Chương : 16
Hôm nay, Tofu quyết định nghỉ việc buổi chiều nên cậu tan làm vào buổi trưa. Thực ra, cậu định đưa Yumina về, đồng thời nói chuyện riêng với cô ấy. Thế nhưng, kế hoạch bị hủy bỏ, tự dưng hôm nay lại gặp Itachi... Ba người đành cùng đi vậy...
Thấy Tofu cứ cảnh giác nhìn Itachi, Yumina quay sang khẽ nói:
"Cậu không cần phải ngại, Itachi, anh ấy là người tốt" Cô nói tiếp "Anh ấy là gián điệp của Akatsuki".
Cái này cậu hoàn toàn biết. Thực ra, cậu đã nhớ lại thêm một phần nội dung truyện Naruto nên việc Itachi là người tốt hay không, cô không cần phải nói.
Thế nhưng... Nãy giờ cậu cứ nhìn Itachi và Yumina chằm chằm, rồi chốc lát lại chuyển ánh mắt đi chỗ khác suy tư. Vậy là tự nhiên, anh ta lại phá hỏng không gian riêng tư của cậu và Yumina rồi! Cái cậu cảnh giác không phải vì Itachi là một tội phạm nguy hiểm hay một người anh hùng, gián điệp của Làng Lá, mà vì cậu cảm thấy, có lẽ anh ta chính là tình địch của mình trên phương diện tình cảm...
Là thế sao? Như suy nghĩ ra điều gì,cậu ngơ ngẩn dừng lại.
"Tofu? Sao lại ngẩn ra thế?" Yumina gọi với ra đằng sau.
"Không có gì!" Cậu bước tiếp.
"Itachi! Hôm nay trở lại Làng Lá, anh có tin tức gì cần mật báo không?" Yumina quay sang hỏi, phá vỡ bầu không khí u ám kì quái.
"Lần này tôi không trở về Làng để cung cấp tin tức cho Tsunade".
"Vì sao?" Cả Tofu và Yumina cùng đồng thanh, khiến cho Itachi hơi cau mày. Họ hợp ý nhau như vậy, liệu anh còn cơ hội không? Rồi, anh lại cố gắng đập tan cái suy nghĩ ấy, Anh không đáng để có thể có cơ hội gần gũi cô...
Itachi đau lòng nghĩ về lần ấy, khi anh và cô cùng ngồi trên bờ sông...
Kìm nén lại cảm xúc, anh nói:
"Akatsuki đã kết nạp thêm thành viên mới. Chúng rất nguy hiểm".
"Tại sao anh không báo cho Hokage Đệ Ngũ?"
"Lần trước về Làng, tôi bất cẩn để một tay chân của Akatsuki theo dõi được..."
Vậy, anh đã bị phát hiện thân phận?" Yumina ngạc nhiên.
"May mắn là chưa, tôi đã giết hắn. Nhưng cái chết của hắn khiến tổ chức càng nghi ngờ. Lần này về đây, tôi sẽ không mạo hiểm vào Làng, bởi đã có tay chân của tổ chức gài vào trong Làng. Tuy nhiên..."
Tofu hỏi:
"Sao?"
Itachi nói nhàn nhạt:
"Bọn chúng cũng như Kabuto, là những gián điệp chuyên nghiệp, chúng ta khó mà xác định được là ai".
"Vậy giờ chúng ta phải làm gì?"
"Theo dõi nhất cử nhất động của những Ninja từ các Làng, các nước khác nhập cư tại Làng Lá. Gián điệp của Akatsuki, nhiều nhất là hai người"
"Vậy..." Yumina quay sang Tofu "Nhiệm vụ lần này, nhờ cậu giúp!"
"Cậu tự làm đi" Tofu nói với vẻ dửng dưng.
"Tại sao chứ??"
"Trăng sao gì, đó là nhiệm vụ của cậu, cậu tự đi mà làm".
"Nhưng, cậu thừa biết tớ trốn ra khỏi Làng ở riêng mà?" Yumina bất bình nói to. Điều này đã tác động đến Itachi ở bên cạnh:
"Yumina, tại sao cô lại rời Làng Lá, sống ở ngoài? Cô có biết ở ngoài rất nguy hiểm không?" Mặt Itachi tối sầm xuống.
