Chương 39: Kể Chuyện Phong Thần Bảng
Bạch Vân vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Quan chủ, tuyệt đối đừng. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An nghi hoặc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏- Sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân xoay mắt, mũi toát mồ hôi, cà lăm nói ra: ͏ ͏ ͏ ͏- Ừm ừm, Thanh Phong da mặt mỏng, ta sợ hắn sẽ chịu không nổi đả kích, làm ra việc ngốc. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An tán đồng nhẹ gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏- Hắn tự kỷ như vậy, đúng là tố chất cũng không cao. ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân liên tục gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Đúng vậy! Đúng! ͏ ͏ ͏ ͏Bên ngoài viện, Thanh Phong đang dựa vào cây đào, cầm tiểu đao cắt móng tay. Thanh Phong sờ lên cái mũi, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Hắt xì! Hắt xì! Nhất định là Minh Nguyệt lại nhớ ta rồi! ͏ ͏ ͏ ͏... ͏ ͏ ͏ ͏Bên trong đình ở hậu viện, Lý Bình An sáng mắt lên: ͏ ͏ ͏ ͏- Bạch Vân, nếu ngươi là Thánh Đường chủ giáo, chắc tu vi cũng không thấp đâu nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân khiêm tốn nói ra: ͏ ͏ ͏ ͏- Tứ cấp tu vi không đáng nhắc đến, so với quan chủ ngài liền chênh lệch rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An nói thầm: "Tu vi ta rất cao sao? Rõ ràng cảm giác chỉ mạnh hơn những tế linh kia một chút! Chẳng lẽ những tế linh đó đều là tiểu BOSS?” ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An đứng lên, vỗ vỗ vai Bạch Vân nở nụ cười: ͏ ͏ ͏ ͏- Tứ cấp tu vi, không sai, không tệ. ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân vội vàng đứng lên cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Đa tạ quan chủ khích lệ. ͏ ͏ ͏ ͏Căn cứ Bạch Vân suy đoán, quan chủ chí ít cũng phải tu vi siêu phàm, tứ cấp chỉ là con kiến hôi mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏... ͏ ͏ ͏ ͏Thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh chim bay về rừng, hoàng hôn xuống núi. ͏ ͏ ͏ ͏Bên cạnh hồ nước hậu viên đạo quán, nhóm Lý Bình An ngồi tụm lại quanh một nồi sắt lớn, trong nồi canh thịt đỏ rực sôi ùng ục, cạnh đó còn có các thứ măng, nấm. ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân nhìn thịt sói sôi trong nồi, hoài nghi nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Quan chủ, đây chính là lẩu mà ngài nói à, cái này có ngon không? ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An dùng đũa thật dài khuấy canh trong nồi, hít sâu một hơi say mê nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Thơm quá! Yên tâm đi! Khẳng định ăn ngon, đáng tiếc chính là nồi không quá phù hợp. Được rồi, bắt đầu đi! Muốn ăn gì thì cho vào nồi. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An kẹp một cây nấm lớn bỏ vào trong nồi. ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Tuyết vội vàng kinh hoảng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏- Sư phụ, cây nấm kia có độc. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Yên tâm, ta đã thêm Thanh Thủy phù giải độc vào nồi rồi, không sợ trúng độc đâu. Ăn, ăn hết mình đi. ͏ ͏ ͏ ͏Hắn kẹp nấm độc bỏ vào trong miệng, tán thưởng: ͏ ͏ ͏ ͏- Thơm, thật là thơm. ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Phong thử một miếng thịt sói, mắt sáng lên, thơm quá, thật cay, ăn ngon hơn buổi trưa nhiều, hắn lập tức tham gia hàng ngũ giành ăn. ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Tuyết, Thanh Vũ nếm thử một miếng, cũng vội mò trong nồi, vì tín nhiệm Lý Bình An họ cũng không để ý bên trong khả năng có độc. ͏ ͏ ͏ ͏Ăn uống no đủ xong, mọi người ngồi dưới đất, thoải mái ợ một cái. ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Tuyết, Thanh Vũ tựa vào người Lý Bình An. Thanh Vũ ngẩng đầu nhìn Lý Bình An nũng nịu nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Sư phụ, ta muốn nghe chuyện xưa, đã rất lâu ngươi không kể cho chúng ta rồi. ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Tuyết cũng hóng hớt, nhìn về phía Lý Bình An: ͏ ͏ ͏ ͏- Sư phụ, ta cũng phải nghe. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An cười: ͏ ͏ ͏ ͏- Các ngươi tu luyện Kim Quang chú thế nào rồi? ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Vũ vẻ mặt đau khổ: ͏ ͏ ͏ ͏- Khó lắm á! Sư phụ kể chuyện xưa, ngày mai chúng ta sẽ nghiêm túc tu luyện. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Tam Hoàng trị thế Ngũ Đế định luân, Hồng Hoang cố sự đã kể xong, hôm nay ta kể cho các ngươi về phong thần có được hay không. ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Tuyết, Thanh Vũ mắt sáng lên, lập tức ngồi thẳng, kinh hỉ kêu: ͏ ͏ ͏ ͏- Được ạ! Được ạ! ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Phong trợn trắng mắt, tùy ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Có phải là nói có Tà Thần làm hại nhân gian, một đám nhóc chính nghĩa cố gắng thành công phong ấn Tà Thần? Không đúng, không phải là đám nhóc chính nghĩa, chắc là đạo môn tu sĩ đại diện cho chính nghĩa trải qua gian nan hiểm trở phong ấn thần linh mới đúng. ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân đạo trưởng răn dạy: ͏ ͏ ͏ ͏- Ngậm miệng, nghe quan chủ nói. ͏ ͏ ͏ ͏Thanh Phong nhếch miệng, trong lòng âm thầm nói, giờ ta đã biết làm cách nào ngươi lại ngồi lên chức chủ giáo rồi, nịnh hót chứ gì. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An chậm rãi kể: ͏ ͏ ͏ ͏- Hồi một, Trụ Vương dâng hương ở điện thờ Nữ Oa... ͏ ͏ ͏ ͏Hắn ngâm xướng thì thầm: ͏ ͏ ͏ ͏- Hỗn độn sơ phân bàn cổ tiên, thái cực lưỡng nghi tứ tượng huyền. Tử thiên sửu địa nhân dần xuất, tị trừ thú hoạn hữu sào hiền. Toại nhân thủ hỏa miễn tiên thực, phục hi họa quái âm dương tiền. Thần nông trì thế thường bách thảo, hiên viên lễ nhạc hôn nhân liên. Thiểu hạo ngũ đế dân vật phụ, vũ vương trì thủy hồng ba quyên. Thừa bình hưởng quốc chí tứ bách, kiệt vương vô đạo kiền khôn điên... Thái bạch kỳ huyền độc phu tử, chiến vong tương sĩ u hồn tiềm. Thiên đĩnh nhân hiền hào thượng phụ, phong thần đàn thượng liệt hoa tiên, đại tiểu anh linh tôn vị thứ, thương chu diễn nghĩa cổ kim truyện... ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân đạo trưởng vỗ tay khen hay: ͏ ͏ ͏ ͏- Tốt! Thơ hay, một thơ viết hết sự thay đổi của Hồng Hoang. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Đây cũng không phải do ta viết, chính là thời cổ đại kể về phong thần, ta đọc một lần. Bài thơ này viết về toàn bộ phong thần. ͏ ͏ ͏ ͏-------------Phóng tác: xonevictory