tu vi sau này khó mà tiến bộ được.
Đại chiến Thiên Phong đế đô trong chốc lát khiến cho tiếng tăm và địa vị của hắn bị suy giảm nghiêm trọng. Vô Thượng Thiên cung có không ít người Mặc Tử Hiên đắc tội, nhờ vào việc này mà đả kích hắn, khiến cho tiền đồ bị hủy hoại trong chốc lát. Trong lòng chỉ muốn băm Tinh Hồn thành trăm ngàn mảnh thì hắn mới vừa lòng. Đáng tiếc, Lôi Thần đế quân nói với hắn rằng Tinh Hồn đã chết trong đại trận, thù này có lẽ cả đời khó mà báo được.
Mặc Tử Hiên thở dài một tiếng đầy phẫn uất, bỗng thấy đằng xa có mấy người đang bay tới, không cần nghĩ cũng biết là đến Quang Minh thánh điện tham dự đại sự. Vốn trong lòng đang buồn bực, cũng chẳng muốn nói chuyện với ai, Mặc Tử Hiên định tăng tốc bỏ đi. Thế nhưng ngay lúc đó, trong đôi mắt lãnh ngạo xuất hiện một tia khó tin, chớp mắt sau đó hỏa nộ trong lòng bốc lên dữ dội. Kẻ đang tiến gần đến chính là Tinh Hồn.
Khó tin là bởi vì Lôi Thần đế quân khẳng định rằng Tinh Hồn đã chết, ngay cả chính mặc dù bực tức nhưng cũng phải thừa nhận điều này. Bị vây hãm trong Âm hàn cửu tuyệt trận do mấy ngàn võ giả bày ra, lại có Thương Khung ấn làm tâm trận, cho dù khi đó có là cung chủ Chu Kiếm Minh, chỉ sợ cũng sẽ vạn kiếp bất phục. Thế nhưng Tinh Hồn lại không chết, lại còn hiện diện ở Vô Thượng Thiên cung, Mặc Tử Hiên còn tưởng bản thân đang nằm mộng nữa.
Mà hắn lại hận thù Tinh Hồn đến tận xương tủy, vừa thấy mặt thì liền muốn giết người. Sát lục công tâm, không nói không rằng, Mặc Tử Hiên khình khí bạo tạc, dù vết thương của hắn chưa khôi phục đỉnh phong, nhưng dù sao vẫn là cường giả Thượng Thần cảnh hàng thật giá thật, trong sát na khiến người ta kinh hãi.
Mấy người Tàng Thiên Ca chưa không hiểu chuyện gì xảy ra, cũng chẳng kịp phản ứng gì, đột nhiên thấy mấy đạo quyền cương phá không đánh tới, cơ hồ muốn nghiền nát bọn họ vậy.
- Cẩn thận, có người tập kích.
Người tấn công tu vi cao cường, thế nên không ai dám xem thường, vội lấy ra pháp khí hộ thân. Tàng Thiên Ca cũng vậy, hắn thân là Thánh tử Thiên Long thần điện, trên người có không dưới trăm kiện pháp khí, tùy tiện lấy ra cũng đủ làm người ta thèm nhỏ dãi. Tàng Thiên Ca vận dụng ý niệm, lấy ra một cái ấn màu tím nhỏ bằng một nắm tay.
- Ẩn Lôi ấn – bạo.
Nguyên lực truyền vào, giây lát cái ấn màu tím hóa thành khổng lồ, kình lôi từ trong tử ấn tỏa ra bảo vệ hắn. Chục đạo quyền cương đánh tới, chỉ nghe âm thanh chấn động tứ phương. Chênh lệch giữa hai bên như trời với đất, Mặc Tử Hiên tu vi không chỉ là Thượng Thần cảnh, mà còn là Thượng Thần cảnh trung kỳ, mà phía bên Tàng Thiên Ca, tu vi cao nhất chỉ là Chân Thần cảnh trung kỳ, thế trận một chiều rành rành trước mắt.
Dù có pháp khí hộ thân, nhưng dư lực phản phệ cũng đủ khiến cho bọn trọng thương nặng. Ngay cả Tàng Thiên Ca, dù có pháp khí Thánh cấp thượng phẩm Ẩn Lôi ấn cũng không tránh khỏi kết cục đại bãi, giữa hư không phun ra một ngụm tiên huyết, thân thể bị đánh bay mấy trăm thước mới dừng lại. Ẩn Lôi ấn mất đi kết nối, liền biến nhỏ lại rồi rơi xuống đất.
