Chương 45: Thôn Thứ Hai
Lý Bình An cùng Bạch Vân vừa đi vừa nói, biết thêm nhiều tin tức, nhất cấp thì thọ hơn trăm tuổi, nhị cấp cường giả có tuổi thọ nhiều nhất là ba trăm, tam cấp thọ tận năm trăm, tứ cấp có tuổi thọ ngàn năm, ngũ cấp thì ba ngàn năm, siêu phàm sống tới năm ngàn năm, nhập thánh có thể hưởng thọ vạn năm, ngồi xem thiên hạ phong vân biến ảo nhưng vẫn không thể phi thăng trường sinh. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An cau mày, chả lẽ thế giới này không có cách nào phi thăng thành tiên? ͏ ͏ ͏ ͏- Quan chủ, tới rồi! ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An phục hồi tinh thần đưa mắt nhìn thôn xóm nơi xa ngay cạnh bờ sông, tất cả nhà cửa đều dựng nên từ đá gỗ trông rất thô sơ, có một ít bóng người đang đi lại trong thôn. ͏ ͏ ͏ ͏- Chỗ này có người! ͏ ͏ ͏ ͏Một tiếng kêu sợ hãi vang vọng trong núi rừng. ͏ ͏ ͏ ͏Thôn xóm nháy mắt xao động, mười mấy nam tử cầm trường mâu và đao chạy từ trong thôn ra vây quanh hai người Lý Bình An, phụ nữ trong thôn thì cuống quít ôm những đứa bé trốn vào nhà nhanh chóng đóng chặt cửa. ͏ ͏ ͏ ͏Những nam tử nghi ngờ nhìn hai người Lý Bình An đang bị bao vây, thiếu niên cưỡi trâu còn một người thì dắt trâu, chả lẽ là thiếu gia của đại gia tộc trong thành xuất hành? Nhưng không đúng! Không phải những thiếu gia trẻ đang xuất hành ai cũng có cả một nhóm thị vệ sao? Thị vệ đâu?! ͏ ͏ ͏ ͏Một nam tử cởi trần cầm đầu cảnh giác hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏- Ngươi là ai? Quan sát thôn chúng ta làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An cười khẽ nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Vô Lượng Thiên Tôn, bần đạo là Tam Thanh Quan quan chủ cách đây mười dặm về hướng đông, thôn trưởng của các ngươi đâu? ͏ ͏ ͏ ͏Nam tử kia nắm chặt trường mâu cười lạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Ta là thôn trưởng, tìm ta làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An hơi ngạc nhiên, thôn trưởng không phải đều là lão già sao? Sao lại trẻ như thế này? Vẻ ngạc nhiên cũng xuất hiện trong nháy mắt rồi liền bị vứt ra sau đầu, cũng đâu có ai quy định thôn trưởng là mấy người già đâu! ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Vô Lượng Thiên Tôn, bần đạo hỏi các người, các ngươi đã từng tế người cho tế linh chưa? ͏ ͏ ͏ ͏Tế linh? Thôn trưởng lập tức cảnh giác hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏- Ngươi hỏi cái này làm gì? Ngươi đến đây làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An quát: ͏ ͏ ͏ ͏- Trả lời! ͏ ͏ ͏ ͏Bên trong lời nói vận dụng một phần sức mạnh chấn nhiếp. ͏ ͏ ͏ ͏Thôn trưởng vô ý thức thốt ra câu trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏- Không có. ͏ ͏ ͏ ͏Trả lời xong liền phục hồi lại tinh thần, tức giận quát: ͏ ͏ ͏ ͏- Ngươi làm gì ta? ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An tươi cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Vậy thì tốt! ͏ ͏ ͏ ͏Thôn trưởng vung tay lên quát: ͏ ͏ ͏ ͏- Lên, bắt bọn chúng lại! ͏ ͏ ͏ ͏- Dừng tay! ͏ ͏ ͏ ͏Một thanh âm nặng nề truyền đến. ͏ ͏ ͏ ͏Bọn nam tử đang chuẩn bị công kích nháy mắt dừng hết động tác. ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân đạo trưởng thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Quan chủ, tế linh đến. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An gật đầu, lúc nãy phát hiện có người đang âm thầm nhìn trộm thì ra là chủ nhân của âm thanh cảnh báo này. ͏ ͏ ͏ ͏Một đầu Hoàng Thử Lang to lớn thẳng người chậm rãi đi đến, xuất hiện trước mặt mọi người. ͏ ͏ ͏ ͏Tất cả nam tử cung kính cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Tế linh! ͏ ͏ ͏ ͏Hoàng Thử Lang chắp tay cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Hoàng Tam bái kiến Tam Thanh Quan quan chủ. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An kinh ngạc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏- Ngươi biết ta? ͏ ͏ ͏ ͏Hoàng Thử Lang nhếch miệng cười: ͏ ͏ ͏ ͏- Quan chủ cùng yêu lang giao chiến lớn như vậy ta đương nhiên phải biết, sẵn tiện đến nhìn thử. Mặc dù chậm chân, đạo trưởng đi rồi nhưng chiến tích lần lượt chém chết hai tế linh được các thôn dân kể lại làm ta rất kinh sợ! ͏ ͏ ͏ ͏- Cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏Thôn trưởng kinh ngạc, cảnh giác nhìn Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏Tất cả nam tử cũng kinh động nhìn chằm chằm Lý Bình An, chẳng lẽ hắn đến săn giết tế linh? Trong lòng họ bắt đầu sợ hãi. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An nhìn Hoàng Thử Lang, khó hiểu nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Biết ta giết hai tên tế linh vậy mà ngươi không sợ ta? ͏ ͏ ͏ ͏Hoàng Thử Lang cười lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Không sợ! Trong miệng thôn dân nọ cho ta biết ngươi là người tốt sẽ không giết người vô tội. ͏ ͏ ͏ ͏Nó ôm quyền xoay người cung kính nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Còn thỉnh đạo trưởng cho biết, ngài đến thôn chúng ta là có gì phân phó? Nếu có mệnh lệnh, không dám không theo! ͏ ͏ ͏ ͏Mặc dù nói không sợ nhưng trong lòng Hoàng Thử Lang cũng rất lo lắng nên rất lễ độ khép nép. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An hoảng hốt một chút, ung dung nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Khi bần đạo xuất thế trước tiên gặp phải Đại Thạch thôn tế linh lấy những đứa bé trong thôn làm tế phẩm nên bị bần đạo chém. Sau đó gặp Lang Vương thôn tế linh, nó tấn công thôn khác, tàn nhẫn bạo ngược bị bần đạo giết. Hoàng Thử Lang ngươi chưa làm sai gì, che chở bình an cho mọi người, không lấy sinh linh hiến tế, ngươi rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏Hoàng Thử Lang cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Bọn họ giúp ta tu luyện, tất nhiên ta phải che chở bọn họ, đây là trách nhiệm của tế linh chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Ta lần này tuần tra xung quanh, chính là muốn lập quy củ tại dãy núi Mãng Hoang này. Tất cả thôn xóm không được thảo phạt lẫn nhau, tất cả tế linh không được đem sinh linh làm tế phẩm. ͏ ͏ ͏ ͏Sắc mặt Hoàng Tam lộ ra đắng chát, do dự nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Đạo trưởng, huyết thực tế phẩm rất có lợi cho việc tu luyện của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏-------------Phóng tác: xonevictory