Chương 17 : Thì ra là thế!
- Chết tiệt, tiểu tử ngươi đang làm gì đó? Nếu như ngươi không xảy ra chuyện gì, ta nhất định sẽ khai trừ ngươi, Khắc Lai Nhân, còn không nhanh kéo hắn ra ngoài cho ta!
Trong lòng vô cùng lo lắng Bỉ Tư Pháp Mỗ nhìn thấy thiếu niên trước mặt còn đang đi lấy dược liệu trên tủ tài liệu của mình, giờ phút này trong lòng hắn bực tức muốn phun ra máu.
- Nếu như ta là ngươi, ta sẽ ngậm lại miệng của mình, chuyên tâm áp chế linh nguyên tố trong Cuồng Bạo tễ thuốc đang xao động để cho người khác…ân…giống như ta vậy tranh thủ thêm thời gian, tức giận chỉ làm sự tình càng thêm tồi tệ hơn!
Nhìn Bỉ Tư Pháp Mỗ đang dựng râu trừng mắt la hét, Kiệt Sâm cầm vài mảnh lá cây đi tới chỗ của hắn, vừa giống như giáo huấn một học sinh, quở mắng Bỉ Tư Pháp Mỗ một trận.
- Xú tiểu tử, ngươi dám giáo huấn ta!
Bỉ Tư Pháp Mỗ tức giận tới mức râu tóc đều muốn dựng thẳng, hắn sống suốt mấy chục năm, vẫn là lần đầu tiên gặp được một đệ tử không biết nghe lời như vậy, ở một khắc này hắn thậm chí có chút hoài nghi Khắc Lai Nhân mang tới thiếu niên này có phải là đệ tử trong học viện của mình hay không, tại sao ở trong học viện còn dám có thái độ tồi tệ như vậy?
Giờ phút này Khắc Lai Nhân đã đi tới bên cạnh Kiệt Sâm, ngay khi nàng định đưa tay kéo hắn chạy ra ngoài, Kiệt Sâm đột nhiên quay đầu, diễn cảm bình tĩnh thản nhiên nói:
- Khắc Lai Nhân lão sư, nếu như ngươi còn không muốn chết thì tốt nhất không cần kéo ta!
Trong nháy mắt này, khi Khắc Lai Nhân chạm vào ánh mắt của Kiệt Sâm, cảm nhận được một cỗ lực lượng vô hình lại khiến cho bàn tay nàng vốn đã vươn ra ngay sau đó như ma xui quỷ khiến rụt ngược trở về.
- Chết tiệt, Khắc Lai Nhân, ngươi mau nhanh đi ra sau thân thể của ta, ta đã sắp không khống chế được nữa!
Vừa lúc đó trong miệng Bỉ Tư Pháp Mỗ đột nhiên hét to một tiếng, sắc mặt trong nháy mắt biến thành đỏ bừng, linh thức cường đại tung hoành trong phòng thí nghiệm, bởi vì cạn kiệt mà thân thể hắn không ngừng run lên.
- Tiểu tử, nếu như ngươi không muốn chết thì đứng ra sau thân thể của ta!
Trong miệng gian nan phun ra vài từ, giờ phút này Bỉ Tư Pháp Mỗ đã vô lực cãi cọ với Kiệt Sâm, hắn mở to hai mắt dùng hết khí lực cuối cùng của chính mình.
Linh thức của hắn đã hoàn toàn mất hẳn khống chế đối với linh nguyên tố trong Cuồng Bạo tễ thuốc, khi hắn dùng hết khí lực toàn thân hình thành một đạo linh lực thuẫn ngay trước mặt, hắn thấy được Kiệt Sâm đem vài mảnh lá cây trong tay nhẹ nhàng bỏ vào trong bình Cuồng Bạo tễ thuốc đang sôi trào quay cuồng kịch liệt.
- Xuy…
Bên tai chỉ nghe được thanh âm tiếng rít nhẹ, ở trước mặt Bỉ Tư Pháp Mỗ, vài mảnh lá cây kia vừa tiếp xúc với Cuồng Bạo tễ thuốc ngay lập tức dung nhập vào bên trong.
Lập tức vô số linh nguyên tố đang cuồng bạo tràn ngập khắp phòng thí nghiệm ở trong cảm giác linh thức của Bỉ Tư Pháp Mỗ, trong phút chốc toàn bộ biến mất không còn nhìn thấy gì nữa, giống như từ trước tới nay chưa xuất hiện qua bao giờ.
Giờ khắc này linh nguyên tố bên trong phòng thí nghiệm bình tĩnh như mặt hồ không chút gợn sóng, không hề có chút âm thanh, ngay lập tức một mùi hương thật độc đáo từ trong bình Cuồng Bạo tễ thuốc chậm rãi bay ra tràn vào trong mũi Bỉ Tư Pháp Mỗ.
- Này…này…rốt cục là chuyện gì xảy ra?
Bỉ Tư Pháp Mỗ đem linh lực toàn thân phóng thích chuẩn bị thừa nhận Cuồng Bạo tễ thuốc nổ tung phá hủy, bất chấp cảm giác khó chịu vì linh nguyên tố cuồng bạo bỗng dưng biến mất mà làm cho hắn muốn hộc máu, xông lên phía trước nắm lấy Kiệt Sâm, trừng lớn hai mắt gắt gao nhìn chăm chú vào hắn, giống như đang nhìn một quái vật.
