Chương : 16
Nhóm người Vương Hổ sau khi tự cho là bàn luận xong thì vội vàng lên xe chạy về phía trước, chạy tới giữa khe Bàn thì họ gặp từng nhóm người giống như đang tìm kiếm thứ gì. Vương Hổ vội cho xe dừng lại, hắn đánh một cái ánh mắt, một tên lưu manh vội nhảy xuống tính hỏi thăm tình hình thì gặp nhóm người kia kéo một con dơi biến dị từ bụi cỏ đi ra, hình thể của con dơi làm hắn bị dọa đến nhũng cả chân, hắn vội bình tĩnh lại, không dám hiện ra vẻ mặt hung thần ác sát nữa, hắn dè dặt đến gần một đại thúc đứng gần đó hỏi thăm chuyện, đại thúc thấy bộ dạng hắn không đàng hoàng vốn không muốn trả lời nhưng nghĩ tới hiện tại thế đạo như thế điều là con người không tất làm khó nhau nên cũng nói vài câu.
"nơi này là ổ dơi biến dị, hôm qua bị các dị năng giả trong đoàn xe tiêu diệt"
Tên lưu manh kia nghe vậy thầm kiêu may mắn trong lòng, nếu bọn họ đến sớm một chút thì không phải làm mồi cho đám dơi kia rồi sao. Hắn vội chỉ con dơi khổng lồ kia mà hỏi.
"Này đó cũng là đoàn xe ông giết, bắt quá giết rồi còn thu thập xác nó làm gì"
Đại thúc nghe hắn nói vậy thì như nhớ tới cái gì mặt mày mang vẻ hãnh diện nói: "Này đây là do một vị cao thủ thực lực mạnh nhất trong đoàn xe chúng tôi giết, còn thu thập là vì nghe phía trên nói là có thể thay thế thuốc tây trị bệnh"
Tên lưu manh nghe mà khiếp sợ không thôi, hỏi thêm một ích thông tin nữa thì vội chạy đi báo cáo lão đại, hắn xem ra đoàn xe này điều ngọa hổ tàng long. Vương Hổ nghe tên tiểu đệ báo cáo thì trong lòng đã sóng to gió lớn, hắn không ngờ trong một đoàn xe lại có nhiều dị năng giả thực lực mạnh như vậynhư vậy hắn gia nhập có hay không còn chỗ đứng cho hắn, nhất thời hắn do dự.
Lục Mai cũng không bình tĩnh khi nghe đến đoàn xe chủ chốt do năm đại gia tộc cầm đầu thì nàng đã liên tưởng đến nhóm người Tống Cảnh Hàn, nàng vội hỏi: "có phải đoàn xe từ thành phố H tới trong đó có tên Tống Cảnh Hàn, Lý Tu, Lý Ngự, Mộc Tuấn Khanh , Hạ Hầu Nghị cùng Lâm Hạo Trạch".
Tên tiểu đệ kia nghe Lục Mai hỏi thì sững sờ một chút sau đó hắn cố gắng nhớ lại rồi nói: "Mấy cái tên đó thì lão già kia không nhắc đến nhưng nghe ra thì đúng là đoàn xe do năm đại gia tộc của thành phố H".
Lục Mai nghe như vậy thì đã thật khẳng định đây chính là đoàn xe của nhóm người Tống Cảnh Hàn, Lục Mai trong lòng thật vui sướng muốn chết nhưng nhìn phía Vương Hổ thấy hắn vẻ mặt chần chờ thì cô ta biết hắn vì sao lo lắng vội lên tiếng: "Hổ ca ca, đoàn xe bọn họ nhiều cao thủ như vậy tính an toàn sẽ rất cao, hơn nữa dị năng của Hổ ca ca mạnh như vậy dù là trong đám dị năng giả ở đoàn xe cũng không thua ai, với lại Hổ ca ca quên tiểu Mai là dị năng giả hệ không gian sao, còn có mấy huynh đệ nữa, chúng ta thực lực cũng rất mạnh không phải lo gì à".
Vương Hổ nghe Lục Mai khuyên cũng thấy có lý, vội vàng hạ lệnh lái xe đến đoàn người xin gia nhập. Lục Mai nhìn đoàn xe càng ngày càng gần trong lòng kích động đến tim đập gia tốc, vương giả của cô, cô đến đây.
