Chương 46: Mới gặp sếp mới đã gây ấn tượng
Buổi sáng cô tỉnh dậy đã không thấy anh đâu nên thức dậy đi làm các công tác chuẩn bị cho buổi sáng xong thì xách túi xuống lầu.Vừa xuống phòng khách đã thấy anh đang chuẩn bị đồ ăn sáng.Hôm nay chắc anh thức dậy sớm tập thể dục rồi chuẩn bị bữa sáng luôn nên trên người anh vẫn còn mặc quần áo để đi tập thể dục.Anh dặn cô ngồi đợi mình một lát rồi chạy lên lầu tắm rửa thay quần áo.Ngồi đợi một lúc thì anh cũng xuống.Vì đã chuẩn bị sẵn đồ ăn rồi nên hai người chỉ việc ngồi ăn.Hôm nay anh chuẩn bị bữa sáng khá nhẹ nhàng bánh báo chay vì anh biết cô sợ mùi thịt nên không dám lấy bánh có thịt kèm một ly sữa hạt. Không biết bữa sáng nay hợp khẩu vị hay sao mà cô ăn hết mấy cái bánh bao kèm thêm một ly sữa hạt làm anh rất hài lòng.Anh nhìn cô ăn mà lòng nhẹ đi mấy phần.Ăn xong anh đứng dậy tiện cầm luôn túi xách trên bàn ra ngoài xe cô luôn.Anh lái xe chở cô đến bệnh viện.Trước khi xuống xe anh còn níu tay cô lại dặn cô thêm mấy cô rồi mở hộc xe ra đưa cho cô một hộp sữa bầu kèm một ít bánh kẹo.Cô nhận lấy túi đồ mà anh đưa rồi xuống xe đi vào bệnh viện.Anh đứng đợi một lúc đến khi thấy cô đi vào trong mới lái xe đi.Vừa vào trong chưa kịp thay quần áo ra bé Nhiên đã đến kéo cô đi vào phòng họp.
- Trời ơi, cái con bé này mày làm cái gì cứ từ từ thôi chị còn chưa kịp thay quần áo đây này
- Chị Ngọc ơi là chị Ngọc nay sao chị lại đến muộn thế hả chị?
- Mày bị ấm đầu hả em bình thường chị đến giờ này là sớm đấy em ạ!
- Không em chắc chắn chị chưa đọc tin nhắn trên group của bệnh viện rồi
Vừa nghe Nhiên nói xong Ngọc vội vàng lấy điện thoại trong túi xách ra kiểm tra thì thôi rồi điện thoại cả ngày hôm qua cô không động vào nay hết sạch pin – Chết cả ngày hôm qua chị mệt quá chả để ý gì đến điện thoại điện rả gì hết.
- Hôm qua chị mệt hả? Giờ chị còn mệt không – Nhiên vừa hỏi vừa lục trong túi ra một cái xạc dự phòng rồi đưa cho cô
Nhận lấy sạc dự phòng từ tay Nhiên – Cảm ơn em nhé,chị không sao mà hôm nay có việc gì mà yêu cầu đến sớm thế hả em.
- Em cũng không biết nữa chị ạ mà em nghe mấy người kia nói là hôm nay con trai sếp xuống trực tiếp chỉ đạo á chị
- À vậy hả
- Dạ
Hai chị em nói chuyện một lúc thì cửa phòng họp cũng được mở ra.Bảo Minh vừa bước vào thì một mùi nước hoa xộc thẳng vào mũi của cô.Đột nhiên dạ dày cô cuộn trào cô nhịn mãi nhịn mãi mà không thể nào gắng gượng được nữa.Đến lúc Bảo Minh vừa vào ngồi một lúc thì cô đã đạt đến giới hạn cô bụm miệng thật nhanh rồi mở cửa phòng họp và chạy vào nhà vệ sinh.Vừa vào nhà vệ sinh một cái là bao nhiêu thức ăn trong dạ dày của cô như một cái van xả vậy nôn mãi không ngừng mãi đến một lúc sau mới bình ổn trở lại cô ra ngoài rửa mặt lại rồi mới quay trở lại phòng họp.Trước khi bước lại vào phòng họp thì cô đã chuẩn bị tinh thần đón nhận lấy ánh mắt kinh ngạc của mọi người và ánh mắt sắc lẹm của con sếp rồi.Ai đời mà buổi họp đầu tiên con sếp ra mắt thì đã che miệng che mồm nôn oẹ rồi còn bỏ họp chạy ra khỏi phòng họp nữa chứ chán đời quá.Hít một hơi thật sâu rồi mở cửa bước vào phòng.Vừa bước vào đúng như cô đã dự đoán mọi người nhìn cô với một ánh mắt kì lạ cộng thêm ánh mắt sao mà que thuộc của con sếp nửa làm cô đứng hình tại chỗ không biết nói gì.
