Chương : 184
Cảm nhận được tức giận của Hạ Gia Di, Lãnh Tiếu Tiếu có chút mờ mịt nhìn cô ta, bốn mắt nhìn nhau, tâm linh trong nháy mắt thông nhau.
Hai người đột nhiên hiểu đối phương, hiểu đối phương sâu như vậy.
Cuối cùng, ánh mắt hai người cũng bình tĩnh lại.
Lãnh Tiếu Tiếu phản ứng dễ hiểu.
Mình không giống nhau sao?
Biết rất rõ hành động việc làm của Tần Phi làm tổn hại lợi ích Hạ thị, mình không phải là mắt nhắm mắt mở sao?
Ban đầu Tần Phi vì ép mình rời khỏi công ty, đã dùng vi-ta-min đổi thuốc trợ tim của mình, làm hại bệnh mình tái phát phải vào bệnh viện, mình chẳng có cái gì cả sao?
Thậm chí còn ở trước mặt bác sỹ cùng cha thay anh che giấu chuyện này.
Chính mình làm tất cả, không phải là duy trì tình yêu mù quáng đối với người mình yêu sao?
Cô gái à? Cô gái?
Thời điểm yêu đều là mắt mù, tâm manh?
Không thấy rõ, không nghĩ ra.
Yêu đều quan trọng hơn so với tất cả? Có lúc thậm chí còn rất muốn coi trọng hơn so với sinh mệnh mình?
Hai người cũng không có nói thêm một câu, đột nhiên giữ vững trầm mặc khiến không khí có chút lúng túng. Yên lặng đi qua, hình như có chút vắng lạnh.
Lãnh Tiếu Tiếu do dự chốc lát, mở miệng trước, phá vỡ khoảng không gian yên lặng này.
"Gia Di? Thật xin lỗi, mới vừa rồi tôi có chút kích động. Vậy bây giờ, chuyện này như thế nào?"
"Tần Phi thật rất đáng thương. Kế hoạch nhiều năm như vậy của anh ấy, thủy chung không tìm được cơ hội thích hợp, lần này, nếu không phải là bởi vì tôi buộc anh ấy rời đến Canada, anh ấy cũng sẽ không vội vàng ra tay như vậy, chẳng những không trả thù được nhà họ Hàn, ngược lại để ình trở nên bị động."
"Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Tần Phi đã xảy ra chuyện sao?" Lúc này Lãnh Tiếu Tiếu mới đột nhiên có chút hiểu nguyên nhân Hạ Gia Di tìm mình.
"Đúng, hiện tại Hàn Trạch Vũ ngược lại kiện Hạ thị cùng Tần Phi cố ý vu cáo Hàn thị, tôi nhận được tin tức, Hàn Trạch Vũ có một chứng cứ hết sức có lực có thể chứng minh chuyện này đúng là Tần Phi cố ý dạy người khác đánh cắp cơ mật của Hạ thị, sau đó hãm hại Hàn thị, nếu như chứng cớ xác thực, tội danh thành lập, Tần Phi sẽ đối mặt với chế tài luật pháp. Nhưng Lãnh Tiếu Tiếu, Tần Phi làm tất cả cũng có lý do, mặc dù luật pháp không cho phép lý do như vậy, nhưng cô nhất định có thể đồng ý, lúc Tần Phi yêu cô như vậy, nhìn đứa bé trong bụng tôi đã lớn, xin cô nhất định phải cầu xin Hàn Trạch Vũ hủy bỏ tố cáo đối với Tần Phi."
Nói xong lời cuối cùng, âm thanh của Hạ Gia Di có chút khàn khàn, hốc mắt cũng biến thành hồng hồng.
Lãnh Tiếu Tiếu trầm mặc, cô hiểu tất cả sự tình.
Nhưng Trạch Vũ, anh sẽ nghe mình sao? Nếu như mình thay Tần Phi hướng anh cầu xin, anh sẽ không tức giận hơn chứ?
Hạ Gia Di thấy Lãnh Tiếu Tiếu không có lên tiếng, có chút như có điều suy nghĩ, cô sốt ruột.
Nếu như Lãnh Tiếu Tiếu không thể giúp Tần Phi, như vậy lần này, Tần Phi cùng Hạ thị nhất định khó thoát khỏi chế tài luật pháp rồi.
Bởi vì, người tiết lộ tin tức này nói rất rõ ràng ình, phần chứng cớ này hết sức có lực, cơ hội muốn lật đổ cơ hồ là không có.