- Điều này có gì là kỳ quái…
Trên mặt Kiệt Sâm lộ ra vẻ mặt như muốn nói Bỉ Tư Pháp Mỗ “ngươi thật ngu ngốc”, vừa nói được nửa câu, lập tức đưa ánh mắt đặt lên đôi tay Bỉ Tư Pháp Mỗ đang nắm lấy cổ áo của chính mình.
- Thật có lỗi thật có lỗi…là ta quá kích động!
Nhìn thấy vẻ mặt của Kiệt Sâm, Bỉ Tư Pháp Mỗ vội vàng buông lỏng đôi tay của mình, vẫn không quên vuốt lại nếp áo cho Kiệt Sâm, hắn thật sự không hiểu rõ Cuồng Bạo tễ thuốc vốn sắp nổ mạnh vì sao sau khi Kiệt Sâm bỏ vào vài mảnh lá cây lại đột nhiên bình tĩnh lại chỉ trong nháy mắt.
- Kỳ thật nguyên nhân rất đơn giản!
Kiệt Sâm thản nhiên cười cười:
- Sở dĩ Cuồng Bạo tễ thuốc có danh xưng là cuồng bạo, là bởi vì bên trong bao gồm những linh nguyên tố có hoạt tính tương đối nóng nảy cùng sinh động, tài liệu phối chế Cuồng Bạo tễ thuốc có ba loại, Thiên Thiên Kết, Tam Sinh Tinh, Cuồng Ma huyết dịch, Thiên Thiên Kết là một loại thực vật có thể làm cho thân thể người sinh ra đại lượng linh lực ôn hòa, tác dụng chủ yếu của nó chỉ dùng để đảm đương khi Cuồng Bạo tễ thuốc phát sinh tác dụng sinh ra năng lượng cuồng bạo, ở trong linh mạch cơ thể người sinh ra một đạo linh lực ôn hòa bảo hộ linh mạch, mà Tam Sinh Tinh cùng Cuồng Ma huyết dịch là hai loại tài liệu có dược tính xung đột cực mạnh, nhưng vì có Thiên Thiên Kết nên chỉ cần hàm lượng của hai loại tài liệu này có thể bảo trì trong phạm vi nhất định, thì cả hai có năng lực bảo trì một loại cân bằng vi diệu!
Nói tới đây, Kiệt Sâm không khỏi liếc mắt nhìn Bỉ Tư Pháp Mỗ:
- Cuồng Bạo tễ thuốc là một loại Linh Dược tề có kỹ thuật tương đối thành thục, nói thế này, lấy trình độ Linh Dược thiên sư trung cấp tứ giai của ngươi, căn bản không có khả năng phối chế sai lầm, nhưng nhìn tình hình vừa rồi, rất rõ ràng hàm lượng của Cuồng Ma huyết dịch nhiều hơn Tam Sinh Tinh, nếu hai loại tài liệu này không có tỉ lệ nhịp nhàng mà còn có thể bảo trì được ổn định, vậy chỉ có thể nói ngươi mua tài liệu là hàng giả!
Nghe được Kiệt Sâm vừa nói như thế, nét mặt Bỉ Tư Pháp Mỗ không khỏi đỏ lên, vì hắn thu liễm linh thức hoàn toàn đem tâm thần đặt lên việc nhìn Cuồng Bạo tễ thuốc biến đổi lý tính phản ứng, đợi khi hắn phát hiện tỉ lệ không nhịp nhàng thì đã chậm.
- Nhưng mà…ta muốn biết chính là vì sao sau khi ngươi bỏ vào Thiên Hương Diệp, toàn bộ phản ứng đều tiêu thất trong nháy mắt?
Bỉ Tư Pháp Mỗ nhìn Kiệt Sâm, trong ánh mắt mang theo một tia chờ đợi, hiện tại nhìn hắn làm sao giống một Linh Dược thiên sư trung cấp tứ giai, ngược lại giống như một học viên đang nghe giảng bài.
Khắc Lai Nhân ở một bên trợn mắt há hốc mồm nhìn Kiệt Sâm đang lưu loát giảng giải cùng đạo sư của mình đang dùng diễn cảm nghiêm túc lắng nghe bài giảng, giờ phút này trong lòng nàng không khỏi có chút ngây ngốc.
Nàng chỉ mới đạt tới Linh Dược sư tam giai đê cấp, vẫn còn chưa hoàn toàn hồi phục lại tinh thần, thật sự không nhớ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì!
- Việc này sao, đề cập tới cũng phải xâm nhập hơn một chút, Cuồng Ma huyết dịch cùng Tam Sinh Tinh sở dĩ sinh ra dược tính xung đột nguyên nhân chủ yếu là vì trong Cuồng Ma huyết dịch có hàm chứa nguyên tố gọi là Cuồng Ma nhân tử, mà Tam Sinh Tinh lại hàm chứa một loại nguyên tố có thể ổn định thanh thần lòng người, hai loại nguyên tố này tuyệt đối phản nghịch lẫn nhau, nhưng Thiên Hương Diệp có một loại tinh dầu có thể làm cho nguyên tố thanh thần ở trong nháy mắt mất đi hiệu lực, cho nên kết quả thật đơn giản, đã không còn nguyên tố thanh thần tồn tại, Cuồng Bạo tễ thuốc làm sao còn có thể nổ mạnh đây?