Chương : 66
Từ trong cao ốc đi ra, đèn đường hoa mắt, Dật Ninh nhìn ngọn đèn kia, có cảm giác đầu váng mắt hoa, nếu không phải có Trương Hoàn ở phía sau đỡ cậu, cậu thiếu chút nữa đã đứng không vững mà ngã xuống đất.
Trương Hoàn lo lắng nhìn cậu ” Làm sao vậy, thân thể khó chịu?”
Dật Ninh lắc đầu, giương mắt nhìn Trương Hoàn một lát, vẻ thê lương cùng bất lực trên mặt Dật Ninh khiến Trương Hoàn thấy kinh hãi, lo lắng hỏi ” Ninh Ninh, làm sao vậy, xẩy ra chuyện gì sao?”
Dật Ninh vẫn lắc đầu, nhưng không nói lời nào.
Trương Hoàn hỏi cậu có muốn tới bệnh viện khám không, Dật Ninh lúc này mới đáp ” Không cần, tôi không có chuyện gì. Cậu còn có việc gì không, nếu như không có, tôi nghĩ nên về nhà thôi.”
” Tôi gọi xe cho anh!” Trương Hoàn nói xong, cùng Dật Ninh đi qua đường dành riêng cho người đi bộ, tới khu vực bắt xe taxi trên đường.
Dật Ninh dọc đường có chút ngây ngẩn, sau khi về đến nhà, căn phòng quạnh quẽ mới khiến cậu nghĩ tới, dường như thiếu thứ gì đó, nhìn chung quanh một lượt, mới phát hiện hoá ra là quên đón cẩu cẩu trở về.
Vì vậy lại đổi giày đi xuống lầu tiếp cẩu cẩu, đem cẩu cẩu trở về nhà, lại cho nó ăn chút đồ, cậu chậm rãi thu dọn quét tước nhà cửa, cho dù cẩu cẩu ở ngay chân cậu không ngừng cọ qua cọ lại, cậu vẫn thấy cô đơn lạnh lẽo.
Tiết mục tấu hài trong T V cười cười nháo nháo ồn ào cũng không dậy nổi hăng hái của Dật Ninh, bên trong càng khôi hài, càng khiến cậu cảm thấy thương tâm khổ sở.
Ôm chân ngồi đờ ra trên sofa, nghĩ đến Chu Diên dấu cậu cùng cô gái khác gặp gỡ, càng khiến cậu mờ mịt vô thố, cậu vốn tưởng rằng cho dù Chu Diên muốn cùng nữ nhân qua lại, sau đó kết hôn, loại chuyện này chí ít hẳn là để sau một thời gian, cũng không nên tới sớm như vậy.
Đột nhiên gặp loại chuyện này, trong khoảng thời gian ngắn cậu không biết phải làm thế nào mới tốt.
Nên hỏi Chu Diên, sau đó hai người chia tay hay tiếp tục, hỏi rõ ràng rồi mới tính? Hay là trước tiên giả vờ không biết gì, chờ Chu Diên nói với mình chuyện này, sau đó mới tiếp tục quyết định phải làm cái gì bây giờ?
Lúc Chu Diên trở về, trong phòng khách vẫn mở đèn tường, ánh sáng mông lung, Dật Ninh cuộn mình nằm trên sofa không chút động đậy, cẩu cẩu đã tới ổ của mình nằm ngủ, trên ti vi là tiết mục quảng cáo nhàm chán….
Chu Diên thả nhẹ bước chân đi tới bên sô pha, đưa tay sờ sờ tóc Dật Ninh, hắn cho rằng Dật Ninh vì chờ hắn mà ngủ trên so pha, muốn đem Dật Ninh ôm về giường đi ngủ, không ngờ tới Dật Ninh cũng không có ngủ, hắn vừa chạm vào tóc cậu, Dật Ninh liền ngẩng đầu lên.
Một đôi mắt mê man mang theo thống khổ nhìn về phía Chu Diên, Chu Diên trong lòng cả kinh, không biết Dật Ninh đây là làm sao, vì sao lại có ánh mắt này.
Hắn ngồi xuống bên người Dật Ninh, đưa tay xoa xoa mặt cậu, lo lắng hỏi ” Làm sao vậy?”