Liễu Tú Nhã ăn cơm xong thì chuẩn bị về xe để tiếp tục đột phá tầng hai của Huyết Âm Tâm Kinh, cô quay lại dặn dò nhóm bảo bảo không được chạy loạn phải đi theo cha. Tống Cảnh Hàn nghe cô nhắc đến từ "cha của các con" thì một nỗi vui sướng mọc lên trong lòng, cảm giác buồn bực vì bị Hạ Hầu Nghị cùng Lâm Hạo Trạch cướp lời cùng không còn, tuy trong lòng là rất hưởng thụ nhưng vẻ ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh gật nhẹ đầu với Liễu Tú Nhã nói: "Cô cứ lo việc của mình tụi nhỏ cứ giao ở chỗ tôi"
Lý Tu nhìn Tống Cảnh Hàn một bộ dạng "mọi chuyện điều có hắn" thì âm thầm hừ lạnh nghĩ: hừ, con cũng không phải của một mình hắn cao hứng cái gì, giả bộ thanh cao, ta khinh.
Hạ Hầu Nghị vốn muốn nói gì thì bị Lý Ngự dắt Liễu Ân chặn ngang trước mặt, Lý Ngự mĩm cười nhẹ nhàng nói: "hôm qua chiến đấu xong thì anh vốn muốn giúp tiểu Ân tắm rửa nhưng lại nhớ bên anh không có quần áo phù hợp, em chắc không có thời gian lo cho bọn nhỏ, Phong thúc cũng già rồi cứ chiếu cố bọn nhỏ cũng mất sức hay để tiểu Ân cùng anh về với em lấy ích đồ dùng sinh hoạt, khi em không rãnh anh có thể chăm sóc tiểu Ân thay em"
Liễu Tú Nhã nghĩ nghĩ cảm thấy lời Lý Ngự rất có lý, cô không thể liên tục giám sát bọn nhỏ, Phong thúc thì già rồi cô thật không đành lòng ông mệt nhọc, Lý Ngự đề nghị không sai vì thế cô gật đầu nói: " ân, anh theo tôi về xe, tôi lấy đồ cho anh, cám ơn anh"
Lý Ngự nghe cô nói vậy thì khẽ lắc đầu, cười nhẹ nói: "bọn nhỏ cũng là con anh, anh chiếu cố là chuyện đương nhiên, em không cần cám ơn"
Liễu Tú Nhã nghe Lý Ngự mềm giọng nói chuyện, không khỏi nhìn Liễu Ân, bộ dáng công tử phiên phiên này rất giống Liễu Ân, là cha nào con nấy sao, Liễu Tú Nhã cảm thấy thật thần kì.
Liễu Tú Nhã không nói thêm gì nữa mà dẫn đầu đi về phía xe của cô, đột nhiên Lý Tu cũng đứng lên gọi Liễu Tú Nhã lại: "Này, tôi cũng đi, tiểu Nhiên cũng cần đồ hơn nữa cũng phải lấy đồ cho Cảnh Minh cùng Tú Hi, nhiều người cũng dễ cầm hơn"
Tống Cảnh Hàn vốn định đi theo nhưng nghe Lý Tu nói cầm luôn đồ của Cảnh Minh cùng Tú Hi thì lạnh giọng nói: "Đồ của con tôi tự tôi cầm"
Lý Tu ồn ào kiêu: "Này chỉ là mấy bộ đồ thôi nặng nề gì đâu, đi nhiều người làm gì sẽ dinh phiền, cậu cùng Hạ Hầu Nghị và Lâm Hạo Trạch thương lượng hành trình tiếp theo đi, chúng tôi đi một chút là về"
Nói rồi nhanh chân dắt Liễu Nhiên đi lên phía trước còn quay lại hối thúc: "Nhanh nhanh lên, lề mề chậm chạp còn khối chuyện đang cần giải quyết, đi sớm về sớm"
Liễu Tú Nhã tưởng thật có chuyện quan trọng nên cũng vội vàng đi về xe, Lý Ngự cho Lý Tu một ánh mắt khen ngợi, Lý Tu tiếp được ánh mắt của anh mình quăng tới thì nở nụ cười gian, sau đó hai anh em nhanh chân đi theo Liễu Tú Nhã để lại một hàng ba người vẻ mặt âm trầm.
Tống Cảnh Hàn vẻ mặt cứng ngắt nói với hai người còn lại: "Khe Bàn đã qua tiếp theo có một số cứ điểm đáng chú ý, tôi nghĩ cần thương lượng một chút", nói rồi quay qua nói với Liễu Cảnh Minh cùng Liễu Tú Hi đang giả vờ làm pho tượng kế mình: "Cha có việc, hai đứa đi chơi với ông gia gia cùng nãi nãi đi", nói xong cất bước về xe mình.
