Chương 5: Không thể làm được
Nhìn những thứ trên bàn lại nhìn đến người trước mắt, trong lòng cô cảm thấy hạnh phúc hơn, cầm lấy quả trứng với độ ấm vừa phải trên tay dường như mọi ấm ức sáng giờ đã hoàn toàn tan biến.
Quỳnh Anh lấy quả trứng đưa lên má, sự nóng ấm này thật sự truyền tới tận trái tim của cô.
“Con… cảm ơn” – cô khẽ mỉm cười.
Thím Vân nhìn Quỳnh Anh bằng ánh hiền từ của người mẹ.
“Bao nhiêu năm rồi nhỉ, đôi lúc thím có suy nghĩ nên sớm gả cháu đi, tìm một người đàn ông thật lòng yêu cháu, tìm một gia đình chồng thật lòng đối tốt với cháu.”
Quỳnh Anh cuối đầu im lặng không nói gì, tuy nhiên trong tim cô cũng có chút dao động, cô từng muốn thoát khỏi cuộc sống này… nhưng cô lại không dám.
Thím Vân nhìn Quỳnh Anh một lúc, dường như muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi. Thêm một lát đợi Quỳnh Anh lăn nốt mấy quả trứng gà sau đó dọn dẹp rồi rời khỏi phòng của cô.
Trở lại không gian yên tĩnh cô quay về bàn làm việc của mình, ngón tay thon dài lướt trên bàn phím. Nhấp chuột vào hộp thư mail Quỳnh Anh nhìn nội dung trong một chiếc mail được gửi từ người có tên MK. Cô nhìn chăm chú vào một dòng chữ duy nhất trên màn hình “Đã ký được hợp đồng ” đồng thời khẽ nở một nụ cười.
Cô với tay lấy chiếc điện thoại vào mục danh bạ tìm một người được lưu với tên MK sau đó bấm gọi. Ngay lập tức cô nhận được tiếng trả lời từ đầu bên kia
“Alo, Quỳnh Anh, cậu đọc mail mình gửi chưa nà?” – Một giọng nữ phấn khởi vang lên.
“Mình vừa xem là gọi liền cho cậu đây” – Quỳnh Anh vui mừng.
“Thật ra khi biết công ty Thắng Thiên của chúng ta kí được hợp đồng với bên Huy Tinh là mình muốn bùng nổ mấy hôm nay, nhưng ráng kiềm chế lắm á ”
Quỳnh Anh mỉm cười, khuôn mặt rạng rỡ hơn rất nhiều.
“Mà tự nhiên thấy lo lo, sao bên tập đoàn lớn vậy lại chịu hợp tác với công ty bé tẹo của chúng ta” – MK nghi hoặc hỏi.
“Thật ra tập đoàn Huy Tinh cũng là đối tác làm ăn với công ty của ba mình, hồi trước có tổ chức tiệc, mình tham gia có gặp mặt chủ tịch của bên ấy vài lần, mình cũng có nhắc khéo tới Thắng Thiên, lúc đó mình chỉ nghĩ nhắc tới để gây chút ấn tượng với anh ta, về sau khi Thắng Thiên đủ sức hợp tác với Huy Tinh ít nhiều cũng thuận lợi hơn một chút...”
MK nghe thế có chút bất ngờ, nhưng cũng chịu khó nghe Quỳnh Anh giải thích tiếp.
“Nhưng điều mình không thể ngờ là tham vọng lại trở thành sự thật nhanh như thế.”
“Hmm, nói như đi cửa sau ý, nhưng mà cậu được gặp ông chủ của Huy Tinh thường xuyên luôn á? Hôm nay đến kí hợp đồng là trợ lý cấp cao của bên đó.” – MK than thở.
“Không hẳn thường xuyên, chỉ trong mấy buổi tiệc này kia thôi. Mà khoan, còn có sáng nay nữa.”
Mặc kệ là như thế nào, lúc này MK người ở đầu dây bên kia đang vô cùng hào hứng.
“Nhân dịp này tụi mình tụ tập ăn mừng đi ha”
“Chắc mình đi không được rồi, mình còn bận đi phỏng vấn tìm việc nữa” - Quỳnh Anh tiếc nuối đáp.
“Sao vậy trời… ba cậu không có sắp xếp gì cho cậu à?” – MK khó tin cao giọng hỏi.
“Cũng có…nhưng..cậu cũng hiểu tình hình trong nhà mình mà...” – Quỳnh Anh đưa tay đỡ trán, vẻ mặt buồn rầu bất đắt dĩ.
“Lại là con mụ đó nữa chứ gì, nói trắng ra bả sợ cậu sẽ uy hiếp tới địa vị của con bả...”
Ngừng một nhịp sau đó MK nói tiếp.
“ Hay cậu về tiếp quản Thắng Thiên đi, đằng nào cậu cũng là người_”
MK chưa nói dứt câu thì Quỳnh Anh liền lập tức lên tiếng cắt ngang.