"Tôi...tôi!"Liếc nhìn thấy bộ dạng ngáp lấy ngáp để, rồi cười cười của Tofu, Yumina nói khẽ qua kẽ răng:
"Tớ sẽ không để cậu yên đâu!"
Nói đoạn, cô lại quay sang Itachi giải thích:
"Là vì...Làng Lá quản tôi rất chặt, khiến tôi mất tự do, nên... nên mới nghĩ ra cách sống ở ngoài này..."
"Hơn nữa...Itachi! Anh cũng hiểu là, nếu Akatsuki đã gài gián điệp vào Làng thì trước sau gì tôi cũng bị chúng tìm ra nếu còn ở trong Làng. Rủi ro hơn là sẽ làm liên lụy tới gia đình mình".
"Vậy cô định làm thế nào? Dù không ở trong Làng, có thể thoát được tai mắt của chúng thì cô cũng vẫn phải cảnh giác cao độ nếu ở ngoài Konoha".
"Anh yên tâm, nhất định tôi sẽ cảnh giác! Tôi đã đặt kết giới quanh ngôi nhà trọ tôi ở, khi có kẻ lạ đột nhập là tôi biết ngay!" Yumina nói tiếp, quay sang Tofu với ánh mắt hình viên đạn "Giờ là việc của cậu đấy Tofu!"
"Sao? Tớ không phải Ninja nên đâu thể nhận nhiệm vụ đối đầu với bọn gián điệp này!"
"Có ai nói cậu phải đối đầu với chúng đâu, tớ chỉ cần nhờ cậu thu thập thông tin và theo dõi chúng thôi! Hơn nữa, cậu còn là Samurai, cậu từng tập đấu kiếm rồi mà! Cậu là nam nhi thì đừng tỏ ra yếu đuối trước mặt tớ nữa!" Nói rồi, Yumina bật cười ha hả, khiến Tofu mặt đỏ gay nói lại:
"Được! Tớ giúp là được chứ gì??"
...
Sau đó, Yumina không còn thấy Itachi xuất hiện ở Làng Lá hay gần đó nữa. Theo một số thông tin, Tofu suy đoán rằng, Itachi đã phải cắt đứt liên hệ với Tofu và Yumina để không bị nghi ngờ, hơn nữa còn để đảm bảo sự an toàn cho hai người.
"Này! Cậu buồn cái gì chứ? Chẳng phải chúng ta đã ít nhiều an toàn rồi sao?".
"..."
"Thôi được rồi, nghe tớ kể đây! Tớ đã nhờ đội cảnh vệ Làng Lá bắt giữ thành công hai tên gián điệp gài vào Làng, giờ chú Ibiki đang tra khảo chúng! Thế nào? Cậu hết buồn rồi chứ?"
"Thật sao?" Yumina đột nhiên nắm chặt vai Tofu, khiến cậu nhói đau ở hai vai.
"Ui da, đau quá! Cậu bình tĩnh lại đi!" Đến khi Yumina thả tay ra, cậu xuýt xoa nói:
"Tớ nhắc lại lần nữa, chú Ibiki đang tra khảo hai tên gián điệp kia! Ờ! Vậy là mẹ và em gái cậu đã an toàn rồi!"
"Cảm ơn cậu!" Cô nói câu này, tia sáng nơi đáy mắt ánh lên, nhưng lúc sau lại chìm xuống.
Yumina nghĩ đến một trường hợp! Cô tái mặt!
Còn Itachi? Liệu anh ấy có bị phát hiện đã tuồn tin tức ra khi hai tên gián điệp của Akatsuki cài vào Làng bị bắt giữ? Nếu Tofu chỉ theo dõi chúng thôi thì không nói, đằng này lại công khai bắt chúng, thể nào Akatsuki sẽ nghi ngờ!
"Không được rồi, Tofu, tớ phải đi một chuyến xem sao!" Nói rồi, Yumina quay người lại định chạy về nhà thì Tofu giữ lại..
"Cậu định đi đâu? Cậu thừa biết là, nếu đến đó, cậu sẽ gặp nguy hiểm mà?" Tofu như đoán ra được ý định của cô.
