Chương 501 : Q5 - Thế giới bên ngoài (Thượng)
Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ
Chương 28: Thế giới bên ngoài (Thượng)
Một lúc tấn cấp từ Nguyên Anh kỳ lên Hợp Thể kỳ, một lúc đến hai đại giai, nếu không củng cố chỉ sợ sẽ để lại di chứng sau này. Tinh Hồn không muốn tiền đồ của bọn chúng bởi vì nguyên nhân này mà bị giới hạn, thế nên mới bắt buộc bọn chúng phải củng cố thật vững chắc. Hắn trở ra bên ngoài, thu gom lại những thứ cần thiết.
Sinh sống tại chỗ này đã ba năm, khi sắp rời đi, trong lòng cũng không khỏi có cảm giác quyến luyến. Hắn đứng trên ngọn cây đại thụ cao nhất, phóng tầm mắt bao quát ngắm nhìn vẻ hùng vĩ của Ma Thú Sơn Mạch. Gió nhẹ thổi qua người hắn, phảng phất một bóng người cô độc đứng trước thương sinh.
********* Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ *********
*Hộc hộc*
Những tiếng thở mệt nhọc cứ vang lên, tại Ma Thú Sơn Mạch đầy rẫy nguy cơ này, một đoàn người thân mặc khôi giáp, khuôn mặt thất thần kinh sợ, trên tay cầm chặt vũ khí đối diện với địch nhân đang bao vậy. Một giọng nói của một nữ nhân mạnh mẽ vang lên:
- Đừng đánh nữa, nội đan Xích Nhất Yêu Tích chúng ta sẽ giao ra, nhưng các ngươi phải hứa tuyệt đối không động đến Kim Hổ dong binh đoàn chúng ta nữa.
Từ bên ngoài, một gã tráng hán cao lớn, trên khuôn mặt dữ tợn có một vết đao, phối hợp với nụ cười độc ác, quả thực khiến cho người ta vừa nhìn đã chán ghét vô cùng. Kẻ này tay cầm đại đao vác lên vai, ánh mắt dâm dục nhìn nữ nhân xinh đẹp kia, nói:
- Hắc hắc, Lâm tiểu thư, nội đan Xích Nhất Yêu Tích tự nhiên phải giao ra, thế nhưng Tào mỗ cũng không phải là phường trộm cướp, sau khi bán Xích Nhất Yêu Tích đương nhiên sẽ có phần cho Lâm tiểu thư. Thế nên hy vọng Lâm tiểu thư có thể đến chỗ Tham Lang dong binh đoàn làm khách, Tào mỗ nhất định sẽ chiếu cố Lâm tiểu thư thật tốt.
Vừa nói, họ Tào kia vừa cười phá lên, trong đầu có lẽ đang nghĩ đến viễn cảnh đè Lâm tiểu thư dưới người, hung hăng chà đạp một phen. Những thuộc hạ của tên họ Tào tâm ý tương thông, tự nhiên cũng hiểu ra ý tứ của hắn là gì, cũng đồng dạng cười phá lên thích thú.
Bọn chúng đắc chí là vậy, còn Lâm tiểu thư cùng với những người đang bị vây hãm kia sắc mặt tái nhợt, không nghĩ đến tên họ Tào không những muốn chiếm đoạt nội đan Xích Nhất Yêu Tích mà còn tồn tại ý nghĩ muốn lăng nhục Lâm tiểu thư.
- Tào Thạch, ngươi dám động tới tiểu thư , lão tử sẽ liều mạng với ngươi.
Người vừa nói là một trung niên tuổi chừng năm mươi đứng bên cạnh Lâm tiểu thư, người này trên người có không ít vết thương đang rỉ máu, sắc mặt nhợt nhạt, thế nhưng khi nghe Tào Thạch âm mưu cưỡng bức Lâm tiểu thư thì nổi giận quát mắng.
Chỉ thấy Tào Thạch hừ lạnh một cái, nguyên lực ba động, vung tay xuất ra một chưởng đánh thẳng trung niên đó. Tào Thạch này thân là võ giả Thần cấp hậu kỳ, mà trung niên kia bất quá chỉ là võ giả Thần cấp trung kỳ, chênh lệch nhau chỉ một cấp, thế nhưng một cấp đó lại không cách nào so sánh được. Mà Tào Thạch sức mạnh sung mãn, còn trung niên kia đang bị thương nặng, dĩ nhiên không có cách nào phảng kháng lại được.
