Chương : 3
Trans :tranngocbicstrong24
Edit : Wallace0708
Đại sảnh là căn phòng sáng nhất trong trang viên vào giờ ăn tối.Những ngọn lửa bập bùng nhảy múa trên chín cây nến được trang trí công phu ở giữa chiếc bàn dài, những chiếc đèn được treo khắp tường khiến căn phòng thêm sáng hơn.
Những tấm thảm màu khói sẫm treo dựa vào những bức tường, trong đó có cả một tấm thảm mới hoàn thành được một nửa được thêu bởi mẹ của Brenna, người đã chết trong khi sinh Brenna trước khi bà kịp hoàn thành nó. Một tấm thảm được dệt bởi Linnet, trên đó là một lâu đài gần biển, một tấm khảm khác của Cordelia treo bên cạnh với khung cảnh về những cuộc chiến. Tấm thảm cuối cùng trong căn phòng có vẻ đẹp không gì sánh bằng; Nó đến từ Far East, và là một món quà từ công tước của vương quốc láng giềng.
Không ngạc nhiên rằng không có tấm thảm nào được dệt bởi Brenna trên bức tường thanh nhã, bởi vì cô không có sự kiên nhẫn điều mà nghệ thuật đòi hỏi phải có.Sự thật là, cô không có bất kì một kĩ năng nào - những kĩ năng mà một phụ nữ nên có.
Tuổi trẻ của cô, những năm tháng của một người con gái đã rời xa cô, bởi trong suốt thời gian này cha cô đã đối xử với cô như một đừa con trai mà ông muốn có.Cô đã là một cậu con trai của cha cô cho đến khi cơ thể cô lộ rõ những đường cong chứng tỏ đó là sự dối trá. Năm mà hình dáng cô thay đổi là một cơn ác mộng đốivới Brenna, bởi cô phải đấu tranh giữa sự phát triển về cơ thể của một người phụ nữ với ý chí của một người đàn ông trong cô. Cuối cùng thì ý trí đã thắng cuộc. Brenna phớt lờ đi sự thay đổi của cơ thể cô trừ khi cô chợt nhớ tới nó. