Chương : 26
Tiểu Phong ngồi trên bàn ..... đôi tay vẫn không ngừng vò nát tờ báo trên tay ... xé nhỏ ra từng mảnh
Hàn Thiên ..... thì ra hắn chính là bạn trai của em sao hả Tiểu Oanh ......... tại sao em lại có thể yêu con trai của tên kẻ thù đã giết chết cha mẹ mình .......
..............ánh mắt căm phẫn nhìn đống giấy vụ bị vứt xuống đất tung khắp sàn .........
Bóng dáng Tiểu Oanh đột ngột xuất hiện trước mắt anh .......... cô nhìn đống giấy vụn dưới chân có chút khó hiểu ...... đôi tay định chạm vào thì bị 1 bàn tay khác giật lại kéo về phía mình
- Đừng chạm vào .... không sạch sẽ chút nào
Cô cố ngẩng cao đầu nhìn anh ............. trong khoảnh khắc này chiều cao của Tiểu Oanh quả là bất tiện vô cùng ....................Đối với Hàn Thiên đã là 1 trời 1 vực ....giờ so sánh với anh ...thì chắc là 1 trời 1 đất mất
Chỉ là 1 giấy thì có gì mà sạch sẽ mới trả không sạch sẽ ..... Tiểu Phong thực sự là nhìn mặt anh trông rất đê tiện
- Tiểu Phong .... em muốn đi gặp 1 người
Anh quay người bước đi .... cô không cần nói anh cũng biết Tiểu Oanh cô muốn gặp ai .......là ai cũng không được phép ... Hàn Thiên thì đương nhiên là không .........Tiểu Phong bước đi để lại 1 câu phũ phàng - Không được đi đâu hết .... em vẫn chưa khỏe hẳn ...... tất cả các cửa đều có người gác .....em đừng hòng trốn
Tiểu Phong dù không nói cũng biết ý định bỏ trốn của Tiểu Oanh .... lời nói thốt ra cắt đứt mọi suy nghĩ trong cô
Tiểu Phong .... anh đúng là không hề thay đổi .... rất thích làm theo ý mình ....
- Không chịu .... không chịu ..... mấy đám người đó công lực quá tầm thường sao có thể cản nổi em hả
Hàn Thiên dừng bước ..... đôi môi khẽ nhếch lên 1 nụ cười tuyệt đẹp ............ - Vậy em cứ thử đi rồi biết
Tiểu Oanh Oanh đúng là không tin lời anh .... kế hoạch bỏ trốn diễn ra nhưng lại thất bại thảm hại ngay từ bước đầu thực hiện
- Thiếu gia ..... Tiểu Thư định bỏ trốn - Đôi tay tóm lấy Tiểu Oanh Oanh như 1 giây xích sắt ...dù có dùng dao chặt e rằng cũng vô tác dụng
Tiểu Phong ngồi trên giường đọc sách .... thấy có người lôi Tiểu Oanh đến lộp mạng liền vứt quấn sách sang 1 bên ....
- Lôi vào đây
Tiểu Oanh Oanh ngồi bệt xuống sàn nhà ..... bị người ta kéo đi 1 cách thảm hại ......chiếc váy trắng sau 1 hồi giao chiến kịch liệt đã trở thành mầu cháo lòng
Tiểu Phong .... xem ra càng ngày càng lộ nguyên hình ......... Chỉ trách Tiểu Oanh sinh ra đã gắn liền với hai chữ Tiểu Phong không thể tách rời ............ dù sao người ta cũng sinh ra trước cô ...... có trách thì phải trách ro cô chui ra không đúng lúc tẹo nào
- Lên đây
- Không thíc
- 1.........2........... - Chưa kịp đếm đến 3 ...... Tiểu Oanh Oanh đã ngoan ngoãn tiến đến chỗ anh ..... cả người úp xuống chiếc đệm ấm áp ...còn vương mùi hương quyến rũ của anh
Đôi tay anh tóm lấy cô lôi về phía mình ........ giọng nói vẫn nhẹ nhàng nhưng cũng đầy uy lực
- Tiểu Oanh .... nếu phải lựa chọn trả thù và tình yêu ...... em sẽ từ bỏ thứ nào hả
- Tình yêu ...... Tiểu Phong ..... không nhẽ anh muốn từ bỏ trả thù ?
