Chương 20:
Tuân Du bắt lấy Ân Ly tránh được nhát kiếm đang hướng tới người nàng, nhấc chân đá người nọ ra xa mười mấy thước cho đến khi đụng vào tường mới dừng lại, nhưng chính mình cũng là lộ ra sơ hở, phía sau lưng bị người chém vài đao.Nhìn thấy càng có nhiều thích khách, Tuân Du biết rằng không thể giải quyết trong chốc lát, lúc đánh nhau cố tình tới gần cửa sổ, sau đó nhận lúc hỗn loạn ôm Ân Ly nhảy ra ngoài.Tuân Du ôm Ân Ly chạy quanh co mấy vòng, đám người áo đen cũng ra sức đuổi bắt không tha, thừa dịp đám thích khách chưa đuổi kịp Tuân Du liền kéo nàng vào trong một sơn động giả, trong động cực kỳ nhỏ hẹp, Ân Ly chỉ có thể kề sát Tuân Du đứng ở trong động.Đứng được một lúc bên ngoài trở lên yên lặng, Ân Ly ngẩng đầu chớp mắt nhìn Tuân Du, trong mắt Tuân Du bỗng hiện lên một tia kỳ lạ.Bỗng nhiên Ân Ly cảm thấy đất dưới chân trở nên mềm nhũn, hai người cứ như vậy bị cuốn vào trong.Sau khi tỉnh táo lại, Ân Ly phát hiện bản thân đang đè lên người Tuân Du, vội vàng luống cuống tay chân bò dậy, giả bộ nhìn xung quanh, quay đầu không dám nhìn Thất Vương gia trên mặt đất.Tuân Du chống tay chậm rãi ngồi dậy, giọng khàn khàn nói: “Lần này do bổn vương không tốt nên khiến cô nương kinh hãi, đúng là bổn vương không đúng, mong cô nương đừng trách.”Thấy Thất Vương gia đột nhiên khách sáo như vậy, Ân Ly cảm thấy có chút ngượng ngùng, rõ ràng là nàng làm liên lụy hắn: “Là tiểu nữ liên lụy Vương gia, phải là tiểu nữ không đúng mới đúng.Tuân Du khóe miệng giật giật, không nói cái gì, chống tay muốn đứng lên, không nghĩ một lúc lại ngã xuống mặt đất làm Ân Ly hoảng sợ, vội tiến lên dìu hắn, lúc này mới phát hiện sắc mặt hắn trắng bệch, mặt đầy mồ hôi lạnh.Ân Ly quay đầu lại mới phát hiện lưng hắn đều là máu, bộ triều phục bị nhuộm thành màu đỏ đen lẫn lộn. Nghĩ đến vừa rồi hắn vì bảo vệ nàng nên đã bị chém mấy nhát đao, mắt Ân Ly đỏ hoe.“Không có gì nghiêm trọng, nghỉ ngơi một chút sẽ tốt lên.” Tuân Du thấy đôi mắt đỏ hoe của nàng, trong lòng không nỡ vội thấp giọng an ủi nàng.“Vương gia, tiểu nữ giúp ngài băng bó miệng vết thương để tránh mất máu quá nhiều.” Ân Ly bình tĩnh lại, ngăn nước mắt chảy ra, nàng biết hiện tại khóc cũng vô ích, chi bằng nghĩ cách tự cứu mình“Cũng được.”Nơi này không lớn lắm, nhìn thoáng qua là có thể thấy được hết bên trong có rất nhiều bình, Ân Ly vừa kiểm tra, bên trong đều là rượu.Nàng lấy một bình dùng để rửa vết thương sau lưng Tuân Du, máu bẩn trôi đi làm lộ ra một vài miệng vết thương dữ tợn. Sau đó, nàng xé vạt áo sạch sẽ của mình, thắt một nút từ sau lưng đến trước ngực, xem như miễn cưỡng giúp lưng hắn ngưng chảy máu.Sau khi làm xong, Ân Ly mệt đến mức đổ mồ hôi, ngồi xuống đất thở hổn hển: “Vương gia, chúng ta làm sao đi ra ngoài bây giờ?"Đợi nửa ngày cũng không thấy hắn trả lời, quay đầu nhìn lại phát hiện sắc mặt hắn ban đầu trắng bệch lúc này ửng hồng không bình thường, hơi thở thô nặng, ngực kịch liệt phập phồng, ánh mắt lại có chút lười biếng.Ân Ly sờ trán hắn thấy vô cùng nóng: “Vương Gia, người không sao chứ?Bàn tay lạnh của nàng đặt lên giúp Tuân Du định thần lại, đẩy nàng ra, nghiến răng nói: "Đi tìm một sợi dây thừng đến đây trói chặt ta lại!”Lực đẩy của hắn không nhỏ làm Ân Ly ngã bệt xuống đất, nàng sửng sốt không biết tại sao hắn muốn trói mình lại, còn muốn kiểm tra.Gân xanh trên trán Tuân Du nổi lên, hắn gầm nhẹ một tiếng: “Rượu này có vấn đề, ta sợ nếu để lâu nữa sẽ không khống chế được mà làm nàng bị thương, mau trói ta lại đi."Ân Ly bị bộ dáng của hắn làm cho hoảng sợ, vội vàng đứng dậy tìm dây thừng. Nàng tháo các sợi dây thừng đang được buộc trên các bình rượu để trói tay chân Tuân Du lại.“Trói chặt một chút, buộc thêm vài vòng nữa.” Tuân Du cắn răng dặn dò Ân Ly.Ân Ly dường như có thêm sức lực, rất nghe lời trói hắn bằng bốn năm sợi dây thừng.Nhìn bản thân tay chân bị trói thành cái bộ dáng như bánh quai chèo (1) này Tuân Du cười khổ: "Nàng quả thực rất biết nghe lời đấy."• Bánh quai chèo: Bánh quai chèo hay còn gọi là bánh quẩy đường có hình dạng là 2 sợi bột xoắn lại với nhau như dây thừng cột quai chèo.Ân Ly bị hắn trêu ghẹo nên gương mặt bỗng đỏ bừng lên, nhỏ giọng giải thích: “Việc Vương Gia phân phó, tiểu nữ không dám không nghe lời.” Thật ra, bộ dạng vừa nãy của hắn khiến nàng thực sự rất sợ hãi, cũng không biết rốt cục chỗ rượu đó có vấn đề gì. Ân Ly sợ hắn sẽ biến thành một con quái vật ăn thịt người, ăn tươi nuốt sống nàng. Cho nên lúc hắn phân phó nàng trói hắn lại, nàng tất nhiên nghe lời rồi.