Chương : 12
Nhưng Bách cũng không để tâm đến phần gacha, bây giờ thì cậu có thể quay được tới ba lần, vì mỗi lần gacha thì chỉ có 3000 đồng thôi.
~ Một phút sau~~~
Một tiếng hét thất thanh trong rừng vang lên:
- KHÔNG! TẠI SAO CHỈ TOÀN LÀ TRẮNG KHÔNG VẬY!
Bách ôm mặt ngồi khóc, vì lần gacha này không thu được gì cả, chỉ toàn rác với rác, một giọng nói trầm cảm vang lên:
- Sao đen vậy nè, lúc trước toàn đỏ với vàng, bây giờ chỉ toàn màu trắng
Cậu gạt đi nước mắt mà đứng lên như mọt người đàn ông, cậu dùng toàn bộ số tiền còn lại để mua quần áo và dụng cụ nấu ăn, may cho Bách toàn bộ chỗ đó vừa vỏn vẹn 1000 đồng và. Bách nén đau thương, từ một đại gia đường đườn chính chính mà bây giờ lại trở thành con đỗ nghèo khỉ. Thay chiếc áo phông in chữ Akame ga kill và thêm cái hình của Akame, mặc thêm chiếc quần ngắn màu xám và đi một dôi dép tổ ong, cậu đã quay lại dáng vẻ hằng này khi còn ở trái đất, nhưng lần này không còn giống Minh béo nữa, mà giống một anh hùng bước ra từ câu chuyện cổ tích nhưng sở hữu một khuôn mặt của một người đàn ông chưa từng trải.
Bách khi lôi cây lưỡi hái hái chuẩn bị xẻ con rồng thành một bữa ăn, thì một giọng nói vang lên trong đầu Bách
- Xin chào chủ nhân
- Ể cái gì vậy, thần giao cách cảm à?-Bách ôm đầu hỏi
- Này, Này. Ngài đang cầm tôi một cách thô bạo đấy
Bách nhìn xuống hai tay của mình, làm gì có thứ gì khác ngoài cây lưỡi hái đâu, cậu bất ngờ hỏi:
- Mày là cây lưỡi hái đó à
- Đúng vậy-Giọng nói lại vang lên trong đầu Bách
- Sao ngươi có thể giao tiếp với ta vậy?
- Tại vì ngài đã đủ điều kiện để mở trạng thái (khóa) của tôi rồi, thưa chủ nhân-Giọng nói lại vang lên
Bách khi nghe câu nói của nó thì liền mở mục vũ khí xem check lại
- ----------------------vũ khí-----------------------
Tên: Chưa có
Trạng thái: mở khóa
Rank:???
Đặc tính: Không thể bị phá vỡ, tiến hóa không giới
hạn
Khả năng: -Điều khiển dòng mana
- Hấp thụ Mana
- Vô hiệu đồn tấn công có Mân
- Chém được tất cả mọi thứ
- Thu nhỏ kích thước
- ----------------------------------------------------
Bách hét lên trong đầu:
- Sao ngươi bá quá vậy, có khi còn hơn cả ta
- Đương nhiên rồi! Tôi là một sự bổ sung cần thiết cho hạn chế về skill mân của chủ nhân đấy- Lưỡi hái nói lên với giọng rất tự tin
- Vậy à, cho ta hỏi một chút, là tại soa ngươi vẫn chưa có tên vậy
- Tại vì chủ nhân chưa đặt mà làm sao tôi có thể có tên được.
- Vậy là ta phải đặt tên sao
- Đúng vậy thư chủ nhân
Bách đắng đo suy nghĩ một hồi lâu, với trình độ gần 18 năm đặt tên nhân vật của cậu, cái chuyện này thật quá dễ dàng. Nhưng bách muống làm một thứ gì đó thật ngầu ở lần này, một lúc sau Bách nói
- Đây là tên của ngươi là Slayer
- Tên nghe ngầu thật, nó có ý nghĩa gì vậy chủ nhân
Với câu hỏi câu hổi của cây lưỡi hái, Bách khựng lại một lúc rồi dùng kĩ năng yasua của mình chém:
- Ta đặt tên này cho ngươi vì ta muốn ngươi dồng hành với ta, chúng ta sẽ tàn sát tất cả những kẻ ngán đường, bất kể là thần hay quỷ. Chỉ cần cản đường chúng ta thì chém không tha
- CHỦ NHÂN! CÁM ƠN NGƯỜI đã đặt cho tôi cái tên ngầu như vậy- Slayer xúc động kêu lên
- Sao ngươi thích cái tên này quá vậy.
- Ta thích những thứ đen tối và ngầu lòi nên chủ nhân làm vậy ta rất vui.
- Vậy....à
Giờ cây lưỡi hái của Bách đã có tên, Salyer, Bách nói với Slayer rằng:
- Ngươi có thể giúp ta xẻ mấy miếng thịt của con rồng được không
- Được
Khi được sự đồng ý của Slayer thì Bách vung nó với một tốc độ cực cao tới mức Slayer chỉ còn là những ánh sáng màu đen mờ nhạt. Nhanh chóng cái đuôi của con rồng chỉ còn là mấy miếng thịt nhỏ, Bách cắt đi phần móng và răng của nó để tương lai có làm gì thì cũng có chúng để mà xài, sau khi Bách cắt xong thì cậu hỏi Slayer:
- Ta thấy ngươi có skill hấp thụ Mana phải không
- Đúng vậy chủ nhân
- Vậy ngươi có thể hấp thụ hết Mana của con rồng này được không?
- Có thể, tuy nó đã chết nhưng nó cũng còn một đống Mana ở trong xác.
- Vậy thì làm đi.
