Chương 43: Phần Thưởng (1)
Hạ Tây Chấp quá cao, Khương Dạng phải kiễng chân lên, nắm lấy cánh tay anh, mới khó khăn lắm mới hôn lên môi anh.Trời rất lạnh.Đôi môi anh lạnh lẽo, hơi dính một chút vị ngọt của dưa hấu.Khương Dạng vươn đầu lưỡi liếm mút.Môi lưỡi của cô ấm áp, nhanh chóng thay thế những làn hơi mát lạnh đóKhông đủCô muốn có một hương vị lạnh hơn và ngọt ngào hơn.Khương Dạng nhắm mắt lại, lông mi dài khẽ run, trong đầu nhớ lại hành động Hạ Tây Chấp hôn cô, liếm dọc theo bờ môi của người đàn ông, từ khe hở ở giữa thâm nhập thật sâu.Hạ Tây Chấp chỉ nhấp một ngụm sinh tốMiệng anh mang theo một luồng khí lạnh lạnh lẽo.Từ lúc đầu lưỡi Khương Dạng tiến vào, liền cảm thấy lạnh buốt, đầu lưỡi nhỏ hơi co rút lại vì lạnh.Nhưng cô không rời khỏi miệng của người đàn ông.Thật lạnh, nhưng cũng rất ngọtNụ hôn này mang theo lạnh lẽo, cũng mang theo cảm giác xa lạ.Không giống như tất cả những nụ hôn trước đây của họ.Khương Dạng ngọt ngào mút lấy miệng của Hạ Tây Chấp, đầu lưỡi mềm mại quấn lấy chiếc lưỡi lớn của anh, đảo qua lại, từng chút từng chút cọ xát.Cuộn nước ép dưa hấu còn sót lại trong đó, cùng với sinh tố đá xay cuốn vào miệng cô.Dường như cô cũng uống sinh tố dưa hấu lạnh lẽo.Đôi môi và đầu lưỡi của Hạ Tây Chấp có chút tê dại, một khắc Khương Dạng hôn anh, cảm xúc trên môi thật ra cũng không rõ ràng như vậyNhưng khi cô ấy đến gần, cùng với ngọn lửa ấm nóng cũng truyền đến.Ướt át liếm liếm, sự quấn quýt mềm mại, còn có mùi hương thoang thoảng như ập đến trước mặt.Thật mềm mại…Chiếc lưỡi nhỏ ẩm ướt của cô đang đưa vào miệng anh.Thần kinh của Hạ Tây Chấp căng thẳng ngay lập tức.Khương Dạng liếm hôn một hồi, ngón chân đau đến đứng không nổi, thân thể suy yếu như sắp ngã.Ngay lúc này.Cánh tay người đàn ông nặng nề ôm eo cô, nâng cả người cô lên trên.Đôi môi hai người thoáng tách ra, trong nháy mắt lại áp chặt vào nhau.Hạ Tây Chấp một đêm cướp đoạt quyền chủ động hôn môi.Một người đàn ông bị kìm nén trong một thời gian dài sẽ không còn dịu dàng và lưu luyến.Anh dùng sức cọ xát cánh môi Khương Dạng, mút chặt đầu lưỡi cô, còn thỉnh thoảng dùng răng cắn nhẹ một cái.Chờ sau khi thỏa mãn đủ rồiHạ Tây Chấp lại bá đạo xâm chiếm cái miệng nhỏ của Khương Dạng.Dùng môi lưỡi anh cọ xát khuôn miệng mềm mại và hàm răng trắng nhỏ của cô, ngay cả vách tường bên trong nóng bỏng cũng bị liếm một vòng, sau đó quấn quýt đầu lưỡi tiếp tục hôn môi.Trong một con hẻm tối tăm.Gần như có thể nghe được tiếng hôn môi dính ngấy của hai người.Trong khoang miệng Hạ Tây Chấp, vị lạnh do sinh tố mang đến đã biến mất.Ngược lại, nó nóng đến mức gần như bốc cháy.Nhiệt độ thân thể hai người cũng không ngừng tăng caoBàn tay Hạ Tây Chấp rục rịch, anh cũng không còn thỏa mãn lộ thắt lưng, vô thức vuốt ngược lên trên, bàn tay xuyên qua một lớp váy mỏng xoa nắn bộ ngực căng tròn của người phụ nữ.Vải mỏng, đồ lót mỏng …Tất cả đều bị anh xoa làm rối tung lên.Trong ý loạn tình mê, từ xa truyền đến tiếng bước chân, nhưng cũng không thể đánh thức bọn họ.Ý thức của Khương Dạng đều bị Hạ Tây Chấp chiếm đoạt, chỉ có thể nghe được tiếng hít thở nặng nề của anh, cùng với tiếng tim đập nhanh trong lồng ngực mình.Hạ Tây Chấp hơi phân tâmAnh khẽ mở mắt ra, nhìn thấy một đôi tình nhân cũng đi qua ngõ nhỏ, tầm mắt đã hướng về phía bọn họ nhìn lại.Hạ Tây Chấp ôm Khương Dạng xoay người.Ép cô vừa giữa bức tường cùng lồng ngực, kín không kẽ hở gắt gao giấu đi.Bóng bay trên tay Khương Dạng nhẹ nhàng lay động, cuối cùng dừng lại bên cạnh hai người, vừa vặn che khuất hành vi thân mật đang diễn ra của bọn họ.Nụ hôn này vẫn tiếp tục.Hồi lâuHai người thở hồng hộc mới thoáng tách ra.Bởi vì nụ hôn lưỡi giữa hai người kéo dài quá lâu, thậm chí còn có nước bọt ở khóe môi, không kịp nuốt xuống.Lấp lánh ánh sáng trong bóng tối.Đôi mắt Hạ Tây Chấp đỏ bừng, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm Khương Dạng, lồng ngực phập phồng thở dốc.“Tại sao…” Anh khàn giọng hỏi: “A Dạng, tại sao em hôn anh? ”So với việc lên giường để giải quyết ham muốn sinh lýNụ hôn này hoàn toàn là Khương Dạng khiêu khích, cũng là Khương Dạng chủ động.Sinh tố dưa hấu cái gì!Đó chẳng qua chỉ là cái cớ của Khương Dạng mà thôi!Tại sao, tại sao vậy?Hạ Tây Chấp muốn biết lý do.Quần áo trên người Khương Dạng xộc xệch, vẻ mặt cũng mê ly mà mê người.Đôi mắt cô trong như nước, có gợn sóng lăn tăn xung quanh.Trong lúc nhẹ nhàng thở dốc, còn thỉnh thoảng lộ ra đầu lưỡi nhỏ quyến rũSau một loạt tiếng thở hổn hển.Cô chậm rãi nhẹ giọng nói: “Là phần thưởng. Hạ Tây Chấp, em rất thích… Cho nên, đây là phần thưởng cho anh. ”Giống như …Thích cái gì…Thích quả bóng bay xin lỗi, hay ly sinh tố dưa hấu anh nhấp một ngụm…Hạ Tây Chấp vẫn không nhận được đáp án anh muốn.Đang định truy vấnTrong đầu lại hiện lên một giọng nói.“Là phần thưởng….. Thưởng cho anh…”Đó là giọng nói của Khương Dạng.Ngữ điệu nhẹ nhàng dịu dàng, hơi cong lên âm cuối, Hạ Tây Chấp tuyệt đối sẽ không nghe lầm.Nhưng giọng nói kia, nghe có vẻ tinh tế hơn và rõ ràng hơn.Lặp lại lặp lại nhiều lần.—Là phần thưởng.—Phần thưởng cho anh.