Chương : 55
Năm năm sau
- Bà xã , em đâu rồi .
Hàn Thiên về đến nhà , liếc dọc liếc ngang cũng không thấy bóng dáng vợ yêu đâu , âm thanh léo nhéo phát ra mỗi lúc một gần , một cậu bé năm tuổi , gương mặt bầu bĩnh chạy đến chỗ anh .
- Bà xã đi chợ rồi , ba ba ... aaaa ... bế Vũ đi - Phong Vũ giơ hai tay lên trước mặt Hàn Thiên , ánh mắt nũng nịu nhìn anh . Hàn Thiên cười lạnh , đẩy thằng bé sang một bên mà quát lớn .
- Con về phòng ngay cho ba , tối hôm qua sang quấy rối , ba chưa xử con là may rồi .
Nhìn bóng lưng Hàn Thiên bực dọc bước về phía cửa phòng , khuôn mặt Phong Vũ chợt xịu xuống , thằng bé ngườm ngườm vào cánh cửa bị Hàn Thiên đóng rầm lại , trong đầu thằng bé chợt lóe sáng , từ đáy mắt hiện lên ánh nhìn đầy nguy hiểm .
Chờ đến khi Tiểu Oanh gần về đến nhà , Phong Vũ liền đập mạnh vào cửa gọi Hàn Thiên , anh đang nằm nghỉ ngơi , bị tiếng gọi léo nhéo bên ngoài làm cho phát bực , định ra ngoài phát vào mông thằng nhóc phá đám đó .
Cánh cửa mở ra , Phong Vũ cười nham nhở đưa tờ giấy ra trước mặt Hàn Thiên , nó nói - Ba ba , cô giáo của Phong Vũ khen ba rất đẹp trai , còn đây là bài kiểm tra định kì của Phong Vũ , nhờ ba ba đẹp trai cho xin chữ kí .
- Haizzz ... Phong Vũ , ba cũng đâu muốn đẹp trai như vậy , thôi được đưa tờ giấy cho ba .
Phong Vũ nhanh nhẹn đưa tờ giấy cho Hàn Thiên , lớn giọng nói - Ba , cô giáo của Phong Vũ còn nói , nếu ba ba rảnh , có thể cùng cô đi làm vài li nữa , còn việc sau đó , chắc chắn sẽ không để ba thất vọng , giới thiệu chút nha , cô giáo Phong Vũ xinh đẹp hơn cả mami nữa a .
" Phịch "
Túi đồ trên tay Tiểu Oanh Oanh rơi xuống đất , cô nhìn chằm chằm Hàn Thiên , lòng bàn tay cô đã xiết chặt thành nắm đấm , sắc mặt cũng vô cùng căng thẳng . Lúc này , Phong Vũ cười thầm trong lòng , giật lấy tờ giấy trên tay Hàn Thiên , thằng bé chốn vào trong phòng của mình , chờ đợi chiến tranh thế giới thứ ba sắp sửa bùng nổ .
Một âm thanh kinh hoàng phát ra , kế tiếp đó là tiếng đồ đạc rơi loảng xoảng , Phong Vũ ngó đầu ra bên ngoài , khẽ thở dài - Ba ba chơi vui vẻ , nhớ đừng quên cô giáo Phong Vũ nghen .
Hàn Thiên tức giận nhìn thằng bé , chỉ hận không thể phát vào mông nó , thằng nhóc này , càng lớn càng nghĩ ra những trò quái gở .
Tiểu Oanh Oanh sau một hồi đuối bắt , cô ngồi xụp xuống nền đất , cầm lấy cây chổi lông gà trong tay đập mạnh xuống nền nhà , còn lớn tiếng chửi thẳng tên chồng .
- Hàn Thiên là đồ chó ! ... huhu ...
Anh thở dài , bước đến ôm lấy cô , không ngừng an ủi - Anh không có làm điều gì trái với lương tâm hết , Tiểu Oanh Oanh , em phải tin anh mới đúng , con trai em , nó là đồ ngậm máu phun người .
Phong Vũ lại chui đầu ra khỏi cửa , nó cười khì khì , thè lưỡi chêu tức anh - Mami , Phong Vũ là trẻ con , trẻ con không biết nói rối , trẻ con rất ngây thơ và trong sáng .
- HÀN PHONG VŨ , CON MUỐN RA NGOÀI ĐƯỜNG Ở MỚI HÀI LÒNG SAO ? - Hàn Thiên lúc này , máu đã trào đến tận não . Hàn Phong Vũ cũng không ngu ngốc đến mức ở đó chịu trận , thằng bé lập tức chốt cửa phòng , im hơi lặng tiếng .
....
- Tiểu Oanh , chúng ta về phòng bàn chuyện , anh sẽ chứng mình cho em thấy .
Tiểu Oanh ngẩng lên nhìn anh , cô liền lùi người lại có chút đề phòng - Hàn Thiên , anh đừng có manh động nha !
Anh tiệt nhiên không quan tâm , khẽ mỉm cười , anh cúi người chăm chú nhìn bờ môi hồng xinh xắn của cô ,lòng bàn tay lùa vào làn tóc mềm mại khẽ nâng đầu cô lên sát mình , nhẹ nhàng chiếm lấy bờ môi mềm mại ngọt ngào của cô , không ngừng hưởng thụ lẫn chiếm đoạt ....
Tiểu Oanh nghiêng đầu lé tránh , hai má ửng hồng , âm thanh ngượng ngùng phát ra càng tăng thêm sự hưng phấn của người đàn ông trước mặt - Ư .. Vào trong phòng đã ...
- Bà xã , em đâu rồi .
Hàn Thiên về đến nhà , liếc dọc liếc ngang cũng không thấy bóng dáng vợ yêu đâu , âm thanh léo nhéo phát ra mỗi lúc một gần , một cậu bé năm tuổi , gương mặt bầu bĩnh chạy đến chỗ anh .
- Bà xã đi chợ rồi , ba ba ... aaaa ... bế Vũ đi - Phong Vũ giơ hai tay lên trước mặt Hàn Thiên , ánh mắt nũng nịu nhìn anh . Hàn Thiên cười lạnh , đẩy thằng bé sang một bên mà quát lớn .
- Con về phòng ngay cho ba , tối hôm qua sang quấy rối , ba chưa xử con là may rồi .
Nhìn bóng lưng Hàn Thiên bực dọc bước về phía cửa phòng , khuôn mặt Phong Vũ chợt xịu xuống , thằng bé ngườm ngườm vào cánh cửa bị Hàn Thiên đóng rầm lại , trong đầu thằng bé chợt lóe sáng , từ đáy mắt hiện lên ánh nhìn đầy nguy hiểm .
Chờ đến khi Tiểu Oanh gần về đến nhà , Phong Vũ liền đập mạnh vào cửa gọi Hàn Thiên , anh đang nằm nghỉ ngơi , bị tiếng gọi léo nhéo bên ngoài làm cho phát bực , định ra ngoài phát vào mông thằng nhóc phá đám đó .
Cánh cửa mở ra , Phong Vũ cười nham nhở đưa tờ giấy ra trước mặt Hàn Thiên , nó nói - Ba ba , cô giáo của Phong Vũ khen ba rất đẹp trai , còn đây là bài kiểm tra định kì của Phong Vũ , nhờ ba ba đẹp trai cho xin chữ kí .
- Haizzz ... Phong Vũ , ba cũng đâu muốn đẹp trai như vậy , thôi được đưa tờ giấy cho ba .
Phong Vũ nhanh nhẹn đưa tờ giấy cho Hàn Thiên , lớn giọng nói - Ba , cô giáo của Phong Vũ còn nói , nếu ba ba rảnh , có thể cùng cô đi làm vài li nữa , còn việc sau đó , chắc chắn sẽ không để ba thất vọng , giới thiệu chút nha , cô giáo Phong Vũ xinh đẹp hơn cả mami nữa a .
" Phịch "
Túi đồ trên tay Tiểu Oanh Oanh rơi xuống đất , cô nhìn chằm chằm Hàn Thiên , lòng bàn tay cô đã xiết chặt thành nắm đấm , sắc mặt cũng vô cùng căng thẳng . Lúc này , Phong Vũ cười thầm trong lòng , giật lấy tờ giấy trên tay Hàn Thiên , thằng bé chốn vào trong phòng của mình , chờ đợi chiến tranh thế giới thứ ba sắp sửa bùng nổ .
Một âm thanh kinh hoàng phát ra , kế tiếp đó là tiếng đồ đạc rơi loảng xoảng , Phong Vũ ngó đầu ra bên ngoài , khẽ thở dài - Ba ba chơi vui vẻ , nhớ đừng quên cô giáo Phong Vũ nghen .
Hàn Thiên tức giận nhìn thằng bé , chỉ hận không thể phát vào mông nó , thằng nhóc này , càng lớn càng nghĩ ra những trò quái gở .
Tiểu Oanh Oanh sau một hồi đuối bắt , cô ngồi xụp xuống nền đất , cầm lấy cây chổi lông gà trong tay đập mạnh xuống nền nhà , còn lớn tiếng chửi thẳng tên chồng .
- Hàn Thiên là đồ chó ! ... huhu ...
Anh thở dài , bước đến ôm lấy cô , không ngừng an ủi - Anh không có làm điều gì trái với lương tâm hết , Tiểu Oanh Oanh , em phải tin anh mới đúng , con trai em , nó là đồ ngậm máu phun người .
Phong Vũ lại chui đầu ra khỏi cửa , nó cười khì khì , thè lưỡi chêu tức anh - Mami , Phong Vũ là trẻ con , trẻ con không biết nói rối , trẻ con rất ngây thơ và trong sáng .
- HÀN PHONG VŨ , CON MUỐN RA NGOÀI ĐƯỜNG Ở MỚI HÀI LÒNG SAO ? - Hàn Thiên lúc này , máu đã trào đến tận não . Hàn Phong Vũ cũng không ngu ngốc đến mức ở đó chịu trận , thằng bé lập tức chốt cửa phòng , im hơi lặng tiếng .
....
- Tiểu Oanh , chúng ta về phòng bàn chuyện , anh sẽ chứng mình cho em thấy .
Tiểu Oanh ngẩng lên nhìn anh , cô liền lùi người lại có chút đề phòng - Hàn Thiên , anh đừng có manh động nha !
Anh tiệt nhiên không quan tâm , khẽ mỉm cười , anh cúi người chăm chú nhìn bờ môi hồng xinh xắn của cô ,lòng bàn tay lùa vào làn tóc mềm mại khẽ nâng đầu cô lên sát mình , nhẹ nhàng chiếm lấy bờ môi mềm mại ngọt ngào của cô , không ngừng hưởng thụ lẫn chiếm đoạt ....
Tiểu Oanh nghiêng đầu lé tránh , hai má ửng hồng , âm thanh ngượng ngùng phát ra càng tăng thêm sự hưng phấn của người đàn ông trước mặt - Ư .. Vào trong phòng đã ...