Nói xong thì bách thấy một luồn sương đen tỏa ra từ bản thân, rồi len lỏi vào con rồng một lúc rồi biến mất., Slayer nói với Bách
- Thưa chủ nhân việc hấp thụ xông rồi ạ
- Vậy cái luồn sương đen đó là kĩ năng của ngươi ư
- Đúng vậy thưa chủ nhân
Bách dừng lại suy nghĩ một chút rồi hỏi:
- Vậy ngươi có tiến hóa được không?
- Với nguồn ma lực lớn như vậy thì tôi có thể tiến hóa rồi.
- Thật à! Vậy ngươi tiến hóa lên cái gì
- Tôi có thêm dạng kiếm Katana thưa chủ nhân.
Bách gật đầu hài lòng về việc của Slayer. Sau khi rút hết mana từ con rồng ra, bách mang ra một cái chảo và một ít gia vị như đường, muối, ớt...Cậu đang dự định làm món thịt rồng xào xả ớt, vì cái phần mùi hương của món này sẽ thu hút một con thú vô cùng ham ăn đang ở trong rừng, nhưng trước khi làm thì Bách lại gần chỗ xác con rồng
Bách lấy Slayer bắt đầu moi tim của nó ra, quả tim của rồng, nó giống như một khối tinh thể có các ống dẫn máu vậy, Bách dùng Slayer ở dạng katana mà chém quả tim rồng ra làm năm miếng vừa ăn, cậu khi cắt xong liền đem nhúng nó vào máu của rồng. Bách đặt miếng tim nhúng máu kèm thêm miếng thịt sống của con rồng cho vào miệng.
Sau khi thưởng thức xong bữa ăn sống thì cậu cảm thấy một nguồn nhiệt cực lớn chảy trong cơ thể. Nó theo bách dự đoán, thì nhiệt độ của nó còn lớn gấp đôi mặt trời nhưng dù với nhiệt độ như vậy thì bách không hề biểu hiện sự đau đớn gì cả, đối với cậu mấy vết lửa này không bao giờ bằng những ngọn lửa mà cậu đã đón nhận trong thử thách "địa ngục" thứ sáu cả.
1 tiếng sau đó ~~~
Khi nhiệt độ hạ xuống hoàn toàn thì Bách cảm thấy một nguồn sức mạnh đang cuồn cuộn chảy trong người, Bách nhìn xuống mặt nước gần đó thì thấy mắt cậu như trở thành mắt Oker một màu hổ phách, với con ngươi của con mèo. Cậu rất muốn thử sức của mình khi đang ở trạng thái rồng nhưng cậu bây giờ có thể giết con rồng đó chỉ với ba đòn, mà nó còn là sinh vật mạnh nhất ở thế giới này nữa, nên cơ hội test sức mạnh gần như bằng không.
Sau khi nhận được sức mạnh thì cậu tắt nó đi, để tránh ảnh hưởng đến hình dáng của cậu(trạng thái long nhân chỉ thay đổi mắt và có thể mọc thêm cánh cho Bách thôi), cậu đặt cái chảo lên cái bếp ga và bật lửa lên, cho thịt rồng vào xào một lúc, rồi cho thêm xả ớt kèm chút đường, Món ăn sau khi hoàn thành thì mùi hương của nó bay khắp khu rừng, cái mùi hương của nó đã thu hút một cô gái cũng đang ở trong rừng.
Xác nhận mùi hương này đã lan tỏa khắp khu rừng này, thì bách trốn vào một bụi cây gần đó, cậu ẩn đi hơi thở, tiếng trái tim đập, mùi hương lẫn nhiệt độ để hòa hợp với khu rừng, và thu nhỏ Slayer lại, nhét vào túi. Đúng như cậu đoán Akame đã tiếp cận cái chảo thịt rồng, và ăn một cách ngon lành. Khi nhìn thấy một người ăn đồ ăn của mình như vậy Bách cũng thấy hơi vui, một phần vì được gặp được người "nổi tiếng" ở thế giới của mình và còn đang thưởng thức món ăn của mình nữa, nhưng thứ Bách cảm thấy vui nhất là cô nàng này sập bẫy rồi.
Khi cô nàng đang ăn say sưa, thì Bách tiếp cận cô mà cô biết. Đặt bàn tay cảu mình lên cô, Bách hỏi:
- Ăn chực ngon chứ-Bách nở một nụ cười u ám
Đúng như mong đợi, từ một phản ứng nhanh nhạy của sát thủ. Cây Murasame đã kề ngay cổ Bách
- Ngươi là ai-Cô hỏi Bách với khuôn mặt nghiêm trọng
- Ta là người nấu món đó đấy-Bách nở nụ cười tươi
- Ta hỏi lại, NGƯƠI LÀ AI!-Khuôn mặt của cô ngày càng nghiêm trọng
- Làm gì gắt thế, ta tên Nguyễn Hoàng Bách, hộ khẩu tại Thành Phố Hồ Chí Minh. Vậy được chưa.
Akame tra lại cây kiếm vào vỏ khi nghe Bách nói vậy, cô nói với Bách:
- Được rồi ngươi không phải là người của tể tướng Hastoryst, ta cũng không cần giết ngươi.
Bách sau khi nghe xong câu của Akame thì nảy ra một ý tưởng, Bách nói:
- Ngươi có chắc là ta không phục vụ cho chủ nhân.- Bách nở một nụ cười khốn nạn
- Chủ nhân, ý ngươi là ai?-Akame hỏi lại với vẻ mặt nghi ngờ
- Đương nhiên là chủ nhân Hastoryst rồi, còn.....
Không đợi bách nói hết câu, Murasame đã lia tới cậu, Bách ngay lập tức né được. Bách gáy một câu:
- Này sao không đợi....
