Chương 57: Chương 57: Chim Hoàng Xào.
Khi thời gian ở Xích Vũ Phong vẫn đang còn xảy ra sự kiện có thể xem như là bước ngoặc cho giai đoạn tiếp theo của đại thiên thế giới.Thì một chú chim với thân hình nhỏ bé đã nhân cơ hội hỗn loạn mà rời khỏi nơi đó mà bay về phía lục địa Hoa Bắc diễm lệ. Chú chim này với một hình thù nhìn sơ thì rất giống với loài chim bồ câu nhưng lại có phần đầu và chân rất giống loài chim cắt. Cùng màu sắc chủ đạo là trắng và đen thông thường nhưng lại có thêm điểm nhấn đặt biệt ở đôi cánh. Ở nơi đó có vài cọng lông màu đỏ nằm rải rác chứ không dày đặt. Loài chim này mang tên Hoàng Xào một trong những loài chim truyền thông tin truyền thống trên Đại lục liên hoa này.Loài chim này có tốc độ cùng sự linh hoạt của loài chim cắt, nhưng cũng mang theo sự ổn định nhớ đường tuyệt đối của loài bồ câu. Không ngoa khi nói rằng nó là người đưa thư đáng tin cậy bậc nhất nơi đây, Tin tức mà nó mang đến vừa có tính thời sự nóng hổi vừa nhanh khỏi phải bàn vậy còn gì tuyệt vời bằng nữa.Khi này Hoàng Xào đang xảy cánh bay trên bầu trời rộng lớn thuộc lãnh địa của Tiên giới”Đại lục Hoa Bắc”. Nó bang bay từ hướng Nam dần về phía Tây Bắc được một khoảng thời gian thì trước mặt nó là một khu rừng rộng lớn với dáng vẻ nguyên sinh viễn cổ với môt màu xanh phủ kín từng tất đất.Vừa tiến vào phạm vi khu rừng Hoàng Xào ngay lập tức hạ thấp tầng bay, tiến vào bên trong lòng khu rừng lạ. Ở khu rừng này, dài đặt những quái thú với thực lực không thể coi thường. Nhằm để bản thân nó không bị nhắm đến làm mục tiêu. Khi mà vừa chạm đến phạm vi bán kinh mà nó cho là nguy hiểm. Ngay lập tức toàn thân Hoàng Xào chuyển dần sang màu trong suốt, và không thể nào nhìn thấy được bằng mắt thường. Đồng thời cũng ẩn giấu đi khí tức của cơ thể đồng thời là nhiệt độ toàn thân.Trong một khoảng khắc như thể nó hoàn toàn đã biến mất. Như thế nó đã an toàn mà tiếp tục tiến sâu vào bên trong nơi này.Đôi cánh nhỏ, thân hình nhỏ cũng là một lợi thế vô cùng lớn, kèm khả năng lẩn trốn trên cả tuyệt vời của loài này. Khiến nó không bao giờ bị thất nghiệp.Cánh rừng này với số lượng quái thú phải nói là vô cùng nhiều, nếu không có thể như loài chim này không biết có ai mạnh dạng dám bước vào trong đây không nữa.Đập đôi cánh nhẹ một cái, Hoàng Xào liền xuyên qua cánh rừng cây rậm rạp tiến đến ngọn thác núi nhỏ được mẹ thiên nhiên ẩn giấu bên dưới những tán cây lớn sâu bên trong rừng. Sau đó uốn lượn một hình vòng cung, nó đã bay lên cao ngút ngàn, tiếp theo lại tự do thả xuống như thể chú đang tận hưởng sự tư do mà không phải loài nào cũng có thể có được.Độ chừng nữa nén hương nó đã đến giữa khu rừng. Hoàng Xào liền thả cánh bay tự do rồi nghiêng người sang phải và tiếp tục bay lên. Ngay lập tức không gian trước mặt của nó liền thay đổi, bên trong nơi mà Hoàng Xào đến là một trang viện được xây theo hình chữ Thiên trong hán tự đặt trên giữa lòng hồ với những rừng hoa anh đào khoe sắc thắm bao bọc xung quanh.Đập cánh thêm một lần nữa. Nó bay đến một căn phòng ở một góc trang viện phía đông bên phía nét trên của chữ Thiên và hướng đến cửa sổ nhỏ nằm ở đó.