Chương 8
Thủy Tiên cũng không vào lại phòng, nhắn cái tin cho Kiều Linh rồi rời đi. Cô bắt taxi về phòng trọ.
Ngồi trong xe Thủy Tiên nhấc máy gọi điện. Đầu dây bên kia là giọng của một người phụ nữ đã tầm trung:"Thế nào, cháu vào xem thằng bé chưa, Thùy Ngân có làm sao không". Bác gái bên kia rất hơn hở có lẽ chưa biết chuyện, Thủy Tiên trước thì hỏi thăm sau đó tóm tắt lại mọi chuyện. Cô ngả người về phía sau, tay di di chán nói:"Trước hết, cháu và Kiều Linh sẽ lần lượt chăm sóc chị ấy, nếu bận thì thuê người".
Đầu dây bên kia bác gái trầm ngâm rồi nói:"Sau khi xuất viện cho hai đứa ra tòa đi, tạm thời chú cháu vẫn chưa bay được, có lẽ bác phải 2 tuần nữa mới bay được, sau đó thì lập tức cho con bé sang đây định cư".
Thủy Ngân nghe thấy câu trả lời thì đồng ý, cô nói chuyện một lúc thì tắt máy. Về đến phòng trọ liền đóng cửa.
Sau khi Đức Khiêm trở về phát hiện anh bạn phòng trọ vẫn chưa về, chìa khóa bạn cùng phòng vẫn đang cầm. Cậu đột nhiên ngửi thấy mùi thuốc lá thoáng nhẹ đâu đây. Ngẩn đầu lên, thiếu nữ lúc này đã mặc một chiếc áo phông, quần đùi. Trên tay cầm một điếu thuốc đang nhìn cậu.
Chiếc áo rộng thùng thình, gió thổi khiến nó bay bay lên, Đức Khiêm đứng chính là thẳng phía dưới cô, khi chiếc áo bay bên cậu ẩn ẩn nhìn được phía bên trong lớp áo, cái này lập tức hù cậu cúi nhanh xuống đất.
Thủy Tiên nhếch mép nói:"Hỡi chàng Romeo, điều gì khiến chàng ở đây"
Đức Khiêm nghe thấy lời này trước tiên lùi ra phía sau 2m mới ngẩn đầu lên. "Mày đứng trên đó làm gì?"
Thủy Tiên bắt đầu khuôn mặt đau khổ"Ta ở trên này sở dĩ chính là đợi chàng, Romeo!"
Đức Khiêm cảm thấy sau gáy hơi ớn lạnh nói:"Sẽ chẳng có nàng Juliet nào hút thuốc cả, xuống đây", giọng cậu không tốt lắm. Đức Khiêm chính là cảm thấy, tối lạnh thế này ăn mặc phong phanh thế để bị cảm à, hơn nữa... ai nhìn thấy cũng không tốt lắm
Thủy Tiên nghe thấy lời này thì bật cười, cô dập tắt điếu thuốc sau đó rời khỏi ban công. Một lúc sau cửa phòng được mở ra, Thủy Tiên tay khoanh trước ngực nói:"Có vào ngồi nhờ không"
Đức Khiêm không từ chối, sau khi ngồi xuống cậu liền hỏi"Xảy ra chuyện gì rồi?"
Thủy Tiên rất ít khi hút thuốc, thứ nhất chính là cô sợ ảnh hưởng đến sức khỏe, thứ hai vẫn là cô vẫn là một nữ sinh ngoan hiền trong mặt mọi người, được rồi mặc dù không phải toàn bộ nhưng vẫn là hầu hết. Khi cô hút thuốc lá chính là cô đang phân vân, hay phiền lòng.
Thủy Tiên không vội trả lời rót cốc nước uống một ngụm. "Anh Cường với chị Ngân sắp ly hôn rồi". Đức Khiêm nhíu mày thắc mắc:"Ai nói?".
Cậu với tin này hiển nhiên hoài nghi, đối với cậu, anh Cường được coi là người chồng tốt, khi hai người còn yêu nhau, Mạnh Cường vẫn luôn một lòng một dạ chăm lo cho bạn gái, tiến đến hôn nhân cũng chưa thấy cãi nhau, đùng một cái lại nổ ra ly hôn, tin này ai mà tin được.
"Anh ta ngoại tình, tìm người thỏa mãn nhu cầu sinh lí, bị chị Ngân phát hiện, có lẽ sẽ không lâu nữa"
Đức Khiêm có hơi ngạc nhiên, sau đó cũng không hỏi nữa nói:"Đi ăn chè không?"
Thủy Tiên nghe vậy liền cười"Quả nhiên vẫn là cậu hiểu tôi nhất!"
Người ta nói tâm trạng không tốt liền ăn đồ ngọt xuất theo nguyên lí, Thủy Tiên gọi ba cốc chè. Đức Khiêm vốn không thích ăn liền nhường hết cho cô. Thủy Tiên yêu cầu một cốc chè mang về sau đó rất nhanh liền giải quyết cả ba cốc. Lúc tính tiền bà chủ cười cười nói:" Cô bé, kiếm đâu ra người bạn trai tốt thế này, phải biết giữ đấy".
Thủy Tiên hơi đỏ mặt lịch sự nói:"Vâng ạ, cháu biết rồi!"
Đức Khiêm lúc này vẫn đang dọn đồ mà cô vứt lại ở ghế hiển nhiên không nghe rõ hai người đang nói cái gì chỉ biết sau khi ra thanh toán bà chỉ cũng cười nói với cậu:"Có cô bạn gái cute, lễ phép nhớ phải yêu yêu thật nhiều vào."