Bách chưa nói hết câu thì cây kiếm đã được Akame đâm tới, nhắm vào ngực Bách, mặc cho cái áo in hình của mình. Nhưng ai có thể không né được nhưng chắc chắn không phải Bách. Cậu cúi xuống đẻ né đòn đâm chí mạng đó, rồi tặng Akame một cú quét chân tầm thấp, nhưng cô đã lùi lại để né được đòn đó. Bách sau khi tung đòn hụt cũng lùi lại mà nói:
- NÀY, sao không đợi người ta nói hết câu thế.
- Ta không có gì nói với ngươi hết-Akame nói với khuôn mặt vô cảm
- tch
Bách tặc lưỡi, nghĩ "cô nàng này thật quá tin người mà". Vừa nghĩ Bách, vừa phải né hàng trăm phát nhát kiếm tất sát của Akame. Bách dạo này cảm thấy hơi chán nên từ từ thu sức mình lại để Akame áp đảo, nếu không thì cô nàng sẽ chết vì mệt mất. Khi thấy Bách đổ mồ hôi khi nén mấy nhát chém của mình, cô rất bất ngờ, vì Bách có thể né hết như vậy. Hơn ai hết, cô biết nếu để Bách trúng một đòn từ Murasame thì cậu sẽ bị hạ ngay nhưng xui cho cô Bách cũng biết điều này. Bách sau khi né hết cái chuỗi liên hoàn chém của cô xong, thì gáy:
- Mấy nhát chém của cô chậm quá. Hay là bây giờ ta đổi luật chơi đi, cô đánh ta một đòn thì ta sẽ đánh cô lại một đòn
Đúng như dự đoán của Bách, Akame đồng ý. Thế là cô xong lên chém Bách, nhưng cô đâu hề biết là Bách miễn nhiễm với lời nguyền của cô. Cô vung thanh kiếm thật nhanh về phía bụng Bách, cú chém của cô đã để lại một nhát chém to tổ bố trên bụng Bách, những đường bùa chú lan ra từ vết thương ấy, Bách kêu lên:
- Cái gì! Sao một nhát chém như vậy lại mang lời nguyền mạnh đến như vậy. Không ta là người fap sư cơ mà, nhưng sao ta không thể giải nó như thế này-Bách quằn quại kêu lên trên mặt đất.
- Cô, xin cô hãy giúp tôi với. Làm ơn hãy giúp tôi, tôi hứa sẽ cho cô nhiều vàng bạc châu báu, và cả sự tính nhiệm đến từ tể tướng nữa-Bách cầu xin Akame với ánh mắt cún con.
Nghe những lời của Bách như vậy, cô chỉ nói 2 chữ: "chết đi". Rồi quay sang cái đống đồ ăn, trong khi Bách giả vờ đau đớn đến chết thì cậu nghĩ "Cô không biết thứ gì ngoài đồ ăn à, con ham ăn này. Nếu ai đó hạ độc vào đồ ăn thì cô chết chắc". Mặc kệ cái xác của Bách, Akame cứ tiếp tục ăn trong hạnh phúc.
Bách lợi dụng lúc cô không để ý tới mình, rồi đứng lên đi lại về phía cô rồi hỏi:
- Ngon không?
Akame nhìn thấy bách như nhìn thấy một thứ gì đấy kinh dị, cô cầm trên tay thanh Murasame chĩa kiếm về phía Bách hỏi:
- Sao ngươi còn sống?
- Ta hỏi cô có ngon không, mà sao cô lại hỏi ngược lại ta vậy-Bách tỏ vẻ không quan tâm mấy
- Được rồi, mấy cái nguyền rủa của cô không làm gì được ta đâu. Cô nên dùng trạng thái mạnh nhất của mình mà đánh với ta đi-Bách nói với vẻ tự tin
Lúc nói xong, Bách tỏa ra một nguồn sát khí đáng sợ của một con người vượt qua thử thách thứ nhất của thế giới linh hồn, nhưng cậu kiềm chế nó lại, nếu không sẽ giết nhầm Akame như con khủng long vậy. Cô cảm thấy sự kinh khủng của người đàn ông trước mặt mình, cô cũng nhận ra rằng trận chiến tới của cô với hắn cũng là một trận chiến sống còn. Akame sau khi chứng kiến sát khí của Bách, cô đưa Murasame lên tay của mình. Rồi cứa một đừng, những đường bùa chú lan ra khắp cơ thể cô, tròng măt cô chuyển từ trắng sang đen, thay những đường bùa chú là những hình xăm đỏ lan khắp cơ thể cô. Bách lúc này tháo đôi dép tổ ong dưới chân mình ra, cho 1 chiếc vào trong kho đồ của hệ thống còng một chiếc thì cầm trên tay. Cậu hỏi Akame:
- Cô đã chuẩn bị xong chưa?
Ngay sau câu hỏi đó, Akame lao lên với tốc độ cực nhanh. Vung cây kiếm Murasame về phía Bách, còn Bách chỉ đơn giản dùng chiếc dép làm trật đường chém của cô bằng cách đẩy nhẹ kiếm cô ra khỏi đường đi của nó. Cú đỡ của Bách đều khiến cho kiếm Akame luôn đi trật hướng. Sau một phút đôi co thì cô quyêt định phải kết thúc trận chiến của cô và Bách với một chiêu vì cô không còn nhiều thời gian để duy trì trạng thái này nữa, cô dang hai chân của mình ra đứng tấn, rồi giơ cây kiếm Murasa lên, đặt mũi kiếm hương về phía Bách, để phần lưỡi hướng lên trời. Cô khi chuẩn bị xong thì lao đến Bách với tốc độ âm thanh, khi tiếp cận Bách thành công thì cô vung kiếm. Đường kiếm từ phía trên xuống cực kì hiểm hóc cộng thêm cái tốc độ siêu nhanh nhưng đối với Bách thì đòn nhất kích tất sát đó của cô đó chậm không khác gì mấy cái bong bóng xà phòng cậu thường hay chơi lúc còn nhỏ cả, Bách dùng chiếc dép của mình làm trật hướng chém của cô một lần nữa, khi thanh kiếm của Akame chém thẳng xuống đất thì Bách giữ cây kiếm của cô lại bằng cách đạp nó xuống. Xong rồi tung ra một cú đạp đến từ chân khi để đẩy Akame ra. Cô vừa bị mất đi vũ khí lẫn bị đẩy ra xa nên cô cố tiếp cận Bách một lần nữa.
