Chương : 207
Mà bản thân Trư Bát Giới liền có thần công rắm thí, nếu tăng thêm loại kíp nổ này, cái uy lực kia, Đường Tăng đã cực kỳ mong đợi!
Không nói hai lời, Đường Tăng trực tiếp nhét tiên đan vào trong miệng Trư Bát Giới, cũng mặc kệ có vài viên rơi xuống đất, sau đó tiếp tục nhét.
- Đừng sư phụ...
Trư Bát Giới kêu thảm, lần này cái mông thật muốn nổ tung, ngay cả thân thể Tiên Đế cũng không thể thừa nhận.
Đường Tăng không quan tâm, tiếp tục nhét tiên đan.
- Sư phụ... Sư...
Bỗng nhiên Trư Bát Giới trừng to mắt, mặt phát ra hào quang chói sáng, đồng thời mũi heo cũng lớn tầm vài vòng.
Đường Tăng vội vàng mang theo Sa Tăng cùng Tiểu Bạch Long thuấn di ra Lăng Tiêu Bảo Điện.
Cùng lúc đó, Tôn Ngộ Không đang cùng Nhị Lang Thần đại chiến cũng cảm ứng được nguy cơ mãnh liệt, cơ hồ là theo bản năng lấp lóe xông ra Lăng Tiêu Bảo Điện.
- Ta... lão Trư... Nhịn không được rồi a a a a a a!!!
Trư Bát Giới gầm thét, lần nữa biến lớn vài vòng, sau đó cái mông phát sáng.
- Oanh!!!
Một cỗ uy năng kinh thiên động địa bộc phát ra, cái mông của Trư Bát Giới nhắm ngay Ngọc Đế ở trên bảo tọa, Ngọc Đế đang tập trung tinh thần nhìn Tôn Ngộ Không cùng Nhị Lang Thần chiến đấu.
Lúc này Nhị Lang Thần cùng Tôn Ngộ Không đều không có dấu hiệu nào xông ra Lăng Tiêu Bảo Điện, Ngọc Đế còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, liền cảm giác được một mùi thối kinh thiên động địa nổ tung tới.
Oanh…
Ngọc Đế bị chấn bay, ở trong mùi thối kinh khủng hình thành sương mù dày đặc lăn lộn.
Oanh…
Nóc của Lăng Tiêu Bảo Điện bị lật ngược, một cỗ uy năng kinh thiên động địa lấy Lăng Tiêu Bảo Điện làm trung tâm, quét sạch bốn phương tám hướng, những nơi đi qua, tất cả Thần Tiên đều bị đánh bay.
Có thể nhìn thấy, từng đạo nồng vụ màu vàng xông phá Lăng Tiêu Bảo Điện lao ra, sôi trào mãnh liệt, lăn lộn quay cuồng.
Một mùi thối mà ngay cả Thần Tiên cũng không cách nào chịu nổi tràn ngập ra, để Thần Tiên không kịp chạy trốn bị hun ngất, từ trên trời rơi xuống.
- Trời ạ...
- Đây là cái gì?!!
- Chạy mau...
Một đám Thần Tiên hãi nhiên thất sắc, sắc mặt tái xanh, tranh nhau chen lấn bay đi, thậm chí ngay cả pháp bảo gia tốc cũng khởi động.
Một chút Thần Tiên bởi vì muốn lập công mà cách Lăng Tiêu Bảo Điện gần nhất, bị mùi thối xông bay, hoặc bị hun choáng, trầm luân ở trong sương mù dày đặc.
Rất nhiều tiên thụ dùng để trang trí tung bay, đến rất xa mới như mưa rơi xuống.
Mà ở nơi trung tâm nhất, cũng chính là nội bộ Lăng Tiêu Bảo Điện, Trư Bát Giới thả một cái rắm kinh thiên động địa xong, chỉ cảm giác toàn thân thư sướng, trạng thái tốt trước nay chưa từng có, tựa như bài xuất tất cả tạp chất trông cơ thể, tựa như tẩy cân phạt tủy.
- Bát Giới, mau ra Nam Thiên môn!
Thanh âm của Đường Tăng vang lên bên tai Trư Bát Giới.
