Chương : 13
- Chó chết, con mắt mọc trên mông đít sao? Lại dám vô lễ với khách quý, đánh rất tốt, đánh chết đáng đời ngươi!
Đánh chửi tiểu nhị xong, Hà chấp sự vốn một bộ hùng hổ, lập tức Xuân Phong Hóa Vũ, tràn ngập dáng tươi cười đi về hướng Giang Chính.
- Vị tiên sinh này, bọn thủ hạ có mắt không tròng, đắc tội a.
Quay đầu hướng những Võ Giả kia quát lớn:
- Nguyên một đám làm gì? Ăn no rồi không có chuyện gì sao? Cút nhanh lên!
Những Võ Giả kia hiển nhiên đều nghe Hà chấp sự này, nghe được mệnh lệnh, đều đồng loạt đi ra.
Lần này, thật khiến Giang Chính có chút bất ngờ. Vừa rồi hắn là bị chọc giận, mất đi lý trí bạo phát.
Nói thật, khối Kim Bài này là Tiểu Hầu gia cho hắn, hắn thậm chí đây là vật gì cũng không rõ ràng lắm. Chỉ nghe Tiểu Hầu gia nói thứ này có lẽ sẽ dùng rất tốt.
Hắn cũng là ôm thái độ thử một lần.
Không nghĩ tới, vậy mà thật sự dùng tốt! Thần kỳ a!
Không dùng tốt mới là lạ, quốc quân ban thưởng Điêu Long Kim Bài, đó là lệnh bài cấp bậc cao nhất, có thể không dùng tốt sao? Có thứ này, có thể đi ngang toàn bộ Đông Phương Vương Quốc!
- Tiên sinh họ gì? Mời vào trong, mời vào trong. Bọn thủ hạ không hiểu chuyện, tiểu nhân dâng trà bồi tội cho tiên sinh.
Giang Chính cũng không phải hoàn toàn chưa thấy qua các mặt của xã hội, gặp người này trước ngạo mạn sau cung kính, biết là Kim Bài kia tạo nên tác dụng. Trong nội tâm thoải mái!
Thoải mái quy thoải mái, Giang Chính cũng không thất thố, hiện tại hắn tiến vào trạng thái trang bức nói:
- Vốn đều là một ít việc nhỏ, thế nhưng mà tiểu nhị của các ngươi. . . Ai, ta cũng không muốn nói nhiều. Dược Sư Điện đã không chào đón chúng ta, chúng ta đi Thần Nông Đường, Đan Vương Uyển a. Có khi đến đó, người ta sẽ coi chúng ta như người đối đãi?
Hà chấp sự nghe xong lời này, trong nội tâm khẽ run rẩy, trong lời nói còn có nộ khí a. Nhịn không được vụng trộm đánh giá Giang Chính vài lần, lại nhìn không ra môn đạo gì.
Ăn mặc bình thường, thoạt nhìn cũng không giống Siêu cấp quyền quý.
- Chẳng lẽ, vị này cố ý mặc thành như vậy để trang bức hay sao? Thâm tàng bất lộ, cao nhân a.
Hà chấp sự nhìn không ra sâu cạn, trong lúc nhất thời cũng có chút chân tay luống cuống.
Gặp Giang Chính sắp đi ra ngoài, Hà chấp sự nghĩ tới khối Kim Bài kia, nào dám thật cho hắn đi? Đại nhân vật có Điêu Long Kim Bài kia, sẽ để cho Dược Sư Điện bọn hắn sống khá giả sao?
Tuy Dược Sư Điện không sợ sự tình, nhưng loại nhân vật cấp bậc này, có thể không đắc tội thì không đắc tội a!
- Tiên sinh đi thong thả, tiên sinh đi thong thả. Tam Điện Chủ cùng mấy trưởng lão của chúng ta, vừa lúc ở trong điện. Tiên sinh là cao nhân, tiểu Hà đi mời Điện Chủ cùng trưởng lão a. Mặc kệ tiên sinh có chuyện gì, cũng nên cho Dược Sư Điện ta mời tiên sinh một ly trà a.
Hà chấp sự dù sao cũng lão luyện, cùng tiểu nhị bình thường không giống. Co được dãn được, làm việc bốn bề yên tĩnh.
Giang Chính muốn đi, đó là động tác giả. Trên thực tế, trong lòng của hắn thoải mái đến phát nổ. Đây là sau khi hắn trở thành Quản gia của Tiểu Hầu gia, lần thứ nhất cảm nhận được cái gì gọi là ngưu bức.
Hãnh diện a!
Dĩ vãng ở Dược Sư Điện, đừng nói là nhân vật chấp sự, coi như là tiểu nhị, cái nào không phải ngưu bức hò hét? Cái nào đối với hắn có hảo ngôn hảo ngữ?