Đức Khiêm biểu cảm cũng khẽ biến, không từ chối, cậu nở một nụ cười nói:"Vâng ạ!" rồi ra chỗ cô đang đứng đợi taxi
Ngồi trong xe Thủy Tiên nhấc máy gọi điện. Đầu dây bên kia là giọng của một người phụ nữ đã tầm trung:"Thế nào, cháu vào xem thằng bé chưa, Thùy Ngân có làm sao không". Bác gái bên kia rất hơn hở có lẽ chưa biết chuyện, Thủy Tiên trước thì hỏi thăm sau đó tóm tắt lại mọi chuyện. Cô ngả người về phía sau, tay di di chán nói:"Trước hết, cháu và Kiều Linh sẽ lần lượt chăm sóc chị ấy, nếu bận thì thuê người".
Đầu dây bên kia bác gái trầm ngâm rồi nói:"Sau khi xuất viện cho hai đứa ra tòa đi, tạm thời chú cháu vẫn chưa bay được, có lẽ bác phải 2 tuần nữa mới bay được, sau đó thì lập tức cho con bé sang đây định cư".
Thủy Ngân nghe thấy câu trả lời thì đồng ý, cô nói chuyện một lúc thì tắt máy. Về đến phòng trọ liền đóng cửa.
Sau khi Đức Khiêm trở về phát hiện anh bạn phòng trọ vẫn chưa về, chìa khóa bạn cùng phòng vẫn đang cầm. Cậu đột nhiên ngửi thấy mùi thuốc lá thoáng nhẹ đâu đây. Ngẩn đầu lên, thiếu nữ lúc này đã mặc một chiếc áo phông, quần đùi. Trên tay cầm một điếu thuốc đang nhìn cậu.
Chiếc áo rộng thùng thình, gió thổi khiến nó bay bay lên, Đức Khiêm đứng chính là thẳng phía dưới cô, khi chiếc áo bay bên cậu ẩn ẩn nhìn được phía bên trong lớp áo, cái này lập tức hù cậu cúi nhanh xuống đất.
Thủy Tiên nhếch mép nói:"Hỡi chàng Romeo, điều gì khiến chàng ở đây"
Đức Khiêm nghe thấy lời này trước tiên lùi ra phía sau 2m mới ngẩn đầu lên. "Mày đứng trên đó làm gì?"
Thủy Tiên bắt đầu khuôn mặt đau khổ"Ta ở trên này sở dĩ chính là đợi chàng, Romeo!"
Đức Khiêm cảm thấy sau gáy hơi ớn lạnh nói:"Sẽ chẳng có nàng Juliet nào hút thuốc cả, xuống đây", giọng cậu không tốt lắm. Đức Khiêm chính là cảm thấy, tối lạnh thế này ăn mặc phong phanh thế để bị cảm à, hơn nữa... ai nhìn thấy cũng không tốt lắm
Thủy Tiên nghe thấy lời này thì bật cười, cô dập tắt điếu thuốc sau đó rời khỏi ban công. Một lúc sau cửa phòng được mở ra, Thủy Tiên tay khoanh trước ngực nói:"Có vào ngồi nhờ không"
Đức Khiêm không từ chối, sau khi ngồi xuống cậu liền hỏi"Xảy ra chuyện gì rồi?"
Thủy Tiên rất ít khi hút thuốc, thứ nhất chính là cô sợ ảnh hưởng đến sức khỏe, thứ hai vẫn là cô vẫn là một nữ sinh ngoan hiền trong mặt mọi người, được rồi mặc dù không phải toàn bộ nhưng vẫn là hầu hết. Khi cô hút thuốc lá chính là cô đang phân vân, hay phiền lòng.
Thủy Tiên không vội trả lời rót cốc nước uống một ngụm. "Anh Cường với chị Ngân sắp ly hôn rồi". Đức Khiêm nhíu mày thắc mắc:"Ai nói?".
Cậu với tin này hiển nhiên hoài nghi, đối với cậu, anh Cường được coi là người chồng tốt, khi hai người còn yêu nhau, Mạnh Cường vẫn luôn một lòng một dạ chăm lo cho bạn gái, tiến đến hôn nhân cũng chưa thấy cãi nhau, đùng một cái lại nổ ra ly hôn, tin này ai mà tin được.
"Anh ta ngoại tình, tìm người thỏa mãn nhu cầu sinh lí, bị chị Ngân phát hiện, có lẽ sẽ không lâu nữa"
Đức Khiêm có hơi ngạc nhiên, sau đó cũng không hỏi nữa nói:"Đi ăn chè không?"
Thủy Tiên nghe vậy liền cười"Quả nhiên vẫn là cậu hiểu tôi nhất!"
Người ta nói tâm trạng không tốt liền ăn đồ ngọt xuất theo nguyên lí, Thủy Tiên gọi ba cốc chè. Đức Khiêm vốn không thích ăn liền nhường hết cho cô. Thủy Tiên yêu cầu một cốc chè mang về sau đó rất nhanh liền giải quyết cả ba cốc. Lúc tính tiền bà chủ cười cười nói:" Cô bé, kiếm đâu ra người bạn trai tốt thế này, phải biết giữ đấy".
Thủy Tiên hơi đỏ mặt lịch sự nói:"Vâng ạ, cháu biết rồi!"
Đức Khiêm lúc này vẫn đang dọn đồ mà cô vứt lại ở ghế hiển nhiên không nghe rõ hai người đang nói cái gì chỉ biết sau khi ra thanh toán bà chỉ cũng cười nói với cậu:"Có cô bạn gái cute, lễ phép nhớ phải yêu yêu thật nhiều vào."
Đức Khiêm biểu cảm cũng khẽ biến, không từ chối, cậu nở một nụ cười nói:"Vâng ạ!" rồi ra chỗ cô đang đứng đợi taxi