Chương : 27
- Tiểu Phàm...
Nhưng vào lúc này, từ phía sau truyền đến thanh âm của Tần Li.
Tần Phàm có chút kinh hỉ quay đầu lại, liền trông thấy thiếu nữ tuyệt sắc mặc quần áo màu xanh nhạt kia, như Thanh Hà trong hồ, khí chất tươi mát thoát tục trong đám người luôn gây chú ý như vậy.
- Tỷ tỷ, sao đệ một mực không thấy tỷ.
Tần Phàm hỏi.
- Bởi vì bên phía tộc vụ viện có một số việc, cho nên niên trắc năm nay tỷ sẽ không tham gia.
Tần Li cười giải thích nói
- Ha ha, bất quá tỷ tỷ vẫn một mực nhìn ngươi, biểu hiện lần này của ngươi rất tốt ah, khiến tỷ tỷ rất là giật mình đấy...
Tần Phàm biết rõ Tần Li không tham gia niên trắc là vì nàng đã đột phá đến cảnh giới Võ sư, mà niên trắc chỉ là phân cáp võ đồ và cấp võ giả, cho nên, nàng dĩ nhiên không muốn tham gia rồi. Đồng thời hắn cũng biết Tần Hồng bảo Tần Li tiến nhập tộc vụ viện của Tần gia, chỉ là không biết đang xử lý sự vụ gì thôi.
- Trong lúc niên trắc, công việc bề bộn, trong khoảng thời gian này, tỷ tỷ khổ cực a...
Tần Phàm quan tâm hỏi thăm.
- Ha ha, vì niên trắc lần này, Tiểu Phàm đệ tu luyện cũng rất vất vả a, đệ đã gầy đi rồi...
Tần Li cười khẽ, hệt như thủy tiên tách ra, khiến người cảnh đẹp ý vui. Hai người đứng chung một chỗ, Tần Phàm có thể cảm giác được các loại ánh mắt phức tạp đến từ bốn phía, trong đó lấy hâm mộ và đố kỵ chiếm đa số.
Mà một góc trên diễn võ trường, Tần Tiến đã quay lại cũng thấy được một màn này, bộ dáng thân mật của hai người Tần Phàm và Tần Li khiến mặt của hắn càng thêm âm trầm.
- Một hồi tranh tài cuối cùng của cấp Võ đồ, Tần Phàm đấu với Tần Vũ! Mời lên luận võ đài!
Nhưng vào lúc này, thanh âm của trọng tài truyền khắp toàn trường, sau đó liền thấy một thiếu niên tự tin dẫn đầu nhảy lên luận võ đài. Nhìn hắn động tác nhẹ nhàng, gọn gàng, có thể thấy được so với các đối thủ trước kia của Tần Phàm cao minh hơn rất nhiều.
- Tiểu Phàm, Tần Vũ này ở Tần gia chúng ta có một ngoại hiệu, gọi là tiểu quái vật, năm nay vẻn vẹn chỉ mười ba tuổi, Võ Đồ cửu cấp, nhưng từ khi hắn mười tuổi đã có cảnh giới đó rồi! Ba năm cũng không đột phá đến cảnh giới võ giả! Bất quá lại không ai dám xem thường hắn, đó là bởi vì hắn tu luyện một môn công quyết cực kỳ lợi hại, tuy rằng tiến triển chậm chạp, nhưng uy lực cực lớn!
Thanh âm êm ái của Tần Li truyền đến bên tai, khiến Tần Phàm đối với thiếu niên thoạt nhìn có chút non nớt trên đài đã hiểu rõ đại khái.
- Tiểu quái vật?
Khóe miệng Tần Phàm lộ ra một vòng vui vẻ:
- Như vậy cũng thật thú vị.
- Tỷ tỷ yên tâm, đệ tất sẽ giành được đệ nhất!
Tần Phàm ôn nhu liếc Tần Li, sau đó tung người một cái, cũng ưu nhã đứng trên đài tỷ võ.
- Vì tỷ tỷ!
Lúc này, câu nói sau cũng kia cũng truyền vào trong tai Tần Li, lập tức khiến thiếu nữ tuyệt sắc trấn tĩnh kia trong lòng như hươu chạy, trên mặt đẹp lẳng lặng hiện lên một vòng ửng đó.
Trên đài tỷ võ, hai người nhìn nhau, trên người đều mang theo tự tin nhàn nhạt.
- Hắc hắc, trận này sẽ có chút đặc sắc rồi
Tộc nhân dưới đài đối với trận đấu này kỳ thật rất là chờ mong, Tần Phàm đã bỏ đi danh tiếng phế vật, trải qua mấy trận tranh tài, đã không người nào dám xem thường hắn nữa, mà Tần Vũ đối diện hắn lại càng nổi danh trong tộc nhiều năm, mọi người đều biết sự lợi hại của hắn.
- Ngươi đoán tiểu quái vật và tiểu yêu quái này ai sẽ thắng?
