Chương : 3
Không gian bị bóp méo dữ tợn.
Hoàng Sa cảm thấy không khí xung quanh càng lúc càng mỏng manh đi.
Trong lúc cô đang đỏ bừng cả mặt vì hít thở không thông thì phát hiện một vòng tay ấm áp đã ôm chặt lấy mình.
Khi một lần nữa mở mắt ra, cô trông thấy trần nhà xanh lam, lấp lánh ánh kim, còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì vòng tay tưởng chừng như ấm áp ấy đang siết chặt cổ cô.
Mẹ nó, thằng nào chơi khốn nạn vậy!!
Câu chửi tục đang định phát ra thì bỗng nam nhân trước mặt càng tăng thêm lực đạo, cảm giác khó thở dâng lên, khuôn mặt cô tái mét, miệng mấp máy mãi mà vẫn không ra tiếng.
Trong phòng một cảnh hỗn loạn, Hoàng Sa giãy giụa, đưa chân định đá vào hạ thân của nam nhân đang đè nặng trêи mình, thì lại bị đối phương dùng cẳng chân đè ngược lại.
Đầu óc càng lúc càng mơ màng, vành mắt cô bỗng đỏ lên, cũng mặc kệ nam nhân kia có nghe cô cầu xin hay không.
“Đại..ca … tha, tha …mạng điii!!”
Người kia đang vui sướиɠ nhìn vẻ mặt đau đớn của cô, lời cô vừa nói ra, hắn liền bị tính cách đột nhiên thay đổi của cô làm cho kinh hách, lực tay cũng vì thế mà giảm xuống.
Hoàng Sa đột nhiên mở mắt ra trợn trừng nam nhân một cái thật dữ tợn.
Trong lúc nam nhân còn chưa trong nghi ngờ bình phục.
Cô liền dùng hết sức cha sinh mẹ đẻ mà nhào lên ôm chặt lấy cổ nam nhân, dứt khoát há miệng cắn thật mạnh vào cổ đối phương một phát.
Nam nhân bị đau nên nới lỏng tay, nhưng cũng không vì thế mà buông cô ra, hắn dùng một tay để đè cô, tay còn lại thì sờ lên cổ mình, trêи cổ hắn là một mảnh chất lỏng dinh dính, chắc chắn là bị cô cắn tới chảy máu, có khi đã sứt luôn cả một mảng thịt!
“Ha, Cô mà cũng dám cắn tôi?” nam nhân trước mắt nhếch mép cười, hơi lộ ra hàm răng trắng sứ của mình, mỹ mạo lạnh lùng lộ ra chút hung hãn chưa từng có.
Lúc đầu vì quá hoang mang mà còn bị nam nhân tập kϊƈɦ nên đại não của cô có chút chậm tư duy.
Giờ đây nhìn kĩ lại nam nhân trước mặt, cô mới chợt phát hiện ra hắn là ai.
“Hạ, Hạ Di!?” Hoàng Sa hoảng sợ, tay chân có chút bủn rủn.
“Hừ, không phải cô là người hạ dược tôi sao, giờ còn bày đặt giả ngu?” Hạ Di cười lạnh một tiếng, hơi thở hắn có chút gấp gáp, da thịt ẩn ẩn nóng, nhưng hắn lại kiên quyết không chạm vào nữ nhân trước mặt.
“Phi, ăn nói hàm hồ, là tôi bị chuốc rượu rồi đưa vào đây, không hề liên quan tới chuyện hạ dược anh.” Hoàng Sa bất bình nói, ánh mắt có vài phần chăm chọc nhìn hắn.
Hạ Di rơi vào trầm tư, lời cô nói quả thực có lý, đây là xuân dược loại rất ‘nhẹ’, không khiến hắn hoàn toàn mất đi lý trí, nữ nhân nhìn qua có chút khôn ngoan này không thể ngu xuẩn như vậy được.
“Thả tôi ra, tôi tìm người tới phục vụ anh.” Hoàng Sa tốt bụng thương lượng.
Hạ Di không nói, hắn nhìn cô chằm chằm vài phút song mới hừ lạnh một tiếng vô cùng khinh thường.
Hắn lạnh lùng từ trêи giường bước xuống, cầm áo vest của mình rồi mở cửa rời đi.
….
Hoàng Sa nằm trêи giường hoảng hốt một lúc mới ý thức được hiện tại mình đang ở khoảng thời gian nào, nói ra cũng thật sợ, vừa mở mắt đã bị bóp cổ, nếu không phải cô giãy giụa kịch liệt, có khi đã bị hắn ta đè lên giường rồi.
Qua một hồi dại ra, Hoàng Sa bắt đầu ngồi dậy, cô xoa xoa mi tâm đã sớm đau nhức, từ trêи giường lần mò ra một quyển sách kì lạ.
Cô khẽ mở ra liền bị dòng tựa đề bạch kim to đùng của truyện làm lóe mù con mắt: [Tiểu Bạch Thỏ Tới Đây Với Bọn Ta]
Vừa đọc tựa đề đã đếch muốn đọc truyện!!
Hoàng Sa càng không thể tin mình lại sinh sống trong quyển truyện sến sẫm này.