Nhưng lần này trước khi cô kịp tiến tới Bách thì cậu đã phóng cây Murasame về phía cô. Akame bắt lấy, cô đang định tung ra một đòn nữa thì Bách đã lùi lại.
Bách khi nhảy lùi lại một khoảng cách khá xa, cậu dùng một chiêu của mấy bà mẹ Việt Nam mang tên "Tiểu lý phi dao không bằng má tao phi dép" Phóng chiếc dép về phía Akame, khi cô đang cố gắng tiếp cận Bách một lần nữa. Cú ném này của Bách không gây sát thương vật lý nhưng nó sẽ để lại một hiệu ứng choáng khi trúng đòn và Akame ngay lập tức trúng đòn khi Bách tung ra, lợi dụng lúc cô phân tâm, Bách lấy lại chiếc dép rồi vòng qua phía sau của cô, tung ra một cú đánh trời giáng vào đít của cô. Akame sau khi trúng đòn cực thốn này của Bách, thì chỉ có thể đo sàn. Lúc cô ngã xuống đất thì các vết xăm đã biến mất nhưng nó để lại những chỗ phòng rộp cực kỳ nghiêm trọng, mắt của cô cũng trở lại bình thường, tuy cô đã ngất đi nhưng nhìn cái phản ứng của cô cực kỳ đau đớn, đây là cái giá phải trả của cô khi cô sử dụng trạng thái này.
Bách thở dài đầy thất vọng, Bách cảm thấy trận chiến này quá đáng thất vọng tới mức cậu chưa sử dụng hết một phần trăm sức mạnh cơ thể để đấu nữa, cậu hi vọng cô có thể mạnh hơn để cậu đánh sướng tay hơn. Nhưng cô không thể làm như vậy, nên Bách quyết định phải bồi dưỡng Akame mạnh hơn, để sau này còn đánh với cậu.
Bách sử dụng Slayer, tạo ra màn sương đen hút hết Mana của cô. Sau khi màn sương tan đi thì cơ thể của cô trở lại bình thường và thanh kiếm của cô đã không còn khả năng nguyền rủa nạn nhân của nó nữa. Nếu muốn biết tại sao Bách có thể làm như vậy thì phải trở về lúc Bách quan sát Akame
20 phút trước ~~~
Bách lúc này đang quan sát Akame ăn, thì cậu hỏi Slayer:
- Ngươi thấy cây kiếm của cô ta mang theo có gì đặc biệt không
- Thưa chủ nhân, tôi chỉ thấy cây kiếm đó cũng bình thường nhưng nó mang theo một nguồn Mana bị biến chất.
- Mana biến chất là sao, ngươi có thể nói cho ta nghe không.-Bách hỏi Slayer với một khuôn mặt ngạc nhiên
- Mana biến chất nhưng thế nào thì dài lắm. Chủ nhân cứ tưởng tượng Mana như nguồn nước trong sạch, con Mana biến chất là một nguồn nước bị ô nhiễm đi. Nó không mang lại lợi ích gì cho người sử dụng nó cả, chỉ tổ hại chết người đó,
- Nhưng theo tôi quan sát cô ta thông qua kí ức của chủ nhân thì cô ta sử dụng nó một cách thật thông minh, để nó lên chính người khác dưới dạng lời nguyền.-Slayer nói tiếp
- Này tại sao ngươi lại xem ký ức của ta vậy
- Vì ngài đã cho phép tôi mà
- Hồi nào!
- Lúc ngày đặt tên cho tôi, thì chúng ta đã chia sẽ được kiến thức với nhau mà.
- Sao ngươi không nói với ta.
- Thì ngài có hỏi đâu.-Slayer nói với giọng châm chọc Bách
- Vậy để ta xem kiến thức của ngươi coi.
Bách tập trung tâm trí của mình lại, mà nhìn vào ký ức của Slayer. Cậu thấy một đống kiến thức về rèn vũ khí, căn nguyên của mana và vô vàn thứ khác, nhưng tuyệt nhiên chỉ có kiến thức chứ không hề có một chút gì là ký ức cả. Bách hỏi Slayer:
- Sao ngươi biết nhiều vậy?
- Tôi cũng không biết nữa, chỉ là khi thức tỉnh lúc nói chuyện với chủ nhân là đã có rồi.
Bách trầm mặt, cậu không biết là tại sao Slayer lại có những kiến này, cậu đoán là có kẻ điều khiển phía sao hệ thống và Slayer về cái vụ Đồng Nhân này, nhưng cậu gạt qua tất cả những suy đoán để quay lại chủ đề chính là Akame.
- Vậy ngươi có thể hấp thụ loại Mana này không?
- Đương nhiên là được rồi. Nó đối với tôi và chủ nhân, còn tốt hơn với Mana bình thường hằng trăm lần.
- Vậy sau khi ngươi hấp thụ thì tất cả biến chứng sẽ mất theo luôn à.
- Đúng vậy tất cả những gì cô ta đã gánh chịu đều do Mana biến chất gây ra mà.
