Chương 6
Ở dưới nhà bếp, Trần Ái Vy vừa mới ăn xong và chủ động dọn dẹp đĩa ăn của mình, dù dì Lan nói để dì làm nhưng cô vẫn muốn tự mình dọn, cô đã ăn trưa ở đây nếu không làm gì thì cô thấy rất ngại.
Ding Dong
“Hình như có khách đến, hay là con ra mở cổng giúp dì đi, còn lại để dì làm” dì Lan lên tiếng.
“Dạ vậy cũng được, để con ra mở cổng”
Nói rồi Trần Ái Vy chạy ra cổng, nhìn thấy một nam thanh niên khá trẻ, cô không mở cổng liền mà hỏi trước:
“Cho hỏi anh tìm ai?”
“Tôi tìm chị tôi, chị tôi là Vũ Ngọc Quỳnh, là thiếu phu nhân ở đây” người đó không ai khác chính là Vũ Nhật An.
“Được, anh đợi tôi một chút” Trần Ái Vy nhấn nút mở cổng cách cánh cổng không xa lắm, cánh cổng từ từ mở ra, Vũ Nhật An đi vào, anh nhìn Trần Ái Vy từ trên xuống dưới rồi từ dưới lên trên, không giống như là người giúp việc cho lắm, anh hỏi:
“Cô mới tới đây sao? Lúc trước tôi chưa thấy cô bao giờ?”
“Phải, tôi là vệ sĩ của thiếu phu nhân mới tới đây vào lúc trưa”
“À ra là vậy, vào nhà thôi”
Vũ Nhật An đi vào phòng khách, anh ngồi trên ghế sofa bắt chéo chân rồi lấy điện thoại ra xem. Trần Ái Vy thì ngồi ghế sofa gần đó, cô nhìn anh với ánh mắt hơi nghi ngờ, đây có phải thật sự là em trai của thiếu phu nhân không, sao không thấy giống thiếu phu nhân chút nào. Đương nhiên, Vũ Nhật An biết Trần Ái Vy đang nhìn mình, anh lên tiếng:
“Nè nè, tôi biết tôi đẹp trai, cô không cần phải nhìn tôi như thế đâu”
“Tôi nhìn anh khi nào!? Mà anh cũng không cần phải tự luyến như vậy” Trần Ái Vy cũng không phải dạng vừa mà đáp lại.
“Cô nói cái gì hả!?” Vũ Nhật An liếc nhìn Trần Ái Vy.
“Hai người nói chuyện gì nghe có vẻ vui thế?” lúc này, từ trên lầu Vũ Ngọc Quỳnh đi xuống hỏi hai người đang sắp bùng nổ núi lửa.
“À không có gì đâu chị, chúng em chỉ nói chuyện làm quen với nhau thôi mà, có phải không?” Vũ Nhật An đưa mắt ra hiệu cho Trần Ái Vy, cô cũng gật gù đáp:
“Dạ đúng rồi chị, chúng em đang làm quen với nhau”
“Oh, vậy hai đứa nói tên của nhau cho chị biết đi” Vũ Ngọc Quỳnh nhìn hai gương mặt sượng trân khi cô nghe nói.
“À thì cô ấy là vệ sĩ của chị, còn tên thì….uhm…” Vũ Nhật An ấp úng.
Còn lúc này Trần Ái Vy cười cười không nói, biết làm sao được, cô đâu biết tên anh ta là gì đâu mà nói chứ. Vũ Ngọc Quỳnh nhịn cười không ép Vũ Nhật An và Trần Ái Vy nữa, cô nói:
“Thôi được rồi, không biết thì để lần sau, còn bây giờ thì đi thôi, cũng chiều lắm rồi”
“Dạ chị, mình ra xe thôi”
- ----
Với tốc độ chạy xe của Vũ Nhật An thì khoảng 20 phút đã tới siêu thị ONEMART, Vũ Nhật An đi gửi xe, còn Vũ Ngọc Quỳnh và Trần Ái Vy đi dạo xung quanh mà không biết rằng gần đó có người đang theo dõi họ, người đó nở nụ cười quái dị.
Tối nay, Vũ Ngọc Quỳnh đã quyết định nấu món cá chưng tương, thịt bò sốt cà chua và canh cải thịt heo, cô đã hỏi dì Lan trước đó và biết được rằng đây là những món ăn mà Hoàng Tuấn Huy thích. Vũ Ngọc Quỳnh lựa từng món đồ, bên cạnh cô là Vũ Nhật An và Trần Ái Vy đang tranh cãi nhau.
“Cái này không được, nó không hợp với món ăn, anh có bị đần không?” Trần Ái Vy tức giận mắng Vũ Nhật An, có ai đời nào lấy giấm chua nấu ăn không, huống chi những món của Vũ Ngọc Quỳnh không có liên quan đến giấm chua.
“Tại sao không? Không thử làm sao biết?” Vũ Nhật An cãi lại, anh nhất quyết không chịu thua.
“Món cá chưng tương với thịt bò sốt cà chua thì đã có cà chua trong món ăn rồi, nó đã có sẵn độ chua, giờ anh thêm vào thì chẳng khác nào là anh đang ăn giấm chứ?”
Trần Ái Vy và Vũ Nhật An nhất quyết không ai nhường ai, Vũ Ngọc Quỳnh thở dài, quay sang nhìn hai người đang chú tâm cãi nhau, cô bất lực lên tiếng:
“Được rồi, được rồi, hai đứa bình tĩnh, chị chọn xong hết rồi, không cần thêm nữa đâu, ha, cũng không cần cãi nhau nữa, rồi giờ thì Nhật An, em đi thanh toán giúp chị, chị vào nhà vệ sinh một chút, lát chị quay lại”
“Em đi với chị” Trần Ái Vy nói.
Cuộc nói chuyện đã bị người đó nghe thấy, người đó chạy về phía nhà vệ sinh trước khi Vũ Ngọc Quỳnh và Trần Ái Vy đến. Hai người không hay biết gì mà đi đến nhà vệ sinh, Vũ Ngọc Quỳnh nói với Trần Ái Vy:
“Hay là em đứng ở ngoài đây đợi chị, chị vào một chút sẽ ra ngay”
“Dạ vậy cũng được, em đứng ở đây thôi, có chuyện gì không ổn thì chị cứ la lên, em sẽ vào ngay”
“Được rồi”
Nói rồi Vũ Ngọc Quỳnh vào bên trong, cô đang rửa tay thì cánh cửa phòng vệ sinh phía sau mở ra, cô nhìn vào gương thấy người đó đang cầm dao, cô xoay người lại thì phát hiện mũi dao đang hướng về phía cô. Người đó tiến lại đâm Vũ Ngọc Quỳnh, cô né tránh theo phản xạ liền chạy về phía cửa và hét lên, nhưng không may người đó nắm lấy tóc cô giật ngược ra phía sau khiến cô ngã xuống nền đất.
Ding Dong
“Hình như có khách đến, hay là con ra mở cổng giúp dì đi, còn lại để dì làm” dì Lan lên tiếng.
“Dạ vậy cũng được, để con ra mở cổng”
Nói rồi Trần Ái Vy chạy ra cổng, nhìn thấy một nam thanh niên khá trẻ, cô không mở cổng liền mà hỏi trước:
“Cho hỏi anh tìm ai?”
“Tôi tìm chị tôi, chị tôi là Vũ Ngọc Quỳnh, là thiếu phu nhân ở đây” người đó không ai khác chính là Vũ Nhật An.
“Được, anh đợi tôi một chút” Trần Ái Vy nhấn nút mở cổng cách cánh cổng không xa lắm, cánh cổng từ từ mở ra, Vũ Nhật An đi vào, anh nhìn Trần Ái Vy từ trên xuống dưới rồi từ dưới lên trên, không giống như là người giúp việc cho lắm, anh hỏi:
“Cô mới tới đây sao? Lúc trước tôi chưa thấy cô bao giờ?”
“Phải, tôi là vệ sĩ của thiếu phu nhân mới tới đây vào lúc trưa”
“À ra là vậy, vào nhà thôi”
Vũ Nhật An đi vào phòng khách, anh ngồi trên ghế sofa bắt chéo chân rồi lấy điện thoại ra xem. Trần Ái Vy thì ngồi ghế sofa gần đó, cô nhìn anh với ánh mắt hơi nghi ngờ, đây có phải thật sự là em trai của thiếu phu nhân không, sao không thấy giống thiếu phu nhân chút nào. Đương nhiên, Vũ Nhật An biết Trần Ái Vy đang nhìn mình, anh lên tiếng:
“Nè nè, tôi biết tôi đẹp trai, cô không cần phải nhìn tôi như thế đâu”
“Tôi nhìn anh khi nào!? Mà anh cũng không cần phải tự luyến như vậy” Trần Ái Vy cũng không phải dạng vừa mà đáp lại.
“Cô nói cái gì hả!?” Vũ Nhật An liếc nhìn Trần Ái Vy.