Dật Ninh nhìn vẻ mặt Chu Diên không nói lời nào, sau đó đột nhiên nhào tới trong lòng Chu Diên, chỉ là cậu nằm co chân lâu lắm, tê dại hết cả, mới khẽ động thì suýt chút nữa ngã sấp xuống, Chu Diên đưa tay đỡ cậu ôm vào trong lòng ” Em sao vậy? Gặp phải chuyện gì sao?”
Dật Ninh ôm chặt lưng Chu Diên, đem mặt vùi vào ***g ngực hắn, xộc vào khoang mũi đều là mùi vị của Chu Diên, còn có hương vị nước hoa thảo mộc nhàn nhạt cậu vô cùng thân thuộc.
Dật Ninh rúc ở trong lòng Chu Diên không nói lời nào, Chu Diên đành phải tuỳ ý để hai tay cậu ôm chặt chính mình.
Đưa tay khẽ vuốt lưng Dật Ninh, dịu dàng hỏi ” Bị người bắt nạt sao? Gặp phải chuyện gì, nói cho anh nghe, có anh ở đây, đừng lo lắng…”
Dật Ninh cúi đầu vùi trong lòng Chu Diên, phe phẩy đầu, nhưng không nói gì.
Chu Diên không có cách nào ép cậu, đành phải đem cậu ôm lấy đặt ở trên đùi mình, buộc Dật Ninh đối diện với tầm mắt của hắn.
Ở trên mặt Dật Ninh hôn một cái dỗ dành, Chu Diên dùng cánh tay còn lại vuốt ve tóc Dật Ninh ” Rốt cuộc là làm sao vậy? Làm cho anh lo lắng, lại không nói cho anh biết.”
Dật Ninh khẽ cắn môi, mở miệng, rồi thực sự không hỏi ra lời, cậu sợ!
Sợ Chu Diên thực sự cùng nữ nhân khác gặp gỡ, sợ Chu Diên muốn cùng nữ nhân kết hôn, sợ hai người mới ở cùng một thời gian ngắn như thế đã phải chia tay, trước đây rõ ràng cậu không muốn ở bên Chu Diên, lại bị Chu Diên kéo trở về, nói trước tiên có thể thử bên nhau nửa năm xem sao, thế nhưng hiện tại còn chưa tới nửa năm, lúc cậu càng rơi vào trầm mê, thì Chu Diên lại muốn thoát ra, mặc dù thiếu Chu Diên cậu không phải không thể sống được, nhưng lúc này cậu tuyệt đối không muốn chia tay….
Chu Diên mò tới vành tai Dật Ninh, phát hiện trên đó có thêm một thứ.
Vén lọn tóc che trên tai Dật Ninh ra, nhìn kỹ, trên vành tai Dật Ninh có thêm một cái lỗ khuyên, mang một cái khuyên nho nhỏ, cái khuyên tai đó cũng không có kiểu dáng gì đáng lưu ý, chỉ là một cái khuyên đơn giản xuyên qua lỗ tai mà thôi.
Chu Diên ” A” một tiếng rồi hỏi ” Em đi xỏ lỗ tai? Buổi chiều sao? Như thế nào lại đi xỏ lỗ tai, không phải em vốn không thích hay sao?”
Dật Ninh đưa tay cầm lấy tay Chu Diên đang vén tóc mình đáp ” Buổi chiều đi.” thanh âm của cậu có chút khô khốc khàn khàn, Chu Diên nghe tiếng của cậu, liền quan tâm nói ” Giọng nói sao khàn như vậy, có phải điều hoà quá lạnh không, em lại không chịu chú ý một chút, ngồi ở sofa xem ti vi đắp thêm chăn cũng tốt, bị cảm lạnh em lại khó chịu.”
Chu Diên quan tâm khiến cho Dật Ninh càng khổ sở trong lòng, lắc đầu, trong mắt tích một tầng lệ, thương cảm vô cùng.
Chu Diên thấy hai mắt Dật Ninh hàm lệ, cánh môi nhếch lên, thực sự không rõ Dật Ninh làm sao, chỉ có thể dỗ dành ” Rốt cuộc là làm sao vậy? Thực sự bị cảm, thân thể khó chịu?”
” Không có” Dật Ninh cúi đầu đáp.
Chu Diên hôn lên mặt Dật Ninh ” Không có là tốt rồi.” nói xong đem Dật Ninh từ trong lòng mình nâng dậy một chút, đưa tay vén tóc bên tai trái của cậu, nhìn một chút ” Chỉ xỏ có một bên?”
