Chương : 37
Lời tác giả: Tặng mọi người 50 câu hỏi sau khi phần chính văn kết thúc nha ~~
—-
Chủ đề chính: “Người yêu đến từ thế giới khác”
Nhân vật phỏng vấn: Đôi phu phu hạnh phúc vượt qua không gian trùng điệp mà nên duyên.
Khách mời đặc biệt: Tiểu thiếu niên shota kiêu kỳ đang tuổi ăn tuổi lớn, mèo nhỏ Thịt Viên.
Đạo diện trường quay: Chả cần biết tên ổng. Đăc điểm nhận dạng: Kính râm vừa tròn vừa lớn, bộ râu xoăn xoăn che tới 99% khuôn mặt. Nhìn từ xa giống như đàn sâu lông, lại gần thì giống một đại thúc sâu cỡ bự.
Khán giả: Nhiều.
Chuẩn bị, Action———
1. Xin hãy cho biết tên hai người?
Kì Sam: Cô vốn là nhân viên của tôi, thế mà không biết tên sếp mình sao? Hay là, thành chủ trì rồi thì không cần biết ai với ai nữa?
Lương chủ trì: Thật xin lỗi, Kì ca, em sai rồi…. *khóc ròng*
Đông Phương: Đông Phương Bất Bại.
Lương chủ trì: Nghe nói chị dâu còn có tên khác là Kì Bách, cũng đại biểu cho việc sinh ra lần nữa thành một con người khác. Hai cái danh đó, ngài thích là người nào hơn?
Đông Phương: Hai người đó khác nhau sao? Ta chính là ta, cho dù không tên không họ, cũng không có gì thay đổi.
Lương chủ trì: Thật là khí phách! Em thích! Khụ… Mọi người đừng nhìn chằm chằm tôi như vậy, nhất thời cái mồm đi trước cái đầu diễn đạt hông tốt, tôi ý muốn nói là tán thưởng, là tán thưởng nha ~~~
2. Tuổi?
Kì Sam: Lớn hơn cô.
Lương chủ trì: Em biết anh lớn hơn em hai tuổi, nhưng tuổi của phụ nữ là bí mật! Bí mật! Muốn em tự tiết lộ sao? Mơ đi nha. Muahaha~~ thế chị dâu thì sao?
Đông Phương: Lớn hơn cậu ấy.
Lương chủ trì: Oa oa! Couple này chẳng lẽ chính là niên hạ đại thúc thụ trong truyền thuyết sao?
Thịt Viên: *đưa vuốt dài sáng loáng đến bên miệng thổi* Ta nghe không rõ, ngươi nói ai là niên hạ đai thúc thụ truyền thuyết?
Lương chủ trì: Ta sai rồi, niên hạ mỹ nhân thụ mới đúng…. Tốt xấu gì ta cũng từng nuôi ngươi nha nhóc con 〒_〒
3. Giới tính?
Kì Sam: Tôi đề nghị, bỏ qua vấn đề vô nghĩa.
Lương chủ trì: Vâng vâng, sếp bảo sao em làm vậy.
4. Tính cách của hai người?
Kì Sam: Tôi? Tự mình nói ra có lẽ không có sức thuyết phục lắm, không bằng cô nói xem?
Lương chủ trì: Phúc hắc, hà khắc, tùy ý áp bức công nhân, vô lương tâm, gian thương.
Kì Sam: Thì ra là thế…. Tháng này, giảm lương 10%
Đông Phương: Khoái ý ân cừu.
Lương chủ trì: Chị dâu, bốn chữ này rõ ràng thích hợp với Kì ca hơn mới đúng 〒_〒
5.Tính cách đối phương?
Kì Sam: Là một người thu hút.
Lương chủ trì: Câu trả lời này chả rõ ràng gì cả.
Đông Phương: Ôn nhu
6. Hai người gặp nhau khi nào? Ở đâu?
Kì Sam: Lúc mặt trời mọc, trên núi.
Đông Phương: Không biết, khi đó ta bất tỉnh.
7. Ấn tượng đầu tiên khi gặp đối phương?
Kì Sam: Hm…. Sau khi giúp y tẩy trang, mỹ nhân.
Đông Phương: Tiểu nhân.
Lương chủ trì: Kì ca, dựa vào ấn tượng đầu tiên kém như thế mà anh có thể bắt được chị dâu, thiệt cao tay!
Kì Sam: Tôi không ủng hộ cách nói của cô, giảm lương 20%.
8. Thích đối phương ở điều gì?
Đồng thanh: Toàn bộ.
9. Ghét đối phương ở điểm nào?
Hai người ăn ý không nói câu nào.
Thịt Viên: Cô biết hêm?
Lương chủ trì: *chán nản* Ta hiểu, đáp án giống như trên. Câu hỏi tiếp theo….
10. Ngươi có cảm thấy thật tốt khi ở chung với đối phương?
Kì Sam: Rất tốt.
Đông Phương: Không tồi.
11. Xưng hô với đối phương thế nào?
Kì Sam: Tùy lúc, tùy tình huống, mà xưng hô khác nhau, bản thân tôi không muốn kể chi tiết.
Đông Phương: Kì công tử.
12. Hi vọng đối phương gọi ngươi thế nào?
Kì Sam: Tùy thời điểm tình huống, tôi có thể muốn được gọi khác nhau, nhất là ở một vài thời điểm đặc biệt.
Đông Phương: Chỉ cần là cậu ấy, gọi gì ta đều đồng ý.
13. Nếu so sánh, đối phương giống động vật gì?
Kì Sam: Là báo con đi. Khi thì ngoan lệ khí phách lẫm liệt, lúc dịu dàng ngoan ngoãn giống như mèo nhỏ biết nghe lời.
Đông Phương: Không loài động vật nào có thể giống Kì Sam.
Lương chủ trì: Anh ta thế nào?
Đông Phương: Người ngoài thì biết làm gì.
14. Nếu tặng quà, sẽ tặng cho đối phương cái gì?
KÌ Sam: Nhắc mới nhớ… Đông Phương, hình như tôi chưa từng tặng quà cho anh?
Đông Phương: Cậu đi Tô Châu tặng tơ lụa vải vóc rồi mà.
Kì Sam: Cái đó căn bản không tính, anh có muốn lễ vật không.
Đông Phương: *lắc đầu* cậu sắm cho ta đầy đủ rồi, ta không cần này nọ gì đâu.
Kì Sam: Thích chứ?
Đông Phương: ….. *trầm tư *
Lương chủ trì: Căn bản không thèm đếm xỉa đến câu hỏi của tui =_,=
15. Muốn nhận quà gì?
Kì Sam: Gì cũng được.
Đông Phương: Ta cũng vậy.
16. Có bất mãn gì với đối phương không? Nếu có, là gì?
Kì Sam: Có, y thường xuyên cảm thấy tự ti.
Đông Phương: ……Không có
17. Ngươi có sở thích gì?
Kì Sam: Thi thoảng muốn trêu chọc y để y khóc, có tính không?
Tiếng lòng khán giả: Tuyệt đối tính!
Đông Phương: Không có
18. Sở thích của đối phương là gì?
Kì Sam: Tôi thấy này, các vấn đề trùng lặp không cần thiết có thể bỏ qua một bên.
Lương chủ trì: Dạ, vậy bỏ qua câu này.
Đạo diễn*nghiến răng nghiến lợi* Phí mất hai câu hỏi rồi! Nếu về sau cắt sạch mấy đoạn các người không trả lời, tổng thể hiệu quả và lợi ích ảnh hưởng bao nhiêu người biết không chớ? Khai thác nguyên liệu nghiêm túc cho tôi! Khai thác nguyên liệu!
Lương chủ trì: Người ta thích mèo, ghét lấy cún con là nguyên liệu 〒_〒
19. Ghét đối phương làm gì?
Kì Sam: Đã yêu một người rồi, thì đương nhiên sẽ yêu tất cả những gì thuộc về người đó. Trong mắt của tôi, dù Đông Phương có làm gì đi nữa, đều tốt cả.
Lương chủ trì: Kể cả thủ đoạn trả thù khủng bố như cái đám trộm vặt đầu óc ngu si tứ chi phát triển đấy bị cắt gân tay, một tên còn suýt bị cắt lưỡi đó hở?
Kì Sam: Đúng vậy.
20. Ngươi làm gì đối phương sẽ chán ghét?
Kì Sam: Đông Phương, anh có lúc chán ghét tôi sao?
Đông Phương: Không biết.
Kì Sam: Vậy là có thể có rồi.
21. Quan hệ hai người tiến triển đến đâu rồi?
Kì Sam: Tên anh ấy với tôi cùng trong một hộ khẩu, cô nói xem?
Lương chủ trì: Hiểu hiểu! Chúng ta chuyển sang câu tiếp theo…
22. Cuộc hẹn đầu tiên là ở đâu?
Kì Sam: Ờm, chắc là ở trung tâm mua sắm đi.
Lương chủ trì: Lúc đó thấy hai người bao nhiêu nồng nàn là thế, mà mới lần đầu hẹn hò đó à?
Kì Sam: Ý kiến hở?
Lương chủ trì: Không phải, Em là hâm mộ, là ghen tị, là tiếc hận mà…. Thái độ nhấp nhô thế này, sao lại có được người yêu cơ chứ? Oaoaoa ~~~
22. Không khí khi đó như thế nào?
Kì Sam: Cô thấy rồi đấy.
Lương chủ trì: Dạ dạ, câu tiếp.
Đạo diễn: Lại phí mất một câu hỏi rồi giời ơi. Đây đúng là tai hại, tai hại!
24. Khi đó tiến triển đến đâu rồi ?
Kì Sam: Nghiêm túc mà nói, chắc là cũng không tiến triển gì lắm đâu. Khi đó vẫn còn phòng bị tôi.
Đông Phương: Ta…. Chính là bản năng, cậu chớ để trong lòng.
Kì Sam: *cười* tôi biết.
Lương chủ trì: Sếp à, sao anh không bao vờ cười với công nhân viên mê người như vậy chớ!!! Tiếp tục hâm mộ ghen tị tiếc hận…
25. Địa điểm hẹn hò thường xuyên là ở đâu?
Kì Sam: Trong nhà
Lương chủ trì: Chả thú vị tí nào. Bây giờ đã không còn làm cho người ta hâm mộ như vậy, em bình thường trở lại rồi.
Thịt Viên: Đối tượng hẹn hò còn có ta nè.
26. Sinh nhật đối phương sẽ làm gì?
Kì Sam: Làm gì không quan trọng, quan trọng là…cùng nhau trải qua.
Đông Phương: Ân.
27. Ai tỏ tình trước?
Kì Sam: Là tôi *cười mờ ám*
Đông Phương: *đỏ mặt* Cậu ta nói là mình, vậy chính là cậu ta đi.