Nhưng mà hôm nay, Hà chấp sự này ở trước mặt Giang Chính hắn, cũng phải tự xưng một câu "Tiểu Hà" .
Mặc kệ ngày sau có thể trở thành Quản gia mạnh nhất hay không, ít nhất hôm nay một bước này, thật sự rất thoải mái, rất cường!
Đột nhiên, Giang Chính rõ ràng đối với Tiểu Hầu gia của mình sinh ra tin tưởng.
Không thể không nói, Điêu Long Kim Bài vẫn là rất có sức ảnh hưởng. Dược Sư Điện Tam Điện Chủ cũng tốt, các trưởng lão cũng tốt, nghe nói là nhân vật nắm giữ Điêu Long Kim Bài, đều không dám lãnh đạm.
Loại nhân vật này, không phải bọn hắn đắc tội không nổi, nhưng sẽ không muốn đắc tội.
Rất nhanh, Giang Chính được mời vào. Ngoại trừ Tam Điện Chủ ra, còn có hai trưởng lão một nam một nữ tiếp khách, coi như là cho đủ mặt mũi.
Giang Chính đến Dược Sư Điện cũng không phải lần một lần hai, trước kia cao nhất là bái kiến nhân vật cấp bậc chấp sự, hơn nữa là thoáng nhìn, ngay cả cơ hội nói chuyện cũng không có.
Thế nhưng mà hôm nay, nhân vật cấp bậc Điện Chủ, trưởng lão, đều ở trước mắt hắn, hơn nữa tôn sùng hắn là khách quý.
Đây không phải là "đã hết cơn khổ, đến ngày sung sướng" sao?
Trong nội tâm Giang Chính rất thoải mái, nhưng không có lâng lâng, hắn cố gắng tự nói với mình, phải trấn định, không thể rụt rè. Hắn biết rõ, những người này không phải cho hắn mặt mũi, mà là cho Kim Bài kia mặt mũi.
Đã có Kim Bài hộ thân, có lý do gì luống cuống?
Không thể không nói, tâm lý tố chất của Giang Chính cũng không tệ lắm. Trà đã qua ba tuần, Tam Điện Chủ cũng không có suy nghĩ ra người này đến có mục đích gì. Ha ha cười cười:
- Vị tiên sinh này nắm giữ Kim Bài do quốc quân bệ hạ ban cho, chắc hẳn lai lịch bất phàm, không biết có gì chỉ giáo?
Bệ hạ ban cho? Giang Chính thiếu chút nữa cả kinh làm ngã ly trà trong tay.
Giang Trần cho hắn Kim Bài này, chỉ nói đồ chơi này dùng tốt. Lại không nghĩ rằng, dĩ nhiên là quốc quân ban cho. Hiện tại hắn đã minh bạch, vì cái gì đối phương sẽ khách khí như vậy.
- Lại nói tiếp, vốn cũng không phải đại sự gì. Ta vốn là tới lấy chút dược liệu, thuận tiện đàm bút sinh ý với Dược Sư Điện các ngươi.
Loại sự tình bốc thuốc này, ở trong mắt Điện Chủ cùng trưởng lão xem ra, đều là việc rất nhỏ, sẽ không hỏi đến. Bọn hắn cảm thấy hứng thú chính là sinh ý.
Đại nhân vật đến cửa nói chuyện làm ăn, cũng không phải là việc nhỏ.
- Không biết là sinh ý gì?
Tam Điện Chủ không có đơn giản chấp nhận cái gì. Ở trước khi không có minh bạch chi tiết của đối phương, hắn là sẽ không tùy tùy tiện tiện nhận lời gì cả.
- Ta có một đan phương, đan phương Thượng Cổ thất truyền.
Giang Chính không nói nhảm, đi thẳng vào vấn đề.
- Cái đan phương này, ta sẽ không bán, chỉ phân thành. Phân chia 5:5, dược liệu thành phẩm các ngươi phụ trách, ta chỉ cầm danh nghĩa cổ phần.
Cầm danh nghĩa cổ phần, còn muốn chia 5:5, đây chính là sư tử ngoạm a.
Coi như là đan phương độc nhất vô nhị, Dược Sư Điện cũng không phải không kiến thức qua, thằng này, khẩu khí cũng quá lớn đi. Phân chia 5:5, đây là ăn cướp sao!
- Ha ha, giao dịch đan phương, Dược Sư Điện chúng ta không phải là không có qua. Nhưng đều là bán đứt duy nhất một lần. Phân thành, không có tiền lệ a. Hơn nữa, thành phẩm chúng ta phụ trách, phân chia 5:5 này, thật sự là. . . như vậy đi, cho tại hạ nhìn đan phương một chút được không?
Tam Điện Chủ không có đem lời nói chết, nhưng hiển nhiên là không quá nhiệt tình. Về phần đưa ra xem đan phương, cái kia cũng chỉ là xuất phát từ bản năng chức nghiệp mà thôi.