Mặc Tử Hiên trong lòng cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Tinh Hồn tại sao lại bị một chiêu đơn giản như vậy liền bị đẩy lùi, hơn nữa còn thổ huyết trọng thương? Thế nhưng nộ hỏa đã lên, Mặc Tử Hiên cũng chẳng thèm quan tâm làm gì, trực tiếp xông tới giết chết Tàng Thiên Ca.
- Tiền bối chậm đã, không biết ta đã đắc tội gì?
- Nói nhiều làm gì, đi chết đi cho bản tọa.
Mặc Tử Hiên hừ lạnh một tiếng, trong tay một thanh kiếm xuất hiện, chính là Thiếu Dương thần kiếm đã bị Tinh Hồn rút đi kiếm linh, đã bị giáng xuống thành Bán thần khí hạ phẩm. Chỉ thấy Thiếu Dương thần kiếm quang mang rực lên, giống như mặt trời giữa ban trưa, sóng nhiệt nóng bỏng bốc cháy cả một vùng.
- Chân diễm kiếm quyết – Hỏa ảnh nhất kiếm.
Thanh kiếm cắn nuốt linh khí thiên địa, chỉ thấy giữa không trung một thanh cự kiếm đỏ rực ánh lửa, một kiếm trảm xuống cơ hồ muốn chém đại địa thành hai mảnh. Tàng Thiên Ca tuy kinh nhưng không loạn, lập tức vận chuyển Cửu chuyển thần long quyết tầng thứ tư Tứ Tượng long. Chỉ thấy toàn thân bọc trong kim quang, đồng thời bốn đầu ngũ trảo kim long dài gần trăm thước xuất hiện, tiếng long ngâm vang lên chín tầng mây.
- Cửu chuyển thần long quyết – Tứ Tượng long.
Tàng Thiên Ca thủ ấn biến đổi, trong một tức đã đánh ra mấy chục đạo ấn quyết, câu thông lực lượng nguyên tố phong hỏa lôi điện nhập vào bốn đầu ngũ trảo kim long. Liền đó bốn đầu kim long biến đổi màu sắc, ngũ trảo phong long màu xanh, ngũ trảo hỏa long màu đỏ, ngũ trảo lôi long màu đen và ngũ trảo điện long màu tím. Đây chính là một kích toàn lực của Tàng Thiên Ca, cơ hồ tiêu hao toàn bộ nguyên lực, dù vậy hắn không dám chắc sẽ đỡ được một kiếm kinh hãi thế tục kia.
Tứ tượng long đồng thời xông lên, ngũ trảo đánh tới, miệng há ra muốn ngăn cản hỏa kiếm. Ngay khi vừa tiếp xúc kiếm thì lập tức bạo tạc, phong nhận sắc bén, hỏa kình nóng bức, lôi điện hủy diệt tàn phá, thế nhưng chỉ làm giảm đi một nửa lực lượng Hỏa ảnh nhất kiếm. Kiếm khí vẫn còn đó mà Tàng Thiên Ca đã kiệt lực, đứng trước cự long, quả thực bản thân quá nhỏ bé. Nguy hiểm trí mạng, Tàng Thiên Ca theo bản năng nhắm mắt lại, sợ rằng khó thoát khỏi cái chết.
**********
Các bạn giúp tác đánh giá lên để lên 7 điểm sao nhé. Cảm ơn nhiều! /thodai
Chương 2: Tuyên cổ thiên tài (Trung)
Võ Canh lông mày chau lại, rõ ràng không hiểu ý tứ của Tàng Thiên Ca là gì.
- Lão ca thử đến gần quan sát thì sẽ rõ.
Vừa nói, Tàng Thiên Ca vừa ra hiệu. Võ Canh dậm chân vài cái, trong vài tức đã đến gần ngôi nhà gần nhất. Khi đến gần, khuôn mặt đầy râu ria đơ ra trong giây lát, sau đó thì chửi ầm lên:
- Mẹ nó, cái gì mà cuộc sống thanh đạm của ẩn sĩ, toàn là lừa người cả.
