Chương 3 : Phế vật!
>Mười năm sau...
- Tần Dương, lại đây con. - phía ngoài sân của Lục gia, một lão tử đầu đã gần tuổi 50, vẫy tay gọi đứa trẻ.
- Ba! - đứa trẻ gương mặt khôi ngô chạy lại, tay xách một cây kiếm gỗ.
Hai cha con bắt đầu tập kiếm...Trong một căn nhà cách khá xa Lục gia.
- Hự...hự...A..a..a.
Một đứa trẻ thân cởi trần, tuổi tầm 12, cơ thịt nổi lên săn chắc, đứa trẻ hai tay kết ấn, tạo ra một quả cầu tím, linh lực tỏa ra hùng hậu.
- Y Bình, con đừng cố quá sức. - một người phụ nữ gương mặt xinh đẹp, có thể nói đây cũng là một tuyệt thế mỹ nhân.
- Không đươc, U Lan, con không thể quên được mối thù giết Phụ Thiết. - đứa trẻ nói với người phụ nữ kia, U Lan là cách gọi mẹ của tộc Âu Dương, còn Phụ Thiết được gọi là cha.
Người phụ nữ nghe xong, hai hàng nước mắt liền chảy dài, nhớ lại năm xưa, tộc người của nàng bị một bộ tộc Thiên Cực tàn sát, chồng nàng là Âu Dương Thiên Hổ, gia chủ của Âu Dương gia đã đứng ra liều chết bảo vệ bộ tộc.5 năm sau...
Lễ thành nhân cuối cùng đã đến.
Hàng chục thiếu niên của Lục gia tụ tập tại đại sảnh để tiến hành lễ thành nhân, lễ thành nhân được tiến hành như sau: mỗi một thiếu niên khi tiến hành thì sẽ phải vận chuyển cộng lực đi khắp một vòng chu thiên của Thái Cực Bát Quái đồ trên đại sảnh, sau khi vận chuyển thì nó sẽ hiện ra tư chất của từng người, ở đại lục này được phân làm 5 tư chất chính là: Phàm, Thiên, Linh, Tiên, Đế. Tư chất Phàm là loại tư chất không thể tu luyện nên sẽ được phân về làm tại các sản nghiệp của gia tộc, tư chất Thiên thì có thể tu luyện nhưng không cao nên sẽ được làm chủ trong các sản nghiệp nhưng vẫn không có quyền hành bằng những người có tư chất cao hơn, còn từ tư chất Linh trở lên thì được coi trọng hơn rất nhiều.
- Lễ thành nhân bắt đầu. - phía trên đại sảnh là một lão giả hô to.
Từng thành viên bắt đầu lên kiểm tra tư chất.
- Lục Phi Vũ, tư chất Linh.
- Lục Bảo An, tư chất Tiên.
- Lục Huyền Cơ, tư chất Linh.
.........
Hàng chục thí sinh bắt đầu trắc nghiệm cho đến khi chỉ còn Tần Dương và Vũ Nam.
- Lục Vũ Nam, tư chất Đế.
Nghe xong cả đại sảnh bắt đầu ồ lên kinh ngạc, cuối cùng thiên tài cũng về đến Lục gia a.
Cuối cùng Tần Dương cũng trắc nghiệm, Bát Quái rung động một chút, xuất hiện chữ Phàm rồi lại pha nhàn nhạt chữ Thần những biến mất, Phàm đậm hơn, rồi Bát Quái đồ nổ tung.
- Lục Tần Dương, tư chất Phàm.
Cả đại sảnh ngay lập tức ngây người, ai cũng cho rằng Tần Dương ít nhất cũng có tư chất Tiên, rồi sự ngây người đó biến mất, thay vào đó la tiếng chế nhạo không ngừng, cả đại sảnh trong nháy mắt vang lên những tiếng cười to lớn.
Tần Dương nghe xong thì buồn bã, thất thiểu ra về.[Chương này chả có gì hay đâu đợi chương sau đi]