Câu hỏi này đúng là ngu ngốc ........nếu nói đến thù dai thì Tiểu Phong không ai địch nổi ............... Nhớ khi xưa Tiểu Oanh dám dẫm lên giày anh ... từ đó ngày nào anh cũng bắt cô phải buộc giây giày cho anh để nhắc nhở không được phép dẫm vào ....... nhưng nếu chỉ là buộc giây giày hình như là quá tầm thường lên hôm nào cũng bắt cô làm gối ôm vào buổi tối ..... lúc đó Tiểu Oanh cô chẳng khác nào osin cao cấp
Tiểu Phong vuốt nhẹ bờ má trắng hồng của Tiểu Oanh ........hơi thở đều đều phả vào tai cô - Em có chắc là mình chon từ bỏ tình yêu
Cô gật đầu ..... khẽ nhíu mày nhìn anh
Tiểu Phong ôm chặt lấy cô trong vòng tay
- Nếu vậy em sẽ từ bỏ luôn cả con trai của kẻ thù ..... phải không ?
Cái này còn phải hỏi sao ....... ghét nó thì đương nhiên những đứa xung quanh nó cũng không ngoài phạm vi bị ghét bỏ rồi .... chưa nói đến kẻ thù , chắc là sẽ kị cả 3 đời mất
- Tiểu Phong ..... đừng lòng vòng nữa ..... anh vào thẳng vấn đề chính đi
- Được .... em hãy quên người tên Hàn Thiên đi ...
Nếu bảo cô quên chủ tịch đại nhân còn khó hơn cả hái sao trên trời ........
- Tiểu Phong ...... Hàn Thiên là bạn trai của em ..... anh đừng nói là ghen với anh ấy
Tiểu Phong nhếch mép ............... anh phải đi ghen với hắn sao ....chỉ là 1 chủ tịch tập đoàn ...thực chất không đáng bận tâm
- Anh không ghen với anh ta ..... mà là do hắn có quan hệ huyết thống với Hàn Mạc ....
Tiểu Oanh sững người ......
- Anh nói dối - Những lời này dù cố gắng nhồi nhét vào đầu Tiểu Oanh xem ra cùng ương bướng không chịu tin ........nhưng sự thật ai có ngờ ......... Hàn Thiên lại chính là con trai của Hàn Mạc ..... người mà cô thù ghét nhất trên đời này
- Tiểu Oanh ....từ trước đến giờ ..... anh đã nói dối em bao giờ chưa hả ............. Tiểu Oanh ...anh biết giữa em và hắn có quan hệ ..... nhưng em không muốn làm hỏng tất cả kế hoạch của anh đấy chứ ..... em gái
Nếu là lời ai nói thì cũng rất khó tin ..... nhưng Tiểu Phong không bao giờ nói rối Tiểu Oanh cô ...... đầu óc quay vòng vòng như không thể dừng lại ....... cảm giác lúc này khiến cô cảm thấy khó chịu ..... khó chịu khi phải tự mình đưa ra 1 quyết định khó khăn
Tiểu Phong ôm chặt lấy cô ...... khuôn mặt của Tiểu Oanh áp vào lồng ngực rắn chắc của anh ........ dòng nước mắt lóng hổi khẽ tuôn rơi
Hàn Thiên ..... em thật sự không muốn chúng ta có ngày trở thành kẻ thù của nhau chút nào ..... thực sự không muốn chút nào ...........
- Em muốn gặp Hàn Thiên ..... em muốn nói chuyện với anh ấy ..... muốn giải quyết 1 số vấn đề ............................... Nhưng nếu như anh không muốn ...em sẽ không đi đâu hết .... chỉ ở bên cạnh anh thôi - ........................ Tiểu Oanh đến giờ mới chịu ngoan ngoãn nghe lời ..... suy nghĩ cũng đã thông suốt
Tiểu Oanh Oanh cô làm gì cũng suy nghĩ rất nhanh ........... thậm trí không cần suy nghĩ cũng có thể đưa ra quyết định ..................... Hàn Thiên là người Tiểu Oanh muốn đi cùng đến hết cuộc đời ...nhưng mối thù đã khắc sâu vào tận sương tủy khiến Tiểu Oanh có thể từ bỏ và bất chấp mọi thứ .....