….
Truyện xoay quanh về một nữ chủ có hoàn cảnh cũng không tính là khó khăn mấy, đạt mức tầm trung.
Cô ta vừa xinh đẹp vừa kiên cường, không, phải nói cô ta là một đóa bạch liên hoa vừa thuần khiết vừa mạnh mẽ mới đúng, chỉ cần cô ta đứng yên cũng có thể tỏa ra ánh hào quang sáng lấp lánh, chói rọi khắp mọi nơi.
Nữ chủ tên Đậu Ngọc Đào.
Là một nhân viên tầm thường trong công ty có tiếng tăm khắp thế giới, vì gia cảnh không mấy xuất chúng nên thường xuyên bị những nữ nhân viên khác xúm lại bắt nạt, cô ta thiện lương tới mức, không thể tức giận quá lâu, thậm chí cô ta còn không màng tiếng chửi rủa mà giúp đỡ ngược lại kẻ bắt nạt mình.
Thế là trong một buổi chiều mưa giông tố, nữ chủ ‘may mắn’ cưa luôn giám đốc điều hành.
Đã vậy cô ta còn có mối quan hệ mập mờ với CEO của công ty đối thủ.
Thậm chí còn lấn qua cả Mafia, chơi một lúc hai anh em Mafia nổi tiếng tàn bạo.
Danh y nổi thế giới cũng có một chân với nữ chủ a.
Bọn họ bắt đầu những tháng năm tình nồng, suốt cả ngày toàn ba ba ba, không có việc gì thì vẫn ba ba ba, mà có việc vẫn tiếp tục ba ba ba.
Còn chưa nhắc tới dàn nam phụ đông đảo nguyện vì cô ta mà hi sinh a!!
Hoàng Sa đọc tới đầu óc lờ mờ, toàn là kể ngày tháng ngậm đường, được một đống nam chủ bảo kê, phải nói số nữ chủ sướиɠ không còn gì để sướиɠ hơn.
Đã vậy còn xuất hiện ra một nữ phụ pháo hôi chuyên gia hâm nóng tình cảm của nữ chủ và nam chủ khi nguy cấp nữa chứ.
Mà nữ phụ pháo hôi kia là ai, tất nhiên là cô chứ còn ai!
Bị vị hôn phu chối bỏ, bị dàn nam chủ làm cho danh bại thân liệt liên lụy tới cả gia tộc.
Kết cuối cùng là bị xe tông chết.
Mà vị hôn phu của cô chính là Vũ Tấn Hiên, người khiến cho cô một đời đau khổ vì hắn…
Hoàng Sa cảm thấy không khí xung quanh càng lúc càng mỏng manh đi.
Trong lúc cô đang đỏ bừng cả mặt vì hít thở không thông thì phát hiện một vòng tay ấm áp đã ôm chặt lấy mình.
Khi một lần nữa mở mắt ra, cô trông thấy trần nhà xanh lam, lấp lánh ánh kim, còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì vòng tay tưởng chừng như ấm áp ấy đang siết chặt cổ cô.
Mẹ nó, thằng nào chơi khốn nạn vậy!!
Câu chửi tục đang định phát ra thì bỗng nam nhân trước mặt càng tăng thêm lực đạo, cảm giác khó thở dâng lên, khuôn mặt cô tái mét, miệng mấp máy mãi mà vẫn không ra tiếng.
Trong phòng một cảnh hỗn loạn, Hoàng Sa giãy giụa, đưa chân định đá vào hạ thân của nam nhân đang đè nặng trêи mình, thì lại bị đối phương dùng cẳng chân đè ngược lại.
Đầu óc càng lúc càng mơ màng, vành mắt cô bỗng đỏ lên, cũng mặc kệ nam nhân kia có nghe cô cầu xin hay không.
“Đại..ca … tha, tha …mạng điii!!”
Người kia đang vui sướиɠ nhìn vẻ mặt đau đớn của cô, lời cô vừa nói ra, hắn liền bị tính cách đột nhiên thay đổi của cô làm cho kinh hách, lực tay cũng vì thế mà giảm xuống.
Hoàng Sa đột nhiên mở mắt ra trợn trừng nam nhân một cái thật dữ tợn.
Trong lúc nam nhân còn chưa trong nghi ngờ bình phục.
Cô liền dùng hết sức cha sinh mẹ đẻ mà nhào lên ôm chặt lấy cổ nam nhân, dứt khoát há miệng cắn thật mạnh vào cổ đối phương một phát.
Nam nhân bị đau nên nới lỏng tay, nhưng cũng không vì thế mà buông cô ra, hắn dùng một tay để đè cô, tay còn lại thì sờ lên cổ mình, trêи cổ hắn là một mảnh chất lỏng dinh dính, chắc chắn là bị cô cắn tới chảy máu, có khi đã sứt luôn cả một mảng thịt!
“Ha, Cô mà cũng dám cắn tôi?” nam nhân trước mắt nhếch mép cười, hơi lộ ra hàm răng trắng sứ của mình, mỹ mạo lạnh lùng lộ ra chút hung hãn chưa từng có.
