Chương : 52
Người đàn ông đang đứng trước lòng súng của Trần Gia Hân .
Cái chết với anh chỉ đơn giản là đi từ thế giới này sang thế giới khác .
Nếu là trước đây , " sống " hay " chết " chỉ là hai khái niệm song song cùng tồn tại
Thì hiện tại ....
Không ai muốn nó sẽ sảy đến !
Người con gái mà anh yêu thương nhất , người con gái đã in đậm trong lòng anh một kí ức không thể lãng quên , người đã mang đến cho anh cảm giác " yêu " thực sự . Anh không muốn rời xa người con gái ấy , bởi lẽ ... đó là trái tim anh . Nếu con người mất đi trái tim , con người đó sẽ không thể tồn tại !
" Pằng "
Máu túa ra từ cánh tay ....
Sắc mặt của người bị trúng đạn vẫn rất bình thản , từ đầu đến cuối đều không có một tia lay động hay sợ hãi .
" Pằng "
Viên đang thứ hai bay đến ....
Người đó khụy xuống đất , máu từ chân túa ra không ngừng .
Gương mặt lạnh lùng sáng ngời giữa không gian tối tăm , người đó mặc nhiên vẫn nhìn về lòng súng một cách lạnh lùng , tàn nhẫn ...
Tiểu Phong chợt nhíu mày nhìn Hàn Thiên ...
Trong lòng không khỏi thán phục ...
Nếu người đó là anh , chắc chắn sẽ không thể bình thản đến vậy , càng không thể cương nghị đến đáng sợ .
" Pằng "
Viên đạn thứ 3 lạnh lẽo ghim thẳng đến đầu ...
Đầu anh hơi ngả về phía sau , cả người từ từ đắm chìm trong ảo ảnh quá khứ , đắm chìm trong viễn cảnh ngọt ngào . Tất cả hiện tại đơn gản cũng chỉ mang một màu đen u tối không một lối thoát ...
- Dừng tay
Trần Gia Hân quay lại phía sau , một khẩu súng màu bạc đang chĩa thẳng vào đầu ông .
Người đó không ai khác chính là Tiểu Băng ...
Trần Gia Hân cười lạnh , đôi tay xiết mạnh khẩu súng buông thõng trong tay như muốn bóp vụn mọi thứ xung quanh .
- Lại thêm một kẻ phản bội !
- Ngay từ đầu , tôi đã là kẻ phản bội , chỉ tại ông quá ngu ngốc không nhận ra ...
- HAHAHA ... - Trần Gia Hân cười lớn , trong đáy mắt hiện lên tia nhìn nguy hiểm đầy chết tróc .
Nếu tất cả những kẻ phản bội đã tập hợp đầy đủ , vậy thì đã đến lúc tất cả cùng xuống địa ngục
- " PẰNG "
Hai viên đạn được bay ra cùng một lúc ...
" Phập "
Tiểu Băng quỵ xuống đất , từ miệng phun ra một ngụm máu đỏ . Cô ôm chặt lấy lồng ngực không ngừng co bóp của mình , gương mặt nhăn lại đau đớn . Những hình ảnh trước mắt loe mờ trong thứ nước mặn chát tuôn rơi từ khóe mi .
Tôi sẽ biến mất khỏi cuộc đời anh ...
Mãi mãi ...
Hàn Thiên !
Trần Gia Hân đứng hình tại chỗ , thân thể đổ ập xuống nền đất lạnh lẽo .
Âm thanh chết tróc lạc vào tai Tiểu Oanh , thứ âm thanh kinh hoàng đó giống như một giai điệu của ác quỷ ...
Từ khóe miệng phát ra thứ âm thanh tuyệt vọng .....
- HÀN THIÊN
Anh vẫn nằm bất động tại chỗ , âm thanh đó có lẽ đã bị ngăn cách bởi một lớp không khí mỏng manh bất khả xâm phạm ...
Cả người cô sững lại trước toàn cảnh phía trước . Tất cả giống như một thảm kịch chết tróc , cô run nên bần bật trước viễn cảnh lạnh lẽo đến cô độc này .
Nếu đây chỉ đơn thuần là một giấc mơ cũng có thể coi là ác mộng , nhưng sự thật này không nhẽ gọi là " bi kịch " ???