Trung niên bị ăn một chưởng của Tào Thạch, thân thể bay ngược về phía sau mấy chục mét, đập vào một gốc đại thụ lớn, nôn ra một ngụm máu tươi, sao đó ngã xuống đất, sống chết không rõ. Tào Thạch một chưởng đắc thủ, hừ lạnh một tiếng hăm dọa:
- Dám ăn nói với lão tử như vậy, đây chính là kết quả. Lâm tiểu thư, nếu như đồng ý đi theo Tào mỗ về Tham Lang dong binh đoàn, Tào mỗ tuyệt đối không động đến những kẻ này. Sinh tử của bọn chúng phụ thuộc vào quyết định của Lâm tiểu thư cả đấy, hắc hắc hắc…
Tham Lang dong binh đoàn và Kim Hổ dong binh đoàn vốn tồn tại phụ cận Ma Thú sơn mạch – Dương Phổ thành. Tham Lang dong binh đoàn số má tại Dương Phổ thành không hề thấp, tổng lực lượng có thể xếp vào năm tổ chức dong binh đoàn mạnh nhất. Kim Hổ dong binh đoàn lực lượng cũng không hề tệ, thế nhưng so sánh với Tham Lang dong binh đoàn thì kém hơn một chút. Mấy năm nay, Tham Lang dong binh đoàn vẫn luôn dòm ngó Kim Hổ dong bình đoàn, cơ hồ muốn nuốt trọn. Hôm nay chẳng ngờ gặp được Lâm tiểu thư, con gái của trưởng đoàn Kim Hổ dong binh đoàn, tất nhiên muốn nhân cơ hội này mà uy hiếp.
- Tiểu thư, bọn thuộc hạ liều mạng mở một đường máu, tiểu thư nhân cơ hội nhanh chóng đào tẩu, sau này báo thù cho bọn ta.
- Phải, liều mạng vì tiểu thư.
Lâm tiểu thư xem tình huống của trung niên kia, sắp mặt nhợt nhạt, ánh mắt bi thương nhìn mọi người. Cuối cùng cũng đưa ra quyết định. Thế nhưng ngay thời khắc đó, bỗng nhiên một giọng cười lãnh ngạo đột nhiên vang lên:
- Ha ha, một đống đàn ông lại đi ức hiếp một nữ nhân chân yếu tay mềm.
- Ngứa mắt thật, có nên đập đám vô sỉ này một trận không nhỉ?
- Hắc hắc, như vậy cũng tốt, coi như khởi động trước khi rời khỏi Ma Thú Sơn Mạch này.
- ………
Tất cả người của Kim Hổ dong binh đoàn và Tham Lam dong binh đoàn đồng loạt nhìn về chỗ mấy giọng nói kia vang ra, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Bởi vì bọn họ không hề phát giác ra được, từ lúc nào những người kia xuất hiện.
Tào Thạch khuôn mặt khó coi, đôi mắt độc ác quét qua, mười thiếu niên thiếu nữ kia tu vi bất quá chỉ là Thánh cấp mà thôi, nhìn y phục trên người có lẽ là của tông môn đệ tử nào đó. Ma Thú Sơn Mạch không thiếu các tông môn đệ tử tiến vào thí luyện, thế nên bọn họ không quá ngạc nhiên. Ở đây đều là những người trải qua ma luyện, từ trong cõi chết tìm ra một đường sống, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, không giống như đệ tử tông môn.
- Các ngươi là ai, dám xía vào chuyện của Tham Lang dong binh đoàn?
Mười thiếu niên kia, dĩ nhiên chính là đám Long Uyên rồi. Khi đi ngang qua chỗ này, bọn chúng nghe thấy âm thanh đánh nhau, hiếu kỳ nên mới tới chỗ này quan sát tình hình. Không ngờ lại bắt gặp một đám đàn ông đang uy hiếp một nữ nhân, trong lòng liền nổi lên sát cơ.
Tào Thạch nhìn thấy trong mười người, có hai người tu vi Thánh cấp hậu kỳ, năm người tu vi Thánh cấp trung kỳ và ba người tu vi Thánh cấp sơ kỳ, một đám tổ đội như vậy thật không tầm thường. Thế nhưng hắn hoàn toàn không để vào mắt, tự tin với lực lượng của bản thân và đám thuộc hạ có thể khiến cho đám Long Uyên ăn một trận đau khổ.