Dật Ninh gật đầu ” Đeo một bên so với hai bên tốt hơn.”
Chu Diên cười nói ” Đem khuyên tai ru bi kia đeo cho anh nhìn xem.”
Dật Ninh còn chưa kịp trả lời, đã bị Chu Diên đưa tay đỡ lưng, một tay nâng chân khom người bế lên, Dật Ninh buộc lòng phải vội vã ôm lấy cổ hắn.
Bị đặt ở trên ghế trước bàn trang điểm trong phòng ngủ, Chu Diên mở ngăn kéo, từ bên trong cái hộp lấy ra túi đựng khuyên tai, mở ra, đem đôi khuyên nho nhỏ lấy ra xem một chút, lại thả trở lại.
Dật Ninh ngồi ở trên ghế, tấm gương trên bàn trang điểm chiếu ra hình dạng của cậu cùng Chu Diên.
Cái bàn trang điểm này vốn ở bên gian phòng dành cho khách cậu vẫn ở kia, bởi vì cậu chuyển sang ở phòng Chu Diên, Chu Diên liền đem nó mang theo cho cậu, hiện tại gian phòng dành cho khách kia biến thành phòng tập thể thao, còn làm phòng cho cẩu cẩu.
Nhìn hình ảnh trong gương, Dật Ninh cảm thấy sắc mặt mình trắng đến thảm thương, ánh mắt không có bao nhiêu tinh thần, màu môi rất nhợt nhạt, thoạt nhìn bộ dạng như sinh bệnh, hơn nữa, chủ yếu nhất chính là, cậu cảm thấy bộ dạng của bản thân không đẹp như trước đây.
Mà Chu Diên lúc nào cũng tràn đầy sức sống, vóc người thon dài cao ngất, còn chưa kịp thay quần áo, lúc này vẫn là áo sơ mi trắng cùng quần tây màu đen, vầng trán rộng, đôi lông mày rậm đầy nghị lực, con mắt thâm sâu, mũi thẳng, đôi môi khêu gợi, cả người lộ ra hơi thở nam tính thành thục mà hấp dẫn, hắn đang đứng phía sau Dật Ninh, khom lưng cúi đầu đưa tay vén tóc mai bên phải của cậu.
Vẻ mặt Chu Diên chuyên chú, cẩn thận mà đem khuyên tai trên tai Dật Ninh gỡ xuống, sau khi đặt xuống bàn trang điểm liền hỏi ” Có phải nên dùng cồn khử trùng hay không?”
Dật Ninh so sánh Chu Diên cùng bản thân, trong ngực bắt đầu nổi lên cảm giác tự ti.
Chu Diên nói khiến cậu tỉnh lại, từ trong suy nghĩ xa xăm của mình hồi phục tinh thần, Dật Ninh cảm thấy có lẽ Chu Diên nên kết hôn mới đúng, cậu vừa điểm nhẹ đầu, vừa lâm vào trầm mặc.
Chu Diên cầm cồn y tế tới, dùng bông tăm nhúng cồn bôi lên tai Dật Ninh, một chút đau xót khiến cậu nghiêng đầu.
Chu Diên vội vàng thả nhẹ động tác ” Đau?”
Dật Ninh nhẹ nhàng gật đầu.
Chu Diên lại dùng cồn lau chiếc khuyên tai ru bi kia, lúc này mới đeo cho Dật Ninh.
Bởi vì thứ kia rất nhỏ, tay Chu Diên lại lớn, cầm một thứ như thế, Chu Diên cảm thấy thực lao lực.
Dật Ninh bị hắn kéo lỗ tai đến đau nhức, nhưng cũng không có từ chối, chỉ là lúc đau quá, bất giác lại chau mày một chút.
Rốt cục cũng đeo lên, vẻ mặt Chu Diên vốn đang chăm chú cùng nghiêm túc lộ ra vẻ tươi cười đắc ý, ở trên tai Dật Ninh hôn một cái, lại từ phía sau ôm lấy cậu, ở trên gương nhìn hình dạng của mình cùng Dật Ninh ở cùng một chỗ, cười nói ” Anh làm lão công coi như xứng chức a!”