28. Thích đối phương đến mức nào?
Kì Sam: Sinh cùng sinh, tử cùng tử.
Đông Phương: Kì Sam…
29. A, là yêu sao?
Kì Sam: ngươi cảm thấy thế nào?
Lương chủ trì: thực xin lỗi, tại em nhiều lời.
Đạo diễn: Đã nói không cần chủ trì nghiệp dư, không cần chủ trì nghiệp dư mờ! Người nghiệp dư căn bản không có lòng cầu tiến mà cố gắng làm câu hỏi thu hút tỷ lệ xem! Không có!
30. Đối phương nói gì sẽ không có biện pháp từ chối?
Kì Sam: Y căn bản không cần phải nói, chỉ cần một ánh mắt, hay một giọt nước mắt thôi, so với võ công của y còn hữu hiệu hơn.
Đông Phương: *liếc mắt* bổn tọa sao có thể làm như vậy.
Lương chủ trì: Kì ca, đai tẩu nói không phải kìa ~~~, ôi chao.
Kì Sam: Ân, nếu y nói không có, thì là do tôi chủ động nhượng bộ.
31. Một ngày nào đó có nghi ngờ đối phương đứng núi này trông núi nọ, thì sẽ làm sao?
Đông Phương: *bất an* Ta sẽ muốn, có phải hay không ta không tốt…
Kì Sam: *ôm lấy* Vấn đề này quá giới hạn rồi nhé, chúng ta mặc kệ nó.
32. Có cho phép đứng núi này trông núi nọ không?
Kì Sam: Cho phép tôi nhảy qua câu này không?
Lương chủ trì: Đương nhiên, mời ngài cứ tự nhiên..
Đạo diễn: *rơi lệ* bao nhiêu câu hỏi có tính tranh luận a….. Cứ thế mà bỏ qua! Bỏ qua!
33. Khi hẹn hò nếu đối phương đến muộn một tiếng, thì làm thế nào?
Kì Sam: Khi hẹn hò chúng tôi đều đi về cùng nhau. Lấy đâu ra trường hợp vặn vẹo này hở.
34. Thích bộ phận nào của đối phương?
Kì Sam: Toàn bộ
Đông Phương: Ngực cậu ấy.
35. Cử chỉ nào của đối phương là quyến rũ nhất?
Kì Sam: Rất nhiều. Lúc khóc, hoặc là biểu tình ẩn nhẫn khó nhịn dưới một vài tình huống riêng tư nào đó ~~.
Đông Phương: *mặt càng thêm đỏ*….. Loại sự tình này, vì sao phải nói cho các người biết?
Thịt Viên: Ta cảm thấy Đông Phương chủ nhân khi vuốt ta là quyến rũ nhất *mèo đắc ý*
Kì Sam: Xem ra ta phải tiếp tuc tiến hành sự nghiệp giảm béo lớn lao của mi, Đồ mèo mập ú.
Thiệt viên: Ai nói?! Ta không mập! Meo meo ô….
Lương chủ trì: Tiểu miêu, ngươi tạch rồi. Chủ nuôi là hoàng đế, chúng ta đều là nô tài 〒▽〒
36. Khi nào thì đối phương sẽ làm ngươi cảm th ấy hồi hộp/căng thẳng?
Kì Sam: Lúc lộ ra bộ dáng bi thương đi.
Đông Phương: Lúc trách cứ ta
37. Từng nói dối đối phương chưa? Có giỏi nói dối không?
Kì Sam: Chúng ta là bạn đời thổ lộ tình cảm, không tồn tại thứ giả dối này.
38. Thời điểm làm gì cảm thấy hạnh phúc nhất?
Kì Sam: Hai người cùng một chỗ làm ——– cái gì cũng rất vui vẻ.
Lương chủ trì: Kì ca, em phát hiện khi anh nói đến chữ “cùng một chỗ”, giọng điệu rất dị.
Kì Sam: Giảm lương….
Lương chủ trì: No no no no! Em là nói hôm nay trời xanh mây trắng, chim hót líu lo, hoa thơm bướm lượn.
39. Có cãi nhau không?
Kì Sam: Chưa bao giờ. Nhưng thật ra tôi mong có thể chứng kiến biểu tình Đông Phương lúc cãi nhau.
Đông Phương: biểu tình ta cãi nhau…sẽ rất xấu xí đi?
Kì Sam: Nhất định rất đáng yêu
Đông Phương: ….. Bổn tọa thấy thà xấu xí còn tốt hơn.
40. Cãi nhau như thế nào?
Đông Phương: Ngươi rất hi vọng chúng ta cãi nhau?
Lương chủ trì: Chị dâu, chị đừng hiểu nhầm, công thức hóa vấn đề thôi mà. Cái câu này bỏ, chúng ta chuyển sang câu tiếp nhé? *lau mồ hôi*
41. Sau đó làm hòa ra sao?
Lương chủ trì: Mọi người không cần tỏ thái độ, em biết làm như thế nào. Này! Lên kế hoạch là ai vậy hả? Ném đứa ấy ra đóng thành hộp thịt làm thức ăn cho mèo!
Thịt Viên: Mèo kiêng những thứ ngu si như thế.
42. Đến kiếp sau có muốn vẫn trở thành người yêu không?
Kì Sam: Nếu thật sự có kiếp sau, hi vọng chúng ta có thể mãi mãi ở bên nhau.
Đông Phương: Ân
43. Khi nào thì cảm thấy “mình đang được yêu”?
Kì Sam: Lúc Đông Phương toàn tâm toàn ý ỷ lại tôi mỗi giây mỗi phút.
Đông Phương: Kì công tử rất bao dung.
44. Có khi nào cảm thấy “người đó không yêu ta” không? Khi nào?
Kì Sam: Vấn đề này không bao giờ có. Đối với hai người cùng chung sống như thế này, tin tưởng là vấn đề vô cùng quan trọng. Tôi nghi ngờ vấn đề này có ý định ly gián.
Lương chủ trì: Chuẩn rồi anh à.
Đạo diễn: Rốt cuộc ai là sếp ngươi? Là ai?!!!!!!!!!!
45. Hai người biểu hiện tình yêu của mình như thế nào?
Đông Phương: Giữ lấy.
Kì Sam: Ờm, điểm ấy hai người chúng ta giống nhau.
46. Nếu giả như sắp chết đi, hi vọng mình chết trước hay sau đối phương?
Kì Sam: Chuyện này không nói trước được. Nhưng nếu như là tôi đi trước, thì cho dù thoi thóp, cũng vẫn hi vọng có thể sống sót đến cùng. Đối với việc bỏ lại y sống cô độc một mình, thì quả thật không thể yên tâm được.
Đông Phương: Cậu mà chết đi, ta cũng sẽ không sống một mình.
Hai người nhìn nhau thâm tình ————————–
Lương chủ trì: Đạo diễn, câu hỏi kiểu gì đây!! Không phải phỏng vấn sao? Tại sao lại giống cảnh tượng lễ truy điệu thương tâm vô bờ vầy chớ hả?
Đạo diễn: *bình tĩnh* Có vui có buồn trong một tiết mục, thì chủ đề bàn luận mới đáng xem chứ.
Lương chủ trì: Cái dáng vẻ vượn người của ngươi cũng rất có tính chất đề tài a, sao ngươi không ra đây để ta phỏng vấn đê?
47. Giữa hai người có chuyện gì giấu diếm không?
Kì Sam: Đông Phương, hơn một lần tôi nói với anh, “cái đó” dùng xong, sự thật là tôi cảm thấy thứ này cản trở chúng ta trực tiếp trao đổi, không dùng được không.
Đông Phương: Cậu nghĩ rằng ta và cậu không biết sao?
Kì Sam: Anh không vạch trần, chính là chấp nhận hành vi như vậy của tôi phải không?
Đông Phương: Cậu nhất định phải ở chỗ này bàn bạc?
Lương chủ trì: Chị dâu, không sao, chương trình này vốn là dành cho hai người trao đổi, lửa càng nóng càng tốt.
48. Tình kết của hai người là gì?
Kì Sam: Mái tóc dài của y cùng trang phục cổ. Tôi không hy vọng y theo xu thế hiện đại, cứ như thói quen là được rồi.
Lương chủ trì: Cho nên cách trang trí phòng ngủ và phòng khách nhà mới của các anh theo kiểu cổ cũng bởi vì thế ạ?
Kì Sam: Đúng vậy.
Lương chủ trì: Chị dâu, ngài sao lại may mắn đến thế nha ~~ Có thể gặp được một người đàn ông tốt như vậy (hâm mộ ghen tị tiếc hận thăng cấp liên tục)
Đông Phương: Tình kết là gì?
Kì sam: Cái kết của tình yêu, kết của anh là tôi.
Lương chủ trì: Kì ca, iem hông ngờ anh cũng có lúc vô lại vầy a…
Kì Sam: Vì phát hiện này của cô, tháng này giảm lương 30%
49. Quan hệ của hai người đã được người xung quanh công nhận chưa hay vẫn giữ bí mật?
Kì Sam: Công nhận. Nếu chỉ là vì sợ bị gánh vác mà giữ bí mật quan hệ, cá nhân tôi đối với việc đó giống như không trân trọng tình cảm của hai người, dù sao việc này cũng không cần phải che giấu hay lấp liếm, mà cũng chẳng phải là chuyện xấu không thể lộ ra ngoài ánh sáng. Dù người bên ngoài đồng tình hay không, cũng chẳng liên quan gì tới chúng tôi.
Đông Phương: Người xung quanh ta chỉ có Kì Sam.
Lương chủ trì: Chị dâu, giao tiếp của ngài cần phải mở rộng.
Thịt Viên: Ta là phần mở rộng đây.
50. Hai người có cảm thấy mình sẽ yêu nhau được mãi mãi không?
Kì Sam: Cái gọi là “mãi mãi” mơ hồ đó, nào ai đoán biết được kết thúc cuối cùng. Tôi chỉ có thể nói rằng, trừ phi ý thức tiêu tan, còn không tình cảm này sẽ luôn luôn không phai mờ.
Đông Phương: Ân, có chết không rời.
Lương chủ trì: Ối chà ~~~ Kì ca kiên quyết thổ lộ, giáo chủ đại nhân đỏ mặt rồi kìa!
Đạo diễn: CUT! Bởi vì chủ trì sân khấu không thể lên tiếng tiếp tục phỏng vấn, chương trình phải tạm thời dừng thu, mong khán giả kiên nhẫn chờ đợi.
51. Ai là thụ? Ai là công?
Kì Sam: cô gọi anh ấy gọi là gì hở?
Lương chủ trì: *ngơ ngác* đại tẩu ạ.
Kì Sam: nếu cô đã rõ rồi, thì chuyển sang câu khác đi.
Đạo diễn: cô là mất giọng chứ có phải mất trí đâu, sao lại có thể khinh địch để bị lừa như vậy! Rốt cuộc ai là người chủ trì hướng đi của câu hỏi chương trình hả?