“Hai người nói chuyện gì nghe có vẻ vui thế?” lúc này, từ trên lầu Vũ Ngọc Quỳnh đi xuống hỏi hai người đang sắp bùng nổ núi lửa.
“À không có gì đâu chị, chúng em chỉ nói chuyện làm quen với nhau thôi mà, có phải không?” Vũ Nhật An đưa mắt ra hiệu cho Trần Ái Vy, cô cũng gật gù đáp:
“Dạ đúng rồi chị, chúng em đang làm quen với nhau”
“Oh, vậy hai đứa nói tên của nhau cho chị biết đi” Vũ Ngọc Quỳnh nhìn hai gương mặt sượng trân khi cô nghe nói.
“À thì cô ấy là vệ sĩ của chị, còn tên thì….uhm…” Vũ Nhật An ấp úng.
Còn lúc này Trần Ái Vy cười cười không nói, biết làm sao được, cô đâu biết tên anh ta là gì đâu mà nói chứ. Vũ Ngọc Quỳnh nhịn cười không ép Vũ Nhật An và Trần Ái Vy nữa, cô nói:
“Thôi được rồi, không biết thì để lần sau, còn bây giờ thì đi thôi, cũng chiều lắm rồi”
“Dạ chị, mình ra xe thôi”
- ----
Với tốc độ chạy xe của Vũ Nhật An thì khoảng 20 phút đã tới siêu thị ONEMART, Vũ Nhật An đi gửi xe, còn Vũ Ngọc Quỳnh và Trần Ái Vy đi dạo xung quanh mà không biết rằng gần đó có người đang theo dõi họ, người đó nở nụ cười quái dị.
Tối nay, Vũ Ngọc Quỳnh đã quyết định nấu món cá chưng tương, thịt bò sốt cà chua và canh cải thịt heo, cô đã hỏi dì Lan trước đó và biết được rằng đây là những món ăn mà Hoàng Tuấn Huy thích. Vũ Ngọc Quỳnh lựa từng món đồ, bên cạnh cô là Vũ Nhật An và Trần Ái Vy đang tranh cãi nhau.
“Cái này không được, nó không hợp với món ăn, anh có bị đần không?” Trần Ái Vy tức giận mắng Vũ Nhật An, có ai đời nào lấy giấm chua nấu ăn không, huống chi những món của Vũ Ngọc Quỳnh không có liên quan đến giấm chua.
“Tại sao không? Không thử làm sao biết?” Vũ Nhật An cãi lại, anh nhất quyết không chịu thua.
“Món cá chưng tương với thịt bò sốt cà chua thì đã có cà chua trong món ăn rồi, nó đã có sẵn độ chua, giờ anh thêm vào thì chẳng khác nào là anh đang ăn giấm chứ?”
Trần Ái Vy và Vũ Nhật An nhất quyết không ai nhường ai, Vũ Ngọc Quỳnh thở dài, quay sang nhìn hai người đang chú tâm cãi nhau, cô bất lực lên tiếng:
“Được rồi, được rồi, hai đứa bình tĩnh, chị chọn xong hết rồi, không cần thêm nữa đâu, ha, cũng không cần cãi nhau nữa, rồi giờ thì Nhật An, em đi thanh toán giúp chị, chị vào nhà vệ sinh một chút, lát chị quay lại”
“Em đi với chị” Trần Ái Vy nói.
Cuộc nói chuyện đã bị người đó nghe thấy, người đó chạy về phía nhà vệ sinh trước khi Vũ Ngọc Quỳnh và Trần Ái Vy đến. Hai người không hay biết gì mà đi đến nhà vệ sinh, Vũ Ngọc Quỳnh nói với Trần Ái Vy:
“Hay là em đứng ở ngoài đây đợi chị, chị vào một chút sẽ ra ngay”
“Dạ vậy cũng được, em đứng ở đây thôi, có chuyện gì không ổn thì chị cứ la lên, em sẽ vào ngay”
“Được rồi”
Nói rồi Vũ Ngọc Quỳnh vào bên trong, cô đang rửa tay thì cánh cửa phòng vệ sinh phía sau mở ra, cô nhìn vào gương thấy người đó đang cầm dao, cô xoay người lại thì phát hiện mũi dao đang hướng về phía cô. Người đó tiến lại đâm Vũ Ngọc Quỳnh, cô né tránh theo phản xạ liền chạy về phía cửa và hét lên, nhưng không may người đó nắm lấy tóc cô giật ngược ra phía sau khiến cô ngã xuống nền đất.