Chương : 2
- Cũng chỉ ở thế giới có Linh Khí dồi dào như vậy mới có thể sinh ra tuyệt sắc giai nhân thế này a!
Trong nội tâm Tần Phàm không khỏi thở dài, lập tức hắn rất nhanh phục hồi tinh thần lại, để tránh phát hiện ra sơ hở gì, hắn dứt khoát ngồi dậy, âm thầm tự mình chẩn đoán bệnh một chút sau đó thì thào nói:
- Ta dường như đã không việc gì rồi...
Tần Phàm vốn là đệ tử Đan Môn ẩn thế, bản thân cũng tinh thông y thuật, cho nên hắn đối với tình huống thân thể mình hiện giờ vẫn tương đối hiểu rõ, chỉ là có chút suy yếu thôi, nghỉ ngơi một chút sẽ không sao nữa.
Tuy rằng trông thấy Tần Phàm đã tỉnh lại, thoạt nhìn cũng không có gì trở ngại, nhưng Tần Li vẫn gọi đại phu kiểm tra một phen, mà kết quả cũng giống như Tần Phàm tự mình chẩn đoán, lúc này mới yên tâm lại.
Tiễn đại phu đi, Tần Li hỏi thăm một hồi nữa, đợi sau khi xác định Tần Phàm thật sự không có trở ngại thì khuôn mặt nàng lại đột nhiên dần dần trở nên lạnh, thần sắc lạnh như băng cùng với bộ dáng tình thâm lúc nãy khi quan tâm Tần Phàm dường như là hai người khác xa nhau, sau đó liền nghe nàng nghiêm mặt hỏi Tần Phàm:
- Tiểu Phàm, lần này đến tột cùng là ai muốn đẩy ngươi vào chỗ chết? Ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn đâu!
Tần Phàm nghe thấy nàng thay đổi cách xưng hô cũng tự thấy bi ai cho bản thân mình, không chỉ thái độ biến chuyển mà cách xưng hô cũng trở nên xa cách. Bản thân Tần Phàm cũng muốn biết đáp án này, nhưng không biết sao dù hắn cố gắng suy nghĩ thế nào cũng không nghĩ được gì, chỉ đành cười khổ lắc đầu nói:
- Khi đó ta vừa về đến cửa, chỉ thấy có một bóng đen lóe lên vụt qua, ta không kịp phản kháng đã hôn mê bất tỉnh, chỉ biết là người này nhất định tu vị cao hơn ta rất nhiều, về phần là người nào thì ta lại không biết.
- Vậy ngươi nghỉ ngơi trước một chút đi, sau đó ta sẽ làm chút ít đồ ăn đưa đến cho ngươi...
Tần Li nghe thấy Tần Phàm nói như vậy, không khỏi có chút nhíu mày. Nàng biết Tần Phàm vừa mới từ trong hôn mê tỉnh lại nên không tiện hỏi nhiều, chỉ dặn dò một chút, rồi rời khỏi phòng.
Nhìn bóng lưng tuyệt đẹp của Tần Li rời đi, Tần Phàm không khỏi lại âm thầm tán thưởng, thật sự rất đẹp! Lại nghĩ tới trước khi hắn chưa hoàn toàn thanh tỉnh đã nghe Tần Li từng nói qua "Khôi phục hôn ước" gì đấy, trong nội tâm cũng không khỏi hơi xúc động.
"Tỷ tỷ" này của Tần Phàm, không chỉ có dung mạo xuất chúng, hơn nữa thiên tư trác tuyệt. Ở Nam Phong thành, thanh niên tài tuấn thầm mến nàng không biết có bao nhiêu, mà Tần Phàm trước kia cũng mang tâm tư như vậy. Khi biết hôn ước giữa hai người bị giải trừ hắn cũng âm thầm thương tâm một thời gian rất dài.
Hôm nay nếu có thể khôi phục hôn ước, tin tưởng Tần Phàm trước kia trên trời có linh thiêng cũng có thể cảm thấy an ủi.
Bất quá nghĩ đến mọi thứ trên Võ Thiên đại lục, Tần Phàm lập tức không khỏi cười khổ lắc đầu. Võ Thiên đại lục, danh như ý nghĩa, chính là thế giới dùng võ vi thiên, ở chỗ này vũ lực mới là chỗ cam đoan của địa vị.
Trong trí nhớ của Tần Phàm trước kia, hắn là Võ Đồ tam cấp, mà cảnh giới võ đạo của Võ Thiên đại lục phân thành Võ Đồ, Võ Giả, Võ Sư, Tiên Thiên Võ Sư... Sau khi đột phá Tiên Thiên Võ Sư nghe nói còn có các loại cảnh giới như Linh Võ Sư, Võ Tôn, Võ Thánh...