52. Tại sao lại quyết định như vậy?
Kì Sam: không tại sao cả, thuận theo tự nhiên quyết định thôi.
Lương chủ trì: *e dè* là bởi vì nguyên nhân là do “cái kia cái kia” của giáo chủ đại nhân sao?
Đông Phương: *mỉm cười* ngươi có thể nói thẳng, không ngại.
Lương chủ trì: ….í em “cái kia cái kia” chính là cây châm lập lòe ánh sáng trên tay chị dâu đó ạ. Chứ nguyên văn câu của em là “Chắc do giáo chủ đại nhân bao dung như biển lớn”, đúng đúng, chính là thế!
Thịt viên: meo meo.
Kì Sam: Không phải cứ hễ là công thì đều rất mực yêu thương đối phương sao? Cho dù không phải nguyên nhân kia, tôi nghĩ chúng tôi vẫn sẽ lấy hình thức ở chung hiện nay mà làm.
Lương chủ trì: tổng công trong truyền thuyết nha…. *mắt lấp lánh ánh sao*
53. Đối với tình trạng này có thoải mái không?
Kì Sam: Rất thỏa mãn.
Đông Phương: Uhm, đúng vậy.
54. Lần đầu xxoo địa điểm là ở nơi nào?
Kì Sam: trong nhà.
Đông Phương: ta ở trong nhà cậu ấy.
Kì Sam: nhà chúng ta.
55. Khi đó có cảm tưởng gì?
Kì Sam: vui mừng ngoài ý muốn.
Đông Phương: lợi thế cuối cùng, cố tìm đường sống trong chỗ chết.
56. Khi đó, biểu tình của đối phương ra sao?
Kì Sam: mặc dù cẩn thận thế nào đi nữa, cứ để cho anh ấy cảm thấy được khổ cực đi. Lúc ấy tôi là nghĩ như vậy, bất quá dù vẻ mặt Đông Phương có thống khổ ẩn nhẫn đi nữa, cũng làm cho người ta cảm thấy rung động.
Đông Phương: rất dịu dàng.
57. Buổi sáng hôm sau H có nói gì không?
Kì Sam: Quên mất rồi, chắc là là bình thản chào hỏi buổi sớm linh tinh thôi ấy mà.
Lương chủ trì: thời khắc trọng yếu bao nhiêu thế cơ mà! Anh cố gắng nhớ lại đi?
Kì sam: hình như là, thân thể có đau không, vẫn khỏe chứ?
Đông Phương: *đỏ mặt* ta không sao.
58. Một tuần làm mấy lần?
Kì Sam: khoảng sáu đến mười lần.
Đông Phương: ai sẽ đi tính toán loại sự tình này?
59. Mong muốn một tuần làm bao nhiêu lần?
Kì Sam: số lần như vậy cũng rất lý tưởng, cơ mà tùy theo tình hình cuộc sống để điều chỉnh thôi, nhiều hơn cũng không tốt.
Đông Phương: Kì Sam muốn bao nhiêu thì bấy nhiêu, ta không có dị nghị.
Lương chủ trì: Thật thẳng thắn! Hơn nữa còn nói trước mặt Kì ca như thế, đại tẩu thực dịu ngoan quá đi.
60. Suy nghĩ của hai người về H?
Kì Sam: Vui sướng.
Đông Phương: ân.
61. Nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể hai người?
Kì sam: Bản thân hả? Ở thời điểm đó thì lực chú ý toàn bộ đặt trên người đối phương rồi, sao để ý bản thân thế nào chứ.
Đông Phương: bổn tọa không muốn trả lời vấn đề này, được không?
Lương chủ trì: hoàn toàn được!
62. Nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể đối phương?
Kì Sam: Tùy nơi, còn về là làm sao… Ngoại trừ hai người chúng tôi ra thì tôi không muốn nói sâu về chuyện riêng tư trước mặt người ngoài thế này.
Đông Phương: chỉ có ta biết là đủ rồi, không cần phải công khai nói cho ngước khác.
63. Dùng một câu để miêu tả đối phương trong lúc H?
Kì Sam: *nheo mắt nghĩ ngợi* yếu ớt mê mang, lộ ra bộ dáng chọc người ta bắt nạt.
Đông Phương: bá đạo, tồi tệ.
Kì Sam: Ờm? Thực sự chỉ có như vậy phải không?
Đông Phương: *khó chịu*…. Rất quyến rũ.
Lương chủ trì: Í, đúng vậy. Iem hoàn toàn có thể tưởng tượng bộ dạng sếp khi khai hỏa phóng ra toàn bộ hooc-môn thì mị hoặc đến mức nào.
64. Đối với H là thích? Hay là ghét?
Kì Sam: trừ phi là đối phương không thích, còn không thì ghét với ai được?
Đông Phương: ý nghĩ của bổn tọa, liên quan gì đến mấy người?
Lương chủ trì: mỗi lần đều là hỏi lại câu kiểu chặn trở về, rốt cuộc ai hỏi ai nha? OTL…
65. Tư thế thường dùng khi H là?
Kì Sam: tư thế đối với cơ thể anh ấy là nhẹ nhàng nhất thì dùng.
Lương chủ trì: Là kiểu gì? Nói ví dụ tay chân bên này bên kia, rồi phóng ra như thế nào? Ngồi, nằm hay là đứng?
Đạo diễn: Hỏi rất hay! Làm chủ trì phải như vậy, phải càng thất bại thì tinh thần càng hăng nha!
Kì Sam: Cô tự tưởng tượng đi.
Lương chủ trì: Ai! Lại tèo rồi. Đạo diễn à, iem đã gắng hết sức rồi mà.
66. Vậy hai người có muốn thử cách khác không? Kiểu như địa điểm, thời gian, hoặc là loại trang phục đặc biệt nào đó?
Kì Sam: nói đến đặc biệt, đúng là không nhắc thì suýt quên. Tùy thôi, hoàn cảnh bên ngoài không tính. Về phần làm hay không, phải xem bầu không khí lúc đó đã.
Đông Phương: *nhỏ giọng* Kì công tử muốn, ta cũng có thể phối hợp.
Lương chủ trì: nói cách khác, bất luận thời gian địa điểm nào, cũng có thể tiến hành bình thường, hoặc là kích thích xxoo sao?
Kì Sam: *nhíu mày* chỉ có dã thú mới có thể tùy chỗ *bíp bíp* bậy a?
67. H trước tắm rửa? Hay là sau?
Kì Sam: nếu như vào thời gian ngủ buổi tối, như vậy thì trước sau đều có.
Đông Phương: cho dù không có, cậu ấy cũng đều vì ta cẩn thận xử lý.
68. Lúc làm hai người có giao hẹn gì không?
Kì Sam: Không có, chúng ta rất ăn ý.
Đông Phương: có bình đẳng được đâu, tại thời điểm ấy cậu ta rất độc tài.
Kì Sam: Tôi là như thế?
Đông Phương: chính là như vậy.
Thịt Viên: meo meo!
Kì Sam: được rồi, anh nói thế, có nghĩa là tôi thế.
Lương chủ trì: Kì ca, anh rất có tiềm năng trở thành thê nô.
Thịt Viên: không, trong mắt của ta, thì ngược lại đấy. Mấy người là người ngoài thì chỉ nhìn được bên ngoài thôi.
Lương chủ trì: Thế bên trong là sao?
Thịt Viên: Tự túc là hạnh phúc nhé. (đây là một chú mèo ngoan đạo =.=)
69. Ngoài đối phương ra, hai người đã từng có người khác chưa?
Kì Sam: có
Đông Phương:…..Có
70. Đối với ý tưởng “Nếu không chiếm được tâm hồn, ít nhất cũng phải chiếm được thể xác”, hai người có đồng ý hay không?
Kì Sam: Đúng là loại bất lực. Không để ý cảm thụ đối phương mà một mặt chấp nhất cho thân thể, dùng từ “yêu” làm cái cớ mà thôi.
Đông Phương: chẳng có gì là hoàn hảo cả, thân thủ đem đối phương hủy diệt là phương thức giữ lấy tốt nhất.
Lương chủ trì: tình yêu của đại tẩu xem là muốn hướng tới sự hoàn mỹ tuyệt đối à nghen.
71. Nếu đối phương bị kẻ xấu quấy rồi, hai người sẽ làm gì?
Kì Sam: Từ xưa tới nay, có kẻ nào đủ bản lĩnh động vào anh ấy sao?
Đông Phương: dám chạm vào người của bổn tọa, tốt nhất chuẩn bị tinh thần sống không bằng chết đi, bổn tọa nhất định phải đưa hắn nghiền xương thành tro.
Kì Sam::Nghiêm túc mà nói, tôi có năng lực tự bảo vệ mình, huống chi còn anh bảo hộ tôi nữa mà.
Thịt viên: *lau trán* ôi không dám nhìn.
72. Trước và sau khi H, hai người có ngại ngùng không?
Kì Sam: Làm gì có từ “có”. Nếu mà trước sau đều ngại í, thì thà rằng nằm đấy đắp chăn nói chuyện cho nhanh.
Đông Phương: *quay đầu* không có
Lương chủ trì: Ê đồ vừa lùn vừa mập kia ~~ đại tẩu tỏ vẻ mạnh mẽ như thế này càng đáng yêu hơn bao nhiêu so với con mèo kiêu ngạo nhà mi nha…
Thịt Viên: ta có bao giờ đáng yêu đâu chứ.
73. Nếu có một người bạn nói “Tôi cô đơn quá, cho nên chỉ đêm nay thôi, xin hãy..” Rồi đòi H với hai người, thì hai người sẽ làm gì?
Đông Phương: cô hử? *ánh mắt sắc như dao*
Lương chủ trì: ngài đừng nhạy cảm như vậy, tiểu nhân chính là nô dịch của ông chủ Kì, không phải bạn bè đâu.
Kì Sam: À… tôi sẽ đưa cho người đó địa chỉ quán bar.
74. Hai người có cảm thấy mình am hiểu về H không?
Kì Sam: *cười* tôi đối với bản thân đều rất tự tin với mỗi phương diện đó.
Đông Phương: không thể trả lời.
Lương chủ trì: đại tẩu, số lần trả lời của ngài vẫn rất ít, mật bí một tẹo đi mà?
Đông Phương: Không bằng đem “một tẹo” giảm luôn xuống “không” đi ha?
Kì Sam: Nói đi cũng phải nói lại, thật ra thì kinh nghiệm của anh ấy so với tôi thì nhiều hơn đấy, nhưng lại không đa dạng như tôi được. Giải thích như thế, cô hiểu rồi chứ.
Lương chủ trì: Dạ! Hài lòng 100%. Câu tiếp.
75. Vậy đối phương thì sao?
Kì Sam: như lời cô nói, hài lòng 100%.
