Chương : 147
Những người như phật tổ Như Lai cùng tổ sư Bồ Đề, đều là cấp bậc Đạo Tổ.
- Được được được, đừng nóng vội, Tử Lan con qua đây.
Đường Tăng cười nói.
Tử Lan tiên tử nhất thời cao hứng đi lên trước, hít sâu một hơi, nói:
- Sư phụ, con chuẩn bị xong rồi, người đánh đi.
- Không cần.
Đường Tăng lại lắc đầu nở nụ cười, hắn đã nhìn ra, tu vi Tử Lan đã là cấp 29, này vừa lúc ở trong năng lực của hắn.
Cũng không phải nói hắn đã có thể dễ dàng khiến người ta thăng cấp, mà là Tử Lan vừa vặn đạt đến điểm giới hạn, hắn có thể thấy được phương hướng đột phá của Tử Lan.
- Không cần? Vậy làm thế nào để con đột phá được?
Tử Lan tiên tử sốt ruột nói.
Đường Tăng cười thần bí, bỗng nhiên kéo Tôn Ngộ Không qua, sau đó lại kéo tay nhỏ của Tử Lan tiên tử qua, hợp tay bọn họ lại với nhau.
Mặt Tử Lan nhất thời “Xoạt” một cái đỏ lên.
- Sư phụ?
Tôn Ngộ Không cũng thấy khó hiểu.
- Tử Lan, con thích Ngộ Không phải không?
Bỗng nhiên Đường Tăng hỏi.
- Hả?
Khuôn mặt xinh đẹp của Tử Lan trở nên đỏ bừng.
- Sư phụ, Tử Lan chẳng lẽ không thích con sao?
Tôn Ngộ Không kỳ quái hỏi.
Tử Lan nhất thời kinh ngạc nhìn Tôn Ngộ Không.
- Không phải, Ngộ Không, có một loại thích, gọi là yêu, nó không giống thích.
Đường Tăng nói.
- Yêu là cái gì?
Tôn Ngộ Không không hiểu hỏi.
- Tử Lan, con nói cho sư phụ, con thích Ngộ Không phải không?
Đường Tăng không để ý đến Tôn Ngộ Không.
- Con...
- Cơ hội chỉ có một lần, nếu như hiện tại không nói, sau này sẽ không có cơ hội nữa.
Đường Tăng bổ sung.
- Hả? Con...
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tử Lan đỏ bừng, nhìn khuôn mặt khó hiểu của Tôn Ngộ Không trước mắt, hít sâu một hơi, bất cứ giá nào, nói:
- Phải, con thích Hầu Tử, con yêu hắn.
Nói xong câu nói chôn dấu mấy trăm năm trong lòng, Tử Lan chỉ cảm thấy tâm linh thông suốt, tựa hồ có thứ gì đó tan vỡ.
Ầm ầm ầm...
Đột nhiên, toàn bộ bầu trời Bảo Tượng Quốc, thất thải tường vân lăn lộn, hư không sinh kim liên, pháp tắc giáng lâm.
Khí tức Tử Lan nhanh chóng tăng vọt, đột phá ràng buộc, đạt đến cấp 30, cũng chính là... cảnh giới Đại La Kim Tiên!
- Đột phá rồi?
- Tử Lan đột phá rồi!
- Này chuyện này...
Nhóm người Thanh Dật vốn còn chuẩn bị xem náo nhiệt, trực tiếp trợn mắt ngoác mồm.
Thanh Dật vốn cho rằng Đường Tăng lại phát điên rồi, dĩ nhiên lại hỏi Tử Lan loại vấn đề đó, quả thực đáng ghét.
Thế nhưng hiện tại, Thanh Dật tựa hồ hiểu được cái gì.
Thất thải tường vân tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, rất nhanh tất cả lại yên tĩnh như cũ, Tử Lan mở mắt ra, trong mắt loé ra vui mừng, nhìn về phía Đường Tăng, cảm kích nói:
- Tạ ơn sư phụ tác thành.