Quay lại hiện tại ~~~
Bách mua một cái lều từ việc bán mấy bộ phân của con rồng cho hệ thống, cậu dựng nó lên rồi đặt Akame đang ngất vào.
~ Một phút sau~~~
Một tiếng hét thất thanh trong rừng vang lên:
- KHÔNG! TẠI SAO CHỈ TOÀN LÀ TRẮNG KHÔNG VẬY!
Bách ôm mặt ngồi khóc, vì lần gacha này không thu được gì cả, chỉ toàn rác với rác, một giọng nói trầm cảm vang lên:
- Sao đen vậy nè, lúc trước toàn đỏ với vàng, bây giờ chỉ toàn màu trắng
Cậu gạt đi nước mắt mà đứng lên như mọt người đàn ông, cậu dùng toàn bộ số tiền còn lại để mua quần áo và dụng cụ nấu ăn, may cho Bách toàn bộ chỗ đó vừa vỏn vẹn 1000 đồng và. Bách nén đau thương, từ một đại gia đường đườn chính chính mà bây giờ lại trở thành con đỗ nghèo khỉ. Thay chiếc áo phông in chữ Akame ga kill và thêm cái hình của Akame, mặc thêm chiếc quần ngắn màu xám và đi một dôi dép tổ ong, cậu đã quay lại dáng vẻ hằng này khi còn ở trái đất, nhưng lần này không còn giống Minh béo nữa, mà giống một anh hùng bước ra từ câu chuyện cổ tích nhưng sở hữu một khuôn mặt của một người đàn ông chưa từng trải.
Bách khi lôi cây lưỡi hái hái chuẩn bị xẻ con rồng thành một bữa ăn, thì một giọng nói vang lên trong đầu Bách
- Xin chào chủ nhân
- Ể cái gì vậy, thần giao cách cảm à?-Bách ôm đầu hỏi
- Này, Này. Ngài đang cầm tôi một cách thô bạo đấy
Bách nhìn xuống hai tay của mình, làm gì có thứ gì khác ngoài cây lưỡi hái đâu, cậu bất ngờ hỏi:
- Mày là cây lưỡi hái đó à
- Đúng vậy-Giọng nói lại vang lên trong đầu Bách
- Sao ngươi có thể giao tiếp với ta vậy?
- Tại vì ngài đã đủ điều kiện để mở trạng thái (khóa) của tôi rồi, thưa chủ nhân-Giọng nói lại vang lên
Bách khi nghe câu nói của nó thì liền mở mục vũ khí xem check lại
- ----------------------vũ khí-----------------------
Tên: Chưa có
Trạng thái: mở khóa
Rank:???
Đặc tính: Không thể bị phá vỡ, tiến hóa không giới
hạn
Khả năng: -Điều khiển dòng mana
- Hấp thụ Mana
- Vô hiệu đồn tấn công có Mân
- Chém được tất cả mọi thứ
- Thu nhỏ kích thước
- ----------------------------------------------------
Bách hét lên trong đầu:
- Sao ngươi bá quá vậy, có khi còn hơn cả ta
- Đương nhiên rồi! Tôi là một sự bổ sung cần thiết cho hạn chế về skill mân của chủ nhân đấy- Lưỡi hái nói lên với giọng rất tự tin
- Vậy à, cho ta hỏi một chút, là tại soa ngươi vẫn chưa có tên vậy
- Tại vì chủ nhân chưa đặt mà làm sao tôi có thể có tên được.
- Vậy là ta phải đặt tên sao
- Đúng vậy thư chủ nhân
Bách đắng đo suy nghĩ một hồi lâu, với trình độ gần 18 năm đặt tên nhân vật của cậu, cái chuyện này thật quá dễ dàng. Nhưng bách muống làm một thứ gì đó thật ngầu ở lần này, một lúc sau Bách nói
- Đây là tên của ngươi là Slayer
- Tên nghe ngầu thật, nó có ý nghĩa gì vậy chủ nhân
Với câu hỏi câu hổi của cây lưỡi hái, Bách khựng lại một lúc rồi dùng kĩ năng yasua của mình chém:
- Ta đặt tên này cho ngươi vì ta muốn ngươi dồng hành với ta, chúng ta sẽ tàn sát tất cả những kẻ ngán đường, bất kể là thần hay quỷ. Chỉ cần cản đường chúng ta thì chém không tha
- CHỦ NHÂN! CÁM ƠN NGƯỜI đã đặt cho tôi cái tên ngầu như vậy- Slayer xúc động kêu lên
- Sao ngươi thích cái tên này quá vậy.
- Ta thích những thứ đen tối và ngầu lòi nên chủ nhân làm vậy ta rất vui.
- Vậy....à
Giờ cây lưỡi hái của Bách đã có tên, Salyer, Bách nói với Slayer rằng:
- Ngươi có thể giúp ta xẻ mấy miếng thịt của con rồng được không
- Được
Khi được sự đồng ý của Slayer thì Bách vung nó với một tốc độ cực cao tới mức Slayer chỉ còn là những ánh sáng màu đen mờ nhạt. Nhanh chóng cái đuôi của con rồng chỉ còn là mấy miếng thịt nhỏ, Bách cắt đi phần móng và răng của nó để tương lai có làm gì thì cũng có chúng để mà xài, sau khi Bách cắt xong thì cậu hỏi Slayer:
- Ta thấy ngươi có skill hấp thụ Mana phải không
- Đúng vậy chủ nhân
- Vậy ngươi có thể hấp thụ hết Mana của con rồng này được không?
- Có thể, tuy nó đã chết nhưng nó cũng còn một đống Mana ở trong xác.
- Vậy thì làm đi.