Đông Phương: …. Tốt lắm.
76. Trong lúc H, hai người hy vọng đối phương nói gì không?
Kì Sam: Xem nào, gọi tên sẽ tốt hơn. Còn muốn nghe nhất đương nhiên là xưng hô riêng các loại.
Đông Phương: ngoại trừ mấy câu kì quái ra, thì cái gì cũng có thể.
77. Khi xxoo, hai người thích nhất biểu tình nào của đối phương?
Kì Sam: ánh mắt luôn tràn đầy mị sắc, còn cả cử chỉ cố gắng kiềm chế lại không nhịn được ham muốn. Ờm, anh đây thích tất.
Đông Phương: *nôn vào rãnh* biểu tình nhắm mắt, bổn tọa thật muốn nhìn cậu lúc đó còn hình dung lung tung được không.
78. Hai người cảm thấy mình có thể xxoo với ai khác được không?
Kì Sam: Quan hệ rồi mà còn qua lại với người khác là chắc chắn không thể, sẽ khiến người ta tổn thương, đúng không?
Đông Phương: đúng vậy.
79. Đối với S *beep* M linh tinh có hứng thú không?
Kì Sam: Hai từ này, theo cách hiểu rộng rãi hình như là chỉ phương diện ngược đãi nào đó hửm? Cái hành động làm tổn thương thân thể đối phương như thế là loại kém cỏi. Nhưng nếu là dụng cụ nhỏ để trợ hứng, anh đây thấy cũng được đó.
Đông Phương: loại này không thể được!
Kì Sam: Nhưng hiệu quả rõ ràng thế cơ mà, anh thật sự có cảm giác còn gì…
Đông Phương: *nhẹ giọng* chúng ta có thể bàn vấn đề này khi về nhà không?
80. Nếu đối phương bỗng nhiên không còn chút hứng thú với thấn thể hai người, thì hai người sẽ làm gì?
Kì Sam: Nếu mà có như thế, thì nhất định là anh ấy lại bắt đầu trở nên tự kỷ, trong đầu buồn bực miên man suy nghĩ đi. Nếu gỡ ra được khúc mắc trong lòng anh ấy, sẽ có kinh hỉ không tưởng tượng được.
Lương chủ trì: Kinh hỉ kiểu gì?
Kì Sam: tôi nói được, còn có thể kêu kinh hỉ sao? Đại khái sẽ kinh 1 nửa, hỉ 1 nửa đi.
Đông Phương: cậu chán ghét ta.
Kì Sam: *cười khổ* làm sao mà anh vẫn muốn suy nghĩ theo chiều hướng xấu vậy chứ?
81. Đối cưỡng *beep* bức có cảm tưởng gì?
Kì Sam: nếu là người yêu rồi mà còn có hành động là không tôn trọng ý kiến của đối phương, thủ đoạn thật hèn hạ. Còn nếu vốn chỉ là quan hệ bình thường mà làm như thế, thì như vậy là phạm tội.
Đông Phương: cá lớn nuốt cá bé.
Lương chủ trì: đại tẩu giải thích thiệt sâu sắc!
82. Trong lúc H, có gì làm hai người thấy khó chịu hay không?
Kì Sam: có khi anh ấy không thực sự muốn lắm.
Đông Phương: rõ ràng là yêu cầu của cậu rất kì quái.
Kì Sam: việc này, chúng ta sẽ bàn sau vậy.
83. Hai người có muốn thử H ở nơi nào đặc biệt không?
Kì Sam: không có, chúng tôi rất bình thường.
Lương chủ trì: Ể? Theo tài liệu phân tích tôi đang cầm đây, đoạn có chữ mấu chốt là “bàn ăn, ô mai” khoanh tròn gạch chéo kia, có thể tính là bình thường sao?
Kì Sam: *nghiêm túc* trong mắt của anh đây là như vậy.
Đông Phương: Kì,công, tử, rốt cuộc cái trình độ định nghĩa của cậu là thể loại gì vậy?
84. Bên thụ có bao giờ chủ động H chưa?
Kì Sam: có, rất nhiệt tình chứ.
Đông Phương: luôn luôn là cậu ta chủ động.
Lương chủ trì: Kì ca, mỗi ngày đối với mỹ nhân dễ dàng lộ ra diễn cảm ngượng ngùng như vậy, anh đúng thật là có diễm phúc nhá!
Kì Sam: *cười* đúng là, niềm vui nhiều hơn.
85. Khi đó công phản ứng thế nào?
Kì Sam: câu này tôi không cần trả lời.
Đông Phương: *buồn bực* bất đắc dĩ.
Lương chủ trì: anh sẽ không lên được hở? Mỹ nhân đưa tận miệng cho anh ăn, mà lại còn ỏng eo táo bón?
Kì Sam: khi đó không đúng lúc, tôi quan tâm cũng không phải anh ấy khó được chủ động vấn đề này.
86. Bên công đã từng có hành vi cưỡng bức chưa?
Kì Sam: nhâm phẩm của tôi kém như vậy sao?
Đông Phương: đương nhiên sẽ không.
Lương chủ trì: ở phương diện khác thì nhân phẩm rất kém cỏi =_=
Kì Sam: chỉ việc giảm lương sao? Chứ anh thì kém cỏi chỗ nào chứ hở?
Lương chủ trì: em biết sai rồi (〒_〒) đáp án đại tẩu đang giải thích, ngài nói anh sẽ không, vậy chắc chắn sẽ không!
87. Khi đó thụ phản ứng thế nào?
Kì Sam: Anh không muốn nói, mà chị dâu của mấy người cũng không có hứng cất lời. Yêu cầu bỏ qua.
Lương chủ trì: *chân chó* tuân lệnh! Không trừ tiền lương của em thì anh nói gì em nghe nấy.
Đạo diễn: Tôi có quyền khấu trừ tiền lương của cô! Làm ơn có tí trách nhiệm giùm đi tiểu thư, xem cho rõ xem giờ ai là chủ của cô!
Lương chủ trì: Iem sai rồi… Iem thật sự xin lỗi… Đáng lẽ ngay từ đầu em không nên đú đởn vô đây, nếu không vô đây thì sẽ không ham hố làm MC, mà không làm MC thì sẽ không gặp phải ông chủ chính thức, mà hông gặp phải ông chủ chính thức thì sẽ không phải lo sợ bị giảm lương hai phát dư lày….
88. Đối với hai người, đối thượng H lý tưởng là?
Kì Sam: Người bên cạnh tôi đây chính là đối tượng lý tưởn nhất.
Đông Phương: ân.
89. Người yêu hiện tại có phù hợp với nguyện vọng của hai người không?
Kì Sam: Nếu tôi tiếp tục bỏ qua câu này, thì cô tính sao?
Lương chủ trì: Em sẽ chạy vào ngân hàng, lấy thẻ ATM của em cắt cổ tay tự sát.
Kì Sam: Từ đây cách ngân hàng cũng không xa đâu, khi ra cửa thì nhớ rẽ phải nhé.
90. Khi H có dùng đạo cụ gì không?
Kì Sam: Phạm vi của đạo cụ là gì? Ngoại trừ mấy thứ được chế tạo chuyện nghiệp hóa r, thì có tính hoa quả rau dưa gì không thế?
Lương chủ trì: Ặc, cứ tính..đi
Đông Phương: Mấy cái loại không có linh hồn đấy không thể mang lại cảm giác chân thật được.
Kì Sam: Rõ rồi, lần sau có dùng…cũng chỉ dùng đồ thật.
91. “Lần đầu tiên” của hai người?
Kì Sam: *nhún vai* quên rồi.
Đông Phương: tóm lại là trước khi tới thế giới này là được rồi.
Lương chủ trì: Hiếm khi thấy chị dâu trả lời lại rõ ràng hơn Kì ca, khiến người ta xúc động quá đi.
Khán giả: Cái đó so với việc không trả lời có khác nhau sao chớ hả?!
92. Lần đó có phải là người yêu hiện tại không?
Kì Sam: chắc chắn không phải.
Đông Phương: không phải.
93. Hai người thích được hôn chỗ nào nhất?
Kì Sam: “được” ấy hả, nếu được thì đều thích.
Đông Phương: chỉ cần không ở mấy nơi kì quặc, thì được.
Lương chủ trì: thật ra thì, cơ thể người làm gì có chỗ nào gọi là quái dị đâu chứ. Bộ phận nào cũng đều là chuyện đương nhiên mà ….
94. Thích hôn đối phương ở chỗ nào nhất?
Kì Sam: uhm, chắc là vành tai. Ngoại trừ hôn môi, thì động chạm cũng tạo ra được tình thú, kẻ cả không hôn trên vành tai đi nữa thì vẫn kéo lên được cảm xúc.
Đông Phương: mặt.
95. Trong lúc H thì đối phương làm gì sẽ khiến hai người mất kiểm soát?
Kì Sam: cắn.
Đông Phương: *cam chịu* tất cả.
Lương chủ trì: Cái cặp chồng-chồng này, một người thì nghi ngờ bị M, còn một người suốt ngày cam chịu lại sắp sửa bùng nổ nha.
96. Lúc H hai người thường nghĩ đến việc gì?
Kì Sam: nghĩ cách trêu chọc anh ấy.
Đông Phương: khi nào thì mới chấm dứt.
Kì Sam: chậc, lại dối lòng.
97. Một đêm H bao lần?
Kì Sam: Câu hỏi mang tính chất can thiệp quá sâu vào riêng tư, không trả lời.
98. Khi xxoo thì quần áo là chính mình cởi hay bị cởi?
Kì Sam: chủ yếu hai người đều là tôi cởi.
Đông Phương: ta đôi khi cũng cởi.
Lương chủ trì: đúng là không sai mà, Kì ca đúng là người yêu tốt mà.
Kì Sam: anh sẽ hủy bỏ quyết định giảm tiền lương cho cô.
Lương chủ trì: người tốt +_+
99. Đối với hai người, H là?
Kì Sam: là phương thức biểu hiện tình yêu, và kèm theo vô số điều tốt khác nữa.
Đông Phương: một loại phương pháp xác định mình “được cần đến”.
100. cuối cùng, hãy nói với đối phương một câu nào——
Kì Sam: chúng ta về đi.
Đông Phương: Uhm.
Lương chủ trì: *shock* Vậy là xong? Đơn giản như vậy? Không có pink hồng sến súa múa hường? Không có ôm ấp hun hít nhiệt liệt?
Không có…??
Chính thức chấm dứt!
Hậu trường———
Lương Trữ: *lau mồ hôi* tốt lắm tốt lắm, tôi cuối cùng cũng được giải thoát rồi, tiếp nữa chắc mua bún về thắt cổ luôn quá……
Đạo diễn: *trấm trấm nước mắt* xong rồi xong rồi, tiết mục kỳ này đúng là thất bại mà, chiếu lên chắc bị ném đá cả năm luôn quá…..
