Chương 24: Chuyện Cũ Thanh Phong
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Được! ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Phong lập tức vui mừng đứng sau Thanh Tuyết, Thanh Vũ, quan sát kỹ động tác của Lý Bình An, bắt đầu làm theo. Hồi lâu sau, Bạch Vân đạo trưởng đi ra từ hậu viện nói to: ͏ ͏ ͏ ͏- Quan chủ, có thể ăn cơm rồi! ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An áp tay thu thế, ba người còn lại cũng học theo áp tay thu thế. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An nói, dẫn đầu bước ra hậu viện: ͏ ͏ ͏ ͏- Được rồi, đi ăn cơm nào! ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Vũ vui vẻ kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏- Ăn cơm thôi! Ăn cơm thôi! ͏ ͏ ͏ ͏Rồi chạy trước vào trong, Thanh Tuyết lặng lẽ nhìn Lý Bình An một chút cũng chạy theo. Thanh Phong cúi đầu đi theo sau có hơi thất thần, bộ quyền pháp kia rốt cuộc là cái gì? Tại sao ta sẽ thua? Bữa cơm này Thanh Phong cũng không nếm ra được mùi vị gì. ͏ ͏ ͏ ͏Sau khi ăn xong bữa sáng, Thanh Phong giúp Bạch Vân đạo trưởng rửa chén bát bên giếng. Bạch Vân đạo trưởng nghi ngờ nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Tiểu Phong, hình như con có tâm sự? ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Phong nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Con bị quan chủ đánh bại! ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân đạo trưởng cười lớn nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Ta còn tưởng là chuyện gì, tu vi của quan chủ con cũng đã thấy, thao túng không gian dễ như trở bàn tay, thực lực như thế coi như trong mấy đại Thánh địa cũng ít có đối thủ. ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Phong buồn bực nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Chúng con không so tu vi, chỉ so quyền pháp. ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân đạo trưởng phì cười: ͏ ͏ ͏ ͏- Quyền pháp? Con cho rằng đến cấp độ kia của Quan chủ thì quyền pháp sẽ tệ sao? ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Phong nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Con sử dụng Tài Quyết quyền của Thánh đường Tài Quyết ti, mà hắn dùng chính là bộ quyền pháp nhập môn dạy cho hai tiểu nha đầu Thanh Tuyết, Thanh Vũ, nhưng mà con lại thua không còn manh giáp. ͏ ͏ ͏ ͏Tay Bạch Vân đạo trưởng ngừng lại, ngưng trọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Phán quyết chi quyền, kiên cường vô chú, luyện đến cảnh giới cao thâm thậm chí có thể một quyền đánh vỡ núi, vậy mà lại thua bởi quyền pháp nhập môn. ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Phong gật đầu, sầu não nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Vấn đề là con thua một cách không hiểu được, rõ ràng nhìn bộ quyền pháp đó chậm rì, giống như bà lão nhảy múa vậy, nghĩ sao cũng không ra làm sao sẽ thua? ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân đạo trưởng thở dài nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Quan chủ này của chúng ta thâm bất khả trắc mà! ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Phong oán trách: ͏ ͏ ͏ ͏- Còn không phải là người, nói gì mà muốn ẩn nấp trong tiểu phái, kết quả mình bước vào đầm rồng hang hổ, sau này xem người làm sao thoát thân! ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân đạo trưởng không hài lòng nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Trách ta? Vi sư ta chính là một trong những Thánh Đường chủ giáo của Khánh quốc, phong quang vô hạn, nếu không phải ngươi quyến rũ Minh Nguyệt, nữ nhi của Thánh Đường đường chủ Khánh quốc, vi sư ta đến nỗi phải chạy trốn khắp nơi hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Phong cười khẩy: ͏ ͏ ͏ ͏- Sao con nghe nói người và một người thiếp thất của Tái Quyết ti ti tọa dây dưa không rõ, bị Tái Quyết ti ti tọa phát hiện, thế mới vội vàng trốn đi! Ta lúc đầu còn lấy làm lạ người từ lúc nào lại nghĩa khí như vậy, không nói hai lời liền dẫn ta chạy trốn, thì ra là người muốn chạy trốn, thuận tiện mang ta theo. ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân đạo trưởng ánh mắt thất thường, mũi toát mồ hôi lạnh, lắp bắp nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Ngươi... Sao ngươi biết được? ͏ ͏ ͏ ͏Choang! Thanh Phong đứng bật dậy dùng sức đập nát cái dĩa trong tay, chỉ vào mũi Bạch Vân đạo trưởng tức giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Lão bất tử, quả nhiên là như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏Đã xé rách mặt, Bạch Vân đạo trưởng cũng không sợ nữa, thản nhiên đứng lên nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Đều trách ta? Minh Nguyệt chính là nữ nhi của Thánh Đường đường chủ Khánh quốc, thông minh lanh lợi nhu thuận động lòng người, tuổi vừa bước sang mười tám, sao ngươi có thể xuống tay? Nghe nói Thánh Đường đường chủ đã đi tới Thánh sơn, đến khi Thánh Đường tổng bộ phát lệnh giết, xem ngươi chạy trốn đi đâu? ͏ ͏ ͏ ͏- Chúng ta đó là lưỡng tình tương duyệt, ngươi với thiếp thất của Tái Quyết ti ti tọa yêu đương vụng trộm mới là không biết xấu hổ. ͏ ͏ ͏ ͏Hai người lườm nhau một hồi, ai cũng không phục ai, tiếp tục ngồi xổm xuống rửa chén bát. Đợi sau khi hai người dọn dẹp xong đồ vật, hầm hừ với nhau rồi mạnh ai nấy đi. ͏ ͏ ͏ ͏Bên ngoài đã có thôn dân đến dâng hương, mấy ngày nay sau khi được Mãng Sơn bọn họ tuyên truyền, càng ngày càng có nhiều người biết nơi này có thần miếu, hơn nữa không cần tế phẩm thịt. ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân đạo trưởng đi ra hậu viện thì nhìn thấy vài thôn dân mặc đồ rách rưới đang cúi người hành đại lễ với Lý Bình An, Lý Bình An cũng vội đỡ họ dậy khuyên họ rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân đạo trưởng đi đến cạnh Lý Bình An, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Quan chủ, ngài thật hòa nhã! ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An tay dựng phất trần lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Hầy, chúng sinh khó khăn, tất cả những gì ta có thể làm chỉ là giúp đỡ bọn họ trong khả năng, cũng không muốn bọn họ phục tùng ta. ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân đạo trưởng gật đầu liên tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Quan chủ nói phải, nói hay lắm. ͏ ͏ ͏ ͏-------------Phóng tác: xonevictory