Ngôi nhà nhỏ kia được dựng lên bằng những khối Hóa Nguyên tinh thượng phẩm. Hóa Nguyên tinh bên trong ẩn chứa linh khí, đối với tu luyện cực kỳ hữu ích. Hóa Nguyên tinh có thể tìm tại các mỏ Hóa Nguyên tinh, hoặc có thể do các Luyện Dược sư luyện hóa linh khí thiên địa mà tạo thành. Một khối Hóa Nguyên tinh hạ phẩm giá không dưới một vạn hoàng kim tệ, so với một số đan dược bình thường còn muốn mắc hơn rất nhiều.
Thế nhưng Vô Thượng Thiên cung, Hóa Nguyên tinh lại được cắt thành khối vuông để dựng thành nhà, này còn muốn chơi trội hơn cả mấy đại đế quốc hay thần điện. Lại tùy tiện nhìn một đồ vật bình thường như bàn ghế cũng được làm bằng những tài liệu vô cùng trân quý. Mấy tên giàu có nhìn cảnh tượng này còn phát rồ lên chứ đừng nói là gã nhà nghèo như Võ Canh.
- Thánh tử điện hạ, chúng ta mau đi gặp phó cung chủ, mặc xác tên dở ngươi kia đi.
Nhìn biểu cảm của Võ Canh, ai nấy đều thầm cười trong bụng. Trương Thượng cười khinh bỉ, rồi đi tới chỗ Tàng Thiên Ca nhắc nhở.
- Được, đi thôi. – Tàng Thiên Ca gật đầu, rồi hướng Võ Canh nói lớn – Lão ca, ta phải đi Quang Minh thánh điện gặp phó cung chủ tiền bối, đại ca nhớ đừng làm chuyện gì quá phận đấy. Trương Thượng tiền bối nói với đệ là sẽ đưa đại ca đi uống loại rượu cực phẩm.
- Thánh… thánh tử, ngươi nói ngược nói xuôi gì đấy. Lão phu nào…
Trương Thượng rối tung rối mù cả lên, đôi mắt khó tin nhìn gã nam tử trẻ tuổi. Trong lòng không khỏi giận dữ, hắn đối với Võ Canh không cãi nhau đã là tốt lắm rồi, giờ lại bảo hắn tiếp đón, đúng là khiến hành hạ hắn mà. Nếu không phải ái ngại Tàng Thiên Ca, chỉ sợ hắn đã thẳng chân sút cho hắn một rồi. Đang định từ chối thì Tàng Thiên Ca liền truyền âm gì đó, ngay tức khắc khuôn mặt của Trượng Thượng biến đổi, tựa hồ đang phân vân.
- Thánh tử, ngươi tuyệt đối không được hai lời nha.
Cơ hồ Trương Thượng đã đồng ý, chỉ là muốn xác minh một lần nữa.
- Chỉ cần tiền bối làm tốt chuyện này, ta nhất định sẽ nói phó cung chủ một tiếng.
- Được, như vậy thì ta đồng ý. Thánh tử đi thong thả.
Tàng Thiên Ca mỉm cười, rồi nghi lễ với hắn một cái, cùng với những người khác hướng phía Quang Minh thánh điện mà phi hành.
********* Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ *********
Trước quảng trường Quang Minh thánh điện, một nam tử thân mặc tử bào, đầu đội kim quang, lưng quấn ngọc đái, khí tức thu mà không tán, rất có phong phạm của một cường giả. Hắn ngũ quan tinh xảo, mày kiếm mắt sao, da trắng hồng hào, tuyệt đối là một mỹ nam mà bao nữ tử ngưỡng mộ. Người này đích thị là Mặc Tử Hiên.
Đại chiến Thiên Phong đế đô, hắn suýt chút nữa đã mất mạng, may mắn nhanh chân mới thoát được Âm hàn cửu tuyệt trận mà Trịnh Thần Không bày ra. Thế nhưng bản thân bị trọng thương nặng, sau khi trở về Vô Thượng Thiên cung thì liền bế quan, thấm thoát đã hơn ba tháng trôi qua, vết thương tuy rằng chưa khỏi nhưng đã khôi phục phần nào.
Bởi vì hôm nay có đại sự, nghe nói là Thiên Long thánh tử đến, thế nên phó cung chủ liền triệu tập mọi người đến để Quang Minh thánh điện để quan sát vị Thánh tử này. Mặc Tử Hiên dù đang bế quang, thế nhưng được tin tức này thì cũng trì hoãn lại. Nghe đồn Thiên Long thánh tử thiên phú xuất chúng, mười tám tuổi đột phá Đấu Thần kỳ Chủ thần cảnh.