—-
Chủ đề chính: “Người yêu đến từ thế giới khác”
Nhân vật phỏng vấn: Đôi phu phu hạnh phúc vượt qua không gian trùng điệp mà nên duyên.
Khách mời đặc biệt: Tiểu thiếu niên shota kiêu kỳ đang tuổi ăn tuổi lớn, mèo nhỏ Thịt Viên.
Đạo diện trường quay: Chả cần biết tên ổng. Đăc điểm nhận dạng: Kính râm vừa tròn vừa lớn, bộ râu xoăn xoăn che tới 99% khuôn mặt. Nhìn từ xa giống như đàn sâu lông, lại gần thì giống một đại thúc sâu cỡ bự.
Khán giả: Nhiều.
Chuẩn bị, Action———
1. Xin hãy cho biết tên hai người?
Kì Sam: Cô vốn là nhân viên của tôi, thế mà không biết tên sếp mình sao? Hay là, thành chủ trì rồi thì không cần biết ai với ai nữa?
Lương chủ trì: Thật xin lỗi, Kì ca, em sai rồi…. *khóc ròng*
Đông Phương: Đông Phương Bất Bại.
Lương chủ trì: Nghe nói chị dâu còn có tên khác là Kì Bách, cũng đại biểu cho việc sinh ra lần nữa thành một con người khác. Hai cái danh đó, ngài thích là người nào hơn?
Đông Phương: Hai người đó khác nhau sao? Ta chính là ta, cho dù không tên không họ, cũng không có gì thay đổi.
Lương chủ trì: Thật là khí phách! Em thích! Khụ… Mọi người đừng nhìn chằm chằm tôi như vậy, nhất thời cái mồm đi trước cái đầu diễn đạt hông tốt, tôi ý muốn nói là tán thưởng, là tán thưởng nha ~~~
2. Tuổi?
Kì Sam: Lớn hơn cô.
Lương chủ trì: Em biết anh lớn hơn em hai tuổi, nhưng tuổi của phụ nữ là bí mật! Bí mật! Muốn em tự tiết lộ sao? Mơ đi nha. Muahaha~~ thế chị dâu thì sao?
Đông Phương: Lớn hơn cậu ấy.
Lương chủ trì: Oa oa! Couple này chẳng lẽ chính là niên hạ đại thúc thụ trong truyền thuyết sao?
Thịt Viên: *đưa vuốt dài sáng loáng đến bên miệng thổi* Ta nghe không rõ, ngươi nói ai là niên hạ đai thúc thụ truyền thuyết?
Lương chủ trì: Ta sai rồi, niên hạ mỹ nhân thụ mới đúng…. Tốt xấu gì ta cũng từng nuôi ngươi nha nhóc con 〒_〒
3. Giới tính?
Kì Sam: Tôi đề nghị, bỏ qua vấn đề vô nghĩa.
Lương chủ trì: Vâng vâng, sếp bảo sao em làm vậy.
4. Tính cách của hai người?
Kì Sam: Tôi? Tự mình nói ra có lẽ không có sức thuyết phục lắm, không bằng cô nói xem?
Lương chủ trì: Phúc hắc, hà khắc, tùy ý áp bức công nhân, vô lương tâm, gian thương.
Kì Sam: Thì ra là thế…. Tháng này, giảm lương 10%
Đông Phương: Khoái ý ân cừu.
Lương chủ trì: Chị dâu, bốn chữ này rõ ràng thích hợp với Kì ca hơn mới đúng 〒_〒
5.Tính cách đối phương?
Kì Sam: Là một người thu hút.
Lương chủ trì: Câu trả lời này chả rõ ràng gì cả.
Đông Phương: Ôn nhu
6. Hai người gặp nhau khi nào? Ở đâu?
Kì Sam: Lúc mặt trời mọc, trên núi.
Đông Phương: Không biết, khi đó ta bất tỉnh.
7. Ấn tượng đầu tiên khi gặp đối phương?
Kì Sam: Hm…. Sau khi giúp y tẩy trang, mỹ nhân.
Đông Phương: Tiểu nhân.
Lương chủ trì: Kì ca, dựa vào ấn tượng đầu tiên kém như thế mà anh có thể bắt được chị dâu, thiệt cao tay!
Kì Sam: Tôi không ủng hộ cách nói của cô, giảm lương 20%.
8. Thích đối phương ở điều gì?
Đồng thanh: Toàn bộ.
9. Ghét đối phương ở điểm nào?
Hai người ăn ý không nói câu nào.
Thịt Viên: Cô biết hêm?
Lương chủ trì: *chán nản* Ta hiểu, đáp án giống như trên. Câu hỏi tiếp theo….
10. Ngươi có cảm thấy thật tốt khi ở chung với đối phương?
Kì Sam: Rất tốt.
Đông Phương: Không tồi.
11. Xưng hô với đối phương thế nào?
Kì Sam: Tùy lúc, tùy tình huống, mà xưng hô khác nhau, bản thân tôi không muốn kể chi tiết.
Đông Phương: Kì công tử.
12. Hi vọng đối phương gọi ngươi thế nào?
Kì Sam: Tùy thời điểm tình huống, tôi có thể muốn được gọi khác nhau, nhất là ở một vài thời điểm đặc biệt.
Đông Phương: Chỉ cần là cậu ấy, gọi gì ta đều đồng ý.
13. Nếu so sánh, đối phương giống động vật gì?
Kì Sam: Là báo con đi. Khi thì ngoan lệ khí phách lẫm liệt, lúc dịu dàng ngoan ngoãn giống như mèo nhỏ biết nghe lời.
Đông Phương: Không loài động vật nào có thể giống Kì Sam.
Lương chủ trì: Anh ta thế nào?
Đông Phương: Người ngoài thì biết làm gì.
14. Nếu tặng quà, sẽ tặng cho đối phương cái gì?
KÌ Sam: Nhắc mới nhớ… Đông Phương, hình như tôi chưa từng tặng quà cho anh?
Đông Phương: Cậu đi Tô Châu tặng tơ lụa vải vóc rồi mà.
Kì Sam: Cái đó căn bản không tính, anh có muốn lễ vật không.
Đông Phương: *lắc đầu* cậu sắm cho ta đầy đủ rồi, ta không cần này nọ gì đâu.
Kì Sam: Thích chứ?
Đông Phương: ….. *trầm tư *
Lương chủ trì: Căn bản không thèm đếm xỉa đến câu hỏi của tui =_,=
15. Muốn nhận quà gì?
Kì Sam: Gì cũng được.
Đông Phương: Ta cũng vậy.
16. Có bất mãn gì với đối phương không? Nếu có, là gì?
Kì Sam: Có, y thường xuyên cảm thấy tự ti.
Đông Phương: ……Không có
17. Ngươi có sở thích gì?
Kì Sam: Thi thoảng muốn trêu chọc y để y khóc, có tính không?
Tiếng lòng khán giả: Tuyệt đối tính!
Đông Phương: Không có
18. Sở thích của đối phương là gì?
Kì Sam: Tôi thấy này, các vấn đề trùng lặp không cần thiết có thể bỏ qua một bên.
Lương chủ trì: Dạ, vậy bỏ qua câu này.
Đạo diễn*nghiến răng nghiến lợi* Phí mất hai câu hỏi rồi! Nếu về sau cắt sạch mấy đoạn các người không trả lời, tổng thể hiệu quả và lợi ích ảnh hưởng bao nhiêu người biết không chớ? Khai thác nguyên liệu nghiêm túc cho tôi! Khai thác nguyên liệu!
Lương chủ trì: Người ta thích mèo, ghét lấy cún con là nguyên liệu 〒_〒
19. Ghét đối phương làm gì?
Kì Sam: Đã yêu một người rồi, thì đương nhiên sẽ yêu tất cả những gì thuộc về người đó. Trong mắt của tôi, dù Đông Phương có làm gì đi nữa, đều tốt cả.
Lương chủ trì: Kể cả thủ đoạn trả thù khủng bố như cái đám trộm vặt đầu óc ngu si tứ chi phát triển đấy bị cắt gân tay, một tên còn suýt bị cắt lưỡi đó hở?
Kì Sam: Đúng vậy.
20. Ngươi làm gì đối phương sẽ chán ghét?
Kì Sam: Đông Phương, anh có lúc chán ghét tôi sao?
Đông Phương: Không biết.
Kì Sam: Vậy là có thể có rồi.
21. Quan hệ hai người tiến triển đến đâu rồi?
Kì Sam: Tên anh ấy với tôi cùng trong một hộ khẩu, cô nói xem?
Lương chủ trì: Hiểu hiểu! Chúng ta chuyển sang câu tiếp theo…
22. Cuộc hẹn đầu tiên là ở đâu?
Kì Sam: Ờm, chắc là ở trung tâm mua sắm đi.
Lương chủ trì: Lúc đó thấy hai người bao nhiêu nồng nàn là thế, mà mới lần đầu hẹn hò đó à?
Kì Sam: Ý kiến hở?
Lương chủ trì: Không phải, Em là hâm mộ, là ghen tị, là tiếc hận mà…. Thái độ nhấp nhô thế này, sao lại có được người yêu cơ chứ? Oaoaoa ~~~
22. Không khí khi đó như thế nào?
Kì Sam: Cô thấy rồi đấy.
Lương chủ trì: Dạ dạ, câu tiếp.
Đạo diễn: Lại phí mất một câu hỏi rồi giời ơi. Đây đúng là tai hại, tai hại!
24. Khi đó tiến triển đến đâu rồi ?
Kì Sam: Nghiêm túc mà nói, chắc là cũng không tiến triển gì lắm đâu. Khi đó vẫn còn phòng bị tôi.
Đông Phương: Ta…. Chính là bản năng, cậu chớ để trong lòng.
Kì Sam: *cười* tôi biết.
Lương chủ trì: Sếp à, sao anh không bao vờ cười với công nhân viên mê người như vậy chớ!!! Tiếp tục hâm mộ ghen tị tiếc hận…
25. Địa điểm hẹn hò thường xuyên là ở đâu?
Kì Sam: Trong nhà
Lương chủ trì: Chả thú vị tí nào. Bây giờ đã không còn làm cho người ta hâm mộ như vậy, em bình thường trở lại rồi.
Thịt Viên: Đối tượng hẹn hò còn có ta nè.
26. Sinh nhật đối phương sẽ làm gì?
Kì Sam: Làm gì không quan trọng, quan trọng là…cùng nhau trải qua.
Đông Phương: Ân.
27. Ai tỏ tình trước?
Kì Sam: Là tôi *cười mờ ám*
Đông Phương: *đỏ mặt* Cậu ta nói là mình, vậy chính là cậu ta đi.
28. Thích đối phương đến mức nào?
Kì Sam: Sinh cùng sinh, tử cùng tử.