"Nhưng, tớ cũng không thể ung dung ngồi ở đây được, trong khi Itachi đang gặp hiểm nguy! Hơn nữa, ai cho cậu bắt chúng? Giờ đến cả anh ấy cũng bị liên lụy rồi!" Yumina trừng mắt, bất mãn nhìn Tofu.
"Rồi, tớ biết tớ sai rồi, đó là lỗi của tớ. Dù gì gia đình cậu an toàn là trên hết! Cậu bình tĩnh lại cho tớ! Cậu quên rồi sao? Itachi là thiên tài, anh ta là thiên tài đó! Mọi người cũng công nhận điều đó".
Yumina nhẹ nhõm hơn đôi chút, nhưng vẫn lo:"Nhưng, Akatsuki là một tổ chức vô cùng nguy hiểm cùng với những tên tội phạm cấp S, dù là thiên tài cũng khó có thể trốn thoát được..."
"Chúng ta nên tin tưởng vào anh ta!"
"Nhưng... tớ không thể ngồi yên như thế này! Tớ quyết định rồi, tớ sẽ đi giải cứu Itachi!" Cô hùng hổ nói, định quay đi thì Tofu lại giữ lại.
"Cậu nghĩ gì mà đi một mình thế?" Tofu nói.
"Ý cậu là...?"
"Tớ sẽ đi cùng cậu! Có chết thì chết cả hai!"
"Tofu à! Cậu hãy ở lại, cậu phải sống, cậu còn phải quay trở lại thế giới thực, cậu cũng đừng cản tớ nữa!" Yumina quay lưng về phía Tofu, giọng nghẹn ngào, không rõ cô có đang khóc hay không.
Tofu:"Khoan đã! Theo cậu, bạn bè là gì?"
Yumina: "..."
Tofu: "Bạn bè là người cùng chia sẻ niềm vui và nỗi buồn, cùng đồng cảm, cùng giúp đỡ lẫn nhau, gian nan hoạn nạn có nhau, đó mới là bạn bè thực sự!"
Yumina: "..."
Tofu: "Tớ sẽ cùng cậu đi tới đó! Tớ sẽ bảo vệ cậu, bằng mọi giá".
Yumina: "Tại sao cậu lại nói điều này? Tớ rất mạnh đó, không cần cậu bảo vệ đâu!"
Tofu: "Thôi được! Vậy cậu cho tớ đi cùng chứ?"
Thấy Tofu cứ cảnh giác nhìn Itachi, Yumina quay sang khẽ nói:
"Cậu không cần phải ngại, Itachi, anh ấy là người tốt" Cô nói tiếp "Anh ấy là gián điệp của Akatsuki".
Cái này cậu hoàn toàn biết. Thực ra, cậu đã nhớ lại thêm một phần nội dung truyện Naruto nên việc Itachi là người tốt hay không, cô không cần phải nói.
Thế nhưng... Nãy giờ cậu cứ nhìn Itachi và Yumina chằm chằm, rồi chốc lát lại chuyển ánh mắt đi chỗ khác suy tư. Vậy là tự nhiên, anh ta lại phá hỏng không gian riêng tư của cậu và Yumina rồi! Cái cậu cảnh giác không phải vì Itachi là một tội phạm nguy hiểm hay một người anh hùng, gián điệp của Làng Lá, mà vì cậu cảm thấy, có lẽ anh ta chính là tình địch của mình trên phương diện tình cảm...
Là thế sao? Như suy nghĩ ra điều gì,cậu ngơ ngẩn dừng lại.
"Tofu? Sao lại ngẩn ra thế?" Yumina gọi với ra đằng sau.
"Không có gì!" Cậu bước tiếp.
"Itachi! Hôm nay trở lại Làng Lá, anh có tin tức gì cần mật báo không?" Yumina quay sang hỏi, phá vỡ bầu không khí u ám kì quái.
"Lần này tôi không trở về Làng để cung cấp tin tức cho Tsunade".
"Vì sao?" Cả Tofu và Yumina cùng đồng thanh, khiến cho Itachi hơi cau mày. Họ hợp ý nhau như vậy, liệu anh còn cơ hội không? Rồi, anh lại cố gắng đập tan cái suy nghĩ ấy, Anh không đáng để có thể có cơ hội gần gũi cô...