Nói xong thì bách thấy một luồn sương đen tỏa ra từ bản thân, rồi len lỏi vào con rồng một lúc rồi biến mất., Slayer nói với Bách
- Thưa chủ nhân việc hấp thụ xông rồi ạ
- Vậy cái luồn sương đen đó là kĩ năng của ngươi ư
- Đúng vậy thưa chủ nhân
Bách dừng lại suy nghĩ một chút rồi hỏi:
- Vậy ngươi có tiến hóa được không?
- Với nguồn ma lực lớn như vậy thì tôi có thể tiến hóa rồi.
- Thật à! Vậy ngươi tiến hóa lên cái gì
- Tôi có thêm dạng kiếm Katana thưa chủ nhân.
Bách gật đầu hài lòng về việc của Slayer. Sau khi rút hết mana từ con rồng ra, bách mang ra một cái chảo và một ít gia vị như đường, muối, ớt...Cậu đang dự định làm món thịt rồng xào xả ớt, vì cái phần mùi hương của món này sẽ thu hút một con thú vô cùng ham ăn đang ở trong rừng, nhưng trước khi làm thì Bách lại gần chỗ xác con rồng
Bách lấy Slayer bắt đầu moi tim của nó ra, quả tim của rồng, nó giống như một khối tinh thể có các ống dẫn máu vậy, Bách dùng Slayer ở dạng katana mà chém quả tim rồng ra làm năm miếng vừa ăn, cậu khi cắt xong liền đem nhúng nó vào máu của rồng. Bách đặt miếng tim nhúng máu kèm thêm miếng thịt sống của con rồng cho vào miệng.
Sau khi thưởng thức xong bữa ăn sống thì cậu cảm thấy một nguồn nhiệt cực lớn chảy trong cơ thể. Nó theo bách dự đoán, thì nhiệt độ của nó còn lớn gấp đôi mặt trời nhưng dù với nhiệt độ như vậy thì bách không hề biểu hiện sự đau đớn gì cả, đối với cậu mấy vết lửa này không bao giờ bằng những ngọn lửa mà cậu đã đón nhận trong thử thách "địa ngục" thứ sáu cả.
1 tiếng sau đó ~~~
Khi nhiệt độ hạ xuống hoàn toàn thì Bách cảm thấy một nguồn sức mạnh đang cuồn cuộn chảy trong người, Bách nhìn xuống mặt nước gần đó thì thấy mắt cậu như trở thành mắt Oker một màu hổ phách, với con ngươi của con mèo. Cậu rất muốn thử sức của mình khi đang ở trạng thái rồng nhưng cậu bây giờ có thể giết con rồng đó chỉ với ba đòn, mà nó còn là sinh vật mạnh nhất ở thế giới này nữa, nên cơ hội test sức mạnh gần như bằng không.
Sau khi nhận được sức mạnh thì cậu tắt nó đi, để tránh ảnh hưởng đến hình dáng của cậu(trạng thái long nhân chỉ thay đổi mắt và có thể mọc thêm cánh cho Bách thôi), cậu đặt cái chảo lên cái bếp ga và bật lửa lên, cho thịt rồng vào xào một lúc, rồi cho thêm xả ớt kèm chút đường, Món ăn sau khi hoàn thành thì mùi hương của nó bay khắp khu rừng, cái mùi hương của nó đã thu hút một cô gái cũng đang ở trong rừng.
Xác nhận mùi hương này đã lan tỏa khắp khu rừng này, thì bách trốn vào một bụi cây gần đó, cậu ẩn đi hơi thở, tiếng trái tim đập, mùi hương lẫn nhiệt độ để hòa hợp với khu rừng, và thu nhỏ Slayer lại, nhét vào túi. Đúng như cậu đoán Akame đã tiếp cận cái chảo thịt rồng, và ăn một cách ngon lành. Khi nhìn thấy một người ăn đồ ăn của mình như vậy Bách cũng thấy hơi vui, một phần vì được gặp được người "nổi tiếng" ở thế giới của mình và còn đang thưởng thức món ăn của mình nữa, nhưng thứ Bách cảm thấy vui nhất là cô nàng này sập bẫy rồi.
Khi cô nàng đang ăn say sưa, thì Bách tiếp cận cô mà cô biết. Đặt bàn tay cảu mình lên cô, Bách hỏi:
- Ăn chực ngon chứ-Bách nở một nụ cười u ám
Đúng như mong đợi, từ một phản ứng nhanh nhạy của sát thủ. Cây Murasame đã kề ngay cổ Bách
- Ngươi là ai-Cô hỏi Bách với khuôn mặt nghiêm trọng
- Ta là người nấu món đó đấy-Bách nở nụ cười tươi
- Ta hỏi lại, NGƯƠI LÀ AI!-Khuôn mặt của cô ngày càng nghiêm trọng
- Làm gì gắt thế, ta tên Nguyễn Hoàng Bách, hộ khẩu tại Thành Phố Hồ Chí Minh. Vậy được chưa.
Akame tra lại cây kiếm vào vỏ khi nghe Bách nói vậy, cô nói với Bách:
- Được rồi ngươi không phải là người của tể tướng Hastoryst, ta cũng không cần giết ngươi.
Bách sau khi nghe xong câu của Akame thì nảy ra một ý tưởng, Bách nói:
- Ngươi có chắc là ta không phục vụ cho chủ nhân.- Bách nở một nụ cười khốn nạn
- Chủ nhân, ý ngươi là ai?-Akame hỏi lại với vẻ mặt nghi ngờ
- Đương nhiên là chủ nhân Hastoryst rồi, còn.....
Không đợi bách nói hết câu, Murasame đã lia tới cậu, Bách ngay lập tức né được. Bách gáy một câu:
- Này sao không đợi....
