Chương : 188
Hàn Trạch Vũ nói đùa qua, vô ý lén liếc Lãnh Tiếu Tiếu một cái.
Chỉ thấy sắc mặt cô hơi đổi, thân thể cũng hơi cứng ngắc, suy đoán trước trng lòng càng xác định thêm một chút.
Lãnh Tiếu Tiếu cũng nhận ra phản ứng của mình có chút bất thường, cô lập tức nở nụ cười, vòng tay vào cổ Hàn Trạch Vũ.
“Ý của anh là chỉ cần cùng qua người phụ nữ của anh, người khác thì không thể đụng sao?”
Lãnh Tiếu Tiếu nói về cái này, khiến Hàn Trạch Vũ có chút xấu hổ.
Anh động tới phụ nữ quả thật không ít, về phần họ rời đi sau mình lại tìm người nào, hoặc là trước qua cùng với ai, anh chưa từng chú ý, cũng căn bản là không để ý.
Bởi vì, những người phụ nữ kia chỉ là đối tượng phát tiết, tác dụng tồn tại cũng không hơn.
Những người phụ nữ kia, đơn giản muốn là tiền, bất kỳ người đàn ông đối với những người đó, đều giống nhau.
Nhưng, đối với Lãnh Tiếu Tiếu không giống.
“Người phụ nữ khác anh mặc kệ, cũng không quan tâm, người phụ nữ của anh chỉ có em”. Hàn Trạch Vũ đặc biệt nhấn mạnh nói.
Anh cực ghét người đàn ông khác có ý đồ với cô, cho dù có suy nghĩ một chút cũng không được. Vẻ đẹp của cô, chỉ có thể thuộc về mình, nghĩ đến lần đầu tiền của cô là cho anh, anh liền cảm thấy cực kỳ may mắn.
Nhưng, vừa nghĩ tới cô đã từng yêu người đàn ông kia, anh liền ghen tị muốn chết.
Vừa nghĩ tới người đàn ông kia từng hôn môi cô, ôm qua thân thể của cô, anh hận không để cho anh ta biến mất.
Như thế. Mãnh liệt như vậy chỉ ham muốn giữ lấy, với phụ nữ khác chưa từng có cảm giác này.
Cho nên, anh muốn người của cô, thân thể của cô, thêm cả lòng của cô nữa.
Anh muốn toàn bộ của cô, muốn cô hoàn chỉnh chỉ thuộc về một mình anh.
Đối với người đàn ông khác, cho dù là quan hệ bạn bè, anh đều cảm thấy khó chịu, anh kiên quyết không cho phép xuất hiện trong cuộc sống của cô, trừ anh ra, còn có người đàn ông khác, đặc biệt là yêu cô, người đàn ông đối với cô có mục đích không đơn thuần --- Tần Phi?
Lần này, nhất định phải làm cho anh ta biến mất trước mặt Lãnh Tiếu Tiếu.
Lời nói của Hàn Trạch Vũ khiến Lãnh Tiếu Tiếu vui buồn lẫn lộn, vui là bởi vì cô ở trong lòng Hàn Trạch Vũ, ở vị trí đặc biệt, lo bởi vì Trạch Vũ như thế, đối với Tần Phi chắc hẳn cũng canh cánh trong lòng.
Cô ngồi thẳng, ngẩng đầu lên, nhìn Trạch Vũ một cái.
Đột nhiên, cô phát hiện ở đáy mắt anh có một tia tâm tình khác thường.
Lãnh Tiếu Tiếu đột nhiên căng thẳng.
Có lẽ, lời nói của anh đúng là cho cô nghe, anh rõ ràng cũng hiểu ám chỉ của cô sao?
“Trạch Vũ?”. Ánh mắt Lãnh Tiếu Tiếu tối sầm lại, khẽ gọi anh.
“Hả?”
Hàn Trạch Vũ khẽ hừ một tiếng, cũng không nói nhiều. Anh nghe được lời nói của Lãnh Tiếu Tiếu, anh cảm thấy cô nhịn không được, dù sao, chuyện này nên chọn người để hành động.