Dật Ninh nghe hắn nói xong cúi đầu, Chu Diên còn tưởng cậu xấu hổ,cũng không tính toán, lại hảo hảo nhìn ngắm lỗ tai Dật Ninh mang theo khuyên tai, lỗ tai Dật Ninh vốn rất xinh đẹp, màu sắc như bạch ngọc, hình dạng tinh xảo, vành tai xinh xắn mềm mại, lúc này ở phía trên lại điểm xuyết một viên đá quý đỏ tươi, lại càng thêm đẹp.
Chu Diên yêu thích không ngừng, cũng không dám dùng tay chạm vào, chỉ hôn lên sau tai cùng cổ cậu.
Dật Ninh đưa tay nắm lấy tay Chu Diên, chậm rãi nắm chặt.
” Anh đi tắm trước đã, một lát là xong.” Chu Diên vỗ vỗ vai Dật Ninh, lại hôn lên mặt cậu, đi ra khỏi phòng ngủ.
Bởi vì Dật Ninh hăng hái không cao, làm một lần thì Chu Diên đành phải dừng lại.
Tuy muốn biết Dật Ninh vì sao mất hứng, thế nhưng Dật Ninh không nói, Chu Diên cũng không có cách nào cưỡng ép cậu.
Lúc đi ngủ, Chu Diên lại giúp Dật Ninh đem khuyên tai gỡ xuống, thay vào đó là cái khuyên đơn giản nho nhỏ kia.
Dật Ninh trước đây lúc ngủ thực sự không thích kề cận Chu Diên, thường thường là Chu Diên cường ngạch mà đem cậu ôm lấy, cậu cuộn tròn trong lòng Chu Diên mà ngủ, nhưng hôm nay cậu lại chủ động tựa vào lòng Chu Diên, đưa tay ôm lấy thắt lưng hắn.
Chu Diên sờ sờ tóc của cậu, dịu dàng hỏi ” Ngày hôm nay rốt cuộc làm sao vậy, hiện tại có thể nói cho anh biết không?”
Dật Ninh nghe hắn hỏi như vậy, càng dựa sát vào lòng hắn hơn nữa, nhưng cũng không mở miệng.
Chu Diên không có cách nào, đành phải không hỏi nữa.
Dật Ninh ở trong lòng hắn vẫn không nhúc nhích, Chu Diên còn tưởng Dật Ninh đã ngủ, không ngờ tới đột nhiên nghe thấy cậu rầu rĩ cùng hơi nghẹn ngào nhỏ giọng nói ” Nếu anh muốn cùng người phụ nữ khác kết hôn, mong anh không nên dấu giếm em.”
Trương Hoàn lo lắng nhìn cậu ” Làm sao vậy, thân thể khó chịu?”
Dật Ninh lắc đầu, giương mắt nhìn Trương Hoàn một lát, vẻ thê lương cùng bất lực trên mặt Dật Ninh khiến Trương Hoàn thấy kinh hãi, lo lắng hỏi ” Ninh Ninh, làm sao vậy, xẩy ra chuyện gì sao?”
Dật Ninh vẫn lắc đầu, nhưng không nói lời nào.
Trương Hoàn hỏi cậu có muốn tới bệnh viện khám không, Dật Ninh lúc này mới đáp ” Không cần, tôi không có chuyện gì. Cậu còn có việc gì không, nếu như không có, tôi nghĩ nên về nhà thôi.”
” Tôi gọi xe cho anh!” Trương Hoàn nói xong, cùng Dật Ninh đi qua đường dành riêng cho người đi bộ, tới khu vực bắt xe taxi trên đường.
Dật Ninh dọc đường có chút ngây ngẩn, sau khi về đến nhà, căn phòng quạnh quẽ mới khiến cậu nghĩ tới, dường như thiếu thứ gì đó, nhìn chung quanh một lượt, mới phát hiện hoá ra là quên đón cẩu cẩu trở về.
Vì vậy lại đổi giày đi xuống lầu tiếp cẩu cẩu, đem cẩu cẩu trở về nhà, lại cho nó ăn chút đồ, cậu chậm rãi thu dọn quét tước nhà cửa, cho dù cẩu cẩu ở ngay chân cậu không ngừng cọ qua cọ lại, cậu vẫn thấy cô đơn lạnh lẽo.
Tiết mục tấu hài trong T V cười cười nháo nháo ồn ào cũng không dậy nổi hăng hái của Dật Ninh, bên trong càng khôi hài, càng khiến cậu cảm thấy thương tâm khổ sở.
