Chương : 8
Chỗ này là?”
Lớn hơn so với nơi mà mình vốn ở rất nhiều, không phải cái loại màu sắc khiến người khác buồn nôn nữa, mặc dù màu sắc không nhiều, hơn nữa rất nhạt, thế nhưng nhìn qua rất thoải mái.
“Chỗ này? Chỗ này sẽ là nơi ngươi ở sau này.” Dẫn Tại Trung đến địa hạ đệ nhị tầng, ma phó liền xoay người rời đi.
“Chờ một chút!” Còn có rất nhiều thứ chưa hiểu hết, nhất định phải hỏi thật rõ ràng.
“Lại sao vậy? Chẳng lẽ vẫn chưa hài lòng sao? Những người ở trong địa hạ đệ nhị tầng tính cả ngươi thì cũng chỉ có hơn mười mấy người mà thôi…”
“Không phải, ta chỉ muốn hỏi, ngươi vừa nói cấp bậc gì vậy, còn tầng thứ mấy gì gì nữa, rốt cuộc là gì a?”
“Ngươi đang hỏi ta điều này? Ngươi thực sự không hiểu, hay đang khoe khoang cách nhanh nhất để thăng lên cấp cao của mình? Ngươi nhận rõ sự thực đi, cho dù hiện tại địa vị của ngươi đã được thăng cao, cũng chỉ là dục nô thấp hèn nhất, ngay cả ma phó chúng ta cũng ở thượng tầng, cao hơn so với ngươi rất nhiều!”
“Dục nô…” A, đã sớm được nghe Duẫn nói qua rồi…
“Ở ma giới này, phân chia địa vị là thập phần xác định rõ ràng. Giống như Ma vương thân phận tôn quý như vậy thì chắc chắn không cần phải nói nhiều, tả hữu cận sử cũng được người người kính nể. Kế tiếp là các quý tộc chức tước cùng ma phó của bọn họ, thậm chí còn có chủng loại ma linh chuyên dùng sinh vật để tinh luyện huyết dịch cho Ma tộc.”
Duẫn là Ma vương, nghe thật cao quý… “Nếu như ngươi vẫn chưa nhận thức rõ ràng, vậy ngươi chỉ cần nhớ kỹ hàm nghĩa của dục nô, ngươi chỉ là công cụ để tiết dục, không ai để mắt đến ngươi, Vương chỉ là bố thí cho thân thể hạ tiện của ngươi một chút ân sủng của y, nên tốt nhất đừng hành động như một tử hồn, nếu không ngươi sẽ gặp rắc rối lớn.”
Hạ… tiện, từ này đã nghe qua rất nhiều lần rồi…
“Toàn bộ dục nô đều sinh hoạt ở địa hạ ma giới, địa hạ tổng cộng chia ra năm tầng, mỗi dục nô đều dựa vào tình hình mà ở một trong năm tầng bất kì, tầng khác nhau, địa vị từng người cũng bất đồng, từ cao đến thấp, phân làm năm. Thế nhưng cấp bậc mỗi tầng cũng khác nhau, cao nhất là hồng sắc, mà thấp hèn nhất chính là loại hoàng sắc buồn nôn kia…”
Giải thích xong, rõ ràng nhìn thấy toàn thân Tại Trung run rẩy, nếu không phải muốn nhìn bộ dạng thụ thương của loại dục nô không biết xấu hổ này, ta cũng chẳng rảnh mà giảng giải từng cái một cho loại người như vậy!
“Giống ngươi, có thể từ tầng thấp nhất mà thoáng chốc nhảy vọt lên cao, ngươi nói ngươi có lợi hại không?” A, dục nô chính là dục nô, nhìn bộ dạng buồn nôn kia xem.
“Vừa nãy, Hồng… Hồng…”
“Ân?” Nếu như không nghe kỹ, thật sự là không nghe thấy người cúi đầu xuống kia đang nói cái gì.
“Ngươi nói Hồng Lánh đại nhân sao, hừ! Địa vị của hắn thực sự cao hơn ngươi không ít đâu, cho dù hắn cũng mang thân phận dục nô, nhưng là kẻ duy nhất được ở trên thượng tầng, bao giờ cũng có thể nhận được ân sủng của điện hạ.”
“Bao giờ cũng?”
“Nếu không ngươi cho rằng điện hạ thân phận tôn quý như vậy, là người mà các ngươi có thể tùy tiện đụng vào sao?” Khinh thường mà nhìn Tại Trung một cái, ma phó cảm thấy thứ nên giải thích cũng đã giải thích hết rồi, không muốn nói thêm điều gì nữa, lập tức bỏ đi.
Nghe xong lời nói vừa nãy, Tại Trung không lên tiếng mà đứng tại chỗ, bởi vì không nhìn thấy đôi mắt đã bị mái tóc che đi, nên không biết ngoài sự bi thương trong mắt nhân nhi đáng thương kia còn có nỗi đau đớn trong lòng…
Nhìn quanh bốn phía, cầm lấy y phục mới, không giống với trước đây nữa rồi, mở ra nhìn kỹ, y sam đạm lục sắc, kiểu dáng không khác trên người lắm, “Chỉ là màu sắc thay đổi thôi sao?” Cởi hoàng sam trên người ra, Tại Trung mặc y phục mới vào, “Đây chính là nói, địa vị của Tại Trung đã thăng cao rồi, phân lượng trong lòng Duẫn đã trở nên nặng hơn rồi đúng không?”