- Cô tên là gì làm ở khoa nào – Bảo Minh thấy cô cứ đứng mãi nên lên tiếng nói trước
- D…ạ thưa sếp em tên là Minh Ngọc làmở khoa cấp cứu ạ
- Ừ được rồi về chỗ ngồi để bắt đầu vào cuộc họp đi nhân viên ở bệnh viện được miễn phí 100% phí khám bệnh nên có gì đi khám đi.
- Dạ sếp – cô trả lời Bảo Minh mà không dám ngẩng mặt lên
- Uh
Cô về chỗ ngồi.Vừa ngồi xuống con bé Nhiên đã huých tay cô mấy cái tỏ vẻ con bé muốn cười rớt hết cả son phấn ra ngoài.
- Trời ơi, cái con bé này mày làm cái gì cứ từ từ thôi chị còn chưa kịp thay quần áo đây này
- Chị Ngọc ơi là chị Ngọc nay sao chị lại đến muộn thế hả chị?
- Mày bị ấm đầu hả em bình thường chị đến giờ này là sớm đấy em ạ!
- Không em chắc chắn chị chưa đọc tin nhắn trên group của bệnh viện rồi
Vừa nghe Nhiên nói xong Ngọc vội vàng lấy điện thoại trong túi xách ra kiểm tra thì thôi rồi điện thoại cả ngày hôm qua cô không động vào nay hết sạch pin – Chết cả ngày hôm qua chị mệt quá chả để ý gì đến điện thoại điện rả gì hết.
- Hôm qua chị mệt hả? Giờ chị còn mệt không – Nhiên vừa hỏi vừa lục trong túi ra một cái xạc dự phòng rồi đưa cho cô
Nhận lấy sạc dự phòng từ tay Nhiên – Cảm ơn em nhé,chị không sao mà hôm nay có việc gì mà yêu cầu đến sớm thế hả em.
- Em cũng không biết nữa chị ạ mà em nghe mấy người kia nói là hôm nay con trai sếp xuống trực tiếp chỉ đạo á chị
- À vậy hả
- Dạ
Hai chị em nói chuyện một lúc thì cửa phòng họp cũng được mở ra.Bảo Minh vừa bước vào thì một mùi nước hoa xộc thẳng vào mũi của cô.Đột nhiên dạ dày cô cuộn trào cô nhịn mãi nhịn mãi mà không thể nào gắng gượng được nữa.Đến lúc Bảo Minh vừa vào ngồi một lúc thì cô đã đạt đến giới hạn cô bụm miệng thật nhanh rồi mở cửa phòng họp và chạy vào nhà vệ sinh.Vừa vào nhà vệ sinh một cái là bao nhiêu thức ăn trong dạ dày của cô như một cái van xả vậy nôn mãi không ngừng mãi đến một lúc sau mới bình ổn trở lại cô ra ngoài rửa mặt lại rồi mới quay trở lại phòng họp.Trước khi bước lại vào phòng họp thì cô đã chuẩn bị tinh thần đón nhận lấy ánh mắt kinh ngạc của mọi người và ánh mắt sắc lẹm của con sếp rồi.Ai đời mà buổi họp đầu tiên con sếp ra mắt thì đã che miệng che mồm nôn oẹ rồi còn bỏ họp chạy ra khỏi phòng họp nữa chứ chán đời quá.Hít một hơi thật sâu rồi mở cửa bước vào phòng.Vừa bước vào đúng như cô đã dự đoán mọi người nhìn cô với một ánh mắt kì lạ cộng thêm ánh mắt sao mà que thuộc của con sếp nửa làm cô đứng hình tại chỗ không biết nói gì.
- Cô tên là gì làm ở khoa nào – Bảo Minh thấy cô cứ đứng mãi nên lên tiếng nói trước
- D…ạ thưa sếp em tên là Minh Ngọc làmở khoa cấp cứu ạ
- Ừ được rồi về chỗ ngồi để bắt đầu vào cuộc họp đi nhân viên ở bệnh viện được miễn phí 100% phí khám bệnh nên có gì đi khám đi.
- Dạ sếp – cô trả lời Bảo Minh mà không dám ngẩng mặt lên
- Uh
Cô về chỗ ngồi.Vừa ngồi xuống con bé Nhiên đã huých tay cô mấy cái tỏ vẻ con bé muốn cười rớt hết cả son phấn ra ngoài.