Tuy rằng những thứ trong trí nhớ cũng chỉ là phân cấp cảnh giới võ đạo, nhưng lấy suy đoán của Tần Phàm, thế giới này có lẽ là tiên võ thế giới. Dù sao Linh Khí trong không khí ở đây thực sự quá mức nồng đậm! Nếu như như vậy vẫn không thể sinh ra Tu tiên giả thì không còn gì để nói nữa rồi.
Bất quá, vô luận như thế nào thì Tần Phàm bây giờ quá yếu!
Dù cho Tần Li thật sự nguyện ý gả cho hắn, hắn cũng không xứng!
Theo hắn biết, Tần Li chỉ lớn hơn Tần Phàm nửa năm, nhưng đã đạt tới cảnh giới Võ Giả cửu cấp, cái này khiến Tần Phàm cảm thấy xấu hổ?
- Tuy nội tình kém một chút, nhưng Linh Khí ở đây dồi dào, chỉ cần chịu khó cố gắng, phối hợp với đan dược của Đan Môn, cũng không phải là không có hi vọng trở nên mạnh mẽ!
Tần Phàm không hề có những suy nghĩ nản chí. Sau khi điều chỉnh trạng thái tâm tình của mình, hắn nhanh nhẹn xuống giường, trực tiếp đi ra ngoài cửa. Hiện giờ Tần Phàm muốn đi chứng thực một thứ!
Trong trí nhớ của Tần Phàm trước kia, Võ Thiên đại lục, tài nguyên Linh Dược thập phần phong phú!
Một ít Linh Dược hi hữu thậm chí tuyệt chủng trên Địa Cầu, ở chỗ này thậm chí tùy ý có thể thấy được! Nếu như chuyện này là thật, vậy thì cũng quá khiến người ta hưng phấn rồi.
Tần Phàm cảm giác thấy máu của mình như sôi trào lên. Với tư cách là đệ tử của Đan Môn, Tần Phàm đối với việc luyện đan luôn có những suy nghĩ điên cuồng và chấp nhất.
Ra khỏi phòng, cửa ra vào có hai Võ Giả đứng canh, trông thấy Tần Phàm đi ra, đều khom người nói:
- Thiếu gia!
Tần Phàm nhàn nhạt gật gật đầu nói:
- Ta muốn ra hậu viện một chút, các ngươi đừng đi cùng.
- Thiếu gia, người mới vừa khôi phục, không nên đi lại khắp nơi như thế...
Một vị hạ nhân lớn tuổi cung kính nói.
- Ta bảo các ngươi đừng đi theo, có chuyện gì tự ta chịu trách nhiệm.
Tần Phàm nôn nóng đi chứng thực một thứ, hiện giờ lại bị ngăn cản, lời nói không khỏi có phần bực tức.
Nhận thấy thái độ bực tức của Tần Phàm, hai vị Võ Giả kia cũng lộ ra vài phần kinh ngạc. Trong nội tâm mơ hồ cảm thấy vị Thiếu gia Tần Phàm trước mắt này có chút khác với mọi khi.
- Vâng, thiếu gia.
Nhưng bọn hắn dù sao chỉ là hạ nhân. Trong Chân Võ thế gia như Tần gia, còn không đến phiên bọn hắn lỗ mãng, đành phải thối lui sang một bên, để Tần Phàm đi một mình đến hậu viện.
Nam Phong thành ở phía nam Đại Kiền quốc là một mảnh đất màu mỡ, quanh năm mưa thuận gió hoà, dần dần phát triển trở thành một thành trì lớn ở vùng phía nam Đại Kiền quốc. Mà Nam Phong Tần gia, với tư cách là Chân Võ thế gia cửu phẩm, ở vào phía đông Nam Phong thành, đất phong 800 mẫu, trong gia tộc đình đài lầu các vô số, thư lâu, dược các, võ tràng đầy đủ mọi thứ.
Theo con đường lát đá xanh đi vòng vèo một lúc, đi ước chừng hơn mười phút đồng hồ, Tần Phàm rốt cục dựa vào trí nhớ đi đến trước một tiểu viện lịch sự tao nhã. Chưa đi vào cửa, đã nghe được mùi thơm dược liệu nồng đậm bay vào mũi khiến hắn cảm thấy sảng khoái tinh thần, tâm tình cũng theo đó kích động vài phần.
Tần Phàm ngẩng đầu, trông thấy trên đại môn có một biển hiệu, trên đó ghi mấy chữ "Linh Dược viên đệ tam", hắn biết rõ đây chính là nơi hắn cần tìm rồi. Từ cái tên cũng biết được, Linh Dược viên như vậy ở Tần gia cũng không chỉ có một, đây chỉ là cái cách chỗ Tần Phàm gần nhất thôi.