Hạ Hầu Nghị cùng Lâm Hạo Trạch nhìn phương hướng ly khai của Liễu Tú Nhã vẻ mặt âm trầm, Hạ Hầu Nghị âm âm nói: "Tu cùng Ngự dạo này khá nhàn rỗi, có lẽ nên đề nghị Lý lão cho bọn hắn dẫn người đi thanh lý tang thi phụ cận để tránh hắn tinh lực dư thừa", nói xong thì nện bước về phía Tống cảnh Hàn, Lâm Hạo Trạch nheo nheo mắt, nở nụ cười khẽ rồi cũng theo chân Hạ Hầu Nghị.
Nhóm người Vương Hổ tới gần đoàn xe thì một nhóm binh lính chặn lại, Vương Hổ vội bước xuống, một người lính quát nói: "Không được tiếp cận đoàn xe, lộ bên kia"
Vương Hổ vội vội vàng vàng lên tiếng: "Chúng tôi muốn gia nhập đoàn xe", nói rồi hắn gọi mọi người trong đó xuống xe. Một người có vẻ là đội trưởng sau khi nhìn kĩ nhóm người thì mới lên tiếng: "Đợi một chút".
Nhóm người Vương Hổ được dẫn đến một lều trại gần đó, vị đội trưởng kia gọi một tiếng, trong lều bước ra một nam tử trung niên, ông ta nhìn nhóm người Vương Hổ hỏi vài câu như có tên, tuổi, có dị năng không...v..v..rồi ông ta đi vào lều một chút, lúc trở ra thì phát cho nhóm Vương Hổ một tấm dây đeo có chứa thẻ bài, trên thẻ có ghi tên cùng nhóm rồi giải thích.
"Tấm thẻ này đại diện cho các người đừng để mất, dùng nó để lĩnh thực vật, trên thẻ có số nhóm đi tìm đội trưởng của nhóm để được hướng dẫn một số nội quy cũng như cách sinh hoạt của đoàn xe"
Vương Hổ cầm tấm thẻ trên tay thì tâm tình phi thường tức giận, hắn cứ tưởng khi nghe dị năng của hắn thì bọn họ phải hoan nghênh hắn đến chứ, tại sao mọi người tỏ vẻ như là chuyện bình thường như vậy, ở trên đường gặp nhóm người chạy nạn ai mà không sợ hắn chứ, có mấy người nhóm người dị năng giả cũng là chỉ cùng ăn cùng uống với hắn chứ đâu dám lơ hắn như vậy.
Lục Mai nhìn hắn một bộ dáng phi thường tức giận thì cười lạnh,Vương Hổ trên đường trốn chạy cũng toàn gặp người thường, có khi đụng dị năng giả thì chỉ toàn lũ ô hợp, có dị năng nhưng hoàn toàn không biết sử dụng, đoàn xe này là vừa nhìn là biết có tổ chức, có thể nhìn ra cách thức hoạt động của căn cứ lúc đầu, trong này dị năng giả nhiều như mây bay hơn nữa chắc chắn điều được tập hợp rồi huấn luyện, bọn ô hợp mà Vương Hổ gặp qua sao có thể so sánh.
Lục Mai giả một bộ dáng hiền lành nói: "Hổ ca ca, đoàn xe này vừa nhìn là biết lấy thực lực nói chuyện cho dù dị năng của anh có mạnh nhưng không triển khai cho bọn họ thấy thì họ đâu có phục, mình ở lại đây chờ khi nào có dịp thì Hổ ca ca đại phát thần uy làm họ kinh sợ", nói rồi đưa tay vuốt nhẹ lồng ngực hắn xoa xoa.
Vương Hổ vốn muốn quăng tấm thẻ bõ đi nghe Lục Mai nói vậy thì chần chờ, Lục Mai thấy hắn nghe được thì tiếp tục nói: "Hơn nữa, hổ ca ca xem, ở đây có phát thực vật, thế đạo gian nan mình tạm lánh chỗ này chờ thế cuộc dần ổn định không tốt sao, nhìn đoàn xe là biết bọn họ vật tư vô cùng lớn nha".
Vương Hổ càng nghe, càng thấy có lý, nên cũng không tức giận mà nghe lời Lục Mai đi tìm đội trưởng nhóm của hắn, hừ, lũ mắt mù chờ hắn triển khai thực lực để xem còn ai khinh thường hắn nữa.