Long Chiến tính tình vốn nóng như lửa, nhìn thấy mấy tên vô sỉ này vốn rất ngứa mắt, nếu không phải bị mấy tên khác ngăn cản lại, chỉ sợ từ đầu đã nhảy vào chiến một trận rồi. Lại thấy tên Tào Thạch kia ngạo mạn như vậy, hừ lạnh một tiếng trả lời:
- Lão tử đây là ông nội của ngươi. Như vậy đánh được rồi chứ?
Tào Thạch ngẩn ra, có lẽ không ngờ Long Chiến lại trả lời cộc lốc như vậy. Theo như hiểu biết của hắn, đám tông môn đệ tử mỗi lần đánh nhau thì mồm nói không ngừng cái gì thiên kinh địa nghĩa, thế gian đạo lý, nhưng Long Chiến này thật sự là khác biệt nha. Long Chiến vừa dứt lời, một thân hoàng y như thiểm điện lao lên, hữu thủ nắm lại thành quyền, bất ngờ tung ra một quyền hung hãn.
- Kim Cương quyền.
Một quyền thuần túy đơn giản, thế nhưng không vì thế mà uy lực hạn chế. Đừng xem thường, với thực lực hiện tại của Long Chiến, Kim Cương quyền của hắn đủ để khuất phục yêu thú Thánh cấp.
Tào Thực tuy ánh mắt xem thường, thế nhưng trong lòng lại không hề như vậy, nguyên lực ba động vào đại đao, chém ra một đoàn cương mang sắc bén, cơ hồ muốn chém Long Chiến ra thành hai nửa. Long Chiến đối với cương mang sắc bén kia xem thường, Kim Cương quyền xuất ra, không chỉ đánh tan cương mang mà còn phá không đập thẳng vào ngực Tào Thực.
Chỉ nghe Tào Thực hét thảm một tiếng, thân thể vô lực bay ngược về phía sau, tình huống so với trung niên đi cùng Lâm tiểu thư kia không hề khác biệt. Chỉ là khi Long Chiến khi đánh vào Tào Thạch thì phát hiện trên người hắn mang một cái nhuyễn giáp, thế nên tuy rằng uy lực Kim Cương quyền rất mạnh nhưng không thể khiến cho Tào Thạch bị thương nặng.
Tuy nhiên, nhiêu đó cũng đủ để cho bọn chúng chấn kinh rồi. Tào Thực này tu vi thế nào, hắn là võ giả Thần cấp hậu kỳ hàng thật giá thật, còn Long Chiến bất quá chỉ là võ giả Thánh cấp trung kỳ mà thôi, nhưng thật không ngờ Tào Thạch lại không thể đỡ nổi một quyền của hắn. Lực lượng của Long Chiến quá mức đáng sợ đi.
- Phế vật, đứng dậy đi, gia gia đây đánh còn chưa đã tay đâu.
Long Chiến hắn là tên giống như ý nghĩa, cực kỳ thích chiến đấu, nói nôm na thì chính là một tên cuồng võ, mỗi lần đánh nhau là chiến ý dâng trào, dù là Long Uyên thuộc hàng đệ nhất cũng không dám khinh thường. Nếu như Tào Thạch không xem thường thì có thể ngăn cả một quyền kia, thế nhưng một khắc sơ suất nên mới thảm bại như vậy.
- Hừ, đừng hòng đắc ý, người đâu, đánh chết hắn cho ta.
- Tuân lệnh Tào đoàn trưởng.
Trong lòng Tào Thạch không khỏi sợ hãi, bởi vì hắn cảm giác được Long Chiến thực lực cực kỳ mạnh mẽ. Chỉ là hắn không tin, ở đây đông người như vậy lại không áp chế được Long Chiến.
- Hừ hừ, lên hết đây, càng đông càng tốt.
Đám Long Uyên đứng sau nhìn, bất giác ôm mặt lắc đầu. Long Chiến này thực sự là khiến người ta đau đầu mà.
- Các ngươi tiến lên trợ giúp lão ngủ, ta đến xem vị tiểu thư kia thế nào!
Không có Tinh Hồn ở đây, Long Uyên là đại đệ tử dĩ nhiên có tiếng nói lớn nhất. Dù gì bọn chúng cũng lần đầu tiên bước ra thế giới bên ngoài, cẩn thận là vẫn hơn. Chiến đấu với võ giả khác với chiến đấu với yêu thú, yêu thú dã tính hung hãn, còn nhân loại thì đa mưu túc trí, không cẩn thận liền vạn kiếp bất phục.
