Chương 14: Thẩm tây thừa và cuộc đời quá khứ bi thương
Sau khi nghe tiếng đóng cửa động tác lấy đồ từ vali của cô mới dừng lại, đôi mắt vô định không tiêu cự, ngồi xuống mép giường lớn im lặng suy nghĩ rất lâu.
Sau đó cô lấy di động từ trong ngăn khóa khéo, một chiếc điện thoại bản mới nhất màu hồng phấn xuất hiện, ấn nút mở nguồn. Đến khi ánh sáng từ điện thoại hắc lên mặt cô, nét trầm mặc giống như được phủ thêm màu sáng. Trên thông báo hiển thị 3 cuộc gọi đến từ mẹ cô.
Khúc Yên không định gọi lại, ngón tay xóa hết tất cả thông báo trên màn hình. Ném điện thoại xuống giường rồi đứng dậy đem đồ vào nhà tắm.
"Chú Thẩm, chú có thấy sao trên trời rất tự do không? Có phải khi mình chết rồi, linh hồn cũng giống ngôi sao, đều bay cao tự do và tỏ sáng không ạ?"
Thẩm Tây Thừa trầm mặt trong phòng tắm, trong đầu vẫn còn lẩn quẩn giọng nói và cả câu hỏi của Khúc Yên, mỗi lần anh nhắm mắt lại giọng nói ấy sẽ xuất hiện. Dòng nước lạnh từ vòi hoa ven chảy từ mái tóc anh chảy xuống cơ thể anh, cơ ngực cứng rắc, khung xương mạnh mẽ, những giọt nước chảy xuống người anh rồi len lỏi vào những múi cơ trên thân Thẩm Tây Thừa.
Mái tóc ướt được vuốt lên cao để lộ phần trán cao cân đối, nhìn tổng thể gương mặt đẹp đến mức không thể tả, vẻ mặt lạnh nhạt, góc nghiên anh tuấn, đôi mắt vì gặp nước mà trở nên ướt át cùng với hàng mi dài khẽ cong. Cánh tay người đàn ông to lớn, mỗi động tác giơ tay đều vô tình ẩn hiện cơ bắp trên tay ấy, nhìn thân thể hoàn hảo không có mỡ và khối cơ bắp trên người cũng đủ hiểu ngoài nhiều tiền ra thì thể lực của Thẩm Tây Thừa cũng không phải dạng tầm thường. Yết hầu nhấp nhô lên xuống, tạo cho người khác vẻ cấm dục rõ ràng. Anh đã 36 tuổi, có nhu cầu, nhưng lại không tùy tiện phóng túng, chính là dáng vẻ khiến phụ nữ vừa yêu vừa hận.
Anh vừa cuốn hút quyến rũ, lại thâm trầm khó gần. Nhưng bên cạnh anh không có phụ nữ, lúc trước không có, bây giờ cũng vậy. Đối với anh, phụ nữ không phải điểm yếu của mình. Từ thời còn trẻ, học tập chính là phao cứu sinh duy nhất đối với anh. Chỉ có học thật vượt trội, mới giúp anh thoát khỏi cảnh nghèo túng, ngay cấp 3 mọi người đều có một cuộc tình đẹp, còn anh phải làm thêm vào buổi tối kiếm thêm thu nhập. Đấu quyền anh kiếm tiềm lăn lội trong xã hội từ rất sớm. Cái anh lo là miếng ăn hàng ngày và lo tiền thuốc than cho bà mình.
Kể từ khi cha mẹ anh li hôn, anh đã không còn cảm thấy tình yêu là một tình cảm diệu kì, đến cả mối hôn ước cứ ngỡ đẹp như truyện cổ tích của Ôn Thành Uy và Khúc Nhã Tinh cũng tan vỡ, anh đã không còn để ý đến tình yêu, chưa một lần rung động với bất kì ai. Nhịp tim anh loạn nhịp, chính là thời khắc cô cháu gái nhỏ tên Khúc Yên xuất hiện.
Đến khi anh ra khỏi phòng tắm, mặc trên người đồ ngủ thun tối màu dài tay, tóc mai trên trán phủ xuống, cả gương mặt lạnh lùng bất giác nhu hòa hơn trước đó rất nhiều.
Anh tắt đèn, nằm xuống chiếc giường lớn đen tuyền mà chằn chọc không ngủ được, mỗi lần nhắm mắt là sẽ nhìn thấy nụ cười nhẹ nhàng của cô bên ban công khi tối. Khúc Yên vẫn là cái gì đó khiến tâm anh rạo rực khó chịu mà bức bách vô cùng.
Thẩm Tây Thừa cả đêm ấy rất lâu sau mới có thể chợp mắt, cô nhóc tên Khúc Yên ấy chắc chỉ có thể ảnh hưởng anh một thời gian gần đây thôi. Vài ngày sau liền quên ngay, anh không vô liêm sĩ tới mức mà rung động với thiếu nữ đáng tuổi con cháu mình.