Đông Phương: Kì Sam…
29. A, là yêu sao?
Kì Sam: ngươi cảm thấy thế nào?
Lương chủ trì: thực xin lỗi, tại em nhiều lời.
Đạo diễn: Đã nói không cần chủ trì nghiệp dư, không cần chủ trì nghiệp dư mờ! Người nghiệp dư căn bản không có lòng cầu tiến mà cố gắng làm câu hỏi thu hút tỷ lệ xem! Không có!
30. Đối phương nói gì sẽ không có biện pháp từ chối?
Kì Sam: Y căn bản không cần phải nói, chỉ cần một ánh mắt, hay một giọt nước mắt thôi, so với võ công của y còn hữu hiệu hơn.
Đông Phương: *liếc mắt* bổn tọa sao có thể làm như vậy.
Lương chủ trì: Kì ca, đai tẩu nói không phải kìa ~~~, ôi chao.
Kì Sam: Ân, nếu y nói không có, thì là do tôi chủ động nhượng bộ.
31. Một ngày nào đó có nghi ngờ đối phương đứng núi này trông núi nọ, thì sẽ làm sao?
Đông Phương: *bất an* Ta sẽ muốn, có phải hay không ta không tốt…
Kì Sam: *ôm lấy* Vấn đề này quá giới hạn rồi nhé, chúng ta mặc kệ nó.
32. Có cho phép đứng núi này trông núi nọ không?
Kì Sam: Cho phép tôi nhảy qua câu này không?
Lương chủ trì: Đương nhiên, mời ngài cứ tự nhiên..
Đạo diễn: *rơi lệ* bao nhiêu câu hỏi có tính tranh luận a….. Cứ thế mà bỏ qua! Bỏ qua!
33. Khi hẹn hò nếu đối phương đến muộn một tiếng, thì làm thế nào?
Kì Sam: Khi hẹn hò chúng tôi đều đi về cùng nhau. Lấy đâu ra trường hợp vặn vẹo này hở.
34. Thích bộ phận nào của đối phương?
Kì Sam: Toàn bộ
Đông Phương: Ngực cậu ấy.
35. Cử chỉ nào của đối phương là quyến rũ nhất?
Kì Sam: Rất nhiều. Lúc khóc, hoặc là biểu tình ẩn nhẫn khó nhịn dưới một vài tình huống riêng tư nào đó ~~.
Đông Phương: *mặt càng thêm đỏ*….. Loại sự tình này, vì sao phải nói cho các người biết?
Thịt Viên: Ta cảm thấy Đông Phương chủ nhân khi vuốt ta là quyến rũ nhất *mèo đắc ý*
Kì Sam: Xem ra ta phải tiếp tuc tiến hành sự nghiệp giảm béo lớn lao của mi, Đồ mèo mập ú.
Thiệt viên: Ai nói?! Ta không mập! Meo meo ô….
Lương chủ trì: Tiểu miêu, ngươi tạch rồi. Chủ nuôi là hoàng đế, chúng ta đều là nô tài 〒▽〒
36. Khi nào thì đối phương sẽ làm ngươi cảm th ấy hồi hộp/căng thẳng?
Kì Sam: Lúc lộ ra bộ dáng bi thương đi.
Đông Phương: Lúc trách cứ ta
37. Từng nói dối đối phương chưa? Có giỏi nói dối không?
Kì Sam: Chúng ta là bạn đời thổ lộ tình cảm, không tồn tại thứ giả dối này.
38. Thời điểm làm gì cảm thấy hạnh phúc nhất?
Kì Sam: Hai người cùng một chỗ làm ——– cái gì cũng rất vui vẻ.
Lương chủ trì: Kì ca, em phát hiện khi anh nói đến chữ “cùng một chỗ”, giọng điệu rất dị.
Kì Sam: Giảm lương….
Lương chủ trì: No no no no! Em là nói hôm nay trời xanh mây trắng, chim hót líu lo, hoa thơm bướm lượn.
39. Có cãi nhau không?
Kì Sam: Chưa bao giờ. Nhưng thật ra tôi mong có thể chứng kiến biểu tình Đông Phương lúc cãi nhau.
Đông Phương: biểu tình ta cãi nhau…sẽ rất xấu xí đi?
Kì Sam: Nhất định rất đáng yêu
Đông Phương: ….. Bổn tọa thấy thà xấu xí còn tốt hơn.
40. Cãi nhau như thế nào?
Đông Phương: Ngươi rất hi vọng chúng ta cãi nhau?
Lương chủ trì: Chị dâu, chị đừng hiểu nhầm, công thức hóa vấn đề thôi mà. Cái câu này bỏ, chúng ta chuyển sang câu tiếp nhé? *lau mồ hôi*
41. Sau đó làm hòa ra sao?
Lương chủ trì: Mọi người không cần tỏ thái độ, em biết làm như thế nào. Này! Lên kế hoạch là ai vậy hả? Ném đứa ấy ra đóng thành hộp thịt làm thức ăn cho mèo!
Thịt Viên: Mèo kiêng những thứ ngu si như thế.
42. Đến kiếp sau có muốn vẫn trở thành người yêu không?
Kì Sam: Nếu thật sự có kiếp sau, hi vọng chúng ta có thể mãi mãi ở bên nhau.
Đông Phương: Ân
43. Khi nào thì cảm thấy “mình đang được yêu”?
Kì Sam: Lúc Đông Phương toàn tâm toàn ý ỷ lại tôi mỗi giây mỗi phút.
Đông Phương: Kì công tử rất bao dung.
44. Có khi nào cảm thấy “người đó không yêu ta” không? Khi nào?
Kì Sam: Vấn đề này không bao giờ có. Đối với hai người cùng chung sống như thế này, tin tưởng là vấn đề vô cùng quan trọng. Tôi nghi ngờ vấn đề này có ý định ly gián.
Lương chủ trì: Chuẩn rồi anh à.
Đạo diễn: Rốt cuộc ai là sếp ngươi? Là ai?!!!!!!!!!!
45. Hai người biểu hiện tình yêu của mình như thế nào?
Đông Phương: Giữ lấy.
Kì Sam: Ờm, điểm ấy hai người chúng ta giống nhau.
46. Nếu giả như sắp chết đi, hi vọng mình chết trước hay sau đối phương?
Kì Sam: Chuyện này không nói trước được. Nhưng nếu như là tôi đi trước, thì cho dù thoi thóp, cũng vẫn hi vọng có thể sống sót đến cùng. Đối với việc bỏ lại y sống cô độc một mình, thì quả thật không thể yên tâm được.
Đông Phương: Cậu mà chết đi, ta cũng sẽ không sống một mình.
Hai người nhìn nhau thâm tình ————————–
Lương chủ trì: Đạo diễn, câu hỏi kiểu gì đây!! Không phải phỏng vấn sao? Tại sao lại giống cảnh tượng lễ truy điệu thương tâm vô bờ vầy chớ hả?
Đạo diễn: *bình tĩnh* Có vui có buồn trong một tiết mục, thì chủ đề bàn luận mới đáng xem chứ.
Lương chủ trì: Cái dáng vẻ vượn người của ngươi cũng rất có tính chất đề tài a, sao ngươi không ra đây để ta phỏng vấn đê?
47. Giữa hai người có chuyện gì giấu diếm không?
Kì Sam: Đông Phương, hơn một lần tôi nói với anh, “cái đó” dùng xong, sự thật là tôi cảm thấy thứ này cản trở chúng ta trực tiếp trao đổi, không dùng được không.
Đông Phương: Cậu nghĩ rằng ta và cậu không biết sao?
Kì Sam: Anh không vạch trần, chính là chấp nhận hành vi như vậy của tôi phải không?
Đông Phương: Cậu nhất định phải ở chỗ này bàn bạc?
Lương chủ trì: Chị dâu, không sao, chương trình này vốn là dành cho hai người trao đổi, lửa càng nóng càng tốt.
48. Tình kết của hai người là gì?
Kì Sam: Mái tóc dài của y cùng trang phục cổ. Tôi không hy vọng y theo xu thế hiện đại, cứ như thói quen là được rồi.
Lương chủ trì: Cho nên cách trang trí phòng ngủ và phòng khách nhà mới của các anh theo kiểu cổ cũng bởi vì thế ạ?
Kì Sam: Đúng vậy.
Lương chủ trì: Chị dâu, ngài sao lại may mắn đến thế nha ~~ Có thể gặp được một người đàn ông tốt như vậy (hâm mộ ghen tị tiếc hận thăng cấp liên tục)
Đông Phương: Tình kết là gì?
Kì sam: Cái kết của tình yêu, kết của anh là tôi.
Lương chủ trì: Kì ca, iem hông ngờ anh cũng có lúc vô lại vầy a…
Kì Sam: Vì phát hiện này của cô, tháng này giảm lương 30%
49. Quan hệ của hai người đã được người xung quanh công nhận chưa hay vẫn giữ bí mật?
Kì Sam: Công nhận. Nếu chỉ là vì sợ bị gánh vác mà giữ bí mật quan hệ, cá nhân tôi đối với việc đó giống như không trân trọng tình cảm của hai người, dù sao việc này cũng không cần phải che giấu hay lấp liếm, mà cũng chẳng phải là chuyện xấu không thể lộ ra ngoài ánh sáng. Dù người bên ngoài đồng tình hay không, cũng chẳng liên quan gì tới chúng tôi.
Đông Phương: Người xung quanh ta chỉ có Kì Sam.
Lương chủ trì: Chị dâu, giao tiếp của ngài cần phải mở rộng.
Thịt Viên: Ta là phần mở rộng đây.
50. Hai người có cảm thấy mình sẽ yêu nhau được mãi mãi không?
Kì Sam: Cái gọi là “mãi mãi” mơ hồ đó, nào ai đoán biết được kết thúc cuối cùng. Tôi chỉ có thể nói rằng, trừ phi ý thức tiêu tan, còn không tình cảm này sẽ luôn luôn không phai mờ.
Đông Phương: Ân, có chết không rời.
Lương chủ trì: Ối chà ~~~ Kì ca kiên quyết thổ lộ, giáo chủ đại nhân đỏ mặt rồi kìa!
Đạo diễn: CUT! Bởi vì chủ trì sân khấu không thể lên tiếng tiếp tục phỏng vấn, chương trình phải tạm thời dừng thu, mong khán giả kiên nhẫn chờ đợi.
51. Ai là thụ? Ai là công?
Kì Sam: cô gọi anh ấy gọi là gì hở?
Lương chủ trì: *ngơ ngác* đại tẩu ạ.
Kì Sam: nếu cô đã rõ rồi, thì chuyển sang câu khác đi.
Đạo diễn: cô là mất giọng chứ có phải mất trí đâu, sao lại có thể khinh địch để bị lừa như vậy! Rốt cuộc ai là người chủ trì hướng đi của câu hỏi chương trình hả?