Tiểu Phong biết cô rất giỏi che dấu nỗi đau ..... dù giỏi đến đâu cũng không thể qua được mắt anh ....... Tiểu Oanh Oanh có thể tỏ ra bình thản nhưng bên trong lại đang đấu tranh rữ dội ...................
Dù sao cũng là mối tình đầu ...... anh cũng không thể ngăn cản em ....... nhưng anh sẽ không cho phép em yêu bất cứ ai khác ......... nếu cần thiết thì nhất định anh sẽ tẩy não cho em .........tẩy cái con người tên Hàn Thiên ...... hay bất kể người nào giám cướp mất 1 phần trái tim em ........... bởi vì tất cả là của anh ....chỉ 1 mình anh
- Tiểu Oanh ...... em hứa với anh ......sẽ không yêu hắn nữa được không hả ......... anh không thích như vậy
Nếu em có thể chấp nhận .....nhất định anh sẽ khiến em vui mỗi ngày ...... mỗi ngày trôi qua nhất định sẽ không để em héo rũ trong tẻ nhạt .......
Tiểu Oanh khẽ gật đầu ...... trong đôi mắt ấy ẩn hiện 1 nỗi buồn giấu kín ....... 1 nỗi buồn vì phải chấp nhận từ bỏ 1 người
- Tiểu Phong ..... em muốn 1 mình - Cô tháo đôi tay đang ôm chọn lấy cơ thể mình .............. đôi chân trần bước trên lền đất lạnh băng ... sẽ buồn nhưng chỉ 1 thời gian có thể quên
Tiểu Oanh Oanh ..... không phải mày rất hay quên sao ............vậy quên con người tên Hàn Thiên đi ...... mày nhất định sẽ làm được ....... đừng tự làm mình đau như vậy nữa
.................... Thoáng đến ..... thoáng đi ......... thoáng vụt mất ..................
Hàn Thiên ..... thì ra hắn chính là bạn trai của em sao hả Tiểu Oanh ......... tại sao em lại có thể yêu con trai của tên kẻ thù đã giết chết cha mẹ mình .......
..............ánh mắt căm phẫn nhìn đống giấy vụ bị vứt xuống đất tung khắp sàn .........
Bóng dáng Tiểu Oanh đột ngột xuất hiện trước mắt anh .......... cô nhìn đống giấy vụn dưới chân có chút khó hiểu ...... đôi tay định chạm vào thì bị 1 bàn tay khác giật lại kéo về phía mình
- Đừng chạm vào .... không sạch sẽ chút nào
Cô cố ngẩng cao đầu nhìn anh ............. trong khoảnh khắc này chiều cao của Tiểu Oanh quả là bất tiện vô cùng ....................Đối với Hàn Thiên đã là 1 trời 1 vực ....giờ so sánh với anh ...thì chắc là 1 trời 1 đất mất
Chỉ là 1 giấy thì có gì mà sạch sẽ mới trả không sạch sẽ ..... Tiểu Phong thực sự là nhìn mặt anh trông rất đê tiện
- Tiểu Phong .... em muốn đi gặp 1 người
Anh quay người bước đi .... cô không cần nói anh cũng biết Tiểu Oanh cô muốn gặp ai .......là ai cũng không được phép ... Hàn Thiên thì đương nhiên là không .........Tiểu Phong bước đi để lại 1 câu phũ phàng - Không được đi đâu hết .... em vẫn chưa khỏe hẳn ...... tất cả các cửa đều có người gác .....em đừng hòng trốn
Tiểu Phong dù không nói cũng biết ý định bỏ trốn của Tiểu Oanh .... lời nói thốt ra cắt đứt mọi suy nghĩ trong cô
Tiểu Phong .... anh đúng là không hề thay đổi .... rất thích làm theo ý mình ....