Ban đầu còn làm người ta kinh ngạc, nhưng hiện tại thì đã khác. Tại Thiên Phong đế quốc, Mặc Tử Hiên trong một ngày đã nhìn thấy hai đại thiên tài, một là Trịnh Thần Không, người còn lại là Tinh Hồn. Trịnh Thần Không thì tạm thời không bàn, mỗi lần nghĩ tới Tinh Hồn là liền khiến cho Mặc Tử Hiên giận đến thổ huyết.
Hắn dù sao cũng là một đại cao thủ thành danh mấy trăm năm, thế nhưng lại bị một gã mười tám tuổi đánh đến thổ huyết, nếu không nhờ Lôi Thần đế quân và Thiên Lam điện chủ hợp lực đối phó, hắn tự hỏi không biết mình có vẫn lạc hay không. Chuyện này cơ hồ đã biến thành tâm ma, khiến cho trong lòng cực kỳ khó chịu, nếu không bài trừ, chỉ sợ tu vi sau này khó mà tiến bộ được.
Đại chiến Thiên Phong đế đô trong chốc lát khiến cho tiếng tăm và địa vị của hắn bị suy giảm nghiêm trọng. Vô Thượng Thiên cung có không ít người Mặc Tử Hiên đắc tội, nhờ vào việc này mà đả kích hắn, khiến cho tiền đồ bị hủy hoại trong chốc lát. Trong lòng chỉ muốn băm Tinh Hồn thành trăm ngàn mảnh thì hắn mới vừa lòng. Đáng tiếc, Lôi Thần đế quân nói với hắn rằng Tinh Hồn đã chết trong đại trận, thù này có lẽ cả đời khó mà báo được.
Mặc Tử Hiên thở dài một tiếng đầy phẫn uất, bỗng thấy đằng xa có mấy người đang bay tới, không cần nghĩ cũng biết là đến Quang Minh thánh điện tham dự đại sự. Vốn trong lòng đang buồn bực, cũng chẳng muốn nói chuyện với ai, Mặc Tử Hiên định tăng tốc bỏ đi. Thế nhưng ngay lúc đó, trong đôi mắt lãnh ngạo xuất hiện một tia khó tin, chớp mắt sau đó hỏa nộ trong lòng bốc lên dữ dội. Kẻ đang tiến gần đến chính là Tinh Hồn.
Khó tin là bởi vì Lôi Thần đế quân khẳng định rằng Tinh Hồn đã chết, ngay cả chính mặc dù bực tức nhưng cũng phải thừa nhận điều này. Bị vây hãm trong Âm hàn cửu tuyệt trận do mấy ngàn võ giả bày ra, lại có Thương Khung ấn làm tâm trận, cho dù khi đó có là cung chủ Chu Kiếm Minh, chỉ sợ cũng sẽ vạn kiếp bất phục. Thế nhưng Tinh Hồn lại không chết, lại còn hiện diện ở Vô Thượng Thiên cung, Mặc Tử Hiên còn tưởng bản thân đang nằm mộng nữa.
Mà hắn lại hận thù Tinh Hồn đến tận xương tủy, vừa thấy mặt thì liền muốn giết người. Sát lục công tâm, không nói không rằng, Mặc Tử Hiên khình khí bạo tạc, dù vết thương của hắn chưa khôi phục đỉnh phong, nhưng dù sao vẫn là cường giả Thượng Thần cảnh hàng thật giá thật, trong sát na khiến người ta kinh hãi.
Mấy người Tàng Thiên Ca chưa không hiểu chuyện gì xảy ra, cũng chẳng kịp phản ứng gì, đột nhiên thấy mấy đạo quyền cương phá không đánh tới, cơ hồ muốn nghiền nát bọn họ vậy.
- Cẩn thận, có người tập kích.
Người tấn công tu vi cao cường, thế nên không ai dám xem thường, vội lấy ra pháp khí hộ thân. Tàng Thiên Ca cũng vậy, hắn thân là Thánh tử Thiên Long thần điện, trên người có không dưới trăm kiện pháp khí, tùy tiện lấy ra cũng đủ làm người ta thèm nhỏ dãi. Tàng Thiên Ca vận dụng ý niệm, lấy ra một cái ấn màu tím nhỏ bằng một nắm tay.
- Ẩn Lôi ấn – bạo.