- Được được được, đừng nóng vội, Tử Lan con qua đây.
Đường Tăng cười nói.
Tử Lan tiên tử nhất thời cao hứng đi lên trước, hít sâu một hơi, nói:
- Sư phụ, con chuẩn bị xong rồi, người đánh đi.
- Không cần.
Đường Tăng lại lắc đầu nở nụ cười, hắn đã nhìn ra, tu vi Tử Lan đã là cấp 29, này vừa lúc ở trong năng lực của hắn.
Cũng không phải nói hắn đã có thể dễ dàng khiến người ta thăng cấp, mà là Tử Lan vừa vặn đạt đến điểm giới hạn, hắn có thể thấy được phương hướng đột phá của Tử Lan.
- Không cần? Vậy làm thế nào để con đột phá được?
Tử Lan tiên tử sốt ruột nói.
Đường Tăng cười thần bí, bỗng nhiên kéo Tôn Ngộ Không qua, sau đó lại kéo tay nhỏ của Tử Lan tiên tử qua, hợp tay bọn họ lại với nhau.
Mặt Tử Lan nhất thời “Xoạt” một cái đỏ lên.
- Sư phụ?
Tôn Ngộ Không cũng thấy khó hiểu.
- Tử Lan, con thích Ngộ Không phải không?
Bỗng nhiên Đường Tăng hỏi.
- Hả?
Khuôn mặt xinh đẹp của Tử Lan trở nên đỏ bừng.
- Sư phụ, Tử Lan chẳng lẽ không thích con sao?
Tôn Ngộ Không kỳ quái hỏi.
Tử Lan nhất thời kinh ngạc nhìn Tôn Ngộ Không.
- Không phải, Ngộ Không, có một loại thích, gọi là yêu, nó không giống thích.
Đường Tăng nói.
- Yêu là cái gì?
Tôn Ngộ Không không hiểu hỏi.
- Tử Lan, con nói cho sư phụ, con thích Ngộ Không phải không?
Đường Tăng không để ý đến Tôn Ngộ Không.
- Con...
- Cơ hội chỉ có một lần, nếu như hiện tại không nói, sau này sẽ không có cơ hội nữa.
Đường Tăng bổ sung.
- Hả? Con...
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tử Lan đỏ bừng, nhìn khuôn mặt khó hiểu của Tôn Ngộ Không trước mắt, hít sâu một hơi, bất cứ giá nào, nói:
- Phải, con thích Hầu Tử, con yêu hắn.
Nói xong câu nói chôn dấu mấy trăm năm trong lòng, Tử Lan chỉ cảm thấy tâm linh thông suốt, tựa hồ có thứ gì đó tan vỡ.
Ầm ầm ầm...
Đột nhiên, toàn bộ bầu trời Bảo Tượng Quốc, thất thải tường vân lăn lộn, hư không sinh kim liên, pháp tắc giáng lâm.
Khí tức Tử Lan nhanh chóng tăng vọt, đột phá ràng buộc, đạt đến cấp 30, cũng chính là... cảnh giới Đại La Kim Tiên!
- Đột phá rồi?
- Tử Lan đột phá rồi!
- Này chuyện này...
Nhóm người Thanh Dật vốn còn chuẩn bị xem náo nhiệt, trực tiếp trợn mắt ngoác mồm.
Thanh Dật vốn cho rằng Đường Tăng lại phát điên rồi, dĩ nhiên lại hỏi Tử Lan loại vấn đề đó, quả thực đáng ghét.
Thế nhưng hiện tại, Thanh Dật tựa hồ hiểu được cái gì.
Thất thải tường vân tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, rất nhanh tất cả lại yên tĩnh như cũ, Tử Lan mở mắt ra, trong mắt loé ra vui mừng, nhìn về phía Đường Tăng, cảm kích nói:
- Tạ ơn sư phụ tác thành.