“Không đâu, mình cũng chỉ giúp các cậu đưa ra một vài chủ ý về kế hoạch trong công việc, nhưng đó cũng chỉ là một phần nhỏ. Mình…không thể làm được như cậu mong muốn đâu” – Quỳnh Anh kiên quyết từ chối đề nghị của MK, và trong câu nói cũng có một chút ngập ngừng.
Bên chổ MK lúc này, nghe những gì Quỳnh Anh vừa nói đã khiến cô rơi vào trầm tư, điện thoại vẫn giữ máy nhưng lại không ai nói với ai điều gì. MK đi đến bên cạnh cửa sổ, cô kéo tấm rèm mở chiếc cửa kính bước ra ban công.
Cảm xúc của cô ấy đang rất rối loạn, Quỳnh Anh không đơn thuần là người bạn mà cô yêu quý, hơn tất cả cô thật lòng coi Quỳnh Anh là người thân của mình. Bọn họ biết nhau từ hồi còn học trung học, đến tận lúc này là một khoảng thời gian nói dài không dài, nói ngắn không ngắn nhưng đủ để cô hiểu Quỳnh Anh.
Người ngoài nhìn vào đều ngưỡng mộ Quỳnh Anh là tiểu thư của một gia đình giàu có nhưng ít ai biết được sâu bên trong những gì Quỳnh Anh phải chịu đựng. Những lúc trốn một mình khóc nấc… người bên cạnh Quỳnh Anh là cô. Nhưng cho dù là phải trải qua những loại ấm ức khó khăn nào đi nữa cũng không khiến Quỳnh Anh gục ngã, cô ấy vẫn lạc quan tiếp tục cuộc sống của mình.
Có điều MK cũng hiểu phần nào đó chỉ và một chiếc mặt nạ. Phía sau nó là sự sợ hãi rụt rè, bản thân muốn tiến về phía trước nhưng con tim lại sợ sệt không thể nào bước ra khỏi chiếc vỏ bọc. Bản thân có tài năng nhưng lại bị kiềm hãm không thể phát huy. Chính vì thế từ lúc ấy, cô cũng luôn nổ lực hết mình để bản thân có thể trở thành chổ dựa cho Quỳnh Anh.
GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:
MK – Mai Khôi:
Bằng tuổi và là bạn thân nhất của Quỳnh Anh, con nhà có điều kiện nhưng rất có chí cầu tiến. Ba mẹ thường xuyên đi nước ngoài công tác nên thường xuyên chỉ có mình cô ở nhà.
Hiện tại cô đang là CEO của công ty Thắng Thiên – Công ty xây dựng.
Đặc điểm: tóc ngắn ngang vai, thường mặt vest khi đi làm, lúc bình thường ăn mặc phong cách cá tính.
Tính tình: Trọng tình cảm, có trách nhiệm
Quỳnh Anh lấy quả trứng đưa lên má, sự nóng ấm này thật sự truyền tới tận trái tim của cô.
“Con… cảm ơn” – cô khẽ mỉm cười.
Thím Vân nhìn Quỳnh Anh bằng ánh hiền từ của người mẹ.
“Bao nhiêu năm rồi nhỉ, đôi lúc thím có suy nghĩ nên sớm gả cháu đi, tìm một người đàn ông thật lòng yêu cháu, tìm một gia đình chồng thật lòng đối tốt với cháu.”
Quỳnh Anh cuối đầu im lặng không nói gì, tuy nhiên trong tim cô cũng có chút dao động, cô từng muốn thoát khỏi cuộc sống này… nhưng cô lại không dám.
Thím Vân nhìn Quỳnh Anh một lúc, dường như muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi. Thêm một lát đợi Quỳnh Anh lăn nốt mấy quả trứng gà sau đó dọn dẹp rồi rời khỏi phòng của cô.
Trở lại không gian yên tĩnh cô quay về bàn làm việc của mình, ngón tay thon dài lướt trên bàn phím. Nhấp chuột vào hộp thư mail Quỳnh Anh nhìn nội dung trong một chiếc mail được gửi từ người có tên MK. Cô nhìn chăm chú vào một dòng chữ duy nhất trên màn hình “Đã ký được hợp đồng ” đồng thời khẽ nở một nụ cười.
Cô với tay lấy chiếc điện thoại vào mục danh bạ tìm một người được lưu với tên MK sau đó bấm gọi. Ngay lập tức cô nhận được tiếng trả lời từ đầu bên kia
“Alo, Quỳnh Anh, cậu đọc mail mình gửi chưa nà?” – Một giọng nữ phấn khởi vang lên.
“Mình vừa xem là gọi liền cho cậu đây” – Quỳnh Anh vui mừng.
“Thật ra khi biết công ty Thắng Thiên của chúng ta kí được hợp đồng với bên Huy Tinh là mình muốn bùng nổ mấy hôm nay, nhưng ráng kiềm chế lắm á ”
Quỳnh Anh mỉm cười, khuôn mặt rạng rỡ hơn rất nhiều.
“Mà tự nhiên thấy lo lo, sao bên tập đoàn lớn vậy lại chịu hợp tác với công ty bé tẹo của chúng ta” – MK nghi hoặc hỏi.