Itachi đau lòng nghĩ về lần ấy, khi anh và cô cùng ngồi trên bờ sông...
Kìm nén lại cảm xúc, anh nói:
"Akatsuki đã kết nạp thêm thành viên mới. Chúng rất nguy hiểm".
"Tại sao anh không báo cho Hokage Đệ Ngũ?"
"Lần trước về Làng, tôi bất cẩn để một tay chân của Akatsuki theo dõi được..."
Vậy, anh đã bị phát hiện thân phận?" Yumina ngạc nhiên.
"May mắn là chưa, tôi đã giết hắn. Nhưng cái chết của hắn khiến tổ chức càng nghi ngờ. Lần này về đây, tôi sẽ không mạo hiểm vào Làng, bởi đã có tay chân của tổ chức gài vào trong Làng. Tuy nhiên..."
Tofu hỏi:
"Sao?"
Itachi nói nhàn nhạt:
"Bọn chúng cũng như Kabuto, là những gián điệp chuyên nghiệp, chúng ta khó mà xác định được là ai".
"Vậy giờ chúng ta phải làm gì?"
"Theo dõi nhất cử nhất động của những Ninja từ các Làng, các nước khác nhập cư tại Làng Lá. Gián điệp của Akatsuki, nhiều nhất là hai người"
"Vậy..." Yumina quay sang Tofu "Nhiệm vụ lần này, nhờ cậu giúp!"
"Cậu tự làm đi" Tofu nói với vẻ dửng dưng.
"Tại sao chứ??"
"Trăng sao gì, đó là nhiệm vụ của cậu, cậu tự đi mà làm".
"Nhưng, cậu thừa biết tớ trốn ra khỏi Làng ở riêng mà?" Yumina bất bình nói to. Điều này đã tác động đến Itachi ở bên cạnh:
"Yumina, tại sao cô lại rời Làng Lá, sống ở ngoài? Cô có biết ở ngoài rất nguy hiểm không?" Mặt Itachi tối sầm xuống.
"Tôi...tôi!"Liếc nhìn thấy bộ dạng ngáp lấy ngáp để, rồi cười cười của Tofu, Yumina nói khẽ qua kẽ răng:
"Tớ sẽ không để cậu yên đâu!"
Nói đoạn, cô lại quay sang Itachi giải thích:
"Là vì...Làng Lá quản tôi rất chặt, khiến tôi mất tự do, nên... nên mới nghĩ ra cách sống ở ngoài này..."
"Hơn nữa...Itachi! Anh cũng hiểu là, nếu Akatsuki đã gài gián điệp vào Làng thì trước sau gì tôi cũng bị chúng tìm ra nếu còn ở trong Làng. Rủi ro hơn là sẽ làm liên lụy tới gia đình mình".
"Vậy cô định làm thế nào? Dù không ở trong Làng, có thể thoát được tai mắt của chúng thì cô cũng vẫn phải cảnh giác cao độ nếu ở ngoài Konoha".
"Anh yên tâm, nhất định tôi sẽ cảnh giác! Tôi đã đặt kết giới quanh ngôi nhà trọ tôi ở, khi có kẻ lạ đột nhập là tôi biết ngay!" Yumina nói tiếp, quay sang Tofu với ánh mắt hình viên đạn "Giờ là việc của cậu đấy Tofu!"
"Sao? Tớ không phải Ninja nên đâu thể nhận nhiệm vụ đối đầu với bọn gián điệp này!"
"Có ai nói cậu phải đối đầu với chúng đâu, tớ chỉ cần nhờ cậu thu thập thông tin và theo dõi chúng thôi! Hơn nữa, cậu còn là Samurai, cậu từng tập đấu kiếm rồi mà! Cậu là nam nhi thì đừng tỏ ra yếu đuối trước mặt tớ nữa!" Nói rồi, Yumina bật cười ha hả, khiến Tofu mặt đỏ gay nói lại:
"Được! Tớ giúp là được chứ gì??"
...
Sau đó, Yumina không còn thấy Itachi xuất hiện ở Làng Lá hay gần đó nữa. Theo một số thông tin, Tofu suy đoán rằng, Itachi đã phải cắt đứt liên hệ với Tofu và Yumina để không bị nghi ngờ, hơn nữa còn để đảm bảo sự an toàn cho hai người.
