Chương 18: Tao d*** cần biết bố mày là ai nhưng bố tao đủ sức khiến cho cả đời…
Thuỷ Tiên chạy thật nhanh đến phòng bệnh của Thuỳ Ngân. Trước khi bước vào ánh mắt cô nhìn thấy bóng dáng thẫn thờ của Mạnh Cường dựa vào lên can. Cô không chú ý nhiều vội bước vào trong.
Trong phòng cô gái nằm trên giường sắc mặt tái nhợt, máy đo nhịp tim hiển thị không ổn định, hai y tá đang trực chờ bên người cô.
Kiều linh cùng Cẩm Tú ngồi bên sofa, Văn phong đứng bên cạnh ánh mắt nhìn Kiều Linh đến đau lòng.
Kiều Linh đang nén tiếng khóc lại, nhìn thấy Thuỷ Tiên bước vào cuối cùng không nhịn được chạy sang chỗ cô khóc.
Thuỷ Tiên bình tĩnh xoa đầu cô nàng. Sau một hồi mới chấn an được:"bác sĩ có bảo vì sao bị tiền sản giật không?".
Kiều Linh lắc đầu:" lúc đấy tao lo quá không chú ý đến chỉ quan tâm chị ấy có bị sao không?"
Văn Phong bên cạnh liền nói"bác sĩ có nói, bệnh nhân đột ngột tăng huyết áp dường như chịu đả kích".
Thuỷ Tiên tin đây không phải ngẫn nhiên ánh mắt hướng sang hộ lí. Hộ lí đang lo lắng bên cạnh thấy ánh mắt Thuỷ Tiên liền nói:"Lúc tôi đi mua hoa quả về đã thấy cô Thuỳ Ngân ngất trên sàn, tôi thật sự không biết".
Thuỷ Tiên không tiếp tục nhìn ánh mắt hướng đến camera.
Sau khi xem xong sắc mặt cô tái xanh, Kiều Linh bên cạnh lúc này cả người đều run rẩy cô đang kìm nén, kìm nén để không đập nát cái máy vi tính.
Sau đó Thuỷ Tiên giao Thuỳ Ngân cho hộ lí với Cẩm Tú.
Cô để Kiều Linh ở lại đi ra chỗ Mạnh Cường. Sau đó liền cùng Kiều Linh rời đi. Chỗ hai người dừng lại là đại học nào đó.
Sau khi chờ một lúc, cả hai người cùng tiến vào phòng hiệu trưởng. Hiệu trưởng thấy Kiều Linh liền ân cần tiếp đón.
Hai người đưa ra tấm ảnh cung cấp tên và thẻ sinh viên nói muốn gặp.
Một lúc sau từ ngoài cửa cô gái bước vào. Cô gái ăn mặc nhã nhặn, xin đẹp cũng không kém phần quyến rũ.
Hiệu trưởng nói hai câu liền đi ra ngoài. Lúc này Kiều Linh không nhìn được liền chạy tới liền tát cho cô gái đối diện mấy phát rồi nói:"sao, giả bộ cho ai xem, con hồ ly tinh như mày sao không lòi cái mặt ra"
Cô gái bị tát cũng không lép vế liền quát:"con điên, mày làm gì vậy?"
Thuỷ Tiên tiến liên ngăn cản nhẹ giọng nói:"Ngọc Trà, sinh viên đại học, gia cảnh thuộc dạng khá giả, rõ ràng cũng là được nuôi dạy đàng hoàng tử tế từ nhỏ vậy mà đi làm loại chuyện ghê tởm như này, cô không thấy mất mặt sao".
"Hừ, mày biết tao sao, vậy mày cũng biết bố tao là ai chứ, khôn hồn đừng đụng vào tao, lũ ranh"
Chưa kịp để Ngọc Trà nói hết câu Kiều Linh đã cầm tập quyển dày trên bàn đập về phía cô ta.
Tập sách hung hăng nện lên người cô ta cùng với đó là giọng quát của Kiều Linh:"tao dell cần biết bố mày là ai nhưng bố tao đủ sức khiến cho cả đời này mày chẳng cầm nổi tấm bằng đại học".
Nói xong câu này Kiều Linh còn định lao vào đánh tiếp nhưng bị Thuỷ Tiên. Cô lúc này đi đến gần Ngọc Trà một nụ cười.
"Bố cô ấy có thể khiến cô chẳng cầm nổi tấm bằng còn bố tôi có thể khiên cả gia đình cô chả cầm nổi một phân tiền".
Nói xong cô liền cầm tay Kiều Linh rời đi. Trước khi đi còn giao lưu với hiệu trưởng đôi ba lời.