Ôm chân ngồi đờ ra trên sofa, nghĩ đến Chu Diên dấu cậu cùng cô gái khác gặp gỡ, càng khiến cậu mờ mịt vô thố, cậu vốn tưởng rằng cho dù Chu Diên muốn cùng nữ nhân qua lại, sau đó kết hôn, loại chuyện này chí ít hẳn là để sau một thời gian, cũng không nên tới sớm như vậy.
Đột nhiên gặp loại chuyện này, trong khoảng thời gian ngắn cậu không biết phải làm thế nào mới tốt.
Nên hỏi Chu Diên, sau đó hai người chia tay hay tiếp tục, hỏi rõ ràng rồi mới tính? Hay là trước tiên giả vờ không biết gì, chờ Chu Diên nói với mình chuyện này, sau đó mới tiếp tục quyết định phải làm cái gì bây giờ?
Lúc Chu Diên trở về, trong phòng khách vẫn mở đèn tường, ánh sáng mông lung, Dật Ninh cuộn mình nằm trên sofa không chút động đậy, cẩu cẩu đã tới ổ của mình nằm ngủ, trên ti vi là tiết mục quảng cáo nhàm chán….
Chu Diên thả nhẹ bước chân đi tới bên sô pha, đưa tay sờ sờ tóc Dật Ninh, hắn cho rằng Dật Ninh vì chờ hắn mà ngủ trên so pha, muốn đem Dật Ninh ôm về giường đi ngủ, không ngờ tới Dật Ninh cũng không có ngủ, hắn vừa chạm vào tóc cậu, Dật Ninh liền ngẩng đầu lên.
Một đôi mắt mê man mang theo thống khổ nhìn về phía Chu Diên, Chu Diên trong lòng cả kinh, không biết Dật Ninh đây là làm sao, vì sao lại có ánh mắt này.
Hắn ngồi xuống bên người Dật Ninh, đưa tay xoa xoa mặt cậu, lo lắng hỏi ” Làm sao vậy?”
Dật Ninh nhìn vẻ mặt Chu Diên không nói lời nào, sau đó đột nhiên nhào tới trong lòng Chu Diên, chỉ là cậu nằm co chân lâu lắm, tê dại hết cả, mới khẽ động thì suýt chút nữa ngã sấp xuống, Chu Diên đưa tay đỡ cậu ôm vào trong lòng ” Em sao vậy? Gặp phải chuyện gì sao?”
Dật Ninh ôm chặt lưng Chu Diên, đem mặt vùi vào ***g ngực hắn, xộc vào khoang mũi đều là mùi vị của Chu Diên, còn có hương vị nước hoa thảo mộc nhàn nhạt cậu vô cùng thân thuộc.
Dật Ninh rúc ở trong lòng Chu Diên không nói lời nào, Chu Diên đành phải tuỳ ý để hai tay cậu ôm chặt chính mình.
Đưa tay khẽ vuốt lưng Dật Ninh, dịu dàng hỏi ” Bị người bắt nạt sao? Gặp phải chuyện gì, nói cho anh nghe, có anh ở đây, đừng lo lắng…”
Dật Ninh cúi đầu vùi trong lòng Chu Diên, phe phẩy đầu, nhưng không nói gì.
Chu Diên không có cách nào ép cậu, đành phải đem cậu ôm lấy đặt ở trên đùi mình, buộc Dật Ninh đối diện với tầm mắt của hắn.
Ở trên mặt Dật Ninh hôn một cái dỗ dành, Chu Diên dùng cánh tay còn lại vuốt ve tóc Dật Ninh ” Rốt cuộc là làm sao vậy? Làm cho anh lo lắng, lại không nói cho anh biết.”
Dật Ninh khẽ cắn môi, mở miệng, rồi thực sự không hỏi ra lời, cậu sợ!
Sợ Chu Diên thực sự cùng nữ nhân khác gặp gỡ, sợ Chu Diên muốn cùng nữ nhân kết hôn, sợ hai người mới ở cùng một thời gian ngắn như thế đã phải chia tay, trước đây rõ ràng cậu không muốn ở bên Chu Diên, lại bị Chu Diên kéo trở về, nói trước tiên có thể thử bên nhau nửa năm xem sao, thế nhưng hiện tại còn chưa tới nửa năm, lúc cậu càng rơi vào trầm mê, thì Chu Diên lại muốn thoát ra, mặc dù thiếu Chu Diên cậu không phải không thể sống được, nhưng lúc này cậu tuyệt đối không muốn chia tay….