Người cha mà cô yêu thương nhất ra tay giết chết anh , người mà cô từng coi là bạn lại ra tay giết chết " cha " của cô ... Tất cả là một vòng tuần hoàn bi thương .
Đến bao giờ mới có thể hoàn ??? .... Như vậy đã đủ chưa hả ??? Hay mới chỉ gói gọn trong hai chữ " Hận thù " ?
- Tiểu ....Oa...oanh - Trần Gia Hân nhìn về hướng cô , đôi tay cố với đến một thân ảnh đang khuất dần trong sau cánh cửa tử thần .
Cánh tay lặng nề rơi xuống nền đất lạnh lẽo , cặp mắt ông cụp sau làn mi dày .
Cô bịt chặt lấy miệng mình , những âm thanh gào khóc mỗi lúc một to , cảm giác mất mát khiến trái tim cô không ngừng rung lên , trên gương mặt thanh thoát ấy là những giọt nước mắt mặn chát bi thương .
Bờ môi mím chặt khẽ run rẩy , cơ thể buông thõng quỳ xuống nền đất ẩm ướt .
- Cha .... aaaaaaaa ....
Những ngón tay mảnh mai không ngừng cào xuống nền đất , máu túa ra không ngừng . Cảm giác đau sót này , không thể sánh bằng sự đau đớn trong cô . Tất cả hiện tại là một màn xương mù dày đặc , cô đứng ở trung tâm đám xương mù ấy , những người xung quanh không ngừng rời xa cô , bỏ lại cô với sự lạnh lẽo cô đơn .
Giá như ...
Tất cả chỉ là một giấc mơ !
T/G : Xin lỗi các nàng :) dạo này ta đang bận ôn thi nên thời gian có phần hạn hẹp . Nhân đây ta xin thông báo một việc rất liên quan đến fic ( nói câu này quả hơi thừa ) .
Hai chương nữa sẽ hoàn !
Kết thúc SE hay HE ???
Hihi ... Hai chương cuối cùng sẽ rất rất thú vị a ! vì vậy nên ta sẽ up cùng một thời điểm để đỡ mất hứng .
Thời điểm công bố 2 chương cuối sẽ vào đúng ngày này tuần sau .
Cái chết với anh chỉ đơn giản là đi từ thế giới này sang thế giới khác .
Nếu là trước đây , " sống " hay " chết " chỉ là hai khái niệm song song cùng tồn tại
Thì hiện tại ....
Không ai muốn nó sẽ sảy đến !
Người con gái mà anh yêu thương nhất , người con gái đã in đậm trong lòng anh một kí ức không thể lãng quên , người đã mang đến cho anh cảm giác " yêu " thực sự . Anh không muốn rời xa người con gái ấy , bởi lẽ ... đó là trái tim anh . Nếu con người mất đi trái tim , con người đó sẽ không thể tồn tại !
" Pằng "
Máu túa ra từ cánh tay ....
Sắc mặt của người bị trúng đạn vẫn rất bình thản , từ đầu đến cuối đều không có một tia lay động hay sợ hãi .
" Pằng "
Viên đang thứ hai bay đến ....
Người đó khụy xuống đất , máu từ chân túa ra không ngừng .
Gương mặt lạnh lùng sáng ngời giữa không gian tối tăm , người đó mặc nhiên vẫn nhìn về lòng súng một cách lạnh lùng , tàn nhẫn ...
Tiểu Phong chợt nhíu mày nhìn Hàn Thiên ...
Trong lòng không khỏi thán phục ...
Nếu người đó là anh , chắc chắn sẽ không thể bình thản đến vậy , càng không thể cương nghị đến đáng sợ .
" Pằng "
Viên đạn thứ 3 lạnh lẽo ghim thẳng đến đầu ...
Đầu anh hơi ngả về phía sau , cả người từ từ đắm chìm trong ảo ảnh quá khứ , đắm chìm trong viễn cảnh ngọt ngào . Tất cả hiện tại đơn gản cũng chỉ mang một màu đen u tối không một lối thoát ...
- Dừng tay
Trần Gia Hân quay lại phía sau , một khẩu súng màu bạc đang chĩa thẳng vào đầu ông .
Người đó không ai khác chính là Tiểu Băng ...