Lục Mai được phân vào tổ hậu cần, cô ta gặp được Lý Văn Tịnh, đời trước Lý Văn Tịnh nhờ vào Lý gia mà có được địa vị vô cùng cao trong đám đàn bà của Tống Cảnh Hàn, tuy không đám cưới nhưng mọi người đã xem cô ta như vợ lớn của Tống Cảnh Hàn, Lục Mai nghĩ không cần đắc tội Lý Văn Tịnh này dù sao tương lai cũng là người một nhà hơn nữa mình và Lý Văn Tịnh có khi còn hợp tác chống lại lũ hồ ly tinh khác, như vậy cũng không tồi.
Lục Mai nghĩ như thế nên cô ta ra sức tiếp cận Lý Văn Tịnh không biết có phải do vật hợp theo loài hay không mà Lý Văn Tịnh rất nhanh xem Lục Mai là khuê mật của mình. Lý Văn Tịnh đang rất buồn khổ vì dạo gần đây không hề có cơ hội gặp Tống Cảnh Hàn, đến tìm hắn thì chỉ nhận được câu trả lời "bận việc", nhờ hai anh trai giúp thì họ cũng không để ý đến cô, mà chỉ lo bồi con trai của họ, nghĩ đến đây Lý Văn Tịnh hận nghiến răng, Liễu Tú Nhã con tiện nhân này quả thật là khắc tinh của cô. Lý Văn Tịnh không tìm được người giúp sức một mình buồn bực thì gặp Lục Mai, Lục Mai nói chuyện rất hợp ý cô nên cả hai dần trở thành bạn tốt, Lý Văn Tịnh đem toàn bộ uất ức của mình điều nói cho Lục Mai nghe.
Lục Mai tiếp cận Lý Văn Tịnh có mục đích muốn mượn sức nhưng không ngờ lại nghe đến tin tức kinh người: Các anh hùng của cô có con, hơn nữa không chỉ một người có mà là cả ba người điều có.
Lục Mai bị tin tức này đánh cho xây xẩm mặt mày, cô ta không dám tin vào tai mình, đây rốt cuộc là làm sao, không hề giống kiếp trước mà cô biết, kiếp trước đến tận khi cô chết thần tượng của cô cũng không hề cưới vợ càng đừng nói là có con. Lục Mai không biết sai sót ở đâu khi nghe Lý Văn Tịnh nhắc đến Liễu Tú Nhã thì giật mình.
Liễu Tú Nhã là ai, Lục Mai cố găng nhớ đến tên đám tình nhân trước kia mà cô ta nghe nói đến của bọn họ, cô ta hoàn toàn không hề có ấn tượng với cái tên này, quan trọng là Liễu Tú Nhã này sinh con cho nhóm người Tống Cảnh Hàn, cái này hoàn toàn không phải quá khứ mà cô ta biết. Lục Mai biết chắc chắn điểm khác biệt chính là tại người Liễu Tú Nhã, Lục Mai nghĩ có lẽ cô ta nên tìm hiểu về Liễu Tú Nhã này một chút.
Liễu Tú Nhã hoàn toàn không biết bản thân đã bị người nhớ thương. Hiện tại, nàng đang gặp vấn đề rất lớn, nàng đột phá tầng hai của Huyết Âm Tâm Kinh nhưng là năng lượng lại vì một thời gian dài áp chế mà đang sôi trào lên trong người nàng, kiếp trước nàng cũng gặp phải vấn đề như vậy, Huyết Âm Tâm Kinh vốn là bí pháp tu luyện của một nữ ma tu từng làm giới tu chân điên đảo, chỉ bởi vì thuật pháp này vốn là chí dương nên đôi khi tu luyện gặp năng lượng sôi trào là rất dễ dàng, khi năng lượng sôi trào thì cả thân thể khô nóng bất thường, khiến cơ thể trở nên mẩn cảm vô cùng muốn giải quyết nó chỉ có máu người cùng song tu mới làm được, nữ ma tu này vì không chịu nỗi sự dày vò của nó nên đi tập kích rất nhiều nam tu sĩ, chỉ cần có vẻ ngoài dễ nhìn điều bị nàng ta lấy làm công cụ tiết hỏa còn vẻ ngoài kì dị khó coi điều trở thành thực vật của nàng ta.