"Tiếu Tiếu, tôi van cô, cô nhất định phải giúp tôi việc này. Hàn Trạch Vũ anh ta chỉ nghe lời cô, nếu như cô cầu xin anh ta, anh ta nhất định sẽ đồng ý. Tiếu Tiếu, tôi biết rõ tôi rất ích kỷ, tôi không nên vì mình làm khó cô, nhưng tôi thật sự không có cách nào, tôi không muốn con mình vừa sinh ra đã không có ba, hơn nữa Tần Phi nhất định cũng không tiếp thụ nổi đả kích như vậy, anh ấy nhất định sẽ không chịu được, Tiếu Tiếu, tôi thật sự vô cùng sợ, tôi sợ anh ấy đến lúc đó nghĩ không thông, sẽ chọn không đường về, Tiếu Tiếu? Tiếu Tiếu? Dù Hạ Gia Di tôi nợ cô, về sau, vô luận cô muốn gì, tôi đều sẽ đáp ứng cô. Dù cô bảo tôi phải rời khỏi Tần Phi? Chỉ cần lần này anh ấy không có việc gì, có được hay không? Van cô, cầu xin cô?"
Nước mắt theo khuôn mặt tinh sảo của Hạ Gia Di chảy xuống, ăn nói khép nép nghẹn ngào, cô khẩn cấp cầu xin Lãnh Tiếu Tiếu, chỉ kém không có quỳ xuống.
"Gia Di, cô đừng như vậy, tôi không phải là không muốn giúp cô, tôi chỉ đang suy nghĩ Trạch Vũ sẽ không nghe tôi, nếu như tôi đi cầu xin anh ấy, anh ấy sẽ càng thêm tức giận."
Lãnh Tiếu Tiếu có thể cảm giác mãnh liệt tình yêu của Hạ Gia Di đối với Tần Phi, cô như thật nói qua băn khoăn trong lòng mình.
"Tiếu Tiếu, xin, cầu xin cô, nhất định phải thử một chút, tôi nhận ra, Hàn Trạch Vũ rất thích cô, anh ta rất quan tâm cô. Nếu như cô . . . . . , anh ta nhất định sẽ đồng ý."
Hạ Gia Di không cách nào nói câu đó, dù sao cô không có lập trường khiến Lãnh Tiếu Tiếu dùng mình làm đại giá đi ép Hàn Trạch Vũ cúi đầu.
Nghe được lời nói của Hạ Gia Di, Lãnh Tiếu Tiếu sửng sốt một chút, cô có chút bài xích sự ích kỷ của Hạ Gia Di.
Nhưng khi cô nhìn thấy Hạ Gia Di mặt đầy nước mắt làm cho người ta thương tiếc, thấy bụng cô có chút nhô ra, trong lòng Lãnh Tiếu Tiếu lại trở nên mềm mại.
Cô ấy không có sai, cô ấy chỉ vì chồng cùng đứa bé mà tranh thủ hạnh phúc khó có được.
Cô ấy và Tần Phi có thể đi tới hôm nay thật là không dễ dàng, hạnh phúc đến từ không dễ, tin tưởng bất luận kẻ nào cũng không bỏ được buông tha?
"Gia Di, tôi sẽ thử một chút? Nhưng tôi thật không cách nào bảo đảm Hàn Trạch Vũ sẽ nghe tôi?"
Lãnh Tiếu Tiếu có chút lo lắng nói, cô cơ hồ có thể đoán trước được Hàn Trạch Vũ nghe xong thỉnh cầu của cô, mặt thối không có thể thúi hơn.
"Cám ơn cô, Tiếu Tiếu, thật cám ơn cô, tôi thay Tần Phi cám ơn cô, thay con tôi cùng Hạ thị cảm tạ cô. Tiếu Tiếu, cô thật là một người con gái lương thiện, người tốt sẽ có báo đáp."
Hạ Gia Di nghe Lãnh Tiếu Tiếu đáp ứng giúp một tay, tâm tình kích động không cách nào nói, cô nắm thật chặt tay Lãnh Tiếu Tiếu, nước mắt không cầm được lộ ra ngoài.
"Gia Di, tôi vẫn không hiểu, tại sao Tần Phi không đi tìm mẹ anh ấy?"
Lãnh Tiếu Tiếu cảm giác trên thế gian này không đến nỗi có người mẹ độc ác như thế?