**********
Các bạn giúp tác đánh giá lên để lên 7 điểm sao nhé. Cảm ơn nhiều! /thodai
Chương 28: Thế giới bên ngoài (Thượng)
Một lúc tấn cấp từ Nguyên Anh kỳ lên Hợp Thể kỳ, một lúc đến hai đại giai, nếu không củng cố chỉ sợ sẽ để lại di chứng sau này. Tinh Hồn không muốn tiền đồ của bọn chúng bởi vì nguyên nhân này mà bị giới hạn, thế nên mới bắt buộc bọn chúng phải củng cố thật vững chắc. Hắn trở ra bên ngoài, thu gom lại những thứ cần thiết.
Sinh sống tại chỗ này đã ba năm, khi sắp rời đi, trong lòng cũng không khỏi có cảm giác quyến luyến. Hắn đứng trên ngọn cây đại thụ cao nhất, phóng tầm mắt bao quát ngắm nhìn vẻ hùng vĩ của Ma Thú Sơn Mạch. Gió nhẹ thổi qua người hắn, phảng phất một bóng người cô độc đứng trước thương sinh.
********* Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ *********
*Hộc hộc*
Những tiếng thở mệt nhọc cứ vang lên, tại Ma Thú Sơn Mạch đầy rẫy nguy cơ này, một đoàn người thân mặc khôi giáp, khuôn mặt thất thần kinh sợ, trên tay cầm chặt vũ khí đối diện với địch nhân đang bao vậy. Một giọng nói của một nữ nhân mạnh mẽ vang lên:
- Đừng đánh nữa, nội đan Xích Nhất Yêu Tích chúng ta sẽ giao ra, nhưng các ngươi phải hứa tuyệt đối không động đến Kim Hổ dong binh đoàn chúng ta nữa.
Từ bên ngoài, một gã tráng hán cao lớn, trên khuôn mặt dữ tợn có một vết đao, phối hợp với nụ cười độc ác, quả thực khiến cho người ta vừa nhìn đã chán ghét vô cùng. Kẻ này tay cầm đại đao vác lên vai, ánh mắt dâm dục nhìn nữ nhân xinh đẹp kia, nói:
- Hắc hắc, Lâm tiểu thư, nội đan Xích Nhất Yêu Tích tự nhiên phải giao ra, thế nhưng Tào mỗ cũng không phải là phường trộm cướp, sau khi bán Xích Nhất Yêu Tích đương nhiên sẽ có phần cho Lâm tiểu thư. Thế nên hy vọng Lâm tiểu thư có thể đến chỗ Tham Lang dong binh đoàn làm khách, Tào mỗ nhất định sẽ chiếu cố Lâm tiểu thư thật tốt.
Vừa nói, họ Tào kia vừa cười phá lên, trong đầu có lẽ đang nghĩ đến viễn cảnh đè Lâm tiểu thư dưới người, hung hăng chà đạp một phen. Những thuộc hạ của tên họ Tào tâm ý tương thông, tự nhiên cũng hiểu ra ý tứ của hắn là gì, cũng đồng dạng cười phá lên thích thú.
Bọn chúng đắc chí là vậy, còn Lâm tiểu thư cùng với những người đang bị vây hãm kia sắc mặt tái nhợt, không nghĩ đến tên họ Tào không những muốn chiếm đoạt nội đan Xích Nhất Yêu Tích mà còn tồn tại ý nghĩ muốn lăng nhục Lâm tiểu thư.
- Tào Thạch, ngươi dám động tới tiểu thư , lão tử sẽ liều mạng với ngươi.
Người vừa nói là một trung niên tuổi chừng năm mươi đứng bên cạnh Lâm tiểu thư, người này trên người có không ít vết thương đang rỉ máu, sắc mặt nhợt nhạt, thế nhưng khi nghe Tào Thạch âm mưu cưỡng bức Lâm tiểu thư thì nổi giận quát mắng.
Chỉ thấy Tào Thạch hừ lạnh một cái, nguyên lực ba động, vung tay xuất ra một chưởng đánh thẳng trung niên đó. Tào Thạch này thân là võ giả Thần cấp hậu kỳ, mà trung niên kia bất quá chỉ là võ giả Thần cấp trung kỳ, chênh lệch nhau chỉ một cấp, thế nhưng một cấp đó lại không cách nào so sánh được. Mà Tào Thạch sức mạnh sung mãn, còn trung niên kia đang bị thương nặng, dĩ nhiên không có cách nào phảng kháng lại được.
