Chương 7
Ánh mắt tràn đầy hi vọng của Kiều Uyển Đình nhìn về phía trợ lý Đinh, ở đây cô chẳng biết có thể tìm ai giúp đỡ cả...
**Không phải là không còn, nhưng người này e là cũng rất khó để thuyết phục...**
**Người đó là ai, sau chú cứ ngập ngừng không dám nói ra vậy...**
**Chẳng lẽ người đó rất đáng sợ, hay là rất biến thái, chú mau nói cháu biết đi..**
Kiều Uyển Đình thấy chú Đinh cứ ngập ngừng không nói, cô liền cảm thấy có chút khó chịu...
Nhưng việc quan trọng bây giờ là phải tìm nguồn vốn đầu tư để vực dậy Kiều thị, dù người đó có đáng sợ hơn cả quỷ, Kiều Uyển Đình vẫn muốn thử một lần....
**Chuyện này chú cũng không rõ cho lắm, cũng chưa từng gặp qua ngài ấy, chỉ biết được qua một số bài báo trên mạng...**
**Bọn họ đều nói rằng ngài ấy trong rất đáng sợ, trên khuôn mặt còn đeo một chiếc mặt nạ, chắc chắn sau lớp mặt nạ do đó là một khuôn mặt rất đáng sợ...**
**Lại còn có thông tin ngài ấy về nước chưa được bao lâu thì tiếng xấu đồn xa, họ nói ngài ấy không gần nữ sắc, nhưng lại vô cùng độc ác, máu lạnh vô tình, chỉ cần đắc tội ngài ta, thì cả gia đình sẽ biến mất ngay trong ngày hôm đó, ngay cả xác cũng không thấy ở đâu cả, biến mất một cách kì lạ....**
Chú Đinh nhanh chóng kể lại toàn bộ những gì mà mình đã điều tra được, lo ngại Kiều Uyển Đình sẽ gặp nguy hiểm khi đến nhờ giúp đỡ...
**Tiểu thư chú thấy hay là chúng ta tìm cách khác đi, nếu cháu thật sự gặp nguy hiểm gì đó, chú sẽ rất khó ăn nói với chủ tịch đấy...**
Chú Đinh biết rõ Kiều Uyển Đình là đứa con gái bảo bối của chủ tịch, hiện tại ông đang nằm trong phòng cấp cứu, nếu lỡ như cô xảy ra chuyện gì thì chủ tịch sẽ không sống nổi nữa...
**Cháu thấy ngài ấy cũng không đáng sợ như vậy đâu ạ, chúng ta chưa từng tiếp xúc với ngài ta, chỉ nghe thấy mấy lời này trên báo, cũng không thể tin là thật được ạ...**
**Chúng ta cứ thử một phen xem xao, nếu như ngài ta thật sự là con người như vậy cũng chẳng liên quan gì đến chúng ta...**
**Suy cho cùng chúng ta cũng chỉ đến tìm ngài ấy để hợp tác, nếu không được thì thôi, chúng ta cứ như vậy mà về, cũng sẽ không làm gì đắc tội ngài ta cả...**
Kiều Uyển Đình thà đánh cược một lần, còn hơn ngồi không mà chẳng làm gì, cứ như vậy Kiều thị sẽ thật sự phá sản mất thôi...
**Chú hãy giúp cháu đặt lịch hẹn với ấy, càng sớm càng tốt, công ty sắp không thể chống đỡ được nữa rồi...**
**Được chú sẽ đi ngay đây...**
Kiều thị vài ngày sau đó...
**Chú Đinh chú nói cái gì, ngài ta vậy mà không chịu gặp chúng ta sau...**
**Đây chẳng phải là ngài ấy biết chúng ta gặp khó khăn mà không muốn giúp đỡ hay sao....**
Kiều Uyển Đình vô cùng khó chịu, đã đợi mấy ngày rồi mà vẫn không thể hẹn được chủ tịch tập đoàn Khuynh Thế....
Trầm ngâm suy nghĩ một lúc, Kiều Uyển Đình quyết định sẽ tự mình đến gặp ngài ta...
**Được rồi, chú về nghỉ ngơi đi, mấy ngày nay chắc chú cũng vất vả rồi....**
**Vậy còn chuyện gặp ngài ta..cháu định sẽ thế nào...**
Chú Đinh cảm thấy có lỗi khi mình không thể giúp được gì cho Kiều Uyển Đình, vẫn muốn biết bước tiếp theo cô sẽ làm gì....