"Này! Cậu buồn cái gì chứ? Chẳng phải chúng ta đã ít nhiều an toàn rồi sao?".
"..."
"Thôi được rồi, nghe tớ kể đây! Tớ đã nhờ đội cảnh vệ Làng Lá bắt giữ thành công hai tên gián điệp gài vào Làng, giờ chú Ibiki đang tra khảo chúng! Thế nào? Cậu hết buồn rồi chứ?"
"Thật sao?" Yumina đột nhiên nắm chặt vai Tofu, khiến cậu nhói đau ở hai vai.
"Ui da, đau quá! Cậu bình tĩnh lại đi!" Đến khi Yumina thả tay ra, cậu xuýt xoa nói:
"Tớ nhắc lại lần nữa, chú Ibiki đang tra khảo hai tên gián điệp kia! Ờ! Vậy là mẹ và em gái cậu đã an toàn rồi!"
"Cảm ơn cậu!" Cô nói câu này, tia sáng nơi đáy mắt ánh lên, nhưng lúc sau lại chìm xuống.
Yumina nghĩ đến một trường hợp! Cô tái mặt!
Còn Itachi? Liệu anh ấy có bị phát hiện đã tuồn tin tức ra khi hai tên gián điệp của Akatsuki cài vào Làng bị bắt giữ? Nếu Tofu chỉ theo dõi chúng thôi thì không nói, đằng này lại công khai bắt chúng, thể nào Akatsuki sẽ nghi ngờ!
"Không được rồi, Tofu, tớ phải đi một chuyến xem sao!" Nói rồi, Yumina quay người lại định chạy về nhà thì Tofu giữ lại..
"Cậu định đi đâu? Cậu thừa biết là, nếu đến đó, cậu sẽ gặp nguy hiểm mà?" Tofu như đoán ra được ý định của cô.
"Nhưng, tớ cũng không thể ung dung ngồi ở đây được, trong khi Itachi đang gặp hiểm nguy! Hơn nữa, ai cho cậu bắt chúng? Giờ đến cả anh ấy cũng bị liên lụy rồi!" Yumina trừng mắt, bất mãn nhìn Tofu.
"Rồi, tớ biết tớ sai rồi, đó là lỗi của tớ. Dù gì gia đình cậu an toàn là trên hết! Cậu bình tĩnh lại cho tớ! Cậu quên rồi sao? Itachi là thiên tài, anh ta là thiên tài đó! Mọi người cũng công nhận điều đó".
Yumina nhẹ nhõm hơn đôi chút, nhưng vẫn lo:"Nhưng, Akatsuki là một tổ chức vô cùng nguy hiểm cùng với những tên tội phạm cấp S, dù là thiên tài cũng khó có thể trốn thoát được..."
"Chúng ta nên tin tưởng vào anh ta!"
"Nhưng... tớ không thể ngồi yên như thế này! Tớ quyết định rồi, tớ sẽ đi giải cứu Itachi!" Cô hùng hổ nói, định quay đi thì Tofu lại giữ lại.
"Cậu nghĩ gì mà đi một mình thế?" Tofu nói.
"Ý cậu là...?"
"Tớ sẽ đi cùng cậu! Có chết thì chết cả hai!"
"Tofu à! Cậu hãy ở lại, cậu phải sống, cậu còn phải quay trở lại thế giới thực, cậu cũng đừng cản tớ nữa!" Yumina quay lưng về phía Tofu, giọng nghẹn ngào, không rõ cô có đang khóc hay không.
Tofu:"Khoan đã! Theo cậu, bạn bè là gì?"
Yumina: "..."
Tofu: "Bạn bè là người cùng chia sẻ niềm vui và nỗi buồn, cùng đồng cảm, cùng giúp đỡ lẫn nhau, gian nan hoạn nạn có nhau, đó mới là bạn bè thực sự!"
Yumina: "..."
Tofu: "Tớ sẽ cùng cậu đi tới đó! Tớ sẽ bảo vệ cậu, bằng mọi giá".
Yumina: "Tại sao cậu lại nói điều này? Tớ rất mạnh đó, không cần cậu bảo vệ đâu!"
Tofu: "Thôi được! Vậy cậu cho tớ đi cùng chứ?"