Chương 99 : Chương - 99
Lưu Vũ Phi trở về Thượng Hải, hắn trở về nhà cũ của mình. Ko có kinh động bất cứ kẻ nào, vô thanh vô tức xuất hiện ngay trong nhà. Trận pháp được bố trí trước kia, vẫn đang vận chuyển như cũ. Cảm thụ một chút tình huống của người nhà, phát hiện tình huống của họ so với trong tưởng tượng của mình còn tốt hơn nhiều. Lúc đầu sở dĩ không cho người nhà tiến vào trong Giang Sơn Xã Tắc Đồ tu luyện, chính là vì có nguyên nhân. Hắn còn chưa muốn cho người nhà biết quá nhiều chuyện về hắn, sợ rằng tính tình thành thật như cha mẹ, sẽ không chịu được khi con mình biến thành một ma đầu giết người. Bởi vì không biết người nhà lúc nào mới có thể tỉnh lại, nên hắn không muốn kinh nhiễu bọn họ, chỉ lặng lẽ ở trong nhà bố trí thêm một trận pháp có tính sát thương. Lại bỏ thêm mười đạo cấm chế lợi hại, đảm bảo cho an toàn của thân nhân. Bây giờ người biết thân phận của hắn càng ngày càng nhiều, khó tránh khỏi sẽ có người tra được từ gia đình hắn. Cho dù người ngoại quốc không tìm được nơi này, nhưng đặc công trong nước không thể không tìm thấy được. Hơn nữa người của Tân Nguyên tiên giới, sẽ lập tức phái người đi lại đây, hắn muốn có được kế sách vẹn toàn, tận lực không cho thân nhân lâm vào trong nguy hiểm.
Vài ngày, hắn ở nhà lặng lẽ bố trí trận pháp. Cũng qua vài ngày, Tô Thiến và Triệu Nhược Băng sẽ xuất quan. Lại phải bắt đầu đi học lần nữa, thân nhân của các nàng cũng phải đảm bảo an toàn.
Bây giờ hắn không những chống lại cả Nhật Bản, mà còn là cả Tân Nguyên tiên giới ở phía sau lưng Nhật Bản. Mỗi một nhược điểm của mình, cũng không thể để rơi vào trong tay bọn họ, nếu không hậu quả thật sự là không chịu nổi.
Suy nghĩ nửa ngày, cũng không có nghĩ ra biện pháp gì tốt, hay là quyết định đợi đến lúc các nàng xuất quan rồi hãy tính lại.
Vài ngày trôi qua, Tân Nguyên tiên giới còn không có gì dị động, hắn kết luận bên chỗ Tân Nguyên, đang tính toán kế sách vẹn toàn, chờ đợi thời cơ tốt nhất đưa hắn trừ khử. Lưu Vũ Phi cũng là tài cao gan lớn, đối với cuộc ác chiến sắp tới, vẫn chưa đặt ở trong lòng. Hắn chỉ bận tâm khi tiên nhân bên kia xuống tới, sợ mình chiến đấu với bọn họ, thì sẽ gây họa cho bình dân trong quốc nội mà thôi.
Sau khi làm xong hết thảy sự chuẩn bị, Lưu Vũ Phi lại trở lại Nhật Bản. Khi ở nơi này chiến đấu thì những sự bận tâm của hắn đều không còn nữa, không ai làm nặng nề tư tưởng của hắn.
Trên đường cái nơi Nhật Bản, cùng người bình thường không hề khác biệt, hắn đang đi dạo chậm rãi. Những ngày này, Nhật Bản đã khôi phục bình tĩnh, nhưng ở mỗi người Nhật Bản, đều có vẻ mặt trầm nặng áp bức. Trên mặt mỗi người đều lộ ra một vẻ ủ rũ, cảm giác như bọn họ là những thi hài không có linh hồn. Duy chỉ có một mình hắn là khác hẳn, vẻ mặt luôn tươi cười.
Cứ như vậy, hắn trải qua ngày đầu tiên tại Hoành Tân, an ổn đi qua. Ngày kế, hắn cũng giống như ngày hôm qua, từ trong đả tọa tỉnh lại. Bắt đầu khắp nơi du ngoạn, bất quá hôm nay có chút khác thường. Ở phía sau hắn đi theo mấy cái đuôi lén lén lút lút, lời thật mà nói, năng lực theo dõi của bọn họ quả thật nhất lưu. Nếu không phải hắn siêu việt sợ rằng đã không thể phát hiện ra. Đồng thời trong tâm lý của hắn cũng cười nhạo, đây chính là những đặc công của những quốc gia. Biết rõ mình không phải người bình thường mà còn dám phái đặc công đi theo dõi, điều này không phải là cố tình muốn chết hay sao. Khó được có người muốn tìm mình phiền toái, hơn nữa bây giờ hắn đang rảnh rỗi, định cùng mấy cái đuôi này chơi đùa một chút, âm thầm dò xét người đang muốn theo dõi phía sau hắn. Trước mắt chỉ có bốn phe nhân mã, là mười ba người. Phân biệt là Mỹ, Nga, Anh, Nhật bốn nước.