Mà bước vào sân của hậu viện, liền trông thấy một mảng lớn Linh Dược mà kiếp trước đau khổ tìm kiếm xuất hiện ngay trước mắt, loại cảm giác hạnh phúc này khiến hắn quả thực muốn kêu to lên vài tiếng.
- Thiên Tư Tử, Ngũ Hoa thảo, Hòa Lan, Thất sắc liên...
Tần Phàm trong miệng thì thào đọc lấy các loại dược liệu trước mắt, những dược liệu này có rất nhiều thứ trên Địa Cầu cực kỳ hiếm thấy, có cái thậm chí đã tuyệt chủng chỉ có thể nhìn thấy trong sách, ở chỗ này lại có thể gieo trồng đại lượng!
Đây chỉ là một dược viên bình thường của Tần gia thôi!
Dĩ nhiên đã có được nhiều dược liệu trân quý như vậy!
Vậy còn những Dược Viên chuyên môn gieo trồng dược liệu quý hiếm thì sao đây?
Mặc dù có chút không thể tin được, nhưng Tần Phàm đã khẳng định thế giới này thật sự có tài nguyên Linh Dược cực kỳ phong phú!
Linh Khí dồi dào! Linh Dược phong phú! Thế giới như vậy thật khiến người ta hưng phấn.
Tần Phàm đi xuyên qua Dược Viên, khi thì phấn khởi thấp giọng hô, khi thì cúi đầu vuốt ve thưởng thức, trạng thái như điên như cuồng!
Bất quá cũng không trách được hắn lại thất thố như thế, với tư cách là đệ tử Đan Môn, từ nhỏ hắn đã có suy nghĩ chấp nhất với luyện đan. Không chỉ đã đọc qua một lượt toàn bộ đan thư dược kinh của Đan Môn, hơn nữa ở xã hội hiện đại Linh Dược tàn lụi còn muốn nghĩ cách để luyện đan! Mà một lần cuối cùng luyện đan, cũng chính vì hắn không tìm được các dược liệu đồng đều cần thiết, lại thử dùng các dược liệu khác thay thế nên mới khiến lò đan nổ tung, có thể thấy được hắn chấp nhất đối với luyện đan thế nào.
Hôm nay đột nhiên trông thấy nhiều Linh Dược như vậy, có cơ hội có thể thống khoái luyện đan, cái này sao có thể khiến hắn không kích động vạn phần đây.
Lúc này, thấy chung quanh không có người, Tần Phàm có chút khẩn trương duỗi tay phải mình ra, "Võ Khí" trong cơ thể dưới sự khống chế của hắn vận chuyển xuống bàn tay, tiếp theo một vòng hỏa diễm màu trắng nhạt liền hiện lên trên lòng bản tay hắn.
- Võ Khí này quả thật cũng giống như ta nghĩ, chỉ cần vận dụng pháp môn đặc biệt của Đan Môn chúng ta thì cũng có thể sinh ra đan hỏa.
Tần Phàm thấy vậy, trong nội tâm mới không khỏi thở dài một hơi, hắn biết rõ, nếu như không thể luyện đan, vậy thì hắn ở thế giới này cũng không có ưu thế gì so với người khác cả.
Ngay sau đó, Tần Phàm tìm một nơi sạch sẽ ngồi xuống, thử âm thầm điều tức, tiến hành lần tu luyện đầu tiên của hắn ở thế giới này.
Lúc ở trên Địa Cầu, Linh Khí tàn lụi, muốn tu luyện quả thực khó như lên trời! Cộng thêm sau một đại biến cố mà Đan Môn chỉ còn lại mình hắn. Công pháp tu luyện thiếu thốn, dù cho tu luyện mười mấy năm, Tần Phàm vẫn không có được thành quả gì lớn.
Tần Phàm biết với lượng Linh Khí ít ỏi ở trên Địa Cầu không thể nào đạt được thành tựu cao ở phương diện tu vi. Cho nên Tần Phàm cũng không có đi tu luyện công pháp làm gì, chỉ chuyên chú ở luyện đan. Dù sao hắn cũng không biết mình cuối cùng lại xuyên việt đến thế giới như thế này.
May thay, Đan Môn lấy đan dược là căn cở để lập phái, đối với cái này ngược lại bảo tồn rất tốt! Đan phương, kinh nghiệm luyện đan mấy ngàn năm cũng không ít.
Chính vì công pháp tu luyện của Tần Phàm khi còn ở trên Địa Cầu không được cao minh, cho nên hắn dứt khoát tu luyện theo công pháp của Tần gia.
Từng tia Linh Khí tràn vào huyệt khiếu quanh thân, tâm thần hợp nhất. Tần Phàm chậm rãi thu nạp Linh Khí nén lại, sau đó khống chế chúng xuống Khí Hải dưới bụng.