Trung niên bị ăn một chưởng của Tào Thạch, thân thể bay ngược về phía sau mấy chục mét, đập vào một gốc đại thụ lớn, nôn ra một ngụm máu tươi, sao đó ngã xuống đất, sống chết không rõ. Tào Thạch một chưởng đắc thủ, hừ lạnh một tiếng hăm dọa:
- Dám ăn nói với lão tử như vậy, đây chính là kết quả. Lâm tiểu thư, nếu như đồng ý đi theo Tào mỗ về Tham Lang dong binh đoàn, Tào mỗ tuyệt đối không động đến những kẻ này. Sinh tử của bọn chúng phụ thuộc vào quyết định của Lâm tiểu thư cả đấy, hắc hắc hắc…
Tham Lang dong binh đoàn và Kim Hổ dong binh đoàn vốn tồn tại phụ cận Ma Thú sơn mạch – Dương Phổ thành. Tham Lang dong binh đoàn số má tại Dương Phổ thành không hề thấp, tổng lực lượng có thể xếp vào năm tổ chức dong binh đoàn mạnh nhất. Kim Hổ dong binh đoàn lực lượng cũng không hề tệ, thế nhưng so sánh với Tham Lang dong binh đoàn thì kém hơn một chút. Mấy năm nay, Tham Lang dong binh đoàn vẫn luôn dòm ngó Kim Hổ dong bình đoàn, cơ hồ muốn nuốt trọn. Hôm nay chẳng ngờ gặp được Lâm tiểu thư, con gái của trưởng đoàn Kim Hổ dong binh đoàn, tất nhiên muốn nhân cơ hội này mà uy hiếp.
- Tiểu thư, bọn thuộc hạ liều mạng mở một đường máu, tiểu thư nhân cơ hội nhanh chóng đào tẩu, sau này báo thù cho bọn ta.
- Phải, liều mạng vì tiểu thư.
Lâm tiểu thư xem tình huống của trung niên kia, sắp mặt nhợt nhạt, ánh mắt bi thương nhìn mọi người. Cuối cùng cũng đưa ra quyết định. Thế nhưng ngay thời khắc đó, bỗng nhiên một giọng cười lãnh ngạo đột nhiên vang lên:
- Ha ha, một đống đàn ông lại đi ức hiếp một nữ nhân chân yếu tay mềm.
- Ngứa mắt thật, có nên đập đám vô sỉ này một trận không nhỉ?
- Hắc hắc, như vậy cũng tốt, coi như khởi động trước khi rời khỏi Ma Thú Sơn Mạch này.
- ………
Tất cả người của Kim Hổ dong binh đoàn và Tham Lam dong binh đoàn đồng loạt nhìn về chỗ mấy giọng nói kia vang ra, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Bởi vì bọn họ không hề phát giác ra được, từ lúc nào những người kia xuất hiện.
Tào Thạch khuôn mặt khó coi, đôi mắt độc ác quét qua, mười thiếu niên thiếu nữ kia tu vi bất quá chỉ là Thánh cấp mà thôi, nhìn y phục trên người có lẽ là của tông môn đệ tử nào đó. Ma Thú Sơn Mạch không thiếu các tông môn đệ tử tiến vào thí luyện, thế nên bọn họ không quá ngạc nhiên. Ở đây đều là những người trải qua ma luyện, từ trong cõi chết tìm ra một đường sống, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, không giống như đệ tử tông môn.
- Các ngươi là ai, dám xía vào chuyện của Tham Lang dong binh đoàn?
Mười thiếu niên kia, dĩ nhiên chính là đám Long Uyên rồi. Khi đi ngang qua chỗ này, bọn chúng nghe thấy âm thanh đánh nhau, hiếu kỳ nên mới tới chỗ này quan sát tình hình. Không ngờ lại bắt gặp một đám đàn ông đang uy hiếp một nữ nhân, trong lòng liền nổi lên sát cơ.
Tào Thạch nhìn thấy trong mười người, có hai người tu vi Thánh cấp hậu kỳ, năm người tu vi Thánh cấp trung kỳ và ba người tu vi Thánh cấp sơ kỳ, một đám tổ đội như vậy thật không tầm thường. Thế nhưng hắn hoàn toàn không để vào mắt, tự tin với lực lượng của bản thân và đám thuộc hạ có thể khiến cho đám Long Uyên ăn một trận đau khổ.