Bách chưa nói hết câu thì cây kiếm đã được Akame đâm tới, nhắm vào ngực Bách, mặc cho cái áo in hình của mình. Nhưng ai có thể không né được nhưng chắc chắn không phải Bách. Cậu cúi xuống đẻ né đòn đâm chí mạng đó, rồi tặng Akame một cú quét chân tầm thấp, nhưng cô đã lùi lại để né được đòn đó. Bách sau khi tung đòn hụt cũng lùi lại mà nói:
- NÀY, sao không đợi người ta nói hết câu thế.
- Ta không có gì nói với ngươi hết-Akame nói với khuôn mặt vô cảm
- tch
Bách tặc lưỡi, nghĩ "cô nàng này thật quá tin người mà". Vừa nghĩ Bách, vừa phải né hàng trăm phát nhát kiếm tất sát của Akame. Bách dạo này cảm thấy hơi chán nên từ từ thu sức mình lại để Akame áp đảo, nếu không thì cô nàng sẽ chết vì mệt mất. Khi thấy Bách đổ mồ hôi khi nén mấy nhát chém của mình, cô rất bất ngờ, vì Bách có thể né hết như vậy. Hơn ai hết, cô biết nếu để Bách trúng một đòn từ Murasame thì cậu sẽ bị hạ ngay nhưng xui cho cô Bách cũng biết điều này. Bách sau khi né hết cái chuỗi liên hoàn chém của cô xong, thì gáy:
- Mấy nhát chém của cô chậm quá. Hay là bây giờ ta đổi luật chơi đi, cô đánh ta một đòn thì ta sẽ đánh cô lại một đòn
Đúng như dự đoán của Bách, Akame đồng ý. Thế là cô xong lên chém Bách, nhưng cô đâu hề biết là Bách miễn nhiễm với lời nguyền của cô. Cô vung thanh kiếm thật nhanh về phía bụng Bách, cú chém của cô đã để lại một nhát chém to tổ bố trên bụng Bách, những đường bùa chú lan ra từ vết thương ấy, Bách kêu lên:
- Cái gì! Sao một nhát chém như vậy lại mang lời nguyền mạnh đến như vậy. Không ta là người fap sư cơ mà, nhưng sao ta không thể giải nó như thế này-Bách quằn quại kêu lên trên mặt đất.
- Cô, xin cô hãy giúp tôi với. Làm ơn hãy giúp tôi, tôi hứa sẽ cho cô nhiều vàng bạc châu báu, và cả sự tính nhiệm đến từ tể tướng nữa-Bách cầu xin Akame với ánh mắt cún con.
Nghe những lời của Bách như vậy, cô chỉ nói 2 chữ: "chết đi". Rồi quay sang cái đống đồ ăn, trong khi Bách giả vờ đau đớn đến chết thì cậu nghĩ "Cô không biết thứ gì ngoài đồ ăn à, con ham ăn này. Nếu ai đó hạ độc vào đồ ăn thì cô chết chắc". Mặc kệ cái xác của Bách, Akame cứ tiếp tục ăn trong hạnh phúc.
Bách lợi dụng lúc cô không để ý tới mình, rồi đứng lên đi lại về phía cô rồi hỏi:
- Ngon không?
Akame nhìn thấy bách như nhìn thấy một thứ gì đấy kinh dị, cô cầm trên tay thanh Murasame chĩa kiếm về phía Bách hỏi:
- Sao ngươi còn sống?
- Ta hỏi cô có ngon không, mà sao cô lại hỏi ngược lại ta vậy-Bách tỏ vẻ không quan tâm mấy
- Được rồi, mấy cái nguyền rủa của cô không làm gì được ta đâu. Cô nên dùng trạng thái mạnh nhất của mình mà đánh với ta đi-Bách nói với vẻ tự tin
Lúc nói xong, Bách tỏa ra một nguồn sát khí đáng sợ của một con người vượt qua thử thách thứ nhất của thế giới linh hồn, nhưng cậu kiềm chế nó lại, nếu không sẽ giết nhầm Akame như con khủng long vậy. Cô cảm thấy sự kinh khủng của người đàn ông trước mặt mình, cô cũng nhận ra rằng trận chiến tới của cô với hắn cũng là một trận chiến sống còn. Akame sau khi chứng kiến sát khí của Bách, cô đưa Murasame lên tay của mình. Rồi cứa một đừng, những đường bùa chú lan ra khắp cơ thể cô, tròng măt cô chuyển từ trắng sang đen, thay những đường bùa chú là những hình xăm đỏ lan khắp cơ thể cô. Bách lúc này tháo đôi dép tổ ong dưới chân mình ra, cho 1 chiếc vào trong kho đồ của hệ thống còng một chiếc thì cầm trên tay. Cậu hỏi Akame:
- Cô đã chuẩn bị xong chưa?
Ngay sau câu hỏi đó, Akame lao lên với tốc độ cực nhanh. Vung cây kiếm Murasame về phía Bách, còn Bách chỉ đơn giản dùng chiếc dép làm trật đường chém của cô bằng cách đẩy nhẹ kiếm cô ra khỏi đường đi của nó. Cú đỡ của Bách đều khiến cho kiếm Akame luôn đi trật hướng. Sau một phút đôi co thì cô quyêt định phải kết thúc trận chiến của cô và Bách với một chiêu vì cô không còn nhiều thời gian để duy trì trạng thái này nữa, cô dang hai chân của mình ra đứng tấn, rồi giơ cây kiếm Murasa lên, đặt mũi kiếm hương về phía Bách, để phần lưỡi hướng lên trời. Cô khi chuẩn bị xong thì lao đến Bách với tốc độ âm thanh, khi tiếp cận Bách thành công thì cô vung kiếm. Đường kiếm từ phía trên xuống cực kì hiểm hóc cộng thêm cái tốc độ siêu nhanh nhưng đối với Bách thì đòn nhất kích tất sát đó của cô đó chậm không khác gì mấy cái bong bóng xà phòng cậu thường hay chơi lúc còn nhỏ cả, Bách dùng chiếc dép của mình làm trật hướng chém của cô một lần nữa, khi thanh kiếm của Akame chém thẳng xuống đất thì Bách giữ cây kiếm của cô lại bằng cách đạp nó xuống. Xong rồi tung ra một cú đạp đến từ chân khi để đẩy Akame ra. Cô vừa bị mất đi vũ khí lẫn bị đẩy ra xa nên cô cố tiếp cận Bách một lần nữa.