Đánh chửi tiểu nhị xong, Hà chấp sự vốn một bộ hùng hổ, lập tức Xuân Phong Hóa Vũ, tràn ngập dáng tươi cười đi về hướng Giang Chính.
- Vị tiên sinh này, bọn thủ hạ có mắt không tròng, đắc tội a.
Quay đầu hướng những Võ Giả kia quát lớn:
- Nguyên một đám làm gì? Ăn no rồi không có chuyện gì sao? Cút nhanh lên!
Những Võ Giả kia hiển nhiên đều nghe Hà chấp sự này, nghe được mệnh lệnh, đều đồng loạt đi ra.
Lần này, thật khiến Giang Chính có chút bất ngờ. Vừa rồi hắn là bị chọc giận, mất đi lý trí bạo phát.
Nói thật, khối Kim Bài này là Tiểu Hầu gia cho hắn, hắn thậm chí đây là vật gì cũng không rõ ràng lắm. Chỉ nghe Tiểu Hầu gia nói thứ này có lẽ sẽ dùng rất tốt.
Hắn cũng là ôm thái độ thử một lần.
Không nghĩ tới, vậy mà thật sự dùng tốt! Thần kỳ a!
Không dùng tốt mới là lạ, quốc quân ban thưởng Điêu Long Kim Bài, đó là lệnh bài cấp bậc cao nhất, có thể không dùng tốt sao? Có thứ này, có thể đi ngang toàn bộ Đông Phương Vương Quốc!
- Tiên sinh họ gì? Mời vào trong, mời vào trong. Bọn thủ hạ không hiểu chuyện, tiểu nhân dâng trà bồi tội cho tiên sinh.
Giang Chính cũng không phải hoàn toàn chưa thấy qua các mặt của xã hội, gặp người này trước ngạo mạn sau cung kính, biết là Kim Bài kia tạo nên tác dụng. Trong nội tâm thoải mái!
Thoải mái quy thoải mái, Giang Chính cũng không thất thố, hiện tại hắn tiến vào trạng thái trang bức nói:
- Vốn đều là một ít việc nhỏ, thế nhưng mà tiểu nhị của các ngươi. . . Ai, ta cũng không muốn nói nhiều. Dược Sư Điện đã không chào đón chúng ta, chúng ta đi Thần Nông Đường, Đan Vương Uyển a. Có khi đến đó, người ta sẽ coi chúng ta như người đối đãi?
Hà chấp sự nghe xong lời này, trong nội tâm khẽ run rẩy, trong lời nói còn có nộ khí a. Nhịn không được vụng trộm đánh giá Giang Chính vài lần, lại nhìn không ra môn đạo gì.
Ăn mặc bình thường, thoạt nhìn cũng không giống Siêu cấp quyền quý.
- Chẳng lẽ, vị này cố ý mặc thành như vậy để trang bức hay sao? Thâm tàng bất lộ, cao nhân a.
Hà chấp sự nhìn không ra sâu cạn, trong lúc nhất thời cũng có chút chân tay luống cuống.
Gặp Giang Chính sắp đi ra ngoài, Hà chấp sự nghĩ tới khối Kim Bài kia, nào dám thật cho hắn đi? Đại nhân vật có Điêu Long Kim Bài kia, sẽ để cho Dược Sư Điện bọn hắn sống khá giả sao?
Tuy Dược Sư Điện không sợ sự tình, nhưng loại nhân vật cấp bậc này, có thể không đắc tội thì không đắc tội a!
- Tiên sinh đi thong thả, tiên sinh đi thong thả. Tam Điện Chủ cùng mấy trưởng lão của chúng ta, vừa lúc ở trong điện. Tiên sinh là cao nhân, tiểu Hà đi mời Điện Chủ cùng trưởng lão a. Mặc kệ tiên sinh có chuyện gì, cũng nên cho Dược Sư Điện ta mời tiên sinh một ly trà a.
Hà chấp sự dù sao cũng lão luyện, cùng tiểu nhị bình thường không giống. Co được dãn được, làm việc bốn bề yên tĩnh.
Giang Chính muốn đi, đó là động tác giả. Trên thực tế, trong lòng của hắn thoải mái đến phát nổ. Đây là sau khi hắn trở thành Quản gia của Tiểu Hầu gia, lần thứ nhất cảm nhận được cái gì gọi là ngưu bức.
Hãnh diện a!
Dĩ vãng ở Dược Sư Điện, đừng nói là nhân vật chấp sự, coi như là tiểu nhị, cái nào không phải ngưu bức hò hét? Cái nào đối với hắn có hảo ngôn hảo ngữ?
Nhưng mà hôm nay, Hà chấp sự này ở trước mặt Giang Chính hắn, cũng phải tự xưng một câu "Tiểu Hà" .