Khí Hải lại được xưng là "Võ Điền", cũng chính là nơi chứa đựng "Võ Khí", Linh Khí hấp thu vào cơ thể sau khi vận hành quanh thân, lại qua quá trình chuyển hóa sơ bộ rồi đến Võ Điền, lại chuyển hóa lần hai và chứa đựng lại. Thiên phú tốt, Võ Khí mỗi lần tu luyện chuyển hóa tự nhiên nhiều, chứa đựng được cũng nhiều, cái đó cũng giống như công pháp trước kia Tần Phàm tu luyện vậy.
Võ Điền tổng cộng chia làm chín khối nhỏ, phân bố Cửu Cung, mỗi một cung đại biểu một cấp tu vi. Tu vi Tần Phàm hiện giờ là Võ Đồ tam cấp, trong Võ Điền của hắn cũng chỉ có ba cung Võ Khí, mà Võ Khí của hắn hiện giờ là màu trắng nhạt, cũng đại biểu cho cảnh giới Võ Đồ hiện giờ của hắn. Cảnh giới tăng lên, màu sắc của Võ Khí cũng sẽ phát sinh biến hóa.
Vận hành một chu thiên, Võ Khí gia tăng không nhiều lắm, nhưng cảm giác của Tần Phàm lại rất tốt, dù sao ở chỗ này có rất nhiều Linh Khí, trên Địa Cầu hắn nào tu luyện được như thế này.
- Ta vừa mới trọng thương khỏi hẳn, Linh Dược ở đây phong phú, nhưng tiếc là hiện giờ không có dược đỉnh, nếu không ta có thể lập tức luyện chế một ít đan dược chữa thương rồi!
Sau khi chứng thực bản thân mình còn có thể sử dụng đan hỏa, cũng có thể tu luyện, trước mắt còn có nhiều Linh Dược như vậy. Tần Phàm cảm giác ngứa tay, bản thân rất muốn luyện đan mà không có lô đỉnh.
- Đúng rồi, Tần gia là một thế gia kinh doanh sinh ý luyện dược, nhất định sẽ có dược đỉnh! Ta đi tìm xem!
Tần Phàm nghĩ tới đây lại trở nên hưng phấn, bất quá Tần Phàm trước kia đối với phương diện này không có một điểm hứng thú, tự nhiên không biết thứ này để ở đâu, cho nên Tần Phàm định đi tìm "Tỷ tỷ" Tần Li của mình hỏi thăm một chút.
Đối với Tần Li, chẳng biết tại sao, Tần Phàm lại có một loại hảo cảm không hiểu, nguyện ý đi tin tưởng nàng. Có lẽ vào lúc hắn suy yếu nhất, Tần Li là người đầu tiên hắn nhìn thấy ở thế giới này, còn có ảnh hưởng từ một ít trí nhớ của Tần Phàm trước kia nữa.
Mà khi Tần Phàm vừa định rời đi, nhưng lại vừa vặn thấy ở cửa đang đứng một người, người nọ trông thấy Tần Phàm vốn là sững sờ, sau đó trên mặt liền hiện lên một tia trêu tức, lớn tiếng quát với Tần Phàm:
- Ngươi là người phương nào, lại dám xông vào Dược Viên Tần gia ta!
Tần Phàm nghe thấy thanh âm này, không khỏi nhướng mày, người này hắn nhận ra, chính là con của Đại trưởng lão, tên là Tần Uy, niên kỷ cũng tương tự với Tần Phàm. Bởi vì trước đó vài ngày hắn gây chuyện bên ngoài nên bị phạt đến trông giữ Dược Viên. Vừa rồi vì mới đi ra nên khi Tần Phàm đi vào cũng không trông thấy hắn.
Tần Phàm với tư cách là con trai tộc trưởng đương đại, ở Tần gia người không nhận ra hắn cực nhỏ, đơn giản là vì trước kia Tần Phàm tu vi thấp, hơn nữa tính tình nhu nhược, vốn khiến người khác xem thường, cộng thêm Tần Uy này vốn chính là loại người lấn thiện sợ ác, cho nên mới cố ý làm khó dễ Tần Phàm để làm vui thôi.
- Ở thế giới chú trọng thực lực này, thực lực thấp vốn sẽ khiến người khác khinh thường, đã thế tính cách còn nhu nhược nữa, sao có thể khiến người khác không ăn hiếp đây?
Đã biết nguyên nhân, Tần Phàm cũng hiểu rõ trong lòng, nhưng vì vội vã đi tìm Tần Li hỏi chuyện dược đỉnh, cho nên cũng không muốn dây dưa nhiều, chỉ nhàn nhạt nói:
- Tránh ra.
- Hắc hắc, nguyên lai chỉ là Võ Đồ tam cấp mà thôi, vậy nhất định không phải người Tần gia ta rồi! Tần gia ta đường đường Chân Võ thế gia cửu phẩm, tuổi như ngươi sao có thể có tu vị thấp như vậy chứ?