**Cháu sẽ đích thân đến tập đoàn Khuynh Thế để gặp ngài ta, như vậy ngài ta sẽ khó mà từ chối thẳng thừng được...**
**Nhưng mấy ngày rồi cháu chưa ngủ, hay là hôm nay nghỉ ngơi đi, ngày mai rồi hãy đến đấy...**
Chú Đinh lo lắng cho sức khỏe của Kiều Uyển Đình, lo ngại cô sẽ không thể chống đỡ lại được mà ngã bệnh....
**Chú yên tâm cháu không sao đâu ạ, việc công ty vẫn chưa giải quyết xong, cháu đâu thể ngủ ngon giấc được...**
**Vậy cháu phải chú ý sức khỏe đấy, đừng cố quá sức đấy...**
**Chú yên tâm, cháu biết sức khỏe cháu thế nào mà...**
Hai tiếng đồng hồ sau....
Kiều Uyển Đình đã xuất hiện trước cửa tập đoàn Khuynh Thế, cô đi thẳng đến chỗ quầy lễ tân...
**Xin chào, tôi là Kiều Uyển Đình của Kiều thị, tôi không có hẹn trước, hai cô có thể lên phòng thông báo với chủ tịch giùm tôi một tiếng được không vậy....**
**Xin lỗi, hiện giờ chủ tịch không có ở đây, ngài ấy ra ngoài gặp khách hàng rồi ạ...**
**Vậy cô có biết khi nào ngài ấy trở về đây không vậy...**
**Cái này thì chúng tôi cũng không biết, nhưng theo như những lần trước chủ tịch thường quay về khá trễ, có khi còn không quay lại...**
**Cô có việc gì gấp không, nếu không thì cô có thể để lại số điện thoại liên lạc, khi nào ngài ấy đồng ý gặp, chúng tôi sẽ liên lạc với cô ngay...**
**Không cần phiền như vậy đâu, tôi sẽ ở đây đợi ngài ấy quay lại...**
Kiều Uyển Đình không một chút do dự mà đáp lại lời lễ tân ngay, Kiều thị đã sắp không thể trụ được nữa, không thể tiếp tục đợi....
**Nếu vậy thì mời cô qua bên đây ngồi đợi....**
**Được..**
Cô lễ tân lịch sự dẫn Kiều Uyển Đình đi đến chỗ ghế sofa trong sảnh ngồi, còn chu đáo mang đến cho cô một chai nước khoáng....
**Không phải là không còn, nhưng người này e là cũng rất khó để thuyết phục...**
**Người đó là ai, sau chú cứ ngập ngừng không dám nói ra vậy...**
**Chẳng lẽ người đó rất đáng sợ, hay là rất biến thái, chú mau nói cháu biết đi..**
Kiều Uyển Đình thấy chú Đinh cứ ngập ngừng không nói, cô liền cảm thấy có chút khó chịu...
Nhưng việc quan trọng bây giờ là phải tìm nguồn vốn đầu tư để vực dậy Kiều thị, dù người đó có đáng sợ hơn cả quỷ, Kiều Uyển Đình vẫn muốn thử một lần....
**Chuyện này chú cũng không rõ cho lắm, cũng chưa từng gặp qua ngài ấy, chỉ biết được qua một số bài báo trên mạng...**
**Bọn họ đều nói rằng ngài ấy trong rất đáng sợ, trên khuôn mặt còn đeo một chiếc mặt nạ, chắc chắn sau lớp mặt nạ do đó là một khuôn mặt rất đáng sợ...**
**Lại còn có thông tin ngài ấy về nước chưa được bao lâu thì tiếng xấu đồn xa, họ nói ngài ấy không gần nữ sắc, nhưng lại vô cùng độc ác, máu lạnh vô tình, chỉ cần đắc tội ngài ta, thì cả gia đình sẽ biến mất ngay trong ngày hôm đó, ngay cả xác cũng không thấy ở đâu cả, biến mất một cách kì lạ....**
Chú Đinh nhanh chóng kể lại toàn bộ những gì mà mình đã điều tra được, lo ngại Kiều Uyển Đình sẽ gặp nguy hiểm khi đến nhờ giúp đỡ...
**Tiểu thư chú thấy hay là chúng ta tìm cách khác đi, nếu cháu thật sự gặp nguy hiểm gì đó, chú sẽ rất khó ăn nói với chủ tịch đấy...**
Chú Đinh biết rõ Kiều Uyển Đình là đứa con gái bảo bối của chủ tịch, hiện tại ông đang nằm trong phòng cấp cứu, nếu lỡ như cô xảy ra chuyện gì thì chủ tịch sẽ không sống nổi nữa...
