Chương 52
Một tháng sau, mẹ kế đã đến nhà tìm Vũ lão thái gia, nói rằng mình có thai với Vũ lão gia…
Mẹ kế nghĩ lão thái gia là ai chứ, dễ dàng tin những gì bà ta nói như vậy sau…
Vũ lão thái gia khá tức giận, không muốn nói nhiều với mẹ kế, thế là kêu bảo vệ đuổi bà ta đi…
Nhưng mẹ kế cũng đâu để mình bị đuổi đi như vậy chứ, bà ta đã toan tính rất lâu mới có thể thành công, đâu thể nói bỏ là bỏ được chứ…
Ngay khi bảo vệ đến kéo mẹ kế đi, bà ta không ngừng hét lớn kể lại quá trình chuyện đêm hôm đó với Vũ lão gia…
Ngay lúc này Vũ lão thái gia mới ngã ngửa, không thể không tin những gì mẹ kế vừa nói, giọng điệu vô cùng tức giận gọi cho Vũ lão gia về đối chất.
Còn về phía Vũ lão gia, sau chuyện ngày hôm đó xảy ra, ông cũng không dám động đến rượu nữa, luôn cảm thấy tự trách, cũng như lỗi với người vợ đã mất của mình…
Sau khi nghe thấy Vũ lão thái gia nói mẹ kế đã có thai, đang ở nhà chờ ông về để làm rõ, Vũ lão gia đã vô cùng hụt hẫng, điều ông lo sợ cuối cùng cũng đã đến rồi…
Rất nhanh Vũ lão gia đã có mặt ở nhà, ông cũng không che giấu thêm nữa mà nói rõ chuyện hôm đó…
Đến ngay cả Vũ lão gia cũng không thể tin được, chỉ với một đêm làm sao mẹ kế lại có thai được chứ…
Ngay lập tức ông liền nhận ngay cái tát đau đớn của Vũ lão thái gia, ông vô cùng tức giận mà quát lớn…
**Khốn nạn, vợ mày vừa mất chưa được bao lâu, mày đã ra ngoài tìm người phụ nữ khác…**
**Mày có còn là con người nữa không vậy, Liên Hách sẽ nghĩ sau về ba nó đây…**
Vũ lão thái gia thật không thể ngờ được, thằng con của mình lại làm chuyện khốn nạn như vậy, đã vậy người phụ nữ này lại còn đang mang thai nữa…
**Nhưng ba à, con là bị người ta tính kế, con không phải người như vậy, vả lại con và cô ta chỉ mới gặp nhau vài lần, cũng đâu thể yêu nhanh như vậy được…**
Vũ lão gia bất lực giải thích cho ba mình hiểu, hi vọng Vũ lão thái gia có thể tin mình…
**Thôi được rồi, không bàn cãi thêm nữa, nếu cô thật sự có thai rồi thì cứ sinh ra đi, đợi khi đứa bé được bình an sinh ra chúng ta sẽ làm ADN ngay, như vậy sẽ biết cô ta có nói dối hay không…**
Ngay lúc này Vũ lão gia cũng không biết phải làm thế nào, trước mắt vẫn chỉ có thể sắp xếp cho mẹ kế một chỗ tốt để ở, chờ đến khi sinh đứa bé ra …
Nhà họ Vũ sau khi mất đi con dâu tốt đã tổn thất quá nhiều rồi, không thể để con cháu Vũ gia lại tiếp tục chịu khổ bên ngoài được…
Đến khi sinh đứa bé ra, nếu thật sự là con ruột của Vũ lão gia, sẽ cho bà ta một danh phận đàng hoàng…