Nhưng lần này trước khi cô kịp tiến tới Bách thì cậu đã phóng cây Murasame về phía cô. Akame bắt lấy, cô đang định tung ra một đòn nữa thì Bách đã lùi lại.
Bách khi nhảy lùi lại một khoảng cách khá xa, cậu dùng một chiêu của mấy bà mẹ Việt Nam mang tên "Tiểu lý phi dao không bằng má tao phi dép" Phóng chiếc dép về phía Akame, khi cô đang cố gắng tiếp cận Bách một lần nữa. Cú ném này của Bách không gây sát thương vật lý nhưng nó sẽ để lại một hiệu ứng choáng khi trúng đòn và Akame ngay lập tức trúng đòn khi Bách tung ra, lợi dụng lúc cô phân tâm, Bách lấy lại chiếc dép rồi vòng qua phía sau của cô, tung ra một cú đánh trời giáng vào đít của cô. Akame sau khi trúng đòn cực thốn này của Bách, thì chỉ có thể đo sàn. Lúc cô ngã xuống đất thì các vết xăm đã biến mất nhưng nó để lại những chỗ phòng rộp cực kỳ nghiêm trọng, mắt của cô cũng trở lại bình thường, tuy cô đã ngất đi nhưng nhìn cái phản ứng của cô cực kỳ đau đớn, đây là cái giá phải trả của cô khi cô sử dụng trạng thái này.
Bách thở dài đầy thất vọng, Bách cảm thấy trận chiến này quá đáng thất vọng tới mức cậu chưa sử dụng hết một phần trăm sức mạnh cơ thể để đấu nữa, cậu hi vọng cô có thể mạnh hơn để cậu đánh sướng tay hơn. Nhưng cô không thể làm như vậy, nên Bách quyết định phải bồi dưỡng Akame mạnh hơn, để sau này còn đánh với cậu.
Bách sử dụng Slayer, tạo ra màn sương đen hút hết Mana của cô. Sau khi màn sương tan đi thì cơ thể của cô trở lại bình thường và thanh kiếm của cô đã không còn khả năng nguyền rủa nạn nhân của nó nữa. Nếu muốn biết tại sao Bách có thể làm như vậy thì phải trở về lúc Bách quan sát Akame
20 phút trước ~~~
Bách lúc này đang quan sát Akame ăn, thì cậu hỏi Slayer:
- Ngươi thấy cây kiếm của cô ta mang theo có gì đặc biệt không
- Thưa chủ nhân, tôi chỉ thấy cây kiếm đó cũng bình thường nhưng nó mang theo một nguồn Mana bị biến chất.
- Mana biến chất là sao, ngươi có thể nói cho ta nghe không.-Bách hỏi Slayer với một khuôn mặt ngạc nhiên
- Mana biến chất nhưng thế nào thì dài lắm. Chủ nhân cứ tưởng tượng Mana như nguồn nước trong sạch, con Mana biến chất là một nguồn nước bị ô nhiễm đi. Nó không mang lại lợi ích gì cho người sử dụng nó cả, chỉ tổ hại chết người đó,
- Nhưng theo tôi quan sát cô ta thông qua kí ức của chủ nhân thì cô ta sử dụng nó một cách thật thông minh, để nó lên chính người khác dưới dạng lời nguyền.-Slayer nói tiếp
- Này tại sao ngươi lại xem ký ức của ta vậy
- Vì ngài đã cho phép tôi mà
- Hồi nào!
- Lúc ngày đặt tên cho tôi, thì chúng ta đã chia sẽ được kiến thức với nhau mà.
- Sao ngươi không nói với ta.
- Thì ngài có hỏi đâu.-Slayer nói với giọng châm chọc Bách
- Vậy để ta xem kiến thức của ngươi coi.
Bách tập trung tâm trí của mình lại, mà nhìn vào ký ức của Slayer. Cậu thấy một đống kiến thức về rèn vũ khí, căn nguyên của mana và vô vàn thứ khác, nhưng tuyệt nhiên chỉ có kiến thức chứ không hề có một chút gì là ký ức cả. Bách hỏi Slayer:
- Sao ngươi biết nhiều vậy?
- Tôi cũng không biết nữa, chỉ là khi thức tỉnh lúc nói chuyện với chủ nhân là đã có rồi.
Bách trầm mặt, cậu không biết là tại sao Slayer lại có những kiến này, cậu đoán là có kẻ điều khiển phía sao hệ thống và Slayer về cái vụ Đồng Nhân này, nhưng cậu gạt qua tất cả những suy đoán để quay lại chủ đề chính là Akame.
- Vậy ngươi có thể hấp thụ loại Mana này không?
- Đương nhiên là được rồi. Nó đối với tôi và chủ nhân, còn tốt hơn với Mana bình thường hằng trăm lần.
- Vậy sau khi ngươi hấp thụ thì tất cả biến chứng sẽ mất theo luôn à.
- Đúng vậy tất cả những gì cô ta đã gánh chịu đều do Mana biến chất gây ra mà.
Quay lại hiện tại ~~~
Bách mua một cái lều từ việc bán mấy bộ phân của con rồng cho hệ thống, cậu dựng nó lên rồi đặt Akame đang ngất vào.