Liễu Tú Nhã kiếp trước tu luyện bí pháp này là do gia tộc tìm được bản tàn phẩm ở trong động phủ của nữ ma tu sau khi nàng ta phi thăng, có rất nhiều chỗ không rõ ràng nên khi tu luyện Liễu Tú Nhã điều phải tự mình tìm hiểu, nhiều lúc gặp chuyện linh lực sôi trào như vậy gia tộc muốn tìm người cùng nàng song tu nhưng Liễu Tú Nhà thà nhảy xuống băng đàm của mật động mà hạ sức nóng cũng không dùng người của bọn họ đưa tới, hiện tại nàng cũng gặp vấn đề y như thế nhưng nơi đây lấy đâu ra băng đàm cho nàng.
"nơi này là ổ dơi biến dị, hôm qua bị các dị năng giả trong đoàn xe tiêu diệt"
Tên lưu manh kia nghe vậy thầm kiêu may mắn trong lòng, nếu bọn họ đến sớm một chút thì không phải làm mồi cho đám dơi kia rồi sao. Hắn vội chỉ con dơi khổng lồ kia mà hỏi.
"Này đó cũng là đoàn xe ông giết, bắt quá giết rồi còn thu thập xác nó làm gì"
Đại thúc nghe hắn nói vậy thì như nhớ tới cái gì mặt mày mang vẻ hãnh diện nói: "Này đây là do một vị cao thủ thực lực mạnh nhất trong đoàn xe chúng tôi giết, còn thu thập là vì nghe phía trên nói là có thể thay thế thuốc tây trị bệnh"
Tên lưu manh nghe mà khiếp sợ không thôi, hỏi thêm một ích thông tin nữa thì vội chạy đi báo cáo lão đại, hắn xem ra đoàn xe này điều ngọa hổ tàng long. Vương Hổ nghe tên tiểu đệ báo cáo thì trong lòng đã sóng to gió lớn, hắn không ngờ trong một đoàn xe lại có nhiều dị năng giả thực lực mạnh như vậynhư vậy hắn gia nhập có hay không còn chỗ đứng cho hắn, nhất thời hắn do dự.
Lục Mai cũng không bình tĩnh khi nghe đến đoàn xe chủ chốt do năm đại gia tộc cầm đầu thì nàng đã liên tưởng đến nhóm người Tống Cảnh Hàn, nàng vội hỏi: "có phải đoàn xe từ thành phố H tới trong đó có tên Tống Cảnh Hàn, Lý Tu, Lý Ngự, Mộc Tuấn Khanh , Hạ Hầu Nghị cùng Lâm Hạo Trạch".
Tên tiểu đệ kia nghe Lục Mai hỏi thì sững sờ một chút sau đó hắn cố gắng nhớ lại rồi nói: "Mấy cái tên đó thì lão già kia không nhắc đến nhưng nghe ra thì đúng là đoàn xe do năm đại gia tộc của thành phố H".
Lục Mai nghe như vậy thì đã thật khẳng định đây chính là đoàn xe của nhóm người Tống Cảnh Hàn, Lục Mai trong lòng thật vui sướng muốn chết nhưng nhìn phía Vương Hổ thấy hắn vẻ mặt chần chờ thì cô ta biết hắn vì sao lo lắng vội lên tiếng: "Hổ ca ca, đoàn xe bọn họ nhiều cao thủ như vậy tính an toàn sẽ rất cao, hơn nữa dị năng của Hổ ca ca mạnh như vậy dù là trong đám dị năng giả ở đoàn xe cũng không thua ai, với lại Hổ ca ca quên tiểu Mai là dị năng giả hệ không gian sao, còn có mấy huynh đệ nữa, chúng ta thực lực cũng rất mạnh không phải lo gì à".
Vương Hổ nghe Lục Mai khuyên cũng thấy có lý, vội vàng hạ lệnh lái xe đến đoàn người xin gia nhập. Lục Mai nhìn đoàn xe càng ngày càng gần trong lòng kích động đến tim đập gia tốc, vương giả của cô, cô đến đây.
Liễu Tú Nhã ăn cơm xong thì chuẩn bị về xe để tiếp tục đột phá tầng hai của Huyết Âm Tâm Kinh, cô quay lại dặn dò nhóm bảo bảo không được chạy loạn phải đi theo cha. Tống Cảnh Hàn nghe cô nhắc đến từ "cha của các con" thì một nỗi vui sướng mọc lên trong lòng, cảm giác buồn bực vì bị Hạ Hầu Nghị cùng Lâm Hạo Trạch cướp lời cùng không còn, tuy trong lòng là rất hưởng thụ nhưng vẻ ngoài vẫn tỏ ra bình tĩnh gật nhẹ đầu với Liễu Tú Nhã nói: "Cô cứ lo việc của mình tụi nhỏ cứ giao ở chỗ tôi"
Lý Tu nhìn Tống Cảnh Hàn một bộ dạng "mọi chuyện điều có hắn" thì âm thầm hừ lạnh nghĩ: hừ, con cũng không phải của một mình hắn cao hứng cái gì, giả bộ thanh cao, ta khinh.