Long Chiến tính tình vốn nóng như lửa, nhìn thấy mấy tên vô sỉ này vốn rất ngứa mắt, nếu không phải bị mấy tên khác ngăn cản lại, chỉ sợ từ đầu đã nhảy vào chiến một trận rồi. Lại thấy tên Tào Thạch kia ngạo mạn như vậy, hừ lạnh một tiếng trả lời:
- Lão tử đây là ông nội của ngươi. Như vậy đánh được rồi chứ?
Tào Thạch ngẩn ra, có lẽ không ngờ Long Chiến lại trả lời cộc lốc như vậy. Theo như hiểu biết của hắn, đám tông môn đệ tử mỗi lần đánh nhau thì mồm nói không ngừng cái gì thiên kinh địa nghĩa, thế gian đạo lý, nhưng Long Chiến này thật sự là khác biệt nha. Long Chiến vừa dứt lời, một thân hoàng y như thiểm điện lao lên, hữu thủ nắm lại thành quyền, bất ngờ tung ra một quyền hung hãn.
- Kim Cương quyền.
Một quyền thuần túy đơn giản, thế nhưng không vì thế mà uy lực hạn chế. Đừng xem thường, với thực lực hiện tại của Long Chiến, Kim Cương quyền của hắn đủ để khuất phục yêu thú Thánh cấp.
Tào Thực tuy ánh mắt xem thường, thế nhưng trong lòng lại không hề như vậy, nguyên lực ba động vào đại đao, chém ra một đoàn cương mang sắc bén, cơ hồ muốn chém Long Chiến ra thành hai nửa. Long Chiến đối với cương mang sắc bén kia xem thường, Kim Cương quyền xuất ra, không chỉ đánh tan cương mang mà còn phá không đập thẳng vào ngực Tào Thực.
Chỉ nghe Tào Thực hét thảm một tiếng, thân thể vô lực bay ngược về phía sau, tình huống so với trung niên đi cùng Lâm tiểu thư kia không hề khác biệt. Chỉ là khi Long Chiến khi đánh vào Tào Thạch thì phát hiện trên người hắn mang một cái nhuyễn giáp, thế nên tuy rằng uy lực Kim Cương quyền rất mạnh nhưng không thể khiến cho Tào Thạch bị thương nặng.
Tuy nhiên, nhiêu đó cũng đủ để cho bọn chúng chấn kinh rồi. Tào Thực này tu vi thế nào, hắn là võ giả Thần cấp hậu kỳ hàng thật giá thật, còn Long Chiến bất quá chỉ là võ giả Thánh cấp trung kỳ mà thôi, nhưng thật không ngờ Tào Thạch lại không thể đỡ nổi một quyền của hắn. Lực lượng của Long Chiến quá mức đáng sợ đi.
- Phế vật, đứng dậy đi, gia gia đây đánh còn chưa đã tay đâu.
Long Chiến hắn là tên giống như ý nghĩa, cực kỳ thích chiến đấu, nói nôm na thì chính là một tên cuồng võ, mỗi lần đánh nhau là chiến ý dâng trào, dù là Long Uyên thuộc hàng đệ nhất cũng không dám khinh thường. Nếu như Tào Thạch không xem thường thì có thể ngăn cả một quyền kia, thế nhưng một khắc sơ suất nên mới thảm bại như vậy.
- Hừ, đừng hòng đắc ý, người đâu, đánh chết hắn cho ta.
- Tuân lệnh Tào đoàn trưởng.
Trong lòng Tào Thạch không khỏi sợ hãi, bởi vì hắn cảm giác được Long Chiến thực lực cực kỳ mạnh mẽ. Chỉ là hắn không tin, ở đây đông người như vậy lại không áp chế được Long Chiến.
- Hừ hừ, lên hết đây, càng đông càng tốt.
Đám Long Uyên đứng sau nhìn, bất giác ôm mặt lắc đầu. Long Chiến này thực sự là khiến người ta đau đầu mà.
- Các ngươi tiến lên trợ giúp lão ngủ, ta đến xem vị tiểu thư kia thế nào!
Không có Tinh Hồn ở đây, Long Uyên là đại đệ tử dĩ nhiên có tiếng nói lớn nhất. Dù gì bọn chúng cũng lần đầu tiên bước ra thế giới bên ngoài, cẩn thận là vẫn hơn. Chiến đấu với võ giả khác với chiến đấu với yêu thú, yêu thú dã tính hung hãn, còn nhân loại thì đa mưu túc trí, không cẩn thận liền vạn kiếp bất phục.
**********
Các bạn giúp tác đánh giá lên để lên 7 điểm sao nhé. Cảm ơn nhiều! /thodai