Ngay sau đó, trường đại học nào đó công khai khấu trừ một sinh viên đại học vì bê bối đời tư cá nhân, không những nói họ tên còn phê bình trước toàn trường. Chuyện này rất nhanh truyền ra ngoài còn lên cả mạng xã hội.
Trong phòng cô gái nằm trên giường sắc mặt tái nhợt, máy đo nhịp tim hiển thị không ổn định, hai y tá đang trực chờ bên người cô.
Kiều linh cùng Cẩm Tú ngồi bên sofa, Văn phong đứng bên cạnh ánh mắt nhìn Kiều Linh đến đau lòng.
Kiều Linh đang nén tiếng khóc lại, nhìn thấy Thuỷ Tiên bước vào cuối cùng không nhịn được chạy sang chỗ cô khóc.
Thuỷ Tiên bình tĩnh xoa đầu cô nàng. Sau một hồi mới chấn an được:"bác sĩ có bảo vì sao bị tiền sản giật không?".
Kiều Linh lắc đầu:" lúc đấy tao lo quá không chú ý đến chỉ quan tâm chị ấy có bị sao không?"
Văn Phong bên cạnh liền nói"bác sĩ có nói, bệnh nhân đột ngột tăng huyết áp dường như chịu đả kích".
Thuỷ Tiên tin đây không phải ngẫn nhiên ánh mắt hướng sang hộ lí. Hộ lí đang lo lắng bên cạnh thấy ánh mắt Thuỷ Tiên liền nói:"Lúc tôi đi mua hoa quả về đã thấy cô Thuỳ Ngân ngất trên sàn, tôi thật sự không biết".
Thuỷ Tiên không tiếp tục nhìn ánh mắt hướng đến camera.
Sau khi xem xong sắc mặt cô tái xanh, Kiều Linh bên cạnh lúc này cả người đều run rẩy cô đang kìm nén, kìm nén để không đập nát cái máy vi tính.
Sau đó Thuỷ Tiên giao Thuỳ Ngân cho hộ lí với Cẩm Tú.
Cô để Kiều Linh ở lại đi ra chỗ Mạnh Cường. Sau đó liền cùng Kiều Linh rời đi. Chỗ hai người dừng lại là đại học nào đó.
Sau khi chờ một lúc, cả hai người cùng tiến vào phòng hiệu trưởng. Hiệu trưởng thấy Kiều Linh liền ân cần tiếp đón.
Hai người đưa ra tấm ảnh cung cấp tên và thẻ sinh viên nói muốn gặp.
Một lúc sau từ ngoài cửa cô gái bước vào. Cô gái ăn mặc nhã nhặn, xin đẹp cũng không kém phần quyến rũ.
Hiệu trưởng nói hai câu liền đi ra ngoài. Lúc này Kiều Linh không nhìn được liền chạy tới liền tát cho cô gái đối diện mấy phát rồi nói:"sao, giả bộ cho ai xem, con hồ ly tinh như mày sao không lòi cái mặt ra"
Cô gái bị tát cũng không lép vế liền quát:"con điên, mày làm gì vậy?"
Thuỷ Tiên tiến liên ngăn cản nhẹ giọng nói:"Ngọc Trà, sinh viên đại học, gia cảnh thuộc dạng khá giả, rõ ràng cũng là được nuôi dạy đàng hoàng tử tế từ nhỏ vậy mà đi làm loại chuyện ghê tởm như này, cô không thấy mất mặt sao".
"Hừ, mày biết tao sao, vậy mày cũng biết bố tao là ai chứ, khôn hồn đừng đụng vào tao, lũ ranh"
Chưa kịp để Ngọc Trà nói hết câu Kiều Linh đã cầm tập quyển dày trên bàn đập về phía cô ta.
Tập sách hung hăng nện lên người cô ta cùng với đó là giọng quát của Kiều Linh:"tao dell cần biết bố mày là ai nhưng bố tao đủ sức khiến cho cả đời này mày chẳng cầm nổi tấm bằng đại học".
Nói xong câu này Kiều Linh còn định lao vào đánh tiếp nhưng bị Thuỷ Tiên. Cô lúc này đi đến gần Ngọc Trà một nụ cười.
"Bố cô ấy có thể khiến cô chẳng cầm nổi tấm bằng còn bố tôi có thể khiên cả gia đình cô chả cầm nổi một phân tiền".
Nói xong cô liền cầm tay Kiều Linh rời đi. Trước khi đi còn giao lưu với hiệu trưởng đôi ba lời.
Ngay sau đó, trường đại học nào đó công khai khấu trừ một sinh viên đại học vì bê bối đời tư cá nhân, không những nói họ tên còn phê bình trước toàn trường. Chuyện này rất nhanh truyền ra ngoài còn lên cả mạng xã hội.