Cũng có tộc nhân âm thầm đánh đánh bạc, Tần Phàm còn không biết đã có tộc nhân giúp hắn có được ngoại hiệu như thế.
- Ha ha, tuy rằng Tần Phàm trở thành hắc mã lớn nhất tranh tài năm này, nhưng là dù sao từ Tam cấp võ đồ đến Võ Đồ cửu cấp mới ba tháng, mà tiểu quái vật đã dừng lại ở Võ Đồ cửu cấp đến ba năm rồi, hơn nữa công quyết hắn tu luyện kia, chậc chậc...
Tộc nhân khác nói.
- Cái nhìn của ta lại bất đồng, tiểu yêu quái mặc dù chỉ tiến vào Võ Đồ cửu cấp thời gian không dài, nhưng kinh nghiệm thực chiến không biết vì sao lại vô cùng phong phú, ta xem hai người sợ là ngang nhau a
Lại một tộc nhân nói.
...
Nghị luận nhao nhao dưới đại, hai người dừng trên đài cũng bắt đầu xinh ra hứng thú với đối phương.
Theo Tần Phàm xem ra, Tần Vũ đứng đối diện, bình tĩnh mà tự tin, thoạt nhìn thành thục hơn lứa tuổi nhiều. Mà theo Tần Vũ xem ra, phế vật Tần gia đã nổi tiếng nhiều năm ở trước mặt lại mang đến cho hắn cảm giác nhìn không thấu
- Nguyên lai ngươi chính là Tần Phàm ca ca, ha ha, không thể tưởng được chúng ta lại gặp nhau ở chỗ này. Có người cho ta 5000 kim nguyên, nói nếu như ta ở trên tranh tài gặp được ngươi thì không nên lưu thủ.
Thiếu niên đối diện trên mặt đọng lấy nụ cười tự tin, đánh giá Tần Phàm một phen liền tùy ý nói, lúc nói chuyện phảng phất như trò chuyện với ca ca nhà mình vậy.
- Ah?
Tần Phàm có chút nghi hoặc, nhưng theo hắn nghĩ thì Tần Vũ hẳn là hậu thủ của Tần Uy a, vì vậy tự tin mỉm cười nói:
- Vậy Tần Vũ đệ đệ nhất định phải dùng hết toàn lực ah, có lẽ ngươi cũng không có cơ hội lưu thủ đâu!
- Đệ nhất Võ Đồ này, ta nhất định phải có!
- Ha ha, Tần Phàm ca ca nghĩ giống ta, đối với đệ nhất Võ Đồ của gia tộc, ta cũng nhất định phải đạt được!
Tần Vũ thoải mái cười nói.
- Vậy thì nói chuyện bằng thực lực đi!
Tần Phàm nhún vai nói.
Đúng vào lúc này, thanh âm trọng tài truyền khắp toàn trường.
- Tranh tài bắt đầu!
Tuy rằng Tần Phàm và Tần Vũ thoạt nhìn đều lộ ra bình tĩnh mà tự tin, một bộ tin tưởng tràn đầy, nguyện nhất định phải có, nhưng trong tranh tài lúc trước, hai người đều đã xem qua thân thủ đối phương, cũng biết đối phương không phải đèn đã cạn dầu, cho nên đều lộ ra cẩn thận.
Trong khoảng thời gian ngắn, một màn mang tính hí kịch lại xuất hiện, hai người đều không có lựa chọn xuất thủ trước, chỉ phân biệt đứng ở hai bên, mặt mang mỉm cười, phảng phất giống như hai bằng hữu xa cách lâu ngày không gặp vậy.
- Đã có thể bắt đầu!
Trọng tài trông thấy hai người cũng không có nhúc nhích tay, cho là bọn họ không nghe được, chỉ đành kiên trì nhắc nhở.
Tần Phàm và Tần Vũ nhìn nhau cười cười, sau đó cơ hồ đồng thời, thân ảnh đột ngột từ mặt đất mọc lên, xông vội về phía đối phương.
- Man ngưu trùng kích!
- Kinh đào phách ngạn!
Ngay ở vị trí trung tâm luận võ đài, hai người khí thế như cầu vồng đồng thời đến, hai cái nắm đấm giống như hai đầu trâu điên gầm thét, hung hăng đụng vào nhau.
- Thống khoái!
Hai thân ảnh vừa chạm vào liền phân ra, nhưng lại phân biệt đánh ra mấy quyền, mỗi một quyền đều lấy cứng đối cứng, vừa đối với vừa. Bởi vì Tần Phàm có pháp môn vận dụng võ khí mà Cổ Mặc dạy cho nên có thể hoàn toàn phát huy ra lực lượng bản thân, mà Tần Vũ bởi vì đã dừng lại ở Võ Đồ cửu cấp ba năm, võ khí hùng hậu lâu dài, vậy nên hai người đối bính mấy quyền, vậy mà lại ngang nhau!