52. Tại sao lại quyết định như vậy?
Kì Sam: không tại sao cả, thuận theo tự nhiên quyết định thôi.
Lương chủ trì: *e dè* là bởi vì nguyên nhân là do “cái kia cái kia” của giáo chủ đại nhân sao?
Đông Phương: *mỉm cười* ngươi có thể nói thẳng, không ngại.
Lương chủ trì: ….í em “cái kia cái kia” chính là cây châm lập lòe ánh sáng trên tay chị dâu đó ạ. Chứ nguyên văn câu của em là “Chắc do giáo chủ đại nhân bao dung như biển lớn”, đúng đúng, chính là thế!
Thịt viên: meo meo.
Kì Sam: Không phải cứ hễ là công thì đều rất mực yêu thương đối phương sao? Cho dù không phải nguyên nhân kia, tôi nghĩ chúng tôi vẫn sẽ lấy hình thức ở chung hiện nay mà làm.
Lương chủ trì: tổng công trong truyền thuyết nha…. *mắt lấp lánh ánh sao*
53. Đối với tình trạng này có thoải mái không?
Kì Sam: Rất thỏa mãn.
Đông Phương: Uhm, đúng vậy.
54. Lần đầu xxoo địa điểm là ở nơi nào?
Kì Sam: trong nhà.
Đông Phương: ta ở trong nhà cậu ấy.
Kì Sam: nhà chúng ta.
55. Khi đó có cảm tưởng gì?
Kì Sam: vui mừng ngoài ý muốn.
Đông Phương: lợi thế cuối cùng, cố tìm đường sống trong chỗ chết.
56. Khi đó, biểu tình của đối phương ra sao?
Kì Sam: mặc dù cẩn thận thế nào đi nữa, cứ để cho anh ấy cảm thấy được khổ cực đi. Lúc ấy tôi là nghĩ như vậy, bất quá dù vẻ mặt Đông Phương có thống khổ ẩn nhẫn đi nữa, cũng làm cho người ta cảm thấy rung động.
Đông Phương: rất dịu dàng.
57. Buổi sáng hôm sau H có nói gì không?
Kì Sam: Quên mất rồi, chắc là là bình thản chào hỏi buổi sớm linh tinh thôi ấy mà.
Lương chủ trì: thời khắc trọng yếu bao nhiêu thế cơ mà! Anh cố gắng nhớ lại đi?
Kì sam: hình như là, thân thể có đau không, vẫn khỏe chứ?
Đông Phương: *đỏ mặt* ta không sao.
58. Một tuần làm mấy lần?
Kì Sam: khoảng sáu đến mười lần.
Đông Phương: ai sẽ đi tính toán loại sự tình này?
59. Mong muốn một tuần làm bao nhiêu lần?
Kì Sam: số lần như vậy cũng rất lý tưởng, cơ mà tùy theo tình hình cuộc sống để điều chỉnh thôi, nhiều hơn cũng không tốt.
Đông Phương: Kì Sam muốn bao nhiêu thì bấy nhiêu, ta không có dị nghị.
Lương chủ trì: Thật thẳng thắn! Hơn nữa còn nói trước mặt Kì ca như thế, đại tẩu thực dịu ngoan quá đi.
60. Suy nghĩ của hai người về H?
Kì Sam: Vui sướng.
Đông Phương: ân.
61. Nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể hai người?
Kì sam: Bản thân hả? Ở thời điểm đó thì lực chú ý toàn bộ đặt trên người đối phương rồi, sao để ý bản thân thế nào chứ.
Đông Phương: bổn tọa không muốn trả lời vấn đề này, được không?
Lương chủ trì: hoàn toàn được!
62. Nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể đối phương?
Kì Sam: Tùy nơi, còn về là làm sao… Ngoại trừ hai người chúng tôi ra thì tôi không muốn nói sâu về chuyện riêng tư trước mặt người ngoài thế này.
Đông Phương: chỉ có ta biết là đủ rồi, không cần phải công khai nói cho ngước khác.
63. Dùng một câu để miêu tả đối phương trong lúc H?
Kì Sam: *nheo mắt nghĩ ngợi* yếu ớt mê mang, lộ ra bộ dáng chọc người ta bắt nạt.
Đông Phương: bá đạo, tồi tệ.
Kì Sam: Ờm? Thực sự chỉ có như vậy phải không?
Đông Phương: *khó chịu*…. Rất quyến rũ.
Lương chủ trì: Í, đúng vậy. Iem hoàn toàn có thể tưởng tượng bộ dạng sếp khi khai hỏa phóng ra toàn bộ hooc-môn thì mị hoặc đến mức nào.
64. Đối với H là thích? Hay là ghét?
Kì Sam: trừ phi là đối phương không thích, còn không thì ghét với ai được?
Đông Phương: ý nghĩ của bổn tọa, liên quan gì đến mấy người?
Lương chủ trì: mỗi lần đều là hỏi lại câu kiểu chặn trở về, rốt cuộc ai hỏi ai nha? OTL…
65. Tư thế thường dùng khi H là?
Kì Sam: tư thế đối với cơ thể anh ấy là nhẹ nhàng nhất thì dùng.
Lương chủ trì: Là kiểu gì? Nói ví dụ tay chân bên này bên kia, rồi phóng ra như thế nào? Ngồi, nằm hay là đứng?
Đạo diễn: Hỏi rất hay! Làm chủ trì phải như vậy, phải càng thất bại thì tinh thần càng hăng nha!
Kì Sam: Cô tự tưởng tượng đi.
Lương chủ trì: Ai! Lại tèo rồi. Đạo diễn à, iem đã gắng hết sức rồi mà.
66. Vậy hai người có muốn thử cách khác không? Kiểu như địa điểm, thời gian, hoặc là loại trang phục đặc biệt nào đó?
Kì Sam: nói đến đặc biệt, đúng là không nhắc thì suýt quên. Tùy thôi, hoàn cảnh bên ngoài không tính. Về phần làm hay không, phải xem bầu không khí lúc đó đã.
Đông Phương: *nhỏ giọng* Kì công tử muốn, ta cũng có thể phối hợp.
Lương chủ trì: nói cách khác, bất luận thời gian địa điểm nào, cũng có thể tiến hành bình thường, hoặc là kích thích xxoo sao?
Kì Sam: *nhíu mày* chỉ có dã thú mới có thể tùy chỗ *bíp bíp* bậy a?
67. H trước tắm rửa? Hay là sau?
Kì Sam: nếu như vào thời gian ngủ buổi tối, như vậy thì trước sau đều có.
Đông Phương: cho dù không có, cậu ấy cũng đều vì ta cẩn thận xử lý.
68. Lúc làm hai người có giao hẹn gì không?
Kì Sam: Không có, chúng ta rất ăn ý.
Đông Phương: có bình đẳng được đâu, tại thời điểm ấy cậu ta rất độc tài.
Kì Sam: Tôi là như thế?
Đông Phương: chính là như vậy.
Thịt Viên: meo meo!
Kì Sam: được rồi, anh nói thế, có nghĩa là tôi thế.
Lương chủ trì: Kì ca, anh rất có tiềm năng trở thành thê nô.
Thịt Viên: không, trong mắt của ta, thì ngược lại đấy. Mấy người là người ngoài thì chỉ nhìn được bên ngoài thôi.
Lương chủ trì: Thế bên trong là sao?
Thịt Viên: Tự túc là hạnh phúc nhé. (đây là một chú mèo ngoan đạo =.=)
69. Ngoài đối phương ra, hai người đã từng có người khác chưa?
Kì Sam: có
Đông Phương:…..Có
70. Đối với ý tưởng “Nếu không chiếm được tâm hồn, ít nhất cũng phải chiếm được thể xác”, hai người có đồng ý hay không?
Kì Sam: Đúng là loại bất lực. Không để ý cảm thụ đối phương mà một mặt chấp nhất cho thân thể, dùng từ “yêu” làm cái cớ mà thôi.
Đông Phương: chẳng có gì là hoàn hảo cả, thân thủ đem đối phương hủy diệt là phương thức giữ lấy tốt nhất.
Lương chủ trì: tình yêu của đại tẩu xem là muốn hướng tới sự hoàn mỹ tuyệt đối à nghen.
71. Nếu đối phương bị kẻ xấu quấy rồi, hai người sẽ làm gì?
Kì Sam: Từ xưa tới nay, có kẻ nào đủ bản lĩnh động vào anh ấy sao?
Đông Phương: dám chạm vào người của bổn tọa, tốt nhất chuẩn bị tinh thần sống không bằng chết đi, bổn tọa nhất định phải đưa hắn nghiền xương thành tro.
Kì Sam::Nghiêm túc mà nói, tôi có năng lực tự bảo vệ mình, huống chi còn anh bảo hộ tôi nữa mà.
Thịt viên: *lau trán* ôi không dám nhìn.
72. Trước và sau khi H, hai người có ngại ngùng không?
Kì Sam: Làm gì có từ “có”. Nếu mà trước sau đều ngại í, thì thà rằng nằm đấy đắp chăn nói chuyện cho nhanh.
Đông Phương: *quay đầu* không có
Lương chủ trì: Ê đồ vừa lùn vừa mập kia ~~ đại tẩu tỏ vẻ mạnh mẽ như thế này càng đáng yêu hơn bao nhiêu so với con mèo kiêu ngạo nhà mi nha…
Thịt Viên: ta có bao giờ đáng yêu đâu chứ.
73. Nếu có một người bạn nói “Tôi cô đơn quá, cho nên chỉ đêm nay thôi, xin hãy..” Rồi đòi H với hai người, thì hai người sẽ làm gì?
Đông Phương: cô hử? *ánh mắt sắc như dao*
Lương chủ trì: ngài đừng nhạy cảm như vậy, tiểu nhân chính là nô dịch của ông chủ Kì, không phải bạn bè đâu.
Kì Sam: À… tôi sẽ đưa cho người đó địa chỉ quán bar.
74. Hai người có cảm thấy mình am hiểu về H không?
Kì Sam: *cười* tôi đối với bản thân đều rất tự tin với mỗi phương diện đó.
Đông Phương: không thể trả lời.
Lương chủ trì: đại tẩu, số lần trả lời của ngài vẫn rất ít, mật bí một tẹo đi mà?
Đông Phương: Không bằng đem “một tẹo” giảm luôn xuống “không” đi ha?
Kì Sam: Nói đi cũng phải nói lại, thật ra thì kinh nghiệm của anh ấy so với tôi thì nhiều hơn đấy, nhưng lại không đa dạng như tôi được. Giải thích như thế, cô hiểu rồi chứ.
Lương chủ trì: Dạ! Hài lòng 100%. Câu tiếp.
75. Vậy đối phương thì sao?
Kì Sam: như lời cô nói, hài lòng 100%.
Đông Phương: …. Tốt lắm.