Người Nhật Bản là sợ hắn nhất nên ở cách xa nhất. Ngày hôm qua bọn họ phát hiện ra Lưu Vũ Phi nhưng không ai dám chọc vào tử thần này, đồng thời cũng sợ sát tinh này, lại xuống tay với Hoành Tân. Bắt đầu ngày hôm qua, Nhật Bản chính phủ đã lặng lẽ triệt ly một ít nhân viên trọng yếu. Mấy đặc công này đúng là vận xấu, bị phái tới theo dõi Lưu Vũ Phi.
Mặt khác đặc công của ba quốc gia khác, có thể còn chưa biết rõ về hắn, nên càng tương đối khẩn trương đi theo hăn. Bất kể là chính phủ của ba nước, hay là những nước khác không có phát hiện hành tung của Lưu Vũ Phi, bọn họ chỉ có một ý niệm trong đầu, chính là hết sức tránh né, không muốn cùng hắn trở thành kẻ địch. Ít nhất cũng không chọc vào quả mìn hình người này, uy hiếp đến sự an toàn của quốc gia. Bọn họ tin tưởng người ai cũng phải có nhược điểm, bây giờ chỉ có thể lôi kéo hắn trước, đợi sau này tìm ra được nhược điểm của hắn rồi sẽ khống chế.
Lưu Vũ Phi cũng như thường chậm rãi bước đi, bất tri bất giác, hắn đã đi tới một nơi hẻo lánh. Ở một khúc quanh, Lưu Vũ Phi ở trong tầm mắt bọn họ biến mất không còn nhìn thấy.
Người của bốn quốc gia từ những phương hướng bất đồng, rất nhanh chạy tới khúc quanh nọ. Người của bốn quốc gia đùn thành một khối, hoảng sợ một chút bọn họ nhìn nhau cười, không có vẻ mặt xấu hổ nào hiện ra. Trong đó có một người đặc công nói tiếng Anh: " Vừa rồi còn ở nơi này, sao nháy mắt lại không thấy, phía trước là góc kẹt, hắn có thể đi nơi nào?"
Trừ bỏ người Nhật Bản, mấy người kia không biết Lưu Vũ Phi làm sao mà biến mất. Mấy người này cũng không biết, Lưu Vũ Phi là sự tồn tại kinh khủng đến thế nào, đối với bọn họ mà nói, hắn chỉ là một nhiệm vụ, một nhân viên bọn họ phải tiếp thu. Khi thủ trưởng của bọn họ giao nhiệm vụ đã nói thế này: " Không tiếc trả giá gì, đáp ứng tất cả yêu cầu quá đáng nhất của hắn, nhất định phải chiêu nạp được hắn, thật sự không được thì ngàn vạn lần không thể chọc giận hắn, có thể cho phép lui về trước, giao cho người khác đến làm việc."
Những người này còn đang đoán, Lưu Vũ Phi làm sao mà biến mất.
" Các ngươi đang tìm ta hay sao?" Phía sau truyền đến một thanh âm thản nhiên.
" Ti.." Mấy người Nhật Bản hít sâu một hơi, sắc mặt tái nhợt toàn thân không ngừng run rẩy. Mấy người phương Tây bị phát hiện, cũng hào phóng thừa nhận.
" Các ngươi theo ta lâu như vậy, có chuyện gì nói mau đi, tâm tình của ta bây giờ không tệ, cho các ngươi vài phút thời gian, nếu không..."
Mấy người Nhật Bản hiểu rất rõ ràng ý tứ của lời nói này nhưng bọn họ không dám lộ ra. Trong đó không biết một người là người Anh hay Mỹ tiến lên nói: " Các hạ tôn kính, địa phương này cũng không phải là nơi nói chuyện, ít nhất chúng ta nên đến tiệm cà phê nào tốt hơn, hoặc là nhà hàng mới tốt hơn." Nói xong còn làm một lễ nghi quý tộc với Lưu Vũ Phi, từ điểm đó có thể nhìn ra hắn là người Anh.
Thật không hổ là một đặc công tinh anh, vừa rồi chỉ là bộ dáng của một tiểu nhân, nhưng chỉ chuyển nhẹ đã thành một quý tộc cao quý.
