Chương : 9
Trên đoạn đường đi, Trúc Thanh gặp rất nhiều khó khăn, trên đường thì xe cộ ngổn ngang là vật chắn, bên trong thì đồ ăn thức uống đã cạn. Ngoài việc lái xe, Trúc Thanh phải kim luôn việc tìm kiếm đồ dùng và di chuyển những trước ngại phía trước để thông thoáng đường đi.
Còn về phần Nhất Tôn, anh đã ngồi tĩnh tâm tu luyện đã được năm ngày, trước khi rơi vào trạng thái tu luyện anh đã dặn dò Trúc Thanh không nên đánh thức anh dậy nếu không thật sự cần thiết. Tình hình bên trong Nhất Tôn năm ngày qua thật sự khủng khiếp, sức mạnh hỏa của tên Hắc Nhân liên tục chống đối anh, oán khí nó quá nặng rất khó thuần hóa nó. May mắn chủ nhân của nó đã mất làm nó như rắn không đầu, nó chỉ tấn công loạn xạ.
“Ngươi hiểu được lời ta nói chưa? Chủ nhân của nó bây giờ còn sống thì người chết chắc chắn sẽ là ngươi” Tiểu Nhi âm thầm quan sát nói
“Trong năm hệ sức mạnh thì hệ hỏa là khó thuần phục nhất, bới bản tính cuồng bạo của nó. Ngươi không nóng vội được đâu, ngươi dùng thời gian làm nó suy yếu mới mong chiến thắng được” Tiểu Nhi đứng bên chỉ bảo
Nói ra Nhất Tôn có được nhiều sự may mắn, nếu Nhất Tôn không có sức mạnh của Trúc Thanh thì làm sao chiếm thế thượng phong. Thêm nữa khi thuần hóa hai sức mạnh, tên gia hỏa hệ hỏa liên tục tỏa ra sức mạnh hỏa ra xung quanh Bình chứa làm cho tên hệ mộc cứ thế mà suy yếu. Lúc Nhất Tôn tới thì tên mộc đang hấp hối, như cá gặp nước nó chạy thẳng vô Nhất Tôn lánh nạn, trong cái may thì cũng có cái rủi. Độ cường đại của sức mạnh này làm Nhất Tôn cứ tới gần liền dư khí nó đẩy ra xa khó lòng tiếp cận.
“Ngươi dùng năng lượng âm hàn của Trúc Thanh bao bọc Bình chứa lại đi, cách này vừa bảo vệ ngươi vừa làm tên đó suy yếu dần” Tiểu Nhi đứng bên chỉ bảo
Hình dạng của sức mạnh này là một con tiểu long sắp trưởng thành, nó liên tục tấn công vào thành bình tìm lối thoát ra. Nhất Tôn chỉ đứng bên tránh né đòn đánh tới đợi nó suy yếu đi, cảm giác ngồi đợi này thật khó chịu.
….
Ngày thứ sáu rồi tới ngày thứ bảy, con hỏa long bắt đầu có biểu hiện suy yếu, nó không còn tấn công vào thành bình nữa.
“Ngươi mau tấn công vào thẳng đầu của nó, điểm yếu nó ở đó” Tiểu Nhi hối thúc Nhất Tôn hành động khi thấy được cơ hội
Nhất Tôn không bỏ xót một giây nào liền bay lên cao tung một đòn đấm vào giữa đầu nó. “Bang” tiếng động như hai khối kim loại va chạm nhau, Nhất Tôn cảm thấy tay mình đau sau cú va chạm.
“Ngươi nói đó là điểm yếu nó hả, cứng như sắt vậy” Nhất Tôn nhăn mặt nói
“Ngươi xem đi trên đầu nó đang có vết nứt kìa” Tiểu Nhi nhìn về hướng con rồng
Không dừng lại đó, Nhất Tôn lại tung ra một đòn đá như rìu trẻ củi nhắm vào giữa đầu hỏa lòng làm nó rớt ầm xuống mặt đất. Con hỏa long vẫn cố gượng dậy vài giây rồi tan biến sức mạnh bắt đầu hòa nhập vào người Nhất Tôn.
Bây giờ cơ thể anh đã có năm kim sắc sức mạnh bao quanh, kim sắc vàng thể hiện cho hệ kim, kim sắc đỏ thể hiện cho hệ hỏa, kim sắc xanh da trời thể hiện cho hệ thủy, kim sắc nâu thể hiện cho thể thổ và kim sắc xanh lá cây thể hiện cho hệ mộc. Cả năm máu kim sắc cứ quấn lấy anh làm thanh cảnh tượng màu sắc tuyệt đẹp bên trong Bình chứa, rồi sau đó nhập lại thành một hòa vô dòng nước trong Bình chứa.
