Chương 18: Một câu nói hại cả đời
Khi Châu Giản Dao từ trong phòng vệ sinh đi ra bồn rửa tay cô cúi đầu thao xà phòng tập trung rửa sạch tay của mình thì bị một người phụ nữ đến gây chuyện cô ta bất ngờ tắt vòi nước rồi lên tiếng.
“ Nơi đây còn tiếp loại khách bần hèn này từ khi nào vậy “
Châu Giản Dao ngẩng đầu nhìn cô ta vừa lau sạch tay của mình, cô không hiểu người phụ nữ này đang nói gì đột nhiên cúi đầu nhìn xuống thân thể mình có thể là vì cô mặc bộ đồ này nên cô ta mới nói cô bần ư.
Vì hôm nay đi cùng các anh trai của mình nên Châu Giản Dao chỉ muốn mặc quần jean cùng áo croptop kiểu tay bồng đơn giản cũng một phần vì tính cách của cô nếu không phải là đến những nơi quan trọng cô sẽ không đụng đến những bộ đồ quá phô trương, Châu Giản Dao cũng rất ít khi mặc đầm hay chân váy dù cho Châu Chấn Khiêm đã mua cho cô rất nhiều bộ váy xinh đẹp của những nhãn hàng nổi tiếng nhưng cô vẫn thích phong cách hiện tại của mình hơn.
Châu Giản Dao ngơ ngác đáp lại.
“ Tôi không hiểu chị đang nói gì, làm phiền chị tránh ra tôi muốn đi “
Châu Giản Dao vừa đi được hai bước liền bị cô ta nắm tóc kéo lại bên cạnh còn có hai người phụ nữ cũng đứng đấy ôm miệng cười đùa theo, Châu Giản Dao đau đớn nhăn chặt hai bên mày lại với nhau cô cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi cô ta nhưng cô lại không thể làm được.
“ Chị thả tôi ra đi mà, tôi có làm gì sai sao, tôi không quen chị, bỏ tôi ra “
“ Mày dám thái độ với chị đây, xem chị dỵ dỗ mày thế nào, lấy chai nước rửa tay đến đây cho tao “
Cô ta chỉ tay ra lên cho người phụ nữ đứng ở sau lưng cô gái đó lập tức nhảy dựng lấy chai nước rửa tay đặt vào tay cô ta, Châu Giản Dao bị kéo lùi ngược về sau người phụ nữ để hai người bạn của mình giữ chặt hai bên cánh tay Châu Giản Dao còn mình thì vội vã mở nắp chai nước rửa tay, vừa nhìn cô ta cười nham hiểm.
“ Có muốn thử mùi vị của nước rửa tay không nó cũng ngon không kém gì sushi đâu “
“ Không, đừng mà, tôi không quen biết chị, mau thả tôi ra,...anh hai, anh hai “
Châu Giản Dao bị siết đau đến rơi nước mắt lả chả, cô vùng vẫy điên cuồng nhưng không thoát khỏi sự kiềm hãm của hai người phụ nữ này, một cô gái suốt ngày ở nhà như cô không vận động cũng không biết làm gì tự bảo vệ bản thân thì làm sao đấu lại được mấy người phụ nữ có máu hung hãn này.
Người phụ nữ đã mở được nắp chai nước rửa tay một tay bóp lấy miệng Châu Giản Dao một tay cầm chặt lấy chai nước từ từ tiến vào miệng Châu Giản Dao khi nước trong chai đang đổ ra sắp chảy vào miệng cô thì từ sau lưng người phụ nữ kia một bàn tay to lớn luồn ra phía trước lực đạo thật mạnh siết lấy cổ cô ta kéo ra sau.
Người phụ nữ không kịp phản ứng đã bị Châu Chấn Khiêm bóp chặt cổ, chai nước rửa tay rớt xuống sàn, hai người phụ nữ kia cũng sợ hãi bỏ tay khỏi người Châu Giản Dao, nhìn ánh mắt dữ tợn như thú dữ của Châu Chấn Khiêm hai người miệng như bị may lại không dám hó hé lấy một lời còn người đang bị anh bóp cổ thì đau đớn, hùng hổ hét lên
“ Tên khốn nào, bỏ tao ra mau đừng để tao tức giận nếu không chị đây sẽ hại thảm mày,...thả tao ra tên khốn,...đau, tên khốn “
Châu Giản Dao sợ hãi chạy về phía các anh trai của mình, Châu Tấn Đình hoảng loạn vội vàng kiểm tra từ trên xuống dưới xem xem cố có bị thương ở đâu hay không, các anh trai khác cũng hết phần lo lắng, ôm lấy cô trấn an.
