Chương 28: Lý Bình An Xuất Thủ
Một người đàn ông mặt đầy lo lắng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏- Cứu mạng! Đạo trưởng cứu với! ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Phong nhìn vào giữa đám người, chỉ thấy bọn họ dùng một ván cửa khiêng một người đàn ông, trước ngực đắp một lớp dược thảo, nhưng vẫn không ngừng rỉ máu. ͏ ͏ ͏ ͏- Vô Lượng Thiên Tôn! ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An và Bạch Vân đạo trưởng lướt tới. Đồng thời Thanh Tuyết cũng chạy qua, nhìn thấy người trên cáng, thốt lên: ͏ ͏ ͏ ͏- Mãng Sơn đại thúc! ͏ ͏ ͏ ͏- Đạo trưởng cứu mạng! ͏ ͏ ͏ ͏- Đạo trưởng... ͏ ͏ ͏ ͏- Đạo trưởng... ͏ ͏ ͏ ͏- Đạo trưởng... ͏ ͏ ͏ ͏Đám người đều sốt ruột nhìn Lý Bình An. Lý Bình An cau mày, thầm nói trong lòng: “Hi vọng Trị liệu phù có tác dụng!” Rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Đặt hắn trên đất! Thanh Phong, đi lấy một chén nước lại đây! ͏ ͏ ͏ ͏Đám người vội luống cuống tay chân đặt cáng xuống đất, Thanh Phong quay đầu liền chạy đi. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An vận chuyển pháp lực, ngón tay lướt trên không trước mặt mang theo hoa văn kim sắc, chớp mắt một đạo phù triện kim sắc lơ lửng trước mặt mọi người. Đám đàn ông nhìn thấy một màn thần kỳ này, trong lòng lập tức dâng lên một tia hi vọng. ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Tuyết ngẩng đầu nhìn Lý Bình An, lo lắng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏- Sư phụ, Mãng Sơn đại thúc không sao chứ ạ? ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Chắc không sao đâu! ͏ ͏ ͏ ͏- Nước tới rồi đây! ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Phong bưng một chén nước để trước mặt Lý Bình An. Lý Bình An nhận lấy chén nước nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Xuân Phong Hóa Vũ phù, sắc! ͏ ͏ ͏ ͏Phù triện kim sắc trước mặt nháy mắt hòa vào trong chén, nước trong chén hiện lên ánh vàng nhàn nhạt. Lý Bình An bước tới, mọi người vội vàng tránh sang một bên. Lý Bình An ngồi xổm xuống, đổ nước trong bát vào miệng Mãng Sơn sau đó đứng lên. ͏ ͏ ͏ ͏- Đạo trưởng, Mãng Sơn đại ca sao rồi? ͏ ͏ ͏ ͏- Đạo trưởng, Mãng Sơn đại ca có thể cứu được không? ͏ ͏ ͏ ͏Mấy người vội vàng hỏi, Lý Bình An cười mà không nói. Qua một lúc, Mãng Sơn nằm trên đất “khụ khụ” ho khan liên tục, ngồi dậy phun ra một ngụm máu. ͏ ͏ ͏ ͏- Cứu được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏- Vậy mà thật sự cứu được! ͏ ͏ ͏ ͏- Đạo trưởng từ bi! Đa ta đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏... ͏ ͏ ͏ ͏Nhóm người mừng rỡ như điên kêu lên. Thanh Tuyết cũng vui mừng thốt lên: ͏ ͏ ͏ ͏- Sư phụ thật giỏi, sư phụ thật lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Vũ lau khóe mắt, vui vẻ lại tự hào kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏- Con biết sư phụ nhất định có thể mà, sư phụ là lợi hại nhất. ͏ ͏ ͏ ͏Hai người đàn ông vội bước tới ngồi xuống đỡ lấy Mãng Sơn. Một người lo lắng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏- Mãng Sơn, ngươi thấy sao rồi? ͏ ͏ ͏ ͏Mãng Sơn toét miệng cười: ͏ ͏ ͏ ͏- Ta thấy bây giờ rất tuyệt. ͏ ͏ ͏ ͏Vừa dùng sức đứng dậy khỏi ván cửa, run run thân thể, dược thảo đắp trên ngực rơi xuống lộ ra khuôn ngực hồng hào. ͏ ͏ ͏ ͏Một tia ngạc nhiên thoáng hiện lên trong mắt Mãng Sơn, hắn quỳ phịch xuống, dập đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Đa tạ ơn cứu mạng của đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An nâng phất trần, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Tiên đạo quý sinh, Vô Lượng độ nhân, đều là trách nhiệm của bần đạo, đứng lên đi! ͏ ͏ ͏ ͏Mãng Sơn lại không chịu đứng dậy, vẫn quỳ trên đất van xin: ͏ ͏ ͏ ͏- Còn xin đạo trưởng cứu thôn của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏Mấy người khác cũng dồn dập quỳ xuống, cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Xin đạo trưởng cứu thôn của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An nghi hoặc nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Chuyện gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏Mãng Sơn căm phẫn nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Đạo trưởng, từ khi Tế linh của chúng ta bị ngài giết chết, những thôn khác bắt đầu nhìn chằm chằm chúng ta như hổ rình mồi. Lúc nãy Tế linh của Lang Vương thôn ra tay với chúng ta, uy hiếp chúng ta thần phục, ta chính là bị Tế linh của bọn hắn đánh trọng thương. ͏ ͏ ͏ ͏Mấy người khác cũng tỏ vẻ bi thương. Bạch Vân đạo trưởng đứng cạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Quan chủ, cá lớn nuốt cá bé là chuyện bình thường ở trong dãy núi này. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An lắc đầu cảm thán: ͏ ͏ ͏ ͏- Đều là Nhân tộc, vật lộn cầu sinh trong mấy vạn dặm sơn mạch này, lẽ ra phải đoàn kết với nhau mới đúng, cớ gì phải chinh phạt lẫn nhau chứ? ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Phong liếc nhìn Lý Bình An, loại chuyện này rất khó hiểu à? Ở bên ngoài cũng là cá lớn nuốt cá bé, đánh nhau không ngừng. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An thầm nghĩ: “Tế linh này chỉ dám đánh thôn bọn họ sau khi Xà yêu chết, từ đó có thể thấy được tu vi của Tế linh này cũng không cao lắm, cùng lắm là thực lực không kém Xà yêu. Hiện tại ta đã luyện chế trận đồ, hơn nữa tu vi cũng có tinh tiến, như vậy đi.” Hắn lộ ra ý cười: “Thắng chắc!” ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An hất phất trần, nghĩa chính ngôn từ nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Vô Lượng Thiên Tôn, yêu tà hoành hành làm hại một phương, bần đạo đi cùng các ngươi một chuyến! ͏ ͏ ͏ ͏Mấy người kinh hỉ: ͏ ͏ ͏ ͏- Đa tạ đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏- Đa tạ đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏... ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Tuyết, Thanh Vũ mắt sáng lên. Thanh Vũ kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏- Sư phụ, con cũng muốn đi! ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Tuyết cũng gật đầu liên tục, trông mong nhìn Lý Bình An. Lý Bình An lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Không được, nếu như các con đều đi, có người đến dâng hương thì phải làm sao? ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Vũ nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Có Thanh Phong sư muội mà! ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Phong hắng giọng, nhấn mạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Ta là nam, gọi sư đệ. ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Vũ lầm bầm: ͏ ͏ ͏ ͏- Ta thấy vẫn là sư muội thì hay hơn! ͏ ͏ ͏ ͏-------------Phóng tác: xonevictory