Chương 12: Cắm Sừng
Sau khi nghe tinh linh Đại trưởng lão giảng giải, Nine rốt cuộc biết tình hình bây giờ là như thế nào.Năm đó Anatole bị mũi tên của em gái làm bị thương nặng, may mà tộc tinh linh là đứa con cưng của Sinh Mệnh, không dễ chết như vậy.Nhưng bởi vì đã hôn mê nên Anatole biến trở về thành trái cây, được tinh linh tộc nuôi dưỡng dưới gốc cây Sinh Mệnh. Cho đến khi Cự nhân đánh đến tinh linh tộc, Anatole trong lúc hỗn loạn đã biến mất.Thực ra bây giờ Anatole chưa khỏi hẳn, nhưng bởi vì cảm nhận được chiến tranh nên mới miễn cưỡng phá vỏ đi ra, chẳng qua sẽ không duy trì được hình người lâu lắm.Nhất là khi cảm xúc quá kích động, cậu ta sẽ tự động biến về trở thành trái cây.Hơn nữa hình như còn mất trí nhớ, trực tiếp trở thành tinh linh quả của trí nhớ." Anatole chưa khỏe hẳn, cậu nhớ đừng kích thích cậu bé. " Đại trưởng lão vỗ vai Nine, vẻ mặt nghiêm trọng.Nine đồng dạng dùng biểu tình y như vật gật đầu, thầm nghĩ.Đã hiểu, nói tóm lại là phải cưng chiều.Ai bảo Anatole là bé trái cây thơm ngon... Khụ khụ, là bé trái cây xinh đẹp chứ, chiều thì chiều thôi.Nine - Một kẻ tham ăn tỏ vẻ cậu không có chướng ngại khi cưng chiều thức ăn ngon.Nói thì nói vậy, sau khi biết Anatole nghe hiểu tiếng mình thì Nine đã không còn dùng ánh mắt nhìn thức ăn mà nhìn cậu ta, nhưng mà dáng vẻ bé trái cây thực sự ghim vào lòng Nine, khiến cậu yêu thích vô cùng.Phải biết rằng mạt thế không có trái cây, có thì cũng tiến hóa thành loại cứng như đá hoặc là trở thành quả mọng chứa axít, hung hãn không kém gì tang thi.Đại trưởng lão thấy cậu nghe lời như vậy thì vô cùng vui mừng, dắt cậu đi xem xong bé trái cây... Bé trái cây vừa thấy cậu tới thì lập tức dán lên, lăn lộn lăn lộn.Đại trưởng lão sờ sờ cái đầu bóng loáng, hơi ngơ ngác, bé trái cây hoạt bát thế kia ai mà nghĩ đến khi hóa hình thì lập tức trở thành một thiếu niên lạnh nhạt xa cách chứ.Nine bị nó lăn đến mức hơi ngứa, nở một nụ cười rực rỡ hơn ánh sáng.Đột nhiên đại trưởng lão cảm giác mình cũng phát sáng ( bóng đèn), lão lưu lại không gian cho hai đứa trẻ, bản thân lủi thủi lủi thủi trở về căn phòng đầy sách của mình. Các tiểu tinh linh núp sau cánh cửa vốn muốn dành một sô phấn hoa cho đại trưởng lão, nhưng khi chúng nhìn thấy vẻ mặt phức tạp của tinh linh, các tiểu tinh linh liếc nhìn nhau, yên lặng giấu đi sô phấn hoa, bay đến an ủi Đại trưởng lão.Đại trưởng lão đột nhiên cảm giác mình không dư thừa nữa, cảm động đến mức rơi nước mắt, muốn tha thứ cho nhóm tinh linh nhỏ đã cạo mái tóc trắng muốt.Nhưng lão chưa nói được chữ nào, một sô phấn hoa màu vàng lập tức đổ ập lên bộ xiêm y hoa lệ.Đại trưởng lão:...Các tinh linh làm xong việc xấu thì lập tức đập cánh bay đi, để lại Đại trưởng lão tức đến giơ chân, râu cũng dựng ngược.Đại trưởng lão: " Các ngươi đứng lại! Ta sẽ không bao giờ tha thứ đám nhóc nghịch ngợm các ngươi!"Càng nghĩ càng tức, Đại trưởng lão vội vàng giơ quyền trượng đuổi các tiểu tinh linh.Tam trưởng lão đang sửa lại sừng thì nghe tiếng nhìn qua cửa sổ, phát hiện lại là cảnh tượng quen thuộc, Đại trưởng lão lại bị tiểu tinh linh trêu chọc, tiểu tinh linh lại bị Đại trưởng lão đuổi đánh.Tam trưởng lão lắc lắc đầu, đứng trước gương cẩn thận dán lại cái sừng bị gãy trong lúc chiến đấu. Nếu có người ngó vào phòng của lão, sẽ phát hiện khắp phòng đều là sừng, sừng lớn, sừng nhỏ, sừng đơn điệu, sừng có hoa văn, một cặp, một cái...Tam trưởng lão sờ sờ đôi sừng bạch ngọc bóng loáng mà cảm thấy hơi đơn điệu, nghĩ nghĩ, lão niệm chú, một đám dây leo lập tức leo lên sừng ngọc, còn nở từng bông hoa màu lam nho nhỏ, Tam trưởng lão hài lòng gật đầu, hôm nay cũng là một ngày đẹp trai.Cho nên khi Nine gõ cửa phòng lão, thấy đám sừng và mấy bông hoa trên đầu ai đó, cậu lâm vào tự hỏi.Thẩm mỹ của tinh linh... Thật sự kỳ ba như thế sao?...Nine đến đưa thuốc, trong trận chiến, các trưởng lão cũng là người bị thương rất nặng.Nhị trưởng lão và đồ đệ của mình - Jason vội vàng chữa trị những tinh linh bị thương nhất, vội cả buổi mới nhớ đến đám bạn bè, Nhị trưởng lão đành sai Jason đi đưa thuốc, trên đường gặp phải Nine đang ôm trái cây, nghe vậy cũng muốn đi xem.