Châu Minh Thần lên tiếng hỏi han
“ Dao nhi, bọn họ có làm em bị thương không, em có đau không? “
Châu Giản Dao nhăn nhó lắc đầu thật ra nửa đầu phía sau cô vẫn còn rất đau vì lúc nãy người phụ nữ này dùng lực rất mạnh khiến cô có cảm giác như toàn bộ tóc mình đều bị cô ta giật ra hết.
“ Dao nhi không bị thương, chỉ là đầu em hơi đau“
Châu Minh Thần vốn là bác sĩ nên khi anh nghe thấy liền đi ra phía sau nhẹ nhàng kiểm tra đầu của Châu Giản Dao, bọn họ chỉ vừa mới gặp lại nhau đã chứng kiến cảnh em gái bị bắt nạt phận là anh trai làm sao lại không đau lòng không lo lắng, em gái của bọn họ rất ngây thơ lại còn yếu đuối cũng là vì chịu sự hành hạ cùng sự rèn luyện của bố mẹ nuôi bao nhiêu năm qua mà Châu Giản Dao cứ nước chân ra ngoài là thể nào cũng sẽ bị người ta bắt nạt, ức hiếp, chính cô còn không bảo vệ được bản thân mình chỉ có thể dựa vào các anh trai của mình nếu không có bọn họ Châu Giản Dao chắc cũng không sống được đến hôm nay.
Châu Chấn Khiêm hoàn toàn như biến thành người khác, Châu Giản Dao đã từng thấy anh tức giận đáng sợ thế nào, hôm nay một lần nữa cô lại nhìn thây dáng vẻ đó nhưng lần này cô không thấy sợ nữa vì anh chỉ như vậy với người ngoài với những người đụng đến cô mà thôi.
Châu Chấn Khiêm gằng giọng lên thì dù có là người mạnh mẽ đến thế nào khi nghe đến cũng không tránh khỏi sợ hãi.
||||| Truyện đề cử: Dẫn Dụ Sói Vào Hang |||||
“ Cô cũng gan lắm dám động vào bé con nhà tôi, nói đi cô là con gái nhà ai, để tôi giải quyết luôn đỡ phải mất công điều tra “
“ Mày dám động vào tao...mày, mày chắc chắn xong đời, bố tao...bố tao là bộ trưởng bộ cảnh sát của Hắc Thành, mày chết chắc rồi “
Châu Chấn Khiêm cười khẩy, có thể thấy được sự phẫn nại của anh đã dặt đến đỉnh điểm bây giờ dù là người có thân phận gì cũng không thể đe dọa được anh, chưa kể đến cũng chỉ là bộ trưởng bộ cảnh sat của thành phố mấy loại người ỷ quyền ỷ thế này anh làm sao có thể sợ được, Châu Chấn Khiêm cũng không phải là chưa từng gặp trường hợp con ông cháu cha như thế này, anh không muốn mất thời gian của mình vào những loại người như vậy.
Châu Chấn Khiêm không phải không biết bộ trưởng bộ cảnh sát thành phố Hắc Thành hiện đang là ai.
“ Bộ trưởng bộ cảnh sát, Trương Dĩnh đúng không?, tên đó là bố cô? “
Nếu là con gái của Trương Dĩnh thì người phụ nữ đang ở trong tay anh chính là Trương Nhật Kha, Trương Dĩnh chỉ có một cô con gái duy nhất không thể nào khiến người ta nhận nhầm được, nhà họ Trương cũng chỉ là một gia đình giàu có bình thường tuy ngoài mặt Trương Dĩnh có chức có quyền nhưng vị thế của Trương gia ở Hắc Thành hoàn toàn không một chút uy quyền, trong mắt Châu Chấn Khiêm dù có là bộ trưởng bộ cảnh sát thành phố chỉ cần đụng đến giới hạn của anh đều sẽ trở nên bị anh hại cho thảm bại.
Châu Chấn Khiêm cười nham nhở nụ cười của anh như báo trước một tai họa lớn sắp tìm đến nhà họ Trương.
Trương Nhật Kha không ngờ một câu nói của cô ta lại hại cả đời cô ta.