Tại Trung độc thoại bước đến trước cửa sổ, si ngốc nhìn bầu trời, Xương Mân, ngươi biết không, Tại nhi vốn tưởng rằng Duẫn đã có chút thích rồi… Thế nhưng, dường như vẫn còn cách rất xa, làm thế nào cũng không chạm đến được…
Vươn tay, muốn chạm đến mảnh bầu trời kia , a, hảo nhớ ngươi, hảo thích ngươi…
“Chỗ này? Chỗ này sẽ là nơi ngươi ở sau này.” Dẫn Tại Trung đến địa hạ đệ nhị tầng, ma phó liền xoay người rời đi.
“Chờ một chút!” Còn có rất nhiều thứ chưa hiểu hết, nhất định phải hỏi thật rõ ràng.
“Lại sao vậy? Chẳng lẽ vẫn chưa hài lòng sao? Những người ở trong địa hạ đệ nhị tầng tính cả ngươi thì cũng chỉ có hơn mười mấy người mà thôi…”
“Không phải, ta chỉ muốn hỏi, ngươi vừa nói cấp bậc gì vậy, còn tầng thứ mấy gì gì nữa, rốt cuộc là gì a?”
“Ngươi đang hỏi ta điều này? Ngươi thực sự không hiểu, hay đang khoe khoang cách nhanh nhất để thăng lên cấp cao của mình? Ngươi nhận rõ sự thực đi, cho dù hiện tại địa vị của ngươi đã được thăng cao, cũng chỉ là dục nô thấp hèn nhất, ngay cả ma phó chúng ta cũng ở thượng tầng, cao hơn so với ngươi rất nhiều!”
“Dục nô…” A, đã sớm được nghe Duẫn nói qua rồi…
“Ở ma giới này, phân chia địa vị là thập phần xác định rõ ràng. Giống như Ma vương thân phận tôn quý như vậy thì chắc chắn không cần phải nói nhiều, tả hữu cận sử cũng được người người kính nể. Kế tiếp là các quý tộc chức tước cùng ma phó của bọn họ, thậm chí còn có chủng loại ma linh chuyên dùng sinh vật để tinh luyện huyết dịch cho Ma tộc.”
Duẫn là Ma vương, nghe thật cao quý… “Nếu như ngươi vẫn chưa nhận thức rõ ràng, vậy ngươi chỉ cần nhớ kỹ hàm nghĩa của dục nô, ngươi chỉ là công cụ để tiết dục, không ai để mắt đến ngươi, Vương chỉ là bố thí cho thân thể hạ tiện của ngươi một chút ân sủng của y, nên tốt nhất đừng hành động như một tử hồn, nếu không ngươi sẽ gặp rắc rối lớn.”
Hạ… tiện, từ này đã nghe qua rất nhiều lần rồi…
“Toàn bộ dục nô đều sinh hoạt ở địa hạ ma giới, địa hạ tổng cộng chia ra năm tầng, mỗi dục nô đều dựa vào tình hình mà ở một trong năm tầng bất kì, tầng khác nhau, địa vị từng người cũng bất đồng, từ cao đến thấp, phân làm năm. Thế nhưng cấp bậc mỗi tầng cũng khác nhau, cao nhất là hồng sắc, mà thấp hèn nhất chính là loại hoàng sắc buồn nôn kia…”
Giải thích xong, rõ ràng nhìn thấy toàn thân Tại Trung run rẩy, nếu không phải muốn nhìn bộ dạng thụ thương của loại dục nô không biết xấu hổ này, ta cũng chẳng rảnh mà giảng giải từng cái một cho loại người như vậy!
“Giống ngươi, có thể từ tầng thấp nhất mà thoáng chốc nhảy vọt lên cao, ngươi nói ngươi có lợi hại không?” A, dục nô chính là dục nô, nhìn bộ dạng buồn nôn kia xem.
“Vừa nãy, Hồng… Hồng…”
“Ân?” Nếu như không nghe kỹ, thật sự là không nghe thấy người cúi đầu xuống kia đang nói cái gì.
“Ngươi nói Hồng Lánh đại nhân sao, hừ! Địa vị của hắn thực sự cao hơn ngươi không ít đâu, cho dù hắn cũng mang thân phận dục nô, nhưng là kẻ duy nhất được ở trên thượng tầng, bao giờ cũng có thể nhận được ân sủng của điện hạ.”
“Bao giờ cũng?”
“Nếu không ngươi cho rằng điện hạ thân phận tôn quý như vậy, là người mà các ngươi có thể tùy tiện đụng vào sao?” Khinh thường mà nhìn Tại Trung một cái, ma phó cảm thấy thứ nên giải thích cũng đã giải thích hết rồi, không muốn nói thêm điều gì nữa, lập tức bỏ đi.
Nghe xong lời nói vừa nãy, Tại Trung không lên tiếng mà đứng tại chỗ, bởi vì không nhìn thấy đôi mắt đã bị mái tóc che đi, nên không biết ngoài sự bi thương trong mắt nhân nhi đáng thương kia còn có nỗi đau đớn trong lòng…
Nhìn quanh bốn phía, cầm lấy y phục mới, không giống với trước đây nữa rồi, mở ra nhìn kỹ, y sam đạm lục sắc, kiểu dáng không khác trên người lắm, “Chỉ là màu sắc thay đổi thôi sao?” Cởi hoàng sam trên người ra, Tại Trung mặc y phục mới vào, “Đây chính là nói, địa vị của Tại Trung đã thăng cao rồi, phân lượng trong lòng Duẫn đã trở nên nặng hơn rồi đúng không?”
Tại Trung độc thoại bước đến trước cửa sổ, si ngốc nhìn bầu trời, Xương Mân, ngươi biết không, Tại nhi vốn tưởng rằng Duẫn đã có chút thích rồi… Thế nhưng, dường như vẫn còn cách rất xa, làm thế nào cũng không chạm đến được…
Vươn tay, muốn chạm đến mảnh bầu trời kia , a, hảo nhớ ngươi, hảo thích ngươi…