Chương 48: Đánh Bại Dã Trư Tinh
Lý Bình An không cao hứng nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Ta có nói muốn trách phạt các ngươi sao? Đừng tự não bổ quá mức có được hay không! Ta tìm thôn trưởng các ngươi là có việc cần. ͏ ͏ ͏ ͏Thanh niên sững sờ, trong lúc nhất thời chân tay luống cuống, ta nên đâm? Hay là không nên đâm đây? Không đâm có mất mặt quá hay không? ͏ ͏ ͏ ͏Thanh niên không sợ chết, trong núi cũng thường thấy tử vong, nhưng có thể không chết vẫn là tốt nhất. ͏ ͏ ͏ ͏Mọi người trong lúc nhất thời đều yên lặng, không ai nguyện ý mở lời đầu tiên. ͏ ͏ ͏ ͏Hoàng Tam vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Đạo trưởng, ta biết đường đến thôn xóm của bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏- Dẫn đường! ͏ ͏ ͏ ͏Hoàng Tam vội vàng tiến về phía trước, thái độ so trước đó cung kính hơn nhiều lắm. Trước đó Hoàng Tam tự nhận lấy tu vi của nó coi như đánh không lại, chí ít cũng có thể bỏ trốn, hiện tại gặp qua Bạch Vân xuất thủ, tuyệt sẽ không ngây thơ bảo trì cách nhìn của mình trước đó, đây tuyệt đối là cao thủ tam cấp trở lên. ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân dắt trâu đi theo Hoàng Tam, hướng đến Hắc Phong trại. ͏ ͏ ͏ ͏Người trung niên gầy gò cắn răng một cái liền ra lệnh đuổi theo. Con mắt nhìn về phía một người trẻ tuổi bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏Người trẻ tuổi khẽ gật đầu, quay người chui vào trong rừng, theo đường tắt chạy vội về Hắc Phong trại. ͏ ͏ ͏ ͏Những người còn lại đi theo người trung niên gầy gò, theo sát đám người Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏... ͏ ͏ ͏ ͏Không lâu sau đó, một đám người xuống núi đi vào một ngôi làng được xây dựa vào lưng núi. Trước cửa thôn, đông đảo thôn dân cầm vũ khí mà đứng, trong đó một người chính là người trẻ tuổi đã chạy vào rừng trước đó. ͏ ͏ ͏ ͏Trước mặt mọi người là một đầu lợn rừng đen nhánh, răng nanh dài giống như hai cây trường mâu, lông heo thẳng tắp giống như từng cây cương châm. ͏ ͏ ͏ ͏Người trung niên gầy gò mang theo một đám thôn dân, nhanh chóng chạy vào trong thôn, đến cạnh lão giả cầm đầu trước mặt kêu một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏- Cha! ͏ ͏ ͏ ͏Lão giả hừ một tiếng, bất mãn nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Các ngươi làm việc quá lỗ mãng. ͏ ͏ ͏ ͏Người trung niên gầy gò cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Ta biết sai. ͏ ͏ ͏ ͏Bên phía đối diện, Bạch Vân nắm Thanh Ngưu chậm rãi đi tới, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Quan chủ, bọn hắn đã biết chúng ta tới. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An gật đầu, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Như vậy cũng tốt, bớt được phiền phức. ͏ ͏ ͏ ͏Lão giả tiến lên đi vài bước, cung kính cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Hai vị đại nhân, sự tình từ đầu đến cuối ta đều đã nghe nói, là tiểu nhi lỗ mãng công kích đã quấy rầy hai vị đại nhân, Hắc Phong trại chúng ta nguyện ý bồi tội. ͏ ͏ ͏ ͏- Ngươi là thôn trưởng? ͏ ͏ ͏ ͏Lão giả gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An khẽ cười một tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Lệnh lang hộ trại sốt ruột, ta có thể lý giải, mà lại chỉ là cảnh cáo mà thôi, không có thương tổn ta, không cần để ở trong lòng, bần đạo cũng không phải tới vì việc này. ͏ ͏ ͏ ͏Lão giả trong lòng buông lỏng, còn tốt... Còn tốt gặp được người dễ nói chuyện, lão vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Đại nhân có gì phân phó, Thanh Phong trại chúng ta nhất định sẽ tuân theo mệnh lệnh ngài. ͏ ͏ ͏ ͏Thần sắc Lý Bình An tối sầm lại, chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Hôm qua Lang Vương thôn bị đồ diệt. ͏ ͏ ͏ ͏Chúng thôn dân Hắc Phong trại sắc mặt đại biến, ánh mắt câm hận nhìn về phía Lý Bình An, đến Dã Trư Tinh tế linh cũng đột nhiên đứng lên, hồng hộc thở hổn hển. ͏ ͏ ͏ ͏Lão giả trầm mặc một chút, cười khổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Không nghĩ tới trả thù tới nhanh như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏Dã Trư Tinh buồn bực gọi hai tiếng, móng cào trên mặt đất khiến cát bụi tung bay, bịch một tiếng lợn rừng đột nhiên xông ra, lao lên giống như một cái xe tăng hạng nặng vọt về phía Lý Bình An, những nơi nó đi qua bụi mù bay tứ tung. ͏ ͏ ͏ ͏- Quan chủ! ͏ ͏ ͏ ͏Bạch Vân theo bản năng ngăn trước mặt Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏Hoàng Tam giận dữ nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Hắc Hạt Tử, ngươi lớn mật! ͏ ͏ ͏ ͏Dã Trư Tinh không quan tâm cứ thế đánh tới, rất có khí thế lôi đình vạn quân. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An khẽ điểm ngón tay về phía trước điểm một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏- Nhất Tự Trường Xà trận! ͏ ͏ ͏ ͏Từ bên trong bụi mù nháy mắt xuất hiện một trận pháp to lớn, trận pháp họa một đại đầu mãng xà đằng không, bành một tiếng vang thật lớn, lợn rừng kêu thảm một tiếng bị ném bay, phịch một tiếng đập xuống đất, lăn vòng, đá tảng văng khắp nơi, đại địa đều run rẩy ba lần. ͏ ͏ ͏ ͏Thôn dân kinh hô kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏- Tế linh! ͏ ͏ ͏ ͏Vẻ mặt người trung niên gầy gò lộ vẻ tuyệt vọng, vung tay lên phẫn nộ quát: ͏ ͏ ͏ ͏- Đội đi săn, giết cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏- Giết! Giết! ͏ ͏ ͏ ͏... ͏ ͏ ͏ ͏Một đám nam tử tay cầm vũ khí, ôm quyết tâm quyết tử tấn công bọn người Lý Bình An, trong ánh mắt đều mang sự kiên quyết, cừu hận, phẫn nộ. ͏ ͏ ͏ ͏Lý Bình An nói thầm: ͏ ͏ ͏ ͏- Làm cái gì vậy chứ! Ta còn chưa nói cái gì liền muốn giết ta. ͏ ͏ ͏ ͏Tâm niệm vừa động, phù trận trường xà to lớn chia ra thành từng đầu tiểu xà bay xuống mặt đất vọt về phía thôn dân, vây quanh họ rồi hóa thành một đạo phù liên ;ập tức trói chặt mọi người lại. Thôn dân chung quanh đều ngã hết xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏Dã Trư Tinh nơi xa đứng dậy, lắc lắc đầu, bước chân lảo đảo. ͏ ͏ ͏ ͏-------------Phóng tác: xonevictory