Sau đó cô lấy di động từ trong ngăn khóa khéo, một chiếc điện thoại bản mới nhất màu hồng phấn xuất hiện, ấn nút mở nguồn. Đến khi ánh sáng từ điện thoại hắc lên mặt cô, nét trầm mặc giống như được phủ thêm màu sáng. Trên thông báo hiển thị 3 cuộc gọi đến từ mẹ cô.
Khúc Yên không định gọi lại, ngón tay xóa hết tất cả thông báo trên màn hình. Ném điện thoại xuống giường rồi đứng dậy đem đồ vào nhà tắm.
"Chú Thẩm, chú có thấy sao trên trời rất tự do không? Có phải khi mình chết rồi, linh hồn cũng giống ngôi sao, đều bay cao tự do và tỏ sáng không ạ?"
Thẩm Tây Thừa trầm mặt trong phòng tắm, trong đầu vẫn còn lẩn quẩn giọng nói và cả câu hỏi của Khúc Yên, mỗi lần anh nhắm mắt lại giọng nói ấy sẽ xuất hiện. Dòng nước lạnh từ vòi hoa ven chảy từ mái tóc anh chảy xuống cơ thể anh, cơ ngực cứng rắc, khung xương mạnh mẽ, những giọt nước chảy xuống người anh rồi len lỏi vào những múi cơ trên thân Thẩm Tây Thừa.
Mái tóc ướt được vuốt lên cao để lộ phần trán cao cân đối, nhìn tổng thể gương mặt đẹp đến mức không thể tả, vẻ mặt lạnh nhạt, góc nghiên anh tuấn, đôi mắt vì gặp nước mà trở nên ướt át cùng với hàng mi dài khẽ cong. Cánh tay người đàn ông to lớn, mỗi động tác giơ tay đều vô tình ẩn hiện cơ bắp trên tay ấy, nhìn thân thể hoàn hảo không có mỡ và khối cơ bắp trên người cũng đủ hiểu ngoài nhiều tiền ra thì thể lực của Thẩm Tây Thừa cũng không phải dạng tầm thường. Yết hầu nhấp nhô lên xuống, tạo cho người khác vẻ cấm dục rõ ràng. Anh đã 36 tuổi, có nhu cầu, nhưng lại không tùy tiện phóng túng, chính là dáng vẻ khiến phụ nữ vừa yêu vừa hận.
Anh vừa cuốn hút quyến rũ, lại thâm trầm khó gần. Nhưng bên cạnh anh không có phụ nữ, lúc trước không có, bây giờ cũng vậy. Đối với anh, phụ nữ không phải điểm yếu của mình. Từ thời còn trẻ, học tập chính là phao cứu sinh duy nhất đối với anh. Chỉ có học thật vượt trội, mới giúp anh thoát khỏi cảnh nghèo túng, ngay cấp 3 mọi người đều có một cuộc tình đẹp, còn anh phải làm thêm vào buổi tối kiếm thêm thu nhập. Đấu quyền anh kiếm tiềm lăn lội trong xã hội từ rất sớm. Cái anh lo là miếng ăn hàng ngày và lo tiền thuốc than cho bà mình.
Kể từ khi cha mẹ anh li hôn, anh đã không còn cảm thấy tình yêu là một tình cảm diệu kì, đến cả mối hôn ước cứ ngỡ đẹp như truyện cổ tích của Ôn Thành Uy và Khúc Nhã Tinh cũng tan vỡ, anh đã không còn để ý đến tình yêu, chưa một lần rung động với bất kì ai. Nhịp tim anh loạn nhịp, chính là thời khắc cô cháu gái nhỏ tên Khúc Yên xuất hiện.
Đến khi anh ra khỏi phòng tắm, mặc trên người đồ ngủ thun tối màu dài tay, tóc mai trên trán phủ xuống, cả gương mặt lạnh lùng bất giác nhu hòa hơn trước đó rất nhiều.
Anh tắt đèn, nằm xuống chiếc giường lớn đen tuyền mà chằn chọc không ngủ được, mỗi lần nhắm mắt là sẽ nhìn thấy nụ cười nhẹ nhàng của cô bên ban công khi tối. Khúc Yên vẫn là cái gì đó khiến tâm anh rạo rực khó chịu mà bức bách vô cùng.
Thẩm Tây Thừa cả đêm ấy rất lâu sau mới có thể chợp mắt, cô nhóc tên Khúc Yên ấy chắc chỉ có thể ảnh hưởng anh một thời gian gần đây thôi. Vài ngày sau liền quên ngay, anh không vô liêm sĩ tới mức mà rung động với thiếu nữ đáng tuổi con cháu mình.