Chu Diên mò tới vành tai Dật Ninh, phát hiện trên đó có thêm một thứ.
Vén lọn tóc che trên tai Dật Ninh ra, nhìn kỹ, trên vành tai Dật Ninh có thêm một cái lỗ khuyên, mang một cái khuyên nho nhỏ, cái khuyên tai đó cũng không có kiểu dáng gì đáng lưu ý, chỉ là một cái khuyên đơn giản xuyên qua lỗ tai mà thôi.
Chu Diên ” A” một tiếng rồi hỏi ” Em đi xỏ lỗ tai? Buổi chiều sao? Như thế nào lại đi xỏ lỗ tai, không phải em vốn không thích hay sao?”
Dật Ninh đưa tay cầm lấy tay Chu Diên đang vén tóc mình đáp ” Buổi chiều đi.” thanh âm của cậu có chút khô khốc khàn khàn, Chu Diên nghe tiếng của cậu, liền quan tâm nói ” Giọng nói sao khàn như vậy, có phải điều hoà quá lạnh không, em lại không chịu chú ý một chút, ngồi ở sofa xem ti vi đắp thêm chăn cũng tốt, bị cảm lạnh em lại khó chịu.”
Chu Diên quan tâm khiến cho Dật Ninh càng khổ sở trong lòng, lắc đầu, trong mắt tích một tầng lệ, thương cảm vô cùng.
Chu Diên thấy hai mắt Dật Ninh hàm lệ, cánh môi nhếch lên, thực sự không rõ Dật Ninh làm sao, chỉ có thể dỗ dành ” Rốt cuộc là làm sao vậy? Thực sự bị cảm, thân thể khó chịu?”
” Không có” Dật Ninh cúi đầu đáp.
Chu Diên hôn lên mặt Dật Ninh ” Không có là tốt rồi.” nói xong đem Dật Ninh từ trong lòng mình nâng dậy một chút, đưa tay vén tóc bên tai trái của cậu, nhìn một chút ” Chỉ xỏ có một bên?”
Dật Ninh gật đầu ” Đeo một bên so với hai bên tốt hơn.”
Chu Diên cười nói ” Đem khuyên tai ru bi kia đeo cho anh nhìn xem.”
Dật Ninh còn chưa kịp trả lời, đã bị Chu Diên đưa tay đỡ lưng, một tay nâng chân khom người bế lên, Dật Ninh buộc lòng phải vội vã ôm lấy cổ hắn.
Bị đặt ở trên ghế trước bàn trang điểm trong phòng ngủ, Chu Diên mở ngăn kéo, từ bên trong cái hộp lấy ra túi đựng khuyên tai, mở ra, đem đôi khuyên nho nhỏ lấy ra xem một chút, lại thả trở lại.
Dật Ninh ngồi ở trên ghế, tấm gương trên bàn trang điểm chiếu ra hình dạng của cậu cùng Chu Diên.
Cái bàn trang điểm này vốn ở bên gian phòng dành cho khách cậu vẫn ở kia, bởi vì cậu chuyển sang ở phòng Chu Diên, Chu Diên liền đem nó mang theo cho cậu, hiện tại gian phòng dành cho khách kia biến thành phòng tập thể thao, còn làm phòng cho cẩu cẩu.
Nhìn hình ảnh trong gương, Dật Ninh cảm thấy sắc mặt mình trắng đến thảm thương, ánh mắt không có bao nhiêu tinh thần, màu môi rất nhợt nhạt, thoạt nhìn bộ dạng như sinh bệnh, hơn nữa, chủ yếu nhất chính là, cậu cảm thấy bộ dạng của bản thân không đẹp như trước đây.
Mà Chu Diên lúc nào cũng tràn đầy sức sống, vóc người thon dài cao ngất, còn chưa kịp thay quần áo, lúc này vẫn là áo sơ mi trắng cùng quần tây màu đen, vầng trán rộng, đôi lông mày rậm đầy nghị lực, con mắt thâm sâu, mũi thẳng, đôi môi khêu gợi, cả người lộ ra hơi thở nam tính thành thục mà hấp dẫn, hắn đang đứng phía sau Dật Ninh, khom lưng cúi đầu đưa tay vén tóc mai bên phải của cậu.
Vẻ mặt Chu Diên chuyên chú, cẩn thận mà đem khuyên tai trên tai Dật Ninh gỡ xuống, sau khi đặt xuống bàn trang điểm liền hỏi ” Có phải nên dùng cồn khử trùng hay không?”