- Không chịu .... không chịu ..... mấy đám người đó công lực quá tầm thường sao có thể cản nổi em hả
Hàn Thiên dừng bước ..... đôi môi khẽ nhếch lên 1 nụ cười tuyệt đẹp ............ - Vậy em cứ thử đi rồi biết
Tiểu Oanh Oanh đúng là không tin lời anh .... kế hoạch bỏ trốn diễn ra nhưng lại thất bại thảm hại ngay từ bước đầu thực hiện
- Thiếu gia ..... Tiểu Thư định bỏ trốn - Đôi tay tóm lấy Tiểu Oanh Oanh như 1 giây xích sắt ...dù có dùng dao chặt e rằng cũng vô tác dụng
Tiểu Phong ngồi trên giường đọc sách .... thấy có người lôi Tiểu Oanh đến lộp mạng liền vứt quấn sách sang 1 bên ....
- Lôi vào đây
Tiểu Oanh Oanh ngồi bệt xuống sàn nhà ..... bị người ta kéo đi 1 cách thảm hại ......chiếc váy trắng sau 1 hồi giao chiến kịch liệt đã trở thành mầu cháo lòng
Tiểu Phong .... xem ra càng ngày càng lộ nguyên hình ......... Chỉ trách Tiểu Oanh sinh ra đã gắn liền với hai chữ Tiểu Phong không thể tách rời ............ dù sao người ta cũng sinh ra trước cô ...... có trách thì phải trách ro cô chui ra không đúng lúc tẹo nào
- Lên đây
- Không thíc
- 1.........2........... - Chưa kịp đếm đến 3 ...... Tiểu Oanh Oanh đã ngoan ngoãn tiến đến chỗ anh ..... cả người úp xuống chiếc đệm ấm áp ...còn vương mùi hương quyến rũ của anh
Đôi tay anh tóm lấy cô lôi về phía mình ........ giọng nói vẫn nhẹ nhàng nhưng cũng đầy uy lực
- Tiểu Oanh .... nếu phải lựa chọn trả thù và tình yêu ...... em sẽ từ bỏ thứ nào hả
- Tình yêu ...... Tiểu Phong ..... không nhẽ anh muốn từ bỏ trả thù ?
Câu hỏi này đúng là ngu ngốc ........nếu nói đến thù dai thì Tiểu Phong không ai địch nổi ............... Nhớ khi xưa Tiểu Oanh dám dẫm lên giày anh ... từ đó ngày nào anh cũng bắt cô phải buộc giây giày cho anh để nhắc nhở không được phép dẫm vào ....... nhưng nếu chỉ là buộc giây giày hình như là quá tầm thường lên hôm nào cũng bắt cô làm gối ôm vào buổi tối ..... lúc đó Tiểu Oanh cô chẳng khác nào osin cao cấp
Tiểu Phong vuốt nhẹ bờ má trắng hồng của Tiểu Oanh ........hơi thở đều đều phả vào tai cô - Em có chắc là mình chon từ bỏ tình yêu
Cô gật đầu ..... khẽ nhíu mày nhìn anh
Tiểu Phong ôm chặt lấy cô trong vòng tay
- Nếu vậy em sẽ từ bỏ luôn cả con trai của kẻ thù ..... phải không ?
Cái này còn phải hỏi sao ....... ghét nó thì đương nhiên những đứa xung quanh nó cũng không ngoài phạm vi bị ghét bỏ rồi .... chưa nói đến kẻ thù , chắc là sẽ kị cả 3 đời mất
- Tiểu Phong ..... đừng lòng vòng nữa ..... anh vào thẳng vấn đề chính đi
- Được .... em hãy quên người tên Hàn Thiên đi ...
Nếu bảo cô quên chủ tịch đại nhân còn khó hơn cả hái sao trên trời ........
- Tiểu Phong ...... Hàn Thiên là bạn trai của em ..... anh đừng nói là ghen với anh ấy
Tiểu Phong nhếch mép ............... anh phải đi ghen với hắn sao ....chỉ là 1 chủ tịch tập đoàn ...thực chất không đáng bận tâm
- Anh không ghen với anh ta ..... mà là do hắn có quan hệ huyết thống với Hàn Mạc ....