***
Vote! Vote! Vote
Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.
Cảm ơn mọi người ạ.
“ Nơi đây còn tiếp loại khách bần hèn này từ khi nào vậy “
Châu Giản Dao ngẩng đầu nhìn cô ta vừa lau sạch tay của mình, cô không hiểu người phụ nữ này đang nói gì đột nhiên cúi đầu nhìn xuống thân thể mình có thể là vì cô mặc bộ đồ này nên cô ta mới nói cô bần ư.
Vì hôm nay đi cùng các anh trai của mình nên Châu Giản Dao chỉ muốn mặc quần jean cùng áo croptop kiểu tay bồng đơn giản cũng một phần vì tính cách của cô nếu không phải là đến những nơi quan trọng cô sẽ không đụng đến những bộ đồ quá phô trương, Châu Giản Dao cũng rất ít khi mặc đầm hay chân váy dù cho Châu Chấn Khiêm đã mua cho cô rất nhiều bộ váy xinh đẹp của những nhãn hàng nổi tiếng nhưng cô vẫn thích phong cách hiện tại của mình hơn.
Châu Giản Dao ngơ ngác đáp lại.
“ Tôi không hiểu chị đang nói gì, làm phiền chị tránh ra tôi muốn đi “
Châu Giản Dao vừa đi được hai bước liền bị cô ta nắm tóc kéo lại bên cạnh còn có hai người phụ nữ cũng đứng đấy ôm miệng cười đùa theo, Châu Giản Dao đau đớn nhăn chặt hai bên mày lại với nhau cô cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi cô ta nhưng cô lại không thể làm được.
“ Chị thả tôi ra đi mà, tôi có làm gì sai sao, tôi không quen chị, bỏ tôi ra “
“ Mày dám thái độ với chị đây, xem chị dỵ dỗ mày thế nào, lấy chai nước rửa tay đến đây cho tao “
Cô ta chỉ tay ra lên cho người phụ nữ đứng ở sau lưng cô gái đó lập tức nhảy dựng lấy chai nước rửa tay đặt vào tay cô ta, Châu Giản Dao bị kéo lùi ngược về sau người phụ nữ để hai người bạn của mình giữ chặt hai bên cánh tay Châu Giản Dao còn mình thì vội vã mở nắp chai nước rửa tay, vừa nhìn cô ta cười nham hiểm.
“ Có muốn thử mùi vị của nước rửa tay không nó cũng ngon không kém gì sushi đâu “
“ Không, đừng mà, tôi không quen biết chị, mau thả tôi ra,...anh hai, anh hai “
Châu Giản Dao bị siết đau đến rơi nước mắt lả chả, cô vùng vẫy điên cuồng nhưng không thoát khỏi sự kiềm hãm của hai người phụ nữ này, một cô gái suốt ngày ở nhà như cô không vận động cũng không biết làm gì tự bảo vệ bản thân thì làm sao đấu lại được mấy người phụ nữ có máu hung hãn này.
Người phụ nữ đã mở được nắp chai nước rửa tay một tay bóp lấy miệng Châu Giản Dao một tay cầm chặt lấy chai nước từ từ tiến vào miệng Châu Giản Dao khi nước trong chai đang đổ ra sắp chảy vào miệng cô thì từ sau lưng người phụ nữ kia một bàn tay to lớn luồn ra phía trước lực đạo thật mạnh siết lấy cổ cô ta kéo ra sau.
Người phụ nữ không kịp phản ứng đã bị Châu Chấn Khiêm bóp chặt cổ, chai nước rửa tay rớt xuống sàn, hai người phụ nữ kia cũng sợ hãi bỏ tay khỏi người Châu Giản Dao, nhìn ánh mắt dữ tợn như thú dữ của Châu Chấn Khiêm hai người miệng như bị may lại không dám hó hé lấy một lời còn người đang bị anh bóp cổ thì đau đớn, hùng hổ hét lên
“ Tên khốn nào, bỏ tao ra mau đừng để tao tức giận nếu không chị đây sẽ hại thảm mày,...thả tao ra tên khốn,...đau, tên khốn “
Châu Giản Dao sợ hãi chạy về phía các anh trai của mình, Châu Tấn Đình hoảng loạn vội vàng kiểm tra từ trên xuống dưới xem xem cố có bị thương ở đâu hay không, các anh trai khác cũng hết phần lo lắng, ôm lấy cô trấn an.