Trư Bát Giới giật mình, rốt cục bừng tỉnh, khi hắn nhìn thấy một màn trước mắt, sắc mặt tái xanh, toàn bộ Lăng Tiêu Bảo Điện hỗn độn, nóc nhà bảo điện biến mất, bảo tọa của Ngọc Đế bị xông bay đến cách đó không xa, lăn trên mặt đất.
Thậm chí hắn thấy được Ngọc Đế bị chấn bay đến lối ra của Lăng Tiêu Bảo Điện, đã ngất rồi.
Lần này Trư Bát Giới là thật tái mặt, hắn biết mình xông đại họa.
Mà kỳ quái là, mùi thối kinh thiên động địa kia tựa hồ vô hiệu với Trư Bát Giới, tự động lách qua hắn.
- Chạy, đúng, chạy mau...
Trư Bát Giới không dám có chút do dự, trong nháy mắt bạo phát ra tốc độ nhanh nhất, liều mạng xông ra Lăng Tiêu Bảo Điện, hóa thành một vệt ánh sáng bắn về phía Nam Thiên môn.
Rất nhiều Thần Tiên đều nhìn thấy Trư Bát Giới xông ra khói vàng, nhưng không ai nghi ngờ, đều nghĩ Trư Bát Giới rơi ở phía sau, hiện tại mới lao ra.
Mà lúc này, bên ngoài Nam Thiên môn, Đường Tăng đã mang theo Sa Tăng cùng Tiểu Bạch Long xuất hiện, thần thông thuấn di của hắn cực kỳ cao minh, cho dù Nam Thiên môn vẫn có người trấn thủ, nhưng dưới tình huống xuất kỳ bất ý, vẫn có thể trực tiếp xông ra.
- Hưu oanh!
Đột nhiên một tiếng vang thật lớn, Tôn Ngộ Không xông ra Nam Thiên môn, đụng nổ một bích chướng vô hình, lóe lên liền hiện ra ở bên người Đường Tăng.
- Hưu…
Lại có tiếng xé gió vang lên, Trư Bát Giới hóa thành ánh sáng lấp lánh bay ra Nam Thiên môn, theo lỗ hổng Tôn Ngộ Không xông phá nhảy ra.
- Nhanh, cùng vi sư hạ giới!
Đường Tăng thấy người đều đến đông đủ, vội vàng bay về hạ giới.
Không nói hai lời, Đường Tăng trực tiếp nhét tiên đan vào trong miệng Trư Bát Giới, cũng mặc kệ có vài viên rơi xuống đất, sau đó tiếp tục nhét.
- Đừng sư phụ...
Trư Bát Giới kêu thảm, lần này cái mông thật muốn nổ tung, ngay cả thân thể Tiên Đế cũng không thể thừa nhận.
Đường Tăng không quan tâm, tiếp tục nhét tiên đan.
- Sư phụ... Sư...
Bỗng nhiên Trư Bát Giới trừng to mắt, mặt phát ra hào quang chói sáng, đồng thời mũi heo cũng lớn tầm vài vòng.
Đường Tăng vội vàng mang theo Sa Tăng cùng Tiểu Bạch Long thuấn di ra Lăng Tiêu Bảo Điện.
Cùng lúc đó, Tôn Ngộ Không đang cùng Nhị Lang Thần đại chiến cũng cảm ứng được nguy cơ mãnh liệt, cơ hồ là theo bản năng lấp lóe xông ra Lăng Tiêu Bảo Điện.
- Ta... lão Trư... Nhịn không được rồi a a a a a a!!!
Trư Bát Giới gầm thét, lần nữa biến lớn vài vòng, sau đó cái mông phát sáng.
- Oanh!!!
Một cỗ uy năng kinh thiên động địa bộc phát ra, cái mông của Trư Bát Giới nhắm ngay Ngọc Đế ở trên bảo tọa, Ngọc Đế đang tập trung tinh thần nhìn Tôn Ngộ Không cùng Nhị Lang Thần chiến đấu.
Lúc này Nhị Lang Thần cùng Tôn Ngộ Không đều không có dấu hiệu nào xông ra Lăng Tiêu Bảo Điện, Ngọc Đế còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, liền cảm giác được một mùi thối kinh thiên động địa nổ tung tới.
Oanh…
Ngọc Đế bị chấn bay, ở trong mùi thối kinh khủng hình thành sương mù dày đặc lăn lộn.