Mặc kệ ngày sau có thể trở thành Quản gia mạnh nhất hay không, ít nhất hôm nay một bước này, thật sự rất thoải mái, rất cường!
Đột nhiên, Giang Chính rõ ràng đối với Tiểu Hầu gia của mình sinh ra tin tưởng.
Không thể không nói, Điêu Long Kim Bài vẫn là rất có sức ảnh hưởng. Dược Sư Điện Tam Điện Chủ cũng tốt, các trưởng lão cũng tốt, nghe nói là nhân vật nắm giữ Điêu Long Kim Bài, đều không dám lãnh đạm.
Loại nhân vật này, không phải bọn hắn đắc tội không nổi, nhưng sẽ không muốn đắc tội.
Rất nhanh, Giang Chính được mời vào. Ngoại trừ Tam Điện Chủ ra, còn có hai trưởng lão một nam một nữ tiếp khách, coi như là cho đủ mặt mũi.
Giang Chính đến Dược Sư Điện cũng không phải lần một lần hai, trước kia cao nhất là bái kiến nhân vật cấp bậc chấp sự, hơn nữa là thoáng nhìn, ngay cả cơ hội nói chuyện cũng không có.
Thế nhưng mà hôm nay, nhân vật cấp bậc Điện Chủ, trưởng lão, đều ở trước mắt hắn, hơn nữa tôn sùng hắn là khách quý.
Đây không phải là "đã hết cơn khổ, đến ngày sung sướng" sao?
Trong nội tâm Giang Chính rất thoải mái, nhưng không có lâng lâng, hắn cố gắng tự nói với mình, phải trấn định, không thể rụt rè. Hắn biết rõ, những người này không phải cho hắn mặt mũi, mà là cho Kim Bài kia mặt mũi.
Đã có Kim Bài hộ thân, có lý do gì luống cuống?
Không thể không nói, tâm lý tố chất của Giang Chính cũng không tệ lắm. Trà đã qua ba tuần, Tam Điện Chủ cũng không có suy nghĩ ra người này đến có mục đích gì. Ha ha cười cười:
- Vị tiên sinh này nắm giữ Kim Bài do quốc quân bệ hạ ban cho, chắc hẳn lai lịch bất phàm, không biết có gì chỉ giáo?
Bệ hạ ban cho? Giang Chính thiếu chút nữa cả kinh làm ngã ly trà trong tay.
Giang Trần cho hắn Kim Bài này, chỉ nói đồ chơi này dùng tốt. Lại không nghĩ rằng, dĩ nhiên là quốc quân ban cho. Hiện tại hắn đã minh bạch, vì cái gì đối phương sẽ khách khí như vậy.
- Lại nói tiếp, vốn cũng không phải đại sự gì. Ta vốn là tới lấy chút dược liệu, thuận tiện đàm bút sinh ý với Dược Sư Điện các ngươi.
Loại sự tình bốc thuốc này, ở trong mắt Điện Chủ cùng trưởng lão xem ra, đều là việc rất nhỏ, sẽ không hỏi đến. Bọn hắn cảm thấy hứng thú chính là sinh ý.
Đại nhân vật đến cửa nói chuyện làm ăn, cũng không phải là việc nhỏ.
- Không biết là sinh ý gì?
Tam Điện Chủ không có đơn giản chấp nhận cái gì. Ở trước khi không có minh bạch chi tiết của đối phương, hắn là sẽ không tùy tùy tiện tiện nhận lời gì cả.
- Ta có một đan phương, đan phương Thượng Cổ thất truyền.
Giang Chính không nói nhảm, đi thẳng vào vấn đề.
- Cái đan phương này, ta sẽ không bán, chỉ phân thành. Phân chia 5:5, dược liệu thành phẩm các ngươi phụ trách, ta chỉ cầm danh nghĩa cổ phần.
Cầm danh nghĩa cổ phần, còn muốn chia 5:5, đây chính là sư tử ngoạm a.
Coi như là đan phương độc nhất vô nhị, Dược Sư Điện cũng không phải không kiến thức qua, thằng này, khẩu khí cũng quá lớn đi. Phân chia 5:5, đây là ăn cướp sao!
- Ha ha, giao dịch đan phương, Dược Sư Điện chúng ta không phải là không có qua. Nhưng đều là bán đứt duy nhất một lần. Phân thành, không có tiền lệ a. Hơn nữa, thành phẩm chúng ta phụ trách, phân chia 5:5 này, thật sự là. . . như vậy đi, cho tại hạ nhìn đan phương một chút được không?
Tam Điện Chủ không có đem lời nói chết, nhưng hiển nhiên là không quá nhiệt tình. Về phần đưa ra xem đan phương, cái kia cũng chỉ là xuất phát từ bản năng chức nghiệp mà thôi.