Châu Minh Thần lên tiếng hỏi han
“ Dao nhi, bọn họ có làm em bị thương không, em có đau không? “
Châu Giản Dao nhăn nhó lắc đầu thật ra nửa đầu phía sau cô vẫn còn rất đau vì lúc nãy người phụ nữ này dùng lực rất mạnh khiến cô có cảm giác như toàn bộ tóc mình đều bị cô ta giật ra hết.
“ Dao nhi không bị thương, chỉ là đầu em hơi đau“
Châu Minh Thần vốn là bác sĩ nên khi anh nghe thấy liền đi ra phía sau nhẹ nhàng kiểm tra đầu của Châu Giản Dao, bọn họ chỉ vừa mới gặp lại nhau đã chứng kiến cảnh em gái bị bắt nạt phận là anh trai làm sao lại không đau lòng không lo lắng, em gái của bọn họ rất ngây thơ lại còn yếu đuối cũng là vì chịu sự hành hạ cùng sự rèn luyện của bố mẹ nuôi bao nhiêu năm qua mà Châu Giản Dao cứ nước chân ra ngoài là thể nào cũng sẽ bị người ta bắt nạt, ức hiếp, chính cô còn không bảo vệ được bản thân mình chỉ có thể dựa vào các anh trai của mình nếu không có bọn họ Châu Giản Dao chắc cũng không sống được đến hôm nay.
Châu Chấn Khiêm hoàn toàn như biến thành người khác, Châu Giản Dao đã từng thấy anh tức giận đáng sợ thế nào, hôm nay một lần nữa cô lại nhìn thây dáng vẻ đó nhưng lần này cô không thấy sợ nữa vì anh chỉ như vậy với người ngoài với những người đụng đến cô mà thôi.
Châu Chấn Khiêm gằng giọng lên thì dù có là người mạnh mẽ đến thế nào khi nghe đến cũng không tránh khỏi sợ hãi.
||||| Truyện đề cử: Dẫn Dụ Sói Vào Hang |||||
“ Cô cũng gan lắm dám động vào bé con nhà tôi, nói đi cô là con gái nhà ai, để tôi giải quyết luôn đỡ phải mất công điều tra “
“ Mày dám động vào tao...mày, mày chắc chắn xong đời, bố tao...bố tao là bộ trưởng bộ cảnh sát của Hắc Thành, mày chết chắc rồi “
Châu Chấn Khiêm cười khẩy, có thể thấy được sự phẫn nại của anh đã dặt đến đỉnh điểm bây giờ dù là người có thân phận gì cũng không thể đe dọa được anh, chưa kể đến cũng chỉ là bộ trưởng bộ cảnh sat của thành phố mấy loại người ỷ quyền ỷ thế này anh làm sao có thể sợ được, Châu Chấn Khiêm cũng không phải là chưa từng gặp trường hợp con ông cháu cha như thế này, anh không muốn mất thời gian của mình vào những loại người như vậy.
Châu Chấn Khiêm không phải không biết bộ trưởng bộ cảnh sát thành phố Hắc Thành hiện đang là ai.
“ Bộ trưởng bộ cảnh sát, Trương Dĩnh đúng không?, tên đó là bố cô? “
Nếu là con gái của Trương Dĩnh thì người phụ nữ đang ở trong tay anh chính là Trương Nhật Kha, Trương Dĩnh chỉ có một cô con gái duy nhất không thể nào khiến người ta nhận nhầm được, nhà họ Trương cũng chỉ là một gia đình giàu có bình thường tuy ngoài mặt Trương Dĩnh có chức có quyền nhưng vị thế của Trương gia ở Hắc Thành hoàn toàn không một chút uy quyền, trong mắt Châu Chấn Khiêm dù có là bộ trưởng bộ cảnh sát thành phố chỉ cần đụng đến giới hạn của anh đều sẽ trở nên bị anh hại cho thảm bại.
Châu Chấn Khiêm cười nham nhở nụ cười của anh như báo trước một tai họa lớn sắp tìm đến nhà họ Trương.
Trương Nhật Kha không ngờ một câu nói của cô ta lại hại cả đời cô ta.
***
Vote! Vote! Vote
Cho Ly một bình luận và một like để tiếp thêm động lực ra chap mới nhé ạ.
Cảm ơn mọi người ạ.