Còn nếu dám làm chuyện dối trá nhà họ Vũ, bà ta chắc chắn sẽ không thể sống sót được…
Rất nhanh đã đến ngay mẹ kế sinh em bé, đứa bé gái đã được nhà họ Vũ đem đi xét nghiệm ADN ngay sau đó, nhưng dưới sự giám sát của người nhà Vũ gia…
Sau khi xác định đứa trẻ là con của Vũ lão gia, hết cách Vũ lão thái gia cũng chỉ đành cho mẹ kế một danh phận…
Về phần Vũ Liên Hách sau khi biết chuyện cũng không khỏi bất ngờ, lúc đầu anh cũng không muốn chấp nhận…
Nhưng ngay sau khi nhìn thấy Vũ Liên Nguyệt, đứa em gái cùng cha khác mẹ với mình, anh lại có suy nghĩ khác…
Cảm thấy đứa em gái này quá đáng yêu, càng nhìn càng thêm yêu thích, dần dần Vũ Liên Hách cũng đã chấp nhận sự xuất hiện của mẹ kế trong nhà mình…
Thời gian đầu mẹ kế luôn tỏ ra yêu thương, chăm sóc Vũ Liên Hách, dần dần chiếm lấy được tình cảm của Vũ lão gia và Vũ lão thái gia…
Sau một thời gian dài bà ta bắt đầu âm thầm tính kế, tìm mọi cách tiêu diệt Vũ Liên Hách, hòng chiếm hết toàn bộ tài sản cho con gái bà ta…
Sau một vài lần thất bại, Vũ lão thái gia cũng đã bắt đầu nghi ngờ mẹ kế, để bảo vệ Vũ Liên Hách ông ấy đã đưa anh sang nước ngoài sinh sống…
Quay lại hiện tại…
Kiều Uyển Đình vừa đến đã lấy được thiện cảm của tất cả mọi người, điều này khiến cho mẹ kế vô cùng khó chịu, nhưng vẫn giả vờ vui vẻ…
**Vậy con bé tiểu Nguyệt có biết chuyện con là vợ của Liên Hách không vậy…**
**Dạ có lẽ là cậu ấy vẫn chưa biết đâu ạ, bởi vì con cũng chỉ mới vừa biết Liên Hách là anh trai của Liên Nguyệt thôi ạ…**
**Thì ra là như vậy, tiểu Nguyệt mà biết chuyện này chắc sẽ vui lắm đây, tiểu Nguyệt luôn muốn cháu là chị dâu của con bé đấy, haha…**
Nghĩ đến chuyện này Vũ lão thái gia liền bật cười vui vẻ, khiến cả nhà cũng vui vẻ mà cười theo…
**Quản gia…**
**Dạ lão gia gọi tôi ạ…**
Quản gia nghe thấy Vũ lão thái gia gọi mình thì nhanh chóng bước đến…
**Bà mau lên phòng gọi tiểu thư xuống đây ngay, nói có bạn quan trọng đến tìm…**
**Dạ tôi sẽ đi ngay đây ạ…**
Mẹ kế nghĩ lão thái gia là ai chứ, dễ dàng tin những gì bà ta nói như vậy sau…
Vũ lão thái gia khá tức giận, không muốn nói nhiều với mẹ kế, thế là kêu bảo vệ đuổi bà ta đi…
Nhưng mẹ kế cũng đâu để mình bị đuổi đi như vậy chứ, bà ta đã toan tính rất lâu mới có thể thành công, đâu thể nói bỏ là bỏ được chứ…
Ngay khi bảo vệ đến kéo mẹ kế đi, bà ta không ngừng hét lớn kể lại quá trình chuyện đêm hôm đó với Vũ lão gia…
Ngay lúc này Vũ lão thái gia mới ngã ngửa, không thể không tin những gì mẹ kế vừa nói, giọng điệu vô cùng tức giận gọi cho Vũ lão gia về đối chất.