Lúc đầu vì quá hoang mang mà còn bị nam nhân tập kϊƈɦ nên đại não của cô có chút chậm tư duy.
Giờ đây nhìn kĩ lại nam nhân trước mặt, cô mới chợt phát hiện ra hắn là ai.
“Hạ, Hạ Di!?” Hoàng Sa hoảng sợ, tay chân có chút bủn rủn.
“Hừ, không phải cô là người hạ dược tôi sao, giờ còn bày đặt giả ngu?” Hạ Di cười lạnh một tiếng, hơi thở hắn có chút gấp gáp, da thịt ẩn ẩn nóng, nhưng hắn lại kiên quyết không chạm vào nữ nhân trước mặt.
“Phi, ăn nói hàm hồ, là tôi bị chuốc rượu rồi đưa vào đây, không hề liên quan tới chuyện hạ dược anh.” Hoàng Sa bất bình nói, ánh mắt có vài phần chăm chọc nhìn hắn.
Hạ Di rơi vào trầm tư, lời cô nói quả thực có lý, đây là xuân dược loại rất ‘nhẹ’, không khiến hắn hoàn toàn mất đi lý trí, nữ nhân nhìn qua có chút khôn ngoan này không thể ngu xuẩn như vậy được.
“Thả tôi ra, tôi tìm người tới phục vụ anh.” Hoàng Sa tốt bụng thương lượng.
Hạ Di không nói, hắn nhìn cô chằm chằm vài phút song mới hừ lạnh một tiếng vô cùng khinh thường.
Hắn lạnh lùng từ trêи giường bước xuống, cầm áo vest của mình rồi mở cửa rời đi.
….
Hoàng Sa nằm trêи giường hoảng hốt một lúc mới ý thức được hiện tại mình đang ở khoảng thời gian nào, nói ra cũng thật sợ, vừa mở mắt đã bị bóp cổ, nếu không phải cô giãy giụa kịch liệt, có khi đã bị hắn ta đè lên giường rồi.
Qua một hồi dại ra, Hoàng Sa bắt đầu ngồi dậy, cô xoa xoa mi tâm đã sớm đau nhức, từ trêи giường lần mò ra một quyển sách kì lạ.
Cô khẽ mở ra liền bị dòng tựa đề bạch kim to đùng của truyện làm lóe mù con mắt: [Tiểu Bạch Thỏ Tới Đây Với Bọn Ta]
Vừa đọc tựa đề đã đếch muốn đọc truyện!!
Hoàng Sa càng không thể tin mình lại sinh sống trong quyển truyện sến sẫm này.
….
Truyện xoay quanh về một nữ chủ có hoàn cảnh cũng không tính là khó khăn mấy, đạt mức tầm trung.
Cô ta vừa xinh đẹp vừa kiên cường, không, phải nói cô ta là một đóa bạch liên hoa vừa thuần khiết vừa mạnh mẽ mới đúng, chỉ cần cô ta đứng yên cũng có thể tỏa ra ánh hào quang sáng lấp lánh, chói rọi khắp mọi nơi.
Nữ chủ tên Đậu Ngọc Đào.
Là một nhân viên tầm thường trong công ty có tiếng tăm khắp thế giới, vì gia cảnh không mấy xuất chúng nên thường xuyên bị những nữ nhân viên khác xúm lại bắt nạt, cô ta thiện lương tới mức, không thể tức giận quá lâu, thậm chí cô ta còn không màng tiếng chửi rủa mà giúp đỡ ngược lại kẻ bắt nạt mình.
Thế là trong một buổi chiều mưa giông tố, nữ chủ ‘may mắn’ cưa luôn giám đốc điều hành.
Đã vậy cô ta còn có mối quan hệ mập mờ với CEO của công ty đối thủ.
Thậm chí còn lấn qua cả Mafia, chơi một lúc hai anh em Mafia nổi tiếng tàn bạo.
Danh y nổi thế giới cũng có một chân với nữ chủ a.
Bọn họ bắt đầu những tháng năm tình nồng, suốt cả ngày toàn ba ba ba, không có việc gì thì vẫn ba ba ba, mà có việc vẫn tiếp tục ba ba ba.
Còn chưa nhắc tới dàn nam phụ đông đảo nguyện vì cô ta mà hi sinh a!!
Hoàng Sa đọc tới đầu óc lờ mờ, toàn là kể ngày tháng ngậm đường, được một đống nam chủ bảo kê, phải nói số nữ chủ sướиɠ không còn gì để sướиɠ hơn.
Đã vậy còn xuất hiện ra một nữ phụ pháo hôi chuyên gia hâm nóng tình cảm của nữ chủ và nam chủ khi nguy cấp nữa chứ.
Mà nữ phụ pháo hôi kia là ai, tất nhiên là cô chứ còn ai!
Bị vị hôn phu chối bỏ, bị dàn nam chủ làm cho danh bại thân liệt liên lụy tới cả gia tộc.
Kết cuối cùng là bị xe tông chết.
Mà vị hôn phu của cô chính là Vũ Tấn Hiên, người khiến cho cô một đời đau khổ vì hắn…