Tiểu Oanh sững người ......
- Anh nói dối - Những lời này dù cố gắng nhồi nhét vào đầu Tiểu Oanh xem ra cùng ương bướng không chịu tin ........nhưng sự thật ai có ngờ ......... Hàn Thiên lại chính là con trai của Hàn Mạc ..... người mà cô thù ghét nhất trên đời này
- Tiểu Oanh ....từ trước đến giờ ..... anh đã nói dối em bao giờ chưa hả ............. Tiểu Oanh ...anh biết giữa em và hắn có quan hệ ..... nhưng em không muốn làm hỏng tất cả kế hoạch của anh đấy chứ ..... em gái
Nếu là lời ai nói thì cũng rất khó tin ..... nhưng Tiểu Phong không bao giờ nói rối Tiểu Oanh cô ...... đầu óc quay vòng vòng như không thể dừng lại ....... cảm giác lúc này khiến cô cảm thấy khó chịu ..... khó chịu khi phải tự mình đưa ra 1 quyết định khó khăn
Tiểu Phong ôm chặt lấy cô ...... khuôn mặt của Tiểu Oanh áp vào lồng ngực rắn chắc của anh ........ dòng nước mắt lóng hổi khẽ tuôn rơi
Hàn Thiên ..... em thật sự không muốn chúng ta có ngày trở thành kẻ thù của nhau chút nào ..... thực sự không muốn chút nào ...........
- Em muốn gặp Hàn Thiên ..... em muốn nói chuyện với anh ấy ..... muốn giải quyết 1 số vấn đề ............................... Nhưng nếu như anh không muốn ...em sẽ không đi đâu hết .... chỉ ở bên cạnh anh thôi - ........................ Tiểu Oanh đến giờ mới chịu ngoan ngoãn nghe lời ..... suy nghĩ cũng đã thông suốt
Tiểu Oanh Oanh cô làm gì cũng suy nghĩ rất nhanh ........... thậm trí không cần suy nghĩ cũng có thể đưa ra quyết định ..................... Hàn Thiên là người Tiểu Oanh muốn đi cùng đến hết cuộc đời ...nhưng mối thù đã khắc sâu vào tận sương tủy khiến Tiểu Oanh có thể từ bỏ và bất chấp mọi thứ .....
Tiểu Phong biết cô rất giỏi che dấu nỗi đau ..... dù giỏi đến đâu cũng không thể qua được mắt anh ....... Tiểu Oanh Oanh có thể tỏ ra bình thản nhưng bên trong lại đang đấu tranh rữ dội ...................
Dù sao cũng là mối tình đầu ...... anh cũng không thể ngăn cản em ....... nhưng anh sẽ không cho phép em yêu bất cứ ai khác ......... nếu cần thiết thì nhất định anh sẽ tẩy não cho em .........tẩy cái con người tên Hàn Thiên ...... hay bất kể người nào giám cướp mất 1 phần trái tim em ........... bởi vì tất cả là của anh ....chỉ 1 mình anh
- Tiểu Oanh ...... em hứa với anh ......sẽ không yêu hắn nữa được không hả ......... anh không thích như vậy
Nếu em có thể chấp nhận .....nhất định anh sẽ khiến em vui mỗi ngày ...... mỗi ngày trôi qua nhất định sẽ không để em héo rũ trong tẻ nhạt .......
Tiểu Oanh khẽ gật đầu ...... trong đôi mắt ấy ẩn hiện 1 nỗi buồn giấu kín ....... 1 nỗi buồn vì phải chấp nhận từ bỏ 1 người
- Tiểu Phong ..... em muốn 1 mình - Cô tháo đôi tay đang ôm chọn lấy cơ thể mình .............. đôi chân trần bước trên lền đất lạnh băng ... sẽ buồn nhưng chỉ 1 thời gian có thể quên
Tiểu Oanh Oanh ..... không phải mày rất hay quên sao ............vậy quên con người tên Hàn Thiên đi ...... mày nhất định sẽ làm được ....... đừng tự làm mình đau như vậy nữa
.................... Thoáng đến ..... thoáng đi ......... thoáng vụt mất ..................