Còn về phía Vũ lão gia, sau chuyện ngày hôm đó xảy ra, ông cũng không dám động đến rượu nữa, luôn cảm thấy tự trách, cũng như lỗi với người vợ đã mất của mình…
Sau khi nghe thấy Vũ lão thái gia nói mẹ kế đã có thai, đang ở nhà chờ ông về để làm rõ, Vũ lão gia đã vô cùng hụt hẫng, điều ông lo sợ cuối cùng cũng đã đến rồi…
Rất nhanh Vũ lão gia đã có mặt ở nhà, ông cũng không che giấu thêm nữa mà nói rõ chuyện hôm đó…
Đến ngay cả Vũ lão gia cũng không thể tin được, chỉ với một đêm làm sao mẹ kế lại có thai được chứ…
Ngay lập tức ông liền nhận ngay cái tát đau đớn của Vũ lão thái gia, ông vô cùng tức giận mà quát lớn…
**Khốn nạn, vợ mày vừa mất chưa được bao lâu, mày đã ra ngoài tìm người phụ nữ khác…**
**Mày có còn là con người nữa không vậy, Liên Hách sẽ nghĩ sau về ba nó đây…**
Vũ lão thái gia thật không thể ngờ được, thằng con của mình lại làm chuyện khốn nạn như vậy, đã vậy người phụ nữ này lại còn đang mang thai nữa…
**Nhưng ba à, con là bị người ta tính kế, con không phải người như vậy, vả lại con và cô ta chỉ mới gặp nhau vài lần, cũng đâu thể yêu nhanh như vậy được…**
Vũ lão gia bất lực giải thích cho ba mình hiểu, hi vọng Vũ lão thái gia có thể tin mình…
**Thôi được rồi, không bàn cãi thêm nữa, nếu cô thật sự có thai rồi thì cứ sinh ra đi, đợi khi đứa bé được bình an sinh ra chúng ta sẽ làm ADN ngay, như vậy sẽ biết cô ta có nói dối hay không…**
Ngay lúc này Vũ lão gia cũng không biết phải làm thế nào, trước mắt vẫn chỉ có thể sắp xếp cho mẹ kế một chỗ tốt để ở, chờ đến khi sinh đứa bé ra …
Nhà họ Vũ sau khi mất đi con dâu tốt đã tổn thất quá nhiều rồi, không thể để con cháu Vũ gia lại tiếp tục chịu khổ bên ngoài được…
Đến khi sinh đứa bé ra, nếu thật sự là con ruột của Vũ lão gia, sẽ cho bà ta một danh phận đàng hoàng…
Còn nếu dám làm chuyện dối trá nhà họ Vũ, bà ta chắc chắn sẽ không thể sống sót được…
Rất nhanh đã đến ngay mẹ kế sinh em bé, đứa bé gái đã được nhà họ Vũ đem đi xét nghiệm ADN ngay sau đó, nhưng dưới sự giám sát của người nhà Vũ gia…
Sau khi xác định đứa trẻ là con của Vũ lão gia, hết cách Vũ lão thái gia cũng chỉ đành cho mẹ kế một danh phận…
Về phần Vũ Liên Hách sau khi biết chuyện cũng không khỏi bất ngờ, lúc đầu anh cũng không muốn chấp nhận…
Nhưng ngay sau khi nhìn thấy Vũ Liên Nguyệt, đứa em gái cùng cha khác mẹ với mình, anh lại có suy nghĩ khác…
Cảm thấy đứa em gái này quá đáng yêu, càng nhìn càng thêm yêu thích, dần dần Vũ Liên Hách cũng đã chấp nhận sự xuất hiện của mẹ kế trong nhà mình…
Thời gian đầu mẹ kế luôn tỏ ra yêu thương, chăm sóc Vũ Liên Hách, dần dần chiếm lấy được tình cảm của Vũ lão gia và Vũ lão thái gia…
Sau một thời gian dài bà ta bắt đầu âm thầm tính kế, tìm mọi cách tiêu diệt Vũ Liên Hách, hòng chiếm hết toàn bộ tài sản cho con gái bà ta…
Sau một vài lần thất bại, Vũ lão thái gia cũng đã bắt đầu nghi ngờ mẹ kế, để bảo vệ Vũ Liên Hách ông ấy đã đưa anh sang nước ngoài sinh sống…
Quay lại hiện tại…
Kiều Uyển Đình vừa đến đã lấy được thiện cảm của tất cả mọi người, điều này khiến cho mẹ kế vô cùng khó chịu, nhưng vẫn giả vờ vui vẻ…
**Vậy con bé tiểu Nguyệt có biết chuyện con là vợ của Liên Hách không vậy…**
**Dạ có lẽ là cậu ấy vẫn chưa biết đâu ạ, bởi vì con cũng chỉ mới vừa biết Liên Hách là anh trai của Liên Nguyệt thôi ạ…**
**Thì ra là như vậy, tiểu Nguyệt mà biết chuyện này chắc sẽ vui lắm đây, tiểu Nguyệt luôn muốn cháu là chị dâu của con bé đấy, haha…**
Nghĩ đến chuyện này Vũ lão thái gia liền bật cười vui vẻ, khiến cả nhà cũng vui vẻ mà cười theo…
**Quản gia…**
**Dạ lão gia gọi tôi ạ…**
Quản gia nghe thấy Vũ lão thái gia gọi mình thì nhanh chóng bước đến…
**Bà mau lên phòng gọi tiểu thư xuống đây ngay, nói có bạn quan trọng đến tìm…**
**Dạ tôi sẽ đi ngay đây ạ…**