**Cháu thấy ngài ấy cũng không đáng sợ như vậy đâu ạ, chúng ta chưa từng tiếp xúc với ngài ta, chỉ nghe thấy mấy lời này trên báo, cũng không thể tin là thật được ạ...**
**Chúng ta cứ thử một phen xem xao, nếu như ngài ta thật sự là con người như vậy cũng chẳng liên quan gì đến chúng ta...**
**Suy cho cùng chúng ta cũng chỉ đến tìm ngài ấy để hợp tác, nếu không được thì thôi, chúng ta cứ như vậy mà về, cũng sẽ không làm gì đắc tội ngài ta cả...**
Kiều Uyển Đình thà đánh cược một lần, còn hơn ngồi không mà chẳng làm gì, cứ như vậy Kiều thị sẽ thật sự phá sản mất thôi...
**Chú hãy giúp cháu đặt lịch hẹn với ấy, càng sớm càng tốt, công ty sắp không thể chống đỡ được nữa rồi...**
**Được chú sẽ đi ngay đây...**
Kiều thị vài ngày sau đó...
**Chú Đinh chú nói cái gì, ngài ta vậy mà không chịu gặp chúng ta sau...**
**Đây chẳng phải là ngài ấy biết chúng ta gặp khó khăn mà không muốn giúp đỡ hay sao....**
Kiều Uyển Đình vô cùng khó chịu, đã đợi mấy ngày rồi mà vẫn không thể hẹn được chủ tịch tập đoàn Khuynh Thế....
Trầm ngâm suy nghĩ một lúc, Kiều Uyển Đình quyết định sẽ tự mình đến gặp ngài ta...
**Được rồi, chú về nghỉ ngơi đi, mấy ngày nay chắc chú cũng vất vả rồi....**
**Vậy còn chuyện gặp ngài ta..cháu định sẽ thế nào...**
Chú Đinh cảm thấy có lỗi khi mình không thể giúp được gì cho Kiều Uyển Đình, vẫn muốn biết bước tiếp theo cô sẽ làm gì....
**Cháu sẽ đích thân đến tập đoàn Khuynh Thế để gặp ngài ta, như vậy ngài ta sẽ khó mà từ chối thẳng thừng được...**
**Nhưng mấy ngày rồi cháu chưa ngủ, hay là hôm nay nghỉ ngơi đi, ngày mai rồi hãy đến đấy...**
Chú Đinh lo lắng cho sức khỏe của Kiều Uyển Đình, lo ngại cô sẽ không thể chống đỡ lại được mà ngã bệnh....
**Chú yên tâm cháu không sao đâu ạ, việc công ty vẫn chưa giải quyết xong, cháu đâu thể ngủ ngon giấc được...**
**Vậy cháu phải chú ý sức khỏe đấy, đừng cố quá sức đấy...**
**Chú yên tâm, cháu biết sức khỏe cháu thế nào mà...**
Hai tiếng đồng hồ sau....
Kiều Uyển Đình đã xuất hiện trước cửa tập đoàn Khuynh Thế, cô đi thẳng đến chỗ quầy lễ tân...
**Xin chào, tôi là Kiều Uyển Đình của Kiều thị, tôi không có hẹn trước, hai cô có thể lên phòng thông báo với chủ tịch giùm tôi một tiếng được không vậy....**
**Xin lỗi, hiện giờ chủ tịch không có ở đây, ngài ấy ra ngoài gặp khách hàng rồi ạ...**
**Vậy cô có biết khi nào ngài ấy trở về đây không vậy...**
**Cái này thì chúng tôi cũng không biết, nhưng theo như những lần trước chủ tịch thường quay về khá trễ, có khi còn không quay lại...**
**Cô có việc gì gấp không, nếu không thì cô có thể để lại số điện thoại liên lạc, khi nào ngài ấy đồng ý gặp, chúng tôi sẽ liên lạc với cô ngay...**
**Không cần phiền như vậy đâu, tôi sẽ ở đây đợi ngài ấy quay lại...**
Kiều Uyển Đình không một chút do dự mà đáp lại lời lễ tân ngay, Kiều thị đã sắp không thể trụ được nữa, không thể tiếp tục đợi....
**Nếu vậy thì mời cô qua bên đây ngồi đợi....**
**Được..**
Cô lễ tân lịch sự dẫn Kiều Uyển Đình đi đến chỗ ghế sofa trong sảnh ngồi, còn chu đáo mang đến cho cô một chai nước khoáng....