“Thật ra tập đoàn Huy Tinh cũng là đối tác làm ăn với công ty của ba mình, hồi trước có tổ chức tiệc, mình tham gia có gặp mặt chủ tịch của bên ấy vài lần, mình cũng có nhắc khéo tới Thắng Thiên, lúc đó mình chỉ nghĩ nhắc tới để gây chút ấn tượng với anh ta, về sau khi Thắng Thiên đủ sức hợp tác với Huy Tinh ít nhiều cũng thuận lợi hơn một chút...”
MK nghe thế có chút bất ngờ, nhưng cũng chịu khó nghe Quỳnh Anh giải thích tiếp.
“Nhưng điều mình không thể ngờ là tham vọng lại trở thành sự thật nhanh như thế.”
“Hmm, nói như đi cửa sau ý, nhưng mà cậu được gặp ông chủ của Huy Tinh thường xuyên luôn á? Hôm nay đến kí hợp đồng là trợ lý cấp cao của bên đó.” – MK than thở.
“Không hẳn thường xuyên, chỉ trong mấy buổi tiệc này kia thôi. Mà khoan, còn có sáng nay nữa.”
Mặc kệ là như thế nào, lúc này MK người ở đầu dây bên kia đang vô cùng hào hứng.
“Nhân dịp này tụi mình tụ tập ăn mừng đi ha”
“Chắc mình đi không được rồi, mình còn bận đi phỏng vấn tìm việc nữa” - Quỳnh Anh tiếc nuối đáp.
“Sao vậy trời… ba cậu không có sắp xếp gì cho cậu à?” – MK khó tin cao giọng hỏi.
“Cũng có…nhưng..cậu cũng hiểu tình hình trong nhà mình mà...” – Quỳnh Anh đưa tay đỡ trán, vẻ mặt buồn rầu bất đắt dĩ.
“Lại là con mụ đó nữa chứ gì, nói trắng ra bả sợ cậu sẽ uy hiếp tới địa vị của con bả...”
Ngừng một nhịp sau đó MK nói tiếp.
“ Hay cậu về tiếp quản Thắng Thiên đi, đằng nào cậu cũng là người_”
MK chưa nói dứt câu thì Quỳnh Anh liền lập tức lên tiếng cắt ngang.
“Không đâu, mình cũng chỉ giúp các cậu đưa ra một vài chủ ý về kế hoạch trong công việc, nhưng đó cũng chỉ là một phần nhỏ. Mình…không thể làm được như cậu mong muốn đâu” – Quỳnh Anh kiên quyết từ chối đề nghị của MK, và trong câu nói cũng có một chút ngập ngừng.
Bên chổ MK lúc này, nghe những gì Quỳnh Anh vừa nói đã khiến cô rơi vào trầm tư, điện thoại vẫn giữ máy nhưng lại không ai nói với ai điều gì. MK đi đến bên cạnh cửa sổ, cô kéo tấm rèm mở chiếc cửa kính bước ra ban công.
Cảm xúc của cô ấy đang rất rối loạn, Quỳnh Anh không đơn thuần là người bạn mà cô yêu quý, hơn tất cả cô thật lòng coi Quỳnh Anh là người thân của mình. Bọn họ biết nhau từ hồi còn học trung học, đến tận lúc này là một khoảng thời gian nói dài không dài, nói ngắn không ngắn nhưng đủ để cô hiểu Quỳnh Anh.
Người ngoài nhìn vào đều ngưỡng mộ Quỳnh Anh là tiểu thư của một gia đình giàu có nhưng ít ai biết được sâu bên trong những gì Quỳnh Anh phải chịu đựng. Những lúc trốn một mình khóc nấc… người bên cạnh Quỳnh Anh là cô. Nhưng cho dù là phải trải qua những loại ấm ức khó khăn nào đi nữa cũng không khiến Quỳnh Anh gục ngã, cô ấy vẫn lạc quan tiếp tục cuộc sống của mình.
Có điều MK cũng hiểu phần nào đó chỉ và một chiếc mặt nạ. Phía sau nó là sự sợ hãi rụt rè, bản thân muốn tiến về phía trước nhưng con tim lại sợ sệt không thể nào bước ra khỏi chiếc vỏ bọc. Bản thân có tài năng nhưng lại bị kiềm hãm không thể phát huy. Chính vì thế từ lúc ấy, cô cũng luôn nổ lực hết mình để bản thân có thể trở thành chổ dựa cho Quỳnh Anh.
GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:
MK – Mai Khôi:
Bằng tuổi và là bạn thân nhất của Quỳnh Anh, con nhà có điều kiện nhưng rất có chí cầu tiến. Ba mẹ thường xuyên đi nước ngoài công tác nên thường xuyên chỉ có mình cô ở nhà.
Hiện tại cô đang là CEO của công ty Thắng Thiên – Công ty xây dựng.
Đặc điểm: tóc ngắn ngang vai, thường mặt vest khi đi làm, lúc bình thường ăn mặc phong cách cá tính.
Tính tình: Trọng tình cảm, có trách nhiệm