Dật Ninh so sánh Chu Diên cùng bản thân, trong ngực bắt đầu nổi lên cảm giác tự ti.
Chu Diên nói khiến cậu tỉnh lại, từ trong suy nghĩ xa xăm của mình hồi phục tinh thần, Dật Ninh cảm thấy có lẽ Chu Diên nên kết hôn mới đúng, cậu vừa điểm nhẹ đầu, vừa lâm vào trầm mặc.
Chu Diên cầm cồn y tế tới, dùng bông tăm nhúng cồn bôi lên tai Dật Ninh, một chút đau xót khiến cậu nghiêng đầu.
Chu Diên vội vàng thả nhẹ động tác ” Đau?”
Dật Ninh nhẹ nhàng gật đầu.
Chu Diên lại dùng cồn lau chiếc khuyên tai ru bi kia, lúc này mới đeo cho Dật Ninh.
Bởi vì thứ kia rất nhỏ, tay Chu Diên lại lớn, cầm một thứ như thế, Chu Diên cảm thấy thực lao lực.
Dật Ninh bị hắn kéo lỗ tai đến đau nhức, nhưng cũng không có từ chối, chỉ là lúc đau quá, bất giác lại chau mày một chút.
Rốt cục cũng đeo lên, vẻ mặt Chu Diên vốn đang chăm chú cùng nghiêm túc lộ ra vẻ tươi cười đắc ý, ở trên tai Dật Ninh hôn một cái, lại từ phía sau ôm lấy cậu, ở trên gương nhìn hình dạng của mình cùng Dật Ninh ở cùng một chỗ, cười nói ” Anh làm lão công coi như xứng chức a!”
Dật Ninh nghe hắn nói xong cúi đầu, Chu Diên còn tưởng cậu xấu hổ,cũng không tính toán, lại hảo hảo nhìn ngắm lỗ tai Dật Ninh mang theo khuyên tai, lỗ tai Dật Ninh vốn rất xinh đẹp, màu sắc như bạch ngọc, hình dạng tinh xảo, vành tai xinh xắn mềm mại, lúc này ở phía trên lại điểm xuyết một viên đá quý đỏ tươi, lại càng thêm đẹp.
Chu Diên yêu thích không ngừng, cũng không dám dùng tay chạm vào, chỉ hôn lên sau tai cùng cổ cậu.
Dật Ninh đưa tay nắm lấy tay Chu Diên, chậm rãi nắm chặt.
” Anh đi tắm trước đã, một lát là xong.” Chu Diên vỗ vỗ vai Dật Ninh, lại hôn lên mặt cậu, đi ra khỏi phòng ngủ.
Bởi vì Dật Ninh hăng hái không cao, làm một lần thì Chu Diên đành phải dừng lại.
Tuy muốn biết Dật Ninh vì sao mất hứng, thế nhưng Dật Ninh không nói, Chu Diên cũng không có cách nào cưỡng ép cậu.
Lúc đi ngủ, Chu Diên lại giúp Dật Ninh đem khuyên tai gỡ xuống, thay vào đó là cái khuyên đơn giản nho nhỏ kia.
Dật Ninh trước đây lúc ngủ thực sự không thích kề cận Chu Diên, thường thường là Chu Diên cường ngạch mà đem cậu ôm lấy, cậu cuộn tròn trong lòng Chu Diên mà ngủ, nhưng hôm nay cậu lại chủ động tựa vào lòng Chu Diên, đưa tay ôm lấy thắt lưng hắn.
Chu Diên sờ sờ tóc của cậu, dịu dàng hỏi ” Ngày hôm nay rốt cuộc làm sao vậy, hiện tại có thể nói cho anh biết không?”
Dật Ninh nghe hắn hỏi như vậy, càng dựa sát vào lòng hắn hơn nữa, nhưng cũng không mở miệng.
Chu Diên không có cách nào, đành phải không hỏi nữa.
Dật Ninh ở trong lòng hắn vẫn không nhúc nhích, Chu Diên còn tưởng Dật Ninh đã ngủ, không ngờ tới đột nhiên nghe thấy cậu rầu rĩ cùng hơi nghẹn ngào nhỏ giọng nói ” Nếu anh muốn cùng người phụ nữ khác kết hôn, mong anh không nên dấu giếm em.”