“Trạch Vũ… nếu như em nói, hiện tại người em yêu chính là anh, tương lai cũng sẽ chỉ yêu anh…. Anh có thể bỏ qua cho Tần Phi không?”. Lãnh Tiếu Tiếu do dự chốc lát, đem nặng nề trong lòng phun ra.
Mặc dù biết Lãnh Tiếu Tiếu thử dò xét anh đi, chính là vì chuyện này, nhưng chính miệng nghe được cô vì Tần Phi cầu xin, Hàn Trạch Vũ hết sức không vui.
Không vì cái gì khác, bởi vì cô có yêu anh ta, mà anh ta hiện tại vẫn yêu cô.
“Ngày hôm qua em trở về muộn, chính là đi gặp anh ta? Là anh ta cho em đi cầu xin anh sao?”. Sắc mặt Hàn Trạch Vũ trầm xuống, trên mặt đều là vẻ khinh thường.
“Không, không phải vậy, anh ấy không có đi tìm em, là Gia Di cầu xin em”.
Thấy mặt Hàn Trạch Vũ mặt thâm trầm, Lãnh Tiếu Tiếu vội vàng giải thích, cô không muốn vì hiểu lầm, khiến quan hệ giữa Trạch Vũ cùng Tần Phi càng thêm rối rắm hơn.
“Hạ Gia Di? Gia Di? 2 người quen nhau sao? Cô ta đúng là bụng bự. Không nhìn ra Tần Phi như thế, làm chuyện hèn hạ như vậy, vợ vì anh ta, không tiếc thêm cả Hạ thị, lại còn chịu xuống mặt tới cầu xin tình địch của cô ta. Người đàn ông kia rốt cuộc có chỗ nào tốt? 2 người các người lại như thế với anh ta?”
Hạ Gia Di phải giúp anh ta, bởi vì anh ta là chồng của cô ấy, dễ hiểu.
Nhưng Lãnh Tiếu Tiếu đây? Vì cái gì?
Chẳng lẽ bởi vì, trong lòng vẫn còn tình cảm dành cho anh ta sao?
“Không phải vậy, Trạch Vũ, Gia Di đang mang thai, cô ấy không muốn con mình sinh ra không thấy bố, cho nên mới đi cầu xin em, em không có ý gì khác, chỉ là muốn…..”
“Mặc kệ em nghĩ cái gì, chuyện này không có chỗ để thương lượng”.
Hàn Trạch Vũ thấy Lãnh Tiếu Tiếu khẩn trương như vậy, vội vã như thế, trong lòng anh cảm thấy phiền muộn, anh thô lỗ lên tiếng cắt đứt tiếng Lãnh Tiếu Tiếu.
“Trạch Vũ, chuyện này căn bản cũng sẽ gây nên tổn thất gì với Hàn thị, hơ nữa Hạ thị cũng nguyện ý công khai đăng báo nói xin lỗi, anh không thể bỏ qua sao?”
Nghe được Hàn Trạch Vũ lãnh khốc cự tuyệt, Lãnh Tiếu Tiếu có chút gấp gáp.
Cô thật không muốn nhìn thấy hai anh em tổn thương lẫn nhau, đến lúc đó, tạo thành vết thương không cách nào bù đắp.
“Dưới tay anh nể mặt sao? Làm sao em không gọi bạn trai cũ của em nể mặt đi? Nếu như không phải anh có tâm lâu, thì bây giờ phiền toái chính là anh, không phải anh? Em có hiểu hay không?”
Lãnh Tiếu Tiếu hết sức duy trì khiến lửa giận Hàn Trạch Vũ dâng cao, anh nắm chặt vai Lãnh Tiếu Tiếu, rống lên.
Đầu vai truyền tới cảm giác đau đớn khiến Lãnh Tiếu Tiếu nhíu mày, nét mặt khổ sở của Gia Di xuất hiện lần nữa trong đầu cô, trong lòng cô cảm thấy đau đớn.
“Trạch Vũ, em hiểu, nhưng, hiện tai anh không phải cũng không có chuyện sao? Trụ sở chính của Hạ thị sẽ chuyển đi Canada, về sau cũng sẽ không còn uy hiếp gì với Hàn thị, tại sao không thể nhẹ tay đây? Nếu như mà em cầu xin anh? Anh cũng không nguyện ý tha anh ấy một lần sao?”