" Có chuyện gì thì cứ nói mau đi, ta cũng không có thời gian cũng các ngươi đi quán cà phê gì cả, bây giờ chỉ còn ba mươi giây thôi."
Mấy người Nhật Bản kia cũng đã chuẩn bị rút lui, bọn họ đang cẩn thận dò xét, tận lực di động thân thể thật kín đáo tránh cho những người khác phát hiện. Còn lại đặc công của ba nước kia nhìn nhau, bọn họ đều có băn khoăn. Nói chuyện ngay trước mặt người ngoài, nói ra chuyện chính phủ của mình muốn lôi kéo một người, có thể đáp ứng bất cứ điều kiện gì, nếu sau này truyền ra, chẳng phải là mất hết sĩ diện quốc gia.
Hắn nhìn mấy người ngoại quốc này cảm thấy buồn cười: " Đã đến giờ rồi, không phản đối thì ta phải đi, bất quá nếu còn dám theo dõi ta, đừng trách ta hạ thủ vô tình." Nói xong cũng không quay đầu lại rời đi, người Mỹ vốn trời sinh cuồng vọng, bọn họ cũng không tin tự mình theo dõi hắn, đối phương có thể làm gì mình.
Lại nói nơi này chính là Nhật Bản, cũng không phải Trung Quốc, không tin chuyện tà khí, bọn họ lại thay đổi người tiếp tục đi theo.
Người Nhật Bản rút lui rất nhanh, người Anh và Nga thấy thân phận đã bại lộ, hơn nữa cũng không có ai có khả năng thay thế, cũng không đi theo hắn nữa. Lần này Lưu Vũ Phi cũng không khách khí với họ, hắn đối với người phương Tây vốn cũng không có hảo cảm. xem tại TruyenFull.vn
Đưa ba người Mỹ kia đi tới công viên, cả ba người nọ đều cảm thấy không ổn, vừa muốn lui lại thì đã phát hiện mình đã không cách nào khống chế thân thể. Trên mặt Lưu Vũ Phi nổi lên vẻ tươi cười của ác ma: " Xem ra các ngươi không để ta vào mắt, phải cho các ngươi một chút giáo huấn thôi."
Ba người Mỹ kia còn chưa kịp mở miệng, chỉ cảm thấy mi tâm tê rần, trước mắt tối sầm ngã quỵ trên mặt đất. Trên người bọn họ máy truyền tin còn đang truyền đến tiếng kêu liên tục.
Hắn lẩm bẩm nói: " Đám người Mỹ tự đại này, cũng nên có chút giáo huấn, lúc nào phải đi qua chỗ bọn họ du ngoạn mới được." Bây giờ là lúc làm việc, nên không ai phát hiện nơi này có mấy người chết.
Lưu Vũ Phi ra khỏi công viên, cứ theo lệ thường bước chậm trên đường, trong lòng nghĩ: người của Tân Nguyên tiên giới, lúc nào mới lại đây, rốt cuộc bọn họ có chủ ý gì chứ.
Lúc này vẻ cười nhạt trên mặt hắn đã không còn nhìn thấy, trong ánh mắt lộ ra hàn ý nhè nhẹ, lẩm bẩm nói: " Cuối cùng đã tới, không tệ, không tệ, tám thượng giai kim tiên, một trung giai thiên tiên, xem ra thực lực của Tân Nguyên tiên giới cũng mạnh lắm, tùy tiện xuất ra có tới chín cao giai tiên nhân." Còn đang nói chuyện mà trong tâm lý đã dấy lên hùng hùng chiến ý.
Thực lực của mấy tiên nhân này mặc dù không thể so sánh với mấy ngàn người tu chân ở Hoa Sơn, những cũng không kém bao nhiêu. Lúc này trên người hắn tỏa ra một cỗ khí vụ màu vàng nhạt, vây vòng quanh hắn, khiến người không cách nào nhìn thấy rõ khuôn mặt hắn.
Bỗng dưng vài đạo lam quang từ trên trời giáng xuống, mấy tiên nhân với Tu Tá Nam, hoàn toàn không bận tâm đây là trên đường cái, bọn họ quỷ dị xuất hiện lập tức làm cho người đi đường chú ý, bọn họ vừa nhìn đã kêu lên thất thanh.
Hình dáng của Tu Tá Nam vốn đã xâm nhập vào trong lòng mỗi người Nhật Bản. Ở mỗi một thần xã, tự viện đều có thần tượng của hắn, các loại tạp chí cũng đều có khuôn mặt của hắn. Hắn vừa xuất hiện làm sao không oanh động, tất cả người Nhật Bản tưởng rằng mình thành tâm cầu khẩn nên bây giờ mới được hồi báo.
Bạn đạng đọc truyện tại Https:// S t t r u y e n . c o m