Chương : 1
Nguyễn Hoàng Bách đang sống tại thành phố Hồ Chí Minh tươi đẹp là một con người đọc thân nhưng được cái là vui tính, lại có thêm cái xấu trai
Cuộc đời cậu ta luôn gắn liền với hai chữ "thiên tài",nhưng có hai chữ đó thôi thì cậu đâu phải chật vật như thế trong cái đất thành phố này, đúng là hai chữ thiên tài nhưng đó cũng chỉ là một phần thôi, còn hai từ còn lại là xách dép, nên cậu đúng ra là "xách dép thiên tài".
Năm nay cậu vừa ra trường được hai năm nhưng không chịu kiếm việc làm, chỉ ở nhà coi anime và chơi game, rồi cắm đầu vào cái máy tính lập trình, Bách đúng ra là không cái quái gì để kiếm tiền, lập trình chỉ cho cậu dùng.
Tuy là một lập trình viên nhưng Bách nhưng cậu chỉ tự tạo cho mình mấy con game 16 bit để chơi cho thỏa mãn cái dục vọng của mình. Nhưng cậu có thể tự vỗ ngực mình tự hào vì tạo ra mấy con khá hay dù nó không phải là mấy con game 3D triple A, ít ra là nó hay hơn mấy con game arcade trên những chiếc điện thoại robot xanh lá nào đó.
Bách không kinh doanh gì chỉ toàn dựa vào phụ huynh, nhưng cũng có 1 chút tiền thu về từ việc làm hacker, không phải là hack cả một hệ thống cực khủng như CIA hay FBI mà hack mấy game online như game lửa chùa hay game cứ pick yasuo thì bị chửi như 1 con , Bách chủ yếu là hack các đơn vị tiền cho mấy thằng yêu cầu.
Hôm nay Bách quyết đi một lễ hội Cosplay Anime, game. Bách mặt 1 cái quần jean và một cái áo đen để che đi cái bụng của mình.Bách bắt 1 chiếc xe bus để đi đến sự kiện, cậu đã chuẩn bị tiền tích trữ trong 8 tháng làm việc vất vả (hack game) để mua mấy cái figure waifu của cậu. Sao khi mua vé Bách ngồi vào chỗ cuối cùng của xe bus, cậu quyết định đánh 1 giấc vì quãng đường cậu đi khá dài.
Sau khi khép hai hàng mi của mình, thì Bách cảm thấy nhiệt độ môi trường tăng lên, Bách chưa kịp mở mắt ra là đã bị dịch chuyển tới 1 khu rừng hoang vu, cậu tự hỏi "Cái quái gì thế này" sao đó cậu lấy lại bình tĩnh, vuốt lại cái mặt của mình, cậu kiểm tra lại cơ thể chỉ còn đúng 1 chai cồn.
Cuộc đời cậu ta luôn gắn liền với hai chữ "thiên tài",nhưng có hai chữ đó thôi thì cậu đâu phải chật vật như thế trong cái đất thành phố này, đúng là hai chữ thiên tài nhưng đó cũng chỉ là một phần thôi, còn hai từ còn lại là xách dép, nên cậu đúng ra là "xách dép thiên tài".
Năm nay cậu vừa ra trường được hai năm nhưng không chịu kiếm việc làm, chỉ ở nhà coi anime và chơi game, rồi cắm đầu vào cái máy tính lập trình, Bách đúng ra là không cái quái gì để kiếm tiền, lập trình chỉ cho cậu dùng.
Tuy là một lập trình viên nhưng Bách nhưng cậu chỉ tự tạo cho mình mấy con game 16 bit để chơi cho thỏa mãn cái dục vọng của mình. Nhưng cậu có thể tự vỗ ngực mình tự hào vì tạo ra mấy con khá hay dù nó không phải là mấy con game 3D triple A, ít ra là nó hay hơn mấy con game arcade trên những chiếc điện thoại robot xanh lá nào đó.
Bách không kinh doanh gì chỉ toàn dựa vào phụ huynh, nhưng cũng có 1 chút tiền thu về từ việc làm hacker, không phải là hack cả một hệ thống cực khủng như CIA hay FBI mà hack mấy game online như game lửa chùa hay game cứ pick yasuo thì bị chửi như 1 con , Bách chủ yếu là hack các đơn vị tiền cho mấy thằng yêu cầu.
Hôm nay Bách quyết đi một lễ hội Cosplay Anime, game. Bách mặt 1 cái quần jean và một cái áo đen để che đi cái bụng của mình.Bách bắt 1 chiếc xe bus để đi đến sự kiện, cậu đã chuẩn bị tiền tích trữ trong 8 tháng làm việc vất vả (hack game) để mua mấy cái figure waifu của cậu. Sao khi mua vé Bách ngồi vào chỗ cuối cùng của xe bus, cậu quyết định đánh 1 giấc vì quãng đường cậu đi khá dài.
Sau khi khép hai hàng mi của mình, thì Bách cảm thấy nhiệt độ môi trường tăng lên, Bách chưa kịp mở mắt ra là đã bị dịch chuyển tới 1 khu rừng hoang vu, cậu tự hỏi "Cái quái gì thế này" sao đó cậu lấy lại bình tĩnh, vuốt lại cái mặt của mình, cậu kiểm tra lại cơ thể chỉ còn đúng 1 chai cồn.