Đậu lên thành cửa sổ nơi có một cái chuông gió bằng lục lạc. Theo từng ngọn gió khẽ độngLeng keng leng keng. Không gian nơi này thật là yên tĩnh đến lạ thường.Bên trong căn phòng nhỏ.Có một nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần, trong bộ váy tím huyền bí, nàng đang dịu dàng ngồi bên chiếc gương đồng. Khẽ dùng từng ngón tay mỹ miều vuôt ve từng lọn tóc, kèm theo chiêc lượt tròn nhỏ nhắn xinh xinh. Chăm chút tỉ mỉ mái tóc màu tím đen nổi bậc.Hoàng Xào vừa đậu lên liền cất ra vài tiếng kêu.Gru… Gru…Tiếng kêu ấy đã gây ra sự chú ý, khiến nữ nhân chậm rãi khẽ quay đầu nhìn lấy. Với đôi mắt cũng đồng dạng màu tím trông nàng thật quyến rũ triệu lần. Sau khi ánh mắt của nó va chạm với đôi nhãn cầu đặc biệt kia thì ngay lập tức từ trong đôi mắt của Hoàng Xào liền phát ra hai đạo quang ảnh. Hai đạo quang ảnh vừa xuất ra liền kết hơp lại vẽ nên một tấm màn chắn với những văn bản bằng chữ màu vàng kim xếp theo hàng dọc từ trên xuống dưới, kiểu viết như bảng tấu sớ mà các vua chúa thường đọc. Những ký tự này không ngừng phát ra ánh sáng như những sinh vật sống đang hô hấp lúc đậm lúc nông.Mỹ nhân ấy rất nhanh đã xem xong, ánh mắt nàng liền tạm thời rời đi. Thì những ký tự đặt biệt kia ngay lập tức tan biến không một chút dấu vết. Sau đó nằm chậm rãi nhẹ nhàng đặt chiếc lược đang chảy tóc lên bàn, tạm thời ngưng lại việc chảy chuốc tóc tai. Tiếp đến nàng bước từng bước chân một cách nhu mỳ như nước tiến gần đến nơi cửa sổ. Khi khoảng cách đã rất gần nàng khẽ đưa bàn tay như thể nắm đấm thẳng đứng nhưng lại thả lỏng lòng bàn tay ra. Dùng hai ngón tay trên bàn tay phải nhằm làm nơi để Hoàng Xào đậu lên.Hoàng Xào không một chút do dự liền bay đến đậu lên tay nàng. Nàng liền đưa nó đấy gần măt mỉm cười nói.“Ngươi đã vất vả rồi. Để ta đưa ngươi vào lồng đặng nghỉ ngơi.”Nói đoạn nàng di thủ đưa nó đến chiếc lồng chim đang treo trên cao. Sau khi để nó vào thì nàng không hề đóng cửa lại. Xong việc nàng đang định ngồi lại xuống ghế tiếp tục chảy tóc, thì ngoài cửa có người đang gọi vào.“Xin lỗi đã làm phiền người thưa chủ nhân, có thông tin về kẻ đó.”Vừa nghe đến đó gương mặt sinh đẹp của nàng khẽ biến nhưng vẫn giữ được nét bình tĩnh nói:“Nói đi.”Người bên ngoài ngay lập tức nói nhanh:“Theo thông tin thu thập được từ người của ta. Thì năm ngày nữa bọn chúng sẽ có hành động tại Đế Đô. Thời gian và địa điểm chính xác vẫn đang được điều tra làm rõ.”Nữ nhân nhất thời ngạc nhiên nhưng sau đó lại khẽ mỉm cười nữa miệng. Sau đó nói vọng ra vừa đủ để người bên ngoài nghe thấy:”Bọn chúng đã ngửi được mùi cơ hội rồi sao. Được rồi lui đi.” Sau đó mỹ nhân này nhẹ nhàng theo thói quen phẩy tay ra dấu mặt dù kẻ bên ngoài không hề nhìn thấy.Sau khi kẻ thủ hạ rời đi, ánh mắt của nàng di dời về phía giữa gian phòng. Nơi đó có một bộ bàn ghế.Trên bàn có một bàn cờ vây vẫn còn đang đánh dỡ.Nữ nhân kiêu sa, nâng nhẹ ngón tay giữa của bàn tay phải. Một niệm lực đã truyền đến nơi cái thố đựng quân cờ trắng. Niệm lực không chế những quân cờ trắng bên trong và nàng đã lấy một quân cờ và đặt xuống bàn. Bên trên bàn cờ đó nàng đã đi thêm một nước.Nước cờ ấy đã giúp quân trắng vây quân đen lại, tuy nhiên quân đen vẫn còn bước đi tiếp theo.Nhìn thấy ván cờ do chính bản thân nàng đánh ra thì nàng nói nhỏ chỉ để bản thân có thể nghe thấy.“Nước đi có phần hấp tấp này của ngươi. Sẽ là dấu chấm hết cho tham vọng của chính ngươi. Để ta xem thử, ngươi có đủ bản lĩnh để làm được điêu mà người khác cả đời không thể làm được hay không đây.”Vừa lúc ấy từ bên ngoài cánh cửa sổ nhỏ lại có thêm một con chim Hoàng Xào nữa bay đến, Nhưng chú chim này lại đang có những cọng lông màu tím nhạt chứ không phải là màu đỏ và nó đến mang theo truyền âm. Từng đơt âm thanh như như luồng sóng truyền đến tay nàng.Nhưng thông tin mà nó vừa mang đến khiến nàng nhất thời vui mừng, mà mỉm cười đắc ý.Sau đó thì hướng tầm nhìn của mình về phía Bắc nơi Đế Đô Thành đang hiện hữu.