Nguyên lực truyền vào, giây lát cái ấn màu tím hóa thành khổng lồ, kình lôi từ trong tử ấn tỏa ra bảo vệ hắn. Chục đạo quyền cương đánh tới, chỉ nghe âm thanh chấn động tứ phương. Chênh lệch giữa hai bên như trời với đất, Mặc Tử Hiên tu vi không chỉ là Thượng Thần cảnh, mà còn là Thượng Thần cảnh trung kỳ, mà phía bên Tàng Thiên Ca, tu vi cao nhất chỉ là Chân Thần cảnh trung kỳ, thế trận một chiều rành rành trước mắt.
Dù có pháp khí hộ thân, nhưng dư lực phản phệ cũng đủ khiến cho bọn trọng thương nặng. Ngay cả Tàng Thiên Ca, dù có pháp khí Thánh cấp thượng phẩm Ẩn Lôi ấn cũng không tránh khỏi kết cục đại bãi, giữa hư không phun ra một ngụm tiên huyết, thân thể bị đánh bay mấy trăm thước mới dừng lại. Ẩn Lôi ấn mất đi kết nối, liền biến nhỏ lại rồi rơi xuống đất.
Mặc Tử Hiên trong lòng cảm thấy có gì đó kỳ lạ. Tinh Hồn tại sao lại bị một chiêu đơn giản như vậy liền bị đẩy lùi, hơn nữa còn thổ huyết trọng thương? Thế nhưng nộ hỏa đã lên, Mặc Tử Hiên cũng chẳng thèm quan tâm làm gì, trực tiếp xông tới giết chết Tàng Thiên Ca.
- Tiền bối chậm đã, không biết ta đã đắc tội gì?
- Nói nhiều làm gì, đi chết đi cho bản tọa.
Mặc Tử Hiên hừ lạnh một tiếng, trong tay một thanh kiếm xuất hiện, chính là Thiếu Dương thần kiếm đã bị Tinh Hồn rút đi kiếm linh, đã bị giáng xuống thành Bán thần khí hạ phẩm. Chỉ thấy Thiếu Dương thần kiếm quang mang rực lên, giống như mặt trời giữa ban trưa, sóng nhiệt nóng bỏng bốc cháy cả một vùng.
- Chân diễm kiếm quyết – Hỏa ảnh nhất kiếm.
Thanh kiếm cắn nuốt linh khí thiên địa, chỉ thấy giữa không trung một thanh cự kiếm đỏ rực ánh lửa, một kiếm trảm xuống cơ hồ muốn chém đại địa thành hai mảnh. Tàng Thiên Ca tuy kinh nhưng không loạn, lập tức vận chuyển Cửu chuyển thần long quyết tầng thứ tư Tứ Tượng long. Chỉ thấy toàn thân bọc trong kim quang, đồng thời bốn đầu ngũ trảo kim long dài gần trăm thước xuất hiện, tiếng long ngâm vang lên chín tầng mây.
- Cửu chuyển thần long quyết – Tứ Tượng long.
Tàng Thiên Ca thủ ấn biến đổi, trong một tức đã đánh ra mấy chục đạo ấn quyết, câu thông lực lượng nguyên tố phong hỏa lôi điện nhập vào bốn đầu ngũ trảo kim long. Liền đó bốn đầu kim long biến đổi màu sắc, ngũ trảo phong long màu xanh, ngũ trảo hỏa long màu đỏ, ngũ trảo lôi long màu đen và ngũ trảo điện long màu tím. Đây chính là một kích toàn lực của Tàng Thiên Ca, cơ hồ tiêu hao toàn bộ nguyên lực, dù vậy hắn không dám chắc sẽ đỡ được một kiếm kinh hãi thế tục kia.
Tứ tượng long đồng thời xông lên, ngũ trảo đánh tới, miệng há ra muốn ngăn cản hỏa kiếm. Ngay khi vừa tiếp xúc kiếm thì lập tức bạo tạc, phong nhận sắc bén, hỏa kình nóng bức, lôi điện hủy diệt tàn phá, thế nhưng chỉ làm giảm đi một nửa lực lượng Hỏa ảnh nhất kiếm. Kiếm khí vẫn còn đó mà Tàng Thiên Ca đã kiệt lực, đứng trước cự long, quả thực bản thân quá nhỏ bé. Nguy hiểm trí mạng, Tàng Thiên Ca theo bản năng nhắm mắt lại, sợ rằng khó thoát khỏi cái chết.
**********
Các bạn giúp tác đánh giá lên để lên 7 điểm sao nhé. Cảm ơn nhiều! /thodai