Trần Gia Hân cười lạnh , đôi tay xiết mạnh khẩu súng buông thõng trong tay như muốn bóp vụn mọi thứ xung quanh .
- Lại thêm một kẻ phản bội !
- Ngay từ đầu , tôi đã là kẻ phản bội , chỉ tại ông quá ngu ngốc không nhận ra ...
- HAHAHA ... - Trần Gia Hân cười lớn , trong đáy mắt hiện lên tia nhìn nguy hiểm đầy chết tróc .
Nếu tất cả những kẻ phản bội đã tập hợp đầy đủ , vậy thì đã đến lúc tất cả cùng xuống địa ngục
- " PẰNG "
Hai viên đạn được bay ra cùng một lúc ...
" Phập "
Tiểu Băng quỵ xuống đất , từ miệng phun ra một ngụm máu đỏ . Cô ôm chặt lấy lồng ngực không ngừng co bóp của mình , gương mặt nhăn lại đau đớn . Những hình ảnh trước mắt loe mờ trong thứ nước mặn chát tuôn rơi từ khóe mi .
Tôi sẽ biến mất khỏi cuộc đời anh ...
Mãi mãi ...
Hàn Thiên !
Trần Gia Hân đứng hình tại chỗ , thân thể đổ ập xuống nền đất lạnh lẽo .
Âm thanh chết tróc lạc vào tai Tiểu Oanh , thứ âm thanh kinh hoàng đó giống như một giai điệu của ác quỷ ...
Từ khóe miệng phát ra thứ âm thanh tuyệt vọng .....
- HÀN THIÊN
Anh vẫn nằm bất động tại chỗ , âm thanh đó có lẽ đã bị ngăn cách bởi một lớp không khí mỏng manh bất khả xâm phạm ...
Cả người cô sững lại trước toàn cảnh phía trước . Tất cả giống như một thảm kịch chết tróc , cô run nên bần bật trước viễn cảnh lạnh lẽo đến cô độc này .
Nếu đây chỉ đơn thuần là một giấc mơ cũng có thể coi là ác mộng , nhưng sự thật này không nhẽ gọi là " bi kịch " ???
Người cha mà cô yêu thương nhất ra tay giết chết anh , người mà cô từng coi là bạn lại ra tay giết chết " cha " của cô ... Tất cả là một vòng tuần hoàn bi thương .
Đến bao giờ mới có thể hoàn ??? .... Như vậy đã đủ chưa hả ??? Hay mới chỉ gói gọn trong hai chữ " Hận thù " ?
- Tiểu ....Oa...oanh - Trần Gia Hân nhìn về hướng cô , đôi tay cố với đến một thân ảnh đang khuất dần trong sau cánh cửa tử thần .
Cánh tay lặng nề rơi xuống nền đất lạnh lẽo , cặp mắt ông cụp sau làn mi dày .
Cô bịt chặt lấy miệng mình , những âm thanh gào khóc mỗi lúc một to , cảm giác mất mát khiến trái tim cô không ngừng rung lên , trên gương mặt thanh thoát ấy là những giọt nước mắt mặn chát bi thương .
Bờ môi mím chặt khẽ run rẩy , cơ thể buông thõng quỳ xuống nền đất ẩm ướt .
- Cha .... aaaaaaaa ....
Những ngón tay mảnh mai không ngừng cào xuống nền đất , máu túa ra không ngừng . Cảm giác đau sót này , không thể sánh bằng sự đau đớn trong cô . Tất cả hiện tại là một màn xương mù dày đặc , cô đứng ở trung tâm đám xương mù ấy , những người xung quanh không ngừng rời xa cô , bỏ lại cô với sự lạnh lẽo cô đơn .
Giá như ...
Tất cả chỉ là một giấc mơ !
T/G : Xin lỗi các nàng :) dạo này ta đang bận ôn thi nên thời gian có phần hạn hẹp . Nhân đây ta xin thông báo một việc rất liên quan đến fic ( nói câu này quả hơi thừa ) .
Hai chương nữa sẽ hoàn !
Kết thúc SE hay HE ???
Hihi ... Hai chương cuối cùng sẽ rất rất thú vị a ! vì vậy nên ta sẽ up cùng một thời điểm để đỡ mất hứng .
Thời điểm công bố 2 chương cuối sẽ vào đúng ngày này tuần sau .