76. Trong lúc H, hai người hy vọng đối phương nói gì không?
Kì Sam: Xem nào, gọi tên sẽ tốt hơn. Còn muốn nghe nhất đương nhiên là xưng hô riêng các loại.
Đông Phương: ngoại trừ mấy câu kì quái ra, thì cái gì cũng có thể.
77. Khi xxoo, hai người thích nhất biểu tình nào của đối phương?
Kì Sam: ánh mắt luôn tràn đầy mị sắc, còn cả cử chỉ cố gắng kiềm chế lại không nhịn được ham muốn. Ờm, anh đây thích tất.
Đông Phương: *nôn vào rãnh* biểu tình nhắm mắt, bổn tọa thật muốn nhìn cậu lúc đó còn hình dung lung tung được không.
78. Hai người cảm thấy mình có thể xxoo với ai khác được không?
Kì Sam: Quan hệ rồi mà còn qua lại với người khác là chắc chắn không thể, sẽ khiến người ta tổn thương, đúng không?
Đông Phương: đúng vậy.
79. Đối với S *beep* M linh tinh có hứng thú không?
Kì Sam: Hai từ này, theo cách hiểu rộng rãi hình như là chỉ phương diện ngược đãi nào đó hửm? Cái hành động làm tổn thương thân thể đối phương như thế là loại kém cỏi. Nhưng nếu là dụng cụ nhỏ để trợ hứng, anh đây thấy cũng được đó.
Đông Phương: loại này không thể được!
Kì Sam: Nhưng hiệu quả rõ ràng thế cơ mà, anh thật sự có cảm giác còn gì…
Đông Phương: *nhẹ giọng* chúng ta có thể bàn vấn đề này khi về nhà không?
80. Nếu đối phương bỗng nhiên không còn chút hứng thú với thấn thể hai người, thì hai người sẽ làm gì?
Kì Sam: Nếu mà có như thế, thì nhất định là anh ấy lại bắt đầu trở nên tự kỷ, trong đầu buồn bực miên man suy nghĩ đi. Nếu gỡ ra được khúc mắc trong lòng anh ấy, sẽ có kinh hỉ không tưởng tượng được.
Lương chủ trì: Kinh hỉ kiểu gì?
Kì Sam: tôi nói được, còn có thể kêu kinh hỉ sao? Đại khái sẽ kinh 1 nửa, hỉ 1 nửa đi.
Đông Phương: cậu chán ghét ta.
Kì Sam: *cười khổ* làm sao mà anh vẫn muốn suy nghĩ theo chiều hướng xấu vậy chứ?
81. Đối cưỡng *beep* bức có cảm tưởng gì?
Kì Sam: nếu là người yêu rồi mà còn có hành động là không tôn trọng ý kiến của đối phương, thủ đoạn thật hèn hạ. Còn nếu vốn chỉ là quan hệ bình thường mà làm như thế, thì như vậy là phạm tội.
Đông Phương: cá lớn nuốt cá bé.
Lương chủ trì: đại tẩu giải thích thiệt sâu sắc!
82. Trong lúc H, có gì làm hai người thấy khó chịu hay không?
Kì Sam: có khi anh ấy không thực sự muốn lắm.
Đông Phương: rõ ràng là yêu cầu của cậu rất kì quái.
Kì Sam: việc này, chúng ta sẽ bàn sau vậy.
83. Hai người có muốn thử H ở nơi nào đặc biệt không?
Kì Sam: không có, chúng tôi rất bình thường.
Lương chủ trì: Ể? Theo tài liệu phân tích tôi đang cầm đây, đoạn có chữ mấu chốt là “bàn ăn, ô mai” khoanh tròn gạch chéo kia, có thể tính là bình thường sao?
Kì Sam: *nghiêm túc* trong mắt của anh đây là như vậy.
Đông Phương: Kì,công, tử, rốt cuộc cái trình độ định nghĩa của cậu là thể loại gì vậy?
84. Bên thụ có bao giờ chủ động H chưa?
Kì Sam: có, rất nhiệt tình chứ.
Đông Phương: luôn luôn là cậu ta chủ động.
Lương chủ trì: Kì ca, mỗi ngày đối với mỹ nhân dễ dàng lộ ra diễn cảm ngượng ngùng như vậy, anh đúng thật là có diễm phúc nhá!
Kì Sam: *cười* đúng là, niềm vui nhiều hơn.
85. Khi đó công phản ứng thế nào?
Kì Sam: câu này tôi không cần trả lời.
Đông Phương: *buồn bực* bất đắc dĩ.
Lương chủ trì: anh sẽ không lên được hở? Mỹ nhân đưa tận miệng cho anh ăn, mà lại còn ỏng eo táo bón?
Kì Sam: khi đó không đúng lúc, tôi quan tâm cũng không phải anh ấy khó được chủ động vấn đề này.
86. Bên công đã từng có hành vi cưỡng bức chưa?
Kì Sam: nhâm phẩm của tôi kém như vậy sao?
Đông Phương: đương nhiên sẽ không.
Lương chủ trì: ở phương diện khác thì nhân phẩm rất kém cỏi =_=
Kì Sam: chỉ việc giảm lương sao? Chứ anh thì kém cỏi chỗ nào chứ hở?
Lương chủ trì: em biết sai rồi (〒_〒) đáp án đại tẩu đang giải thích, ngài nói anh sẽ không, vậy chắc chắn sẽ không!
87. Khi đó thụ phản ứng thế nào?
Kì Sam: Anh không muốn nói, mà chị dâu của mấy người cũng không có hứng cất lời. Yêu cầu bỏ qua.
Lương chủ trì: *chân chó* tuân lệnh! Không trừ tiền lương của em thì anh nói gì em nghe nấy.
Đạo diễn: Tôi có quyền khấu trừ tiền lương của cô! Làm ơn có tí trách nhiệm giùm đi tiểu thư, xem cho rõ xem giờ ai là chủ của cô!
Lương chủ trì: Iem sai rồi… Iem thật sự xin lỗi… Đáng lẽ ngay từ đầu em không nên đú đởn vô đây, nếu không vô đây thì sẽ không ham hố làm MC, mà không làm MC thì sẽ không gặp phải ông chủ chính thức, mà hông gặp phải ông chủ chính thức thì sẽ không phải lo sợ bị giảm lương hai phát dư lày….
88. Đối với hai người, đối thượng H lý tưởng là?
Kì Sam: Người bên cạnh tôi đây chính là đối tượng lý tưởn nhất.
Đông Phương: ân.
89. Người yêu hiện tại có phù hợp với nguyện vọng của hai người không?
Kì Sam: Nếu tôi tiếp tục bỏ qua câu này, thì cô tính sao?
Lương chủ trì: Em sẽ chạy vào ngân hàng, lấy thẻ ATM của em cắt cổ tay tự sát.
Kì Sam: Từ đây cách ngân hàng cũng không xa đâu, khi ra cửa thì nhớ rẽ phải nhé.
90. Khi H có dùng đạo cụ gì không?
Kì Sam: Phạm vi của đạo cụ là gì? Ngoại trừ mấy thứ được chế tạo chuyện nghiệp hóa r, thì có tính hoa quả rau dưa gì không thế?
Lương chủ trì: Ặc, cứ tính..đi
Đông Phương: Mấy cái loại không có linh hồn đấy không thể mang lại cảm giác chân thật được.
Kì Sam: Rõ rồi, lần sau có dùng…cũng chỉ dùng đồ thật.
91. “Lần đầu tiên” của hai người?
Kì Sam: *nhún vai* quên rồi.
Đông Phương: tóm lại là trước khi tới thế giới này là được rồi.
Lương chủ trì: Hiếm khi thấy chị dâu trả lời lại rõ ràng hơn Kì ca, khiến người ta xúc động quá đi.
Khán giả: Cái đó so với việc không trả lời có khác nhau sao chớ hả?!
92. Lần đó có phải là người yêu hiện tại không?
Kì Sam: chắc chắn không phải.
Đông Phương: không phải.
93. Hai người thích được hôn chỗ nào nhất?
Kì Sam: “được” ấy hả, nếu được thì đều thích.
Đông Phương: chỉ cần không ở mấy nơi kì quặc, thì được.
Lương chủ trì: thật ra thì, cơ thể người làm gì có chỗ nào gọi là quái dị đâu chứ. Bộ phận nào cũng đều là chuyện đương nhiên mà ….
94. Thích hôn đối phương ở chỗ nào nhất?
Kì Sam: uhm, chắc là vành tai. Ngoại trừ hôn môi, thì động chạm cũng tạo ra được tình thú, kẻ cả không hôn trên vành tai đi nữa thì vẫn kéo lên được cảm xúc.
Đông Phương: mặt.
95. Trong lúc H thì đối phương làm gì sẽ khiến hai người mất kiểm soát?
Kì Sam: cắn.
Đông Phương: *cam chịu* tất cả.
Lương chủ trì: Cái cặp chồng-chồng này, một người thì nghi ngờ bị M, còn một người suốt ngày cam chịu lại sắp sửa bùng nổ nha.
96. Lúc H hai người thường nghĩ đến việc gì?
Kì Sam: nghĩ cách trêu chọc anh ấy.
Đông Phương: khi nào thì mới chấm dứt.
Kì Sam: chậc, lại dối lòng.
97. Một đêm H bao lần?
Kì Sam: Câu hỏi mang tính chất can thiệp quá sâu vào riêng tư, không trả lời.
98. Khi xxoo thì quần áo là chính mình cởi hay bị cởi?
Kì Sam: chủ yếu hai người đều là tôi cởi.
Đông Phương: ta đôi khi cũng cởi.
Lương chủ trì: đúng là không sai mà, Kì ca đúng là người yêu tốt mà.
Kì Sam: anh sẽ hủy bỏ quyết định giảm tiền lương cho cô.
Lương chủ trì: người tốt +_+
99. Đối với hai người, H là?
Kì Sam: là phương thức biểu hiện tình yêu, và kèm theo vô số điều tốt khác nữa.
Đông Phương: một loại phương pháp xác định mình “được cần đến”.
100. cuối cùng, hãy nói với đối phương một câu nào——
Kì Sam: chúng ta về đi.
Đông Phương: Uhm.
Lương chủ trì: *shock* Vậy là xong? Đơn giản như vậy? Không có pink hồng sến súa múa hường? Không có ôm ấp hun hít nhiệt liệt?
Không có…??
Chính thức chấm dứt!
Hậu trường———
Lương Trữ: *lau mồ hôi* tốt lắm tốt lắm, tôi cuối cùng cũng được giải thoát rồi, tiếp nữa chắc mua bún về thắt cổ luôn quá……
Đạo diễn: *trấm trấm nước mắt* xong rồi xong rồi, tiết mục kỳ này đúng là thất bại mà, chiếu lên chắc bị ném đá cả năm luôn quá…..