Oanh…
Nóc của Lăng Tiêu Bảo Điện bị lật ngược, một cỗ uy năng kinh thiên động địa lấy Lăng Tiêu Bảo Điện làm trung tâm, quét sạch bốn phương tám hướng, những nơi đi qua, tất cả Thần Tiên đều bị đánh bay.
Có thể nhìn thấy, từng đạo nồng vụ màu vàng xông phá Lăng Tiêu Bảo Điện lao ra, sôi trào mãnh liệt, lăn lộn quay cuồng.
Một mùi thối mà ngay cả Thần Tiên cũng không cách nào chịu nổi tràn ngập ra, để Thần Tiên không kịp chạy trốn bị hun ngất, từ trên trời rơi xuống.
- Trời ạ...
- Đây là cái gì?!!
- Chạy mau...
Một đám Thần Tiên hãi nhiên thất sắc, sắc mặt tái xanh, tranh nhau chen lấn bay đi, thậm chí ngay cả pháp bảo gia tốc cũng khởi động.
Một chút Thần Tiên bởi vì muốn lập công mà cách Lăng Tiêu Bảo Điện gần nhất, bị mùi thối xông bay, hoặc bị hun choáng, trầm luân ở trong sương mù dày đặc.
Rất nhiều tiên thụ dùng để trang trí tung bay, đến rất xa mới như mưa rơi xuống.
Mà ở nơi trung tâm nhất, cũng chính là nội bộ Lăng Tiêu Bảo Điện, Trư Bát Giới thả một cái rắm kinh thiên động địa xong, chỉ cảm giác toàn thân thư sướng, trạng thái tốt trước nay chưa từng có, tựa như bài xuất tất cả tạp chất trông cơ thể, tựa như tẩy cân phạt tủy.
- Bát Giới, mau ra Nam Thiên môn!
Thanh âm của Đường Tăng vang lên bên tai Trư Bát Giới.
Trư Bát Giới giật mình, rốt cục bừng tỉnh, khi hắn nhìn thấy một màn trước mắt, sắc mặt tái xanh, toàn bộ Lăng Tiêu Bảo Điện hỗn độn, nóc nhà bảo điện biến mất, bảo tọa của Ngọc Đế bị xông bay đến cách đó không xa, lăn trên mặt đất.
Thậm chí hắn thấy được Ngọc Đế bị chấn bay đến lối ra của Lăng Tiêu Bảo Điện, đã ngất rồi.
Lần này Trư Bát Giới là thật tái mặt, hắn biết mình xông đại họa.
Mà kỳ quái là, mùi thối kinh thiên động địa kia tựa hồ vô hiệu với Trư Bát Giới, tự động lách qua hắn.
- Chạy, đúng, chạy mau...
Trư Bát Giới không dám có chút do dự, trong nháy mắt bạo phát ra tốc độ nhanh nhất, liều mạng xông ra Lăng Tiêu Bảo Điện, hóa thành một vệt ánh sáng bắn về phía Nam Thiên môn.
Rất nhiều Thần Tiên đều nhìn thấy Trư Bát Giới xông ra khói vàng, nhưng không ai nghi ngờ, đều nghĩ Trư Bát Giới rơi ở phía sau, hiện tại mới lao ra.
Mà lúc này, bên ngoài Nam Thiên môn, Đường Tăng đã mang theo Sa Tăng cùng Tiểu Bạch Long xuất hiện, thần thông thuấn di của hắn cực kỳ cao minh, cho dù Nam Thiên môn vẫn có người trấn thủ, nhưng dưới tình huống xuất kỳ bất ý, vẫn có thể trực tiếp xông ra.
- Hưu oanh!
Đột nhiên một tiếng vang thật lớn, Tôn Ngộ Không xông ra Nam Thiên môn, đụng nổ một bích chướng vô hình, lóe lên liền hiện ra ở bên người Đường Tăng.
- Hưu…
Lại có tiếng xé gió vang lên, Trư Bát Giới hóa thành ánh sáng lấp lánh bay ra Nam Thiên môn, theo lỗ hổng Tôn Ngộ Không xông phá nhảy ra.
- Nhanh, cùng vi sư hạ giới!
Đường Tăng thấy người đều đến đông đủ, vội vàng bay về hạ giới.