Hạ Hầu Nghị vốn muốn nói gì thì bị Lý Ngự dắt Liễu Ân chặn ngang trước mặt, Lý Ngự mĩm cười nhẹ nhàng nói: "hôm qua chiến đấu xong thì anh vốn muốn giúp tiểu Ân tắm rửa nhưng lại nhớ bên anh không có quần áo phù hợp, em chắc không có thời gian lo cho bọn nhỏ, Phong thúc cũng già rồi cứ chiếu cố bọn nhỏ cũng mất sức hay để tiểu Ân cùng anh về với em lấy ích đồ dùng sinh hoạt, khi em không rãnh anh có thể chăm sóc tiểu Ân thay em"
Liễu Tú Nhã nghĩ nghĩ cảm thấy lời Lý Ngự rất có lý, cô không thể liên tục giám sát bọn nhỏ, Phong thúc thì già rồi cô thật không đành lòng ông mệt nhọc, Lý Ngự đề nghị không sai vì thế cô gật đầu nói: " ân, anh theo tôi về xe, tôi lấy đồ cho anh, cám ơn anh"
Lý Ngự nghe cô nói vậy thì khẽ lắc đầu, cười nhẹ nói: "bọn nhỏ cũng là con anh, anh chiếu cố là chuyện đương nhiên, em không cần cám ơn"
Liễu Tú Nhã nghe Lý Ngự mềm giọng nói chuyện, không khỏi nhìn Liễu Ân, bộ dáng công tử phiên phiên này rất giống Liễu Ân, là cha nào con nấy sao, Liễu Tú Nhã cảm thấy thật thần kì.
Liễu Tú Nhã không nói thêm gì nữa mà dẫn đầu đi về phía xe của cô, đột nhiên Lý Tu cũng đứng lên gọi Liễu Tú Nhã lại: "Này, tôi cũng đi, tiểu Nhiên cũng cần đồ hơn nữa cũng phải lấy đồ cho Cảnh Minh cùng Tú Hi, nhiều người cũng dễ cầm hơn"
Tống Cảnh Hàn vốn định đi theo nhưng nghe Lý Tu nói cầm luôn đồ của Cảnh Minh cùng Tú Hi thì lạnh giọng nói: "Đồ của con tôi tự tôi cầm"
Lý Tu ồn ào kiêu: "Này chỉ là mấy bộ đồ thôi nặng nề gì đâu, đi nhiều người làm gì sẽ dinh phiền, cậu cùng Hạ Hầu Nghị và Lâm Hạo Trạch thương lượng hành trình tiếp theo đi, chúng tôi đi một chút là về"
Nói rồi nhanh chân dắt Liễu Nhiên đi lên phía trước còn quay lại hối thúc: "Nhanh nhanh lên, lề mề chậm chạp còn khối chuyện đang cần giải quyết, đi sớm về sớm"
Liễu Tú Nhã tưởng thật có chuyện quan trọng nên cũng vội vàng đi về xe, Lý Ngự cho Lý Tu một ánh mắt khen ngợi, Lý Tu tiếp được ánh mắt của anh mình quăng tới thì nở nụ cười gian, sau đó hai anh em nhanh chân đi theo Liễu Tú Nhã để lại một hàng ba người vẻ mặt âm trầm.
Tống Cảnh Hàn vẻ mặt cứng ngắt nói với hai người còn lại: "Khe Bàn đã qua tiếp theo có một số cứ điểm đáng chú ý, tôi nghĩ cần thương lượng một chút", nói rồi quay qua nói với Liễu Cảnh Minh cùng Liễu Tú Hi đang giả vờ làm pho tượng kế mình: "Cha có việc, hai đứa đi chơi với ông gia gia cùng nãi nãi đi", nói xong cất bước về xe mình.
Hạ Hầu Nghị cùng Lâm Hạo Trạch nhìn phương hướng ly khai của Liễu Tú Nhã vẻ mặt âm trầm, Hạ Hầu Nghị âm âm nói: "Tu cùng Ngự dạo này khá nhàn rỗi, có lẽ nên đề nghị Lý lão cho bọn hắn dẫn người đi thanh lý tang thi phụ cận để tránh hắn tinh lực dư thừa", nói xong thì nện bước về phía Tống cảnh Hàn, Lâm Hạo Trạch nheo nheo mắt, nở nụ cười khẽ rồi cũng theo chân Hạ Hầu Nghị.