Mọi thứ coi như đã xong, anh mở mắt ra tính đứng dậy thì cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Mệt mỏi cũng đúng vì bảy ngày qua, anh không ăn không uống. Anh dùng sức lực còn lại trèo lên ghế trước với sự bất ngờ của Trúc Thanh
“Anh dậy rồi hả” Trúc Thanh đang điều khiển quay qua hỏi
“Anh thành công rồi em yên tâm nha! Em chúng ta đi đến đâu rồi” Nhất Tôn vể mặt vui vẻ, tay thì vơ vài cái bánh với trai nước ăn vội
“Em tưởng anh không biết đói chứ” Trúc Thanh thấy màn này mặt cười ha hả
“Mà chúng ta mới đi được một đoạn ngắn của quãng đường” Trúc Thanh vẻ mặt hơi buồn quay qua Nhất Tôn
Trúc Thanh dừng xe lại bên đường chỉ vào bảng đồ vị trí chúng ta đang đứng, cô kể cho Nhất Tôn nghe những khó khăn khi đi trên đường. Nghe xong màn này Nhất Tôn lắc đầu, tốc độ di chuyển quá chậm khó có thể tới đích trước ngày sự kiện thứ 2. Nhất Tôn nhìn xung quanh xem có tận dụng được thứ gì không, nhìn một hồi anh đã có giải pháp.
Nhất Tôn lấy bóng đèn pha từ những chiếc xe bỏ hoang gắn lên xe mình, dùng sức mạnh hỏa hàn thêm lớp ảo bảo vệ cho chiếc xe. Nhất là phần đầu xe, anh nung chảy kim loại tạo thành một mũi ngọn phía trước khi va chạm vào vật cản sẽ làm nó đẩy ra hai bên.
Kế hoạch là thế Trúc Thanh liền leo lên xe thử tác phẩm của Nhất Tôn làm ra, chiếc xe cứ thể đâm thẳng vào vật cản làm nó tách ra hai bên.
“Thành công rồi anh ơi” Trúc Thanh kế bên reo hò
“Bây giờ anh xuống phía sau ngủ, đến tối tới lượt anh lái” Nhất Tôn gật đầu một cái rồi phân công công việc cho Trúc Thanh.
Còn về phần Nhất Tôn, anh đã ngồi tĩnh tâm tu luyện đã được năm ngày, trước khi rơi vào trạng thái tu luyện anh đã dặn dò Trúc Thanh không nên đánh thức anh dậy nếu không thật sự cần thiết. Tình hình bên trong Nhất Tôn năm ngày qua thật sự khủng khiếp, sức mạnh hỏa của tên Hắc Nhân liên tục chống đối anh, oán khí nó quá nặng rất khó thuần hóa nó. May mắn chủ nhân của nó đã mất làm nó như rắn không đầu, nó chỉ tấn công loạn xạ.
“Ngươi hiểu được lời ta nói chưa? Chủ nhân của nó bây giờ còn sống thì người chết chắc chắn sẽ là ngươi” Tiểu Nhi âm thầm quan sát nói
“Trong năm hệ sức mạnh thì hệ hỏa là khó thuần phục nhất, bới bản tính cuồng bạo của nó. Ngươi không nóng vội được đâu, ngươi dùng thời gian làm nó suy yếu mới mong chiến thắng được” Tiểu Nhi đứng bên chỉ bảo
Nói ra Nhất Tôn có được nhiều sự may mắn, nếu Nhất Tôn không có sức mạnh của Trúc Thanh thì làm sao chiếm thế thượng phong. Thêm nữa khi thuần hóa hai sức mạnh, tên gia hỏa hệ hỏa liên tục tỏa ra sức mạnh hỏa ra xung quanh Bình chứa làm cho tên hệ mộc cứ thế mà suy yếu. Lúc Nhất Tôn tới thì tên mộc đang hấp hối, như cá gặp nước nó chạy thẳng vô Nhất Tôn lánh nạn, trong cái may thì cũng có cái rủi. Độ cường đại của sức mạnh này làm Nhất Tôn cứ tới gần liền dư khí nó đẩy ra xa khó lòng tiếp cận.
“Ngươi dùng năng lượng âm hàn của Trúc Thanh bao bọc Bình chứa lại đi, cách này vừa bảo vệ ngươi vừa làm tên đó suy yếu dần” Tiểu Nhi đứng bên chỉ bảo
Hình dạng của sức mạnh này là một con tiểu long sắp trưởng thành, nó liên tục tấn công vào thành bình tìm lối thoát ra. Nhất Tôn chỉ đứng bên tránh né đòn đánh tới đợi nó suy yếu đi, cảm giác ngồi đợi này thật khó chịu.
….
Ngày thứ sáu rồi tới ngày thứ bảy, con hỏa long bắt đầu có biểu hiện suy yếu, nó không còn tấn công vào thành bình nữa.
“Ngươi mau tấn công vào thẳng đầu của nó, điểm yếu nó ở đó” Tiểu Nhi hối thúc Nhất Tôn hành động khi thấy được cơ hội
Nhất Tôn không bỏ xót một giây nào liền bay lên cao tung một đòn đấm vào giữa đầu nó. “Bang” tiếng động như hai khối kim loại va chạm nhau, Nhất Tôn cảm thấy tay mình đau sau cú va chạm.
“Ngươi nói đó là điểm yếu nó hả, cứng như sắt vậy” Nhất Tôn nhăn mặt nói
“Ngươi xem đi trên đầu nó đang có vết nứt kìa” Tiểu Nhi nhìn về hướng con rồng
Không dừng lại đó, Nhất Tôn lại tung ra một đòn đá như rìu trẻ củi nhắm vào giữa đầu hỏa lòng làm nó rớt ầm xuống mặt đất. Con hỏa long vẫn cố gượng dậy vài giây rồi tan biến sức mạnh bắt đầu hòa nhập vào người Nhất Tôn.
Bây giờ cơ thể anh đã có năm kim sắc sức mạnh bao quanh, kim sắc vàng thể hiện cho hệ kim, kim sắc đỏ thể hiện cho hệ hỏa, kim sắc xanh da trời thể hiện cho hệ thủy, kim sắc nâu thể hiện cho thể thổ và kim sắc xanh lá cây thể hiện cho hệ mộc. Cả năm máu kim sắc cứ quấn lấy anh làm thanh cảnh tượng màu sắc tuyệt đẹp bên trong Bình chứa, rồi sau đó nhập lại thành một hòa vô dòng nước trong Bình chứa.
Mọi thứ coi như đã xong, anh mở mắt ra tính đứng dậy thì cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Mệt mỏi cũng đúng vì bảy ngày qua, anh không ăn không uống. Anh dùng sức lực còn lại trèo lên ghế trước với sự bất ngờ của Trúc Thanh
“Anh dậy rồi hả” Trúc Thanh đang điều khiển quay qua hỏi
“Anh thành công rồi em yên tâm nha! Em chúng ta đi đến đâu rồi” Nhất Tôn vể mặt vui vẻ, tay thì vơ vài cái bánh với trai nước ăn vội
“Em tưởng anh không biết đói chứ” Trúc Thanh thấy màn này mặt cười ha hả
“Mà chúng ta mới đi được một đoạn ngắn của quãng đường” Trúc Thanh vẻ mặt hơi buồn quay qua Nhất Tôn
Trúc Thanh dừng xe lại bên đường chỉ vào bảng đồ vị trí chúng ta đang đứng, cô kể cho Nhất Tôn nghe những khó khăn khi đi trên đường. Nghe xong màn này Nhất Tôn lắc đầu, tốc độ di chuyển quá chậm khó có thể tới đích trước ngày sự kiện thứ 2. Nhất Tôn nhìn xung quanh xem có tận dụng được thứ gì không, nhìn một hồi anh đã có giải pháp.
Nhất Tôn lấy bóng đèn pha từ những chiếc xe bỏ hoang gắn lên xe mình, dùng sức mạnh hỏa hàn thêm lớp ảo bảo vệ cho chiếc xe. Nhất là phần đầu xe, anh nung chảy kim loại tạo thành một mũi ngọn phía trước khi va chạm vào vật cản sẽ làm nó đẩy ra hai bên.
Kế hoạch là thế Trúc Thanh liền leo lên xe thử tác phẩm của Nhất Tôn làm ra, chiếc xe cứ thể đâm thẳng vào vật cản làm nó tách ra hai bên.
“Thành công rồi anh ơi” Trúc Thanh kế bên reo hò
“Bây giờ anh xuống phía sau ngủ, đến tối tới lượt anh lái” Nhất Tôn gật đầu một cái rồi phân công công việc cho Trúc Thanh.