Nhóm người Vương Hổ tới gần đoàn xe thì một nhóm binh lính chặn lại, Vương Hổ vội bước xuống, một người lính quát nói: "Không được tiếp cận đoàn xe, lộ bên kia"
Vương Hổ vội vội vàng vàng lên tiếng: "Chúng tôi muốn gia nhập đoàn xe", nói rồi hắn gọi mọi người trong đó xuống xe. Một người có vẻ là đội trưởng sau khi nhìn kĩ nhóm người thì mới lên tiếng: "Đợi một chút".
Nhóm người Vương Hổ được dẫn đến một lều trại gần đó, vị đội trưởng kia gọi một tiếng, trong lều bước ra một nam tử trung niên, ông ta nhìn nhóm người Vương Hổ hỏi vài câu như có tên, tuổi, có dị năng không...v..v..rồi ông ta đi vào lều một chút, lúc trở ra thì phát cho nhóm Vương Hổ một tấm dây đeo có chứa thẻ bài, trên thẻ có ghi tên cùng nhóm rồi giải thích.
"Tấm thẻ này đại diện cho các người đừng để mất, dùng nó để lĩnh thực vật, trên thẻ có số nhóm đi tìm đội trưởng của nhóm để được hướng dẫn một số nội quy cũng như cách sinh hoạt của đoàn xe"
Vương Hổ cầm tấm thẻ trên tay thì tâm tình phi thường tức giận, hắn cứ tưởng khi nghe dị năng của hắn thì bọn họ phải hoan nghênh hắn đến chứ, tại sao mọi người tỏ vẻ như là chuyện bình thường như vậy, ở trên đường gặp nhóm người chạy nạn ai mà không sợ hắn chứ, có mấy người nhóm người dị năng giả cũng là chỉ cùng ăn cùng uống với hắn chứ đâu dám lơ hắn như vậy.
Lục Mai nhìn hắn một bộ dáng phi thường tức giận thì cười lạnh,Vương Hổ trên đường trốn chạy cũng toàn gặp người thường, có khi đụng dị năng giả thì chỉ toàn lũ ô hợp, có dị năng nhưng hoàn toàn không biết sử dụng, đoàn xe này là vừa nhìn là biết có tổ chức, có thể nhìn ra cách thức hoạt động của căn cứ lúc đầu, trong này dị năng giả nhiều như mây bay hơn nữa chắc chắn điều được tập hợp rồi huấn luyện, bọn ô hợp mà Vương Hổ gặp qua sao có thể so sánh.
Lục Mai giả một bộ dáng hiền lành nói: "Hổ ca ca, đoàn xe này vừa nhìn là biết lấy thực lực nói chuyện cho dù dị năng của anh có mạnh nhưng không triển khai cho bọn họ thấy thì họ đâu có phục, mình ở lại đây chờ khi nào có dịp thì Hổ ca ca đại phát thần uy làm họ kinh sợ", nói rồi đưa tay vuốt nhẹ lồng ngực hắn xoa xoa.
Vương Hổ vốn muốn quăng tấm thẻ bõ đi nghe Lục Mai nói vậy thì chần chờ, Lục Mai thấy hắn nghe được thì tiếp tục nói: "Hơn nữa, hổ ca ca xem, ở đây có phát thực vật, thế đạo gian nan mình tạm lánh chỗ này chờ thế cuộc dần ổn định không tốt sao, nhìn đoàn xe là biết bọn họ vật tư vô cùng lớn nha".
Vương Hổ càng nghe, càng thấy có lý, nên cũng không tức giận mà nghe lời Lục Mai đi tìm đội trưởng nhóm của hắn, hừ, lũ mắt mù chờ hắn triển khai thực lực để xem còn ai khinh thường hắn nữa.
Lục Mai được phân vào tổ hậu cần, cô ta gặp được Lý Văn Tịnh, đời trước Lý Văn Tịnh nhờ vào Lý gia mà có được địa vị vô cùng cao trong đám đàn bà của Tống Cảnh Hàn, tuy không đám cưới nhưng mọi người đã xem cô ta như vợ lớn của Tống Cảnh Hàn, Lục Mai nghĩ không cần đắc tội Lý Văn Tịnh này dù sao tương lai cũng là người một nhà hơn nữa mình và Lý Văn Tịnh có khi còn hợp tác chống lại lũ hồ ly tinh khác, như vậy cũng không tồi.
Lục Mai nghĩ như thế nên cô ta ra sức tiếp cận Lý Văn Tịnh không biết có phải do vật hợp theo loài hay không mà Lý Văn Tịnh rất nhanh xem Lục Mai là khuê mật của mình. Lý Văn Tịnh đang rất buồn khổ vì dạo gần đây không hề có cơ hội gặp Tống Cảnh Hàn, đến tìm hắn thì chỉ nhận được câu trả lời "bận việc", nhờ hai anh trai giúp thì họ cũng không để ý đến cô, mà chỉ lo bồi con trai của họ, nghĩ đến đây Lý Văn Tịnh hận nghiến răng, Liễu Tú Nhã con tiện nhân này quả thật là khắc tinh của cô. Lý Văn Tịnh không tìm được người giúp sức một mình buồn bực thì gặp Lục Mai, Lục Mai nói chuyện rất hợp ý cô nên cả hai dần trở thành bạn tốt, Lý Văn Tịnh đem toàn bộ uất ức của mình điều nói cho Lục Mai nghe.
Lục Mai tiếp cận Lý Văn Tịnh có mục đích muốn mượn sức nhưng không ngờ lại nghe đến tin tức kinh người: Các anh hùng của cô có con, hơn nữa không chỉ một người có mà là cả ba người điều có.
Lục Mai bị tin tức này đánh cho xây xẩm mặt mày, cô ta không dám tin vào tai mình, đây rốt cuộc là làm sao, không hề giống kiếp trước mà cô biết, kiếp trước đến tận khi cô chết thần tượng của cô cũng không hề cưới vợ càng đừng nói là có con. Lục Mai không biết sai sót ở đâu khi nghe Lý Văn Tịnh nhắc đến Liễu Tú Nhã thì giật mình.
Liễu Tú Nhã là ai, Lục Mai cố găng nhớ đến tên đám tình nhân trước kia mà cô ta nghe nói đến của bọn họ, cô ta hoàn toàn không hề có ấn tượng với cái tên này, quan trọng là Liễu Tú Nhã này sinh con cho nhóm người Tống Cảnh Hàn, cái này hoàn toàn không phải quá khứ mà cô ta biết. Lục Mai biết chắc chắn điểm khác biệt chính là tại người Liễu Tú Nhã, Lục Mai nghĩ có lẽ cô ta nên tìm hiểu về Liễu Tú Nhã này một chút.
Liễu Tú Nhã hoàn toàn không biết bản thân đã bị người nhớ thương. Hiện tại, nàng đang gặp vấn đề rất lớn, nàng đột phá tầng hai của Huyết Âm Tâm Kinh nhưng là năng lượng lại vì một thời gian dài áp chế mà đang sôi trào lên trong người nàng, kiếp trước nàng cũng gặp phải vấn đề như vậy, Huyết Âm Tâm Kinh vốn là bí pháp tu luyện của một nữ ma tu từng làm giới tu chân điên đảo, chỉ bởi vì thuật pháp này vốn là chí dương nên đôi khi tu luyện gặp năng lượng sôi trào là rất dễ dàng, khi năng lượng sôi trào thì cả thân thể khô nóng bất thường, khiến cơ thể trở nên mẩn cảm vô cùng muốn giải quyết nó chỉ có máu người cùng song tu mới làm được, nữ ma tu này vì không chịu nỗi sự dày vò của nó nên đi tập kích rất nhiều nam tu sĩ, chỉ cần có vẻ ngoài dễ nhìn điều bị nàng ta lấy làm công cụ tiết hỏa còn vẻ ngoài kì dị khó coi điều trở thành thực vật của nàng ta.
Liễu Tú Nhã kiếp trước tu luyện bí pháp này là do gia tộc tìm được bản tàn phẩm ở trong động phủ của nữ ma tu sau khi nàng ta phi thăng, có rất nhiều chỗ không rõ ràng nên khi tu luyện Liễu Tú Nhã điều phải tự mình tìm hiểu, nhiều lúc gặp chuyện linh lực sôi trào như vậy gia tộc muốn tìm người cùng nàng song tu nhưng Liễu Tú Nhà thà nhảy xuống băng đàm của mật động mà hạ sức nóng cũng không dùng người của bọn họ đưa tới, hiện tại nàng cũng gặp vấn đề y như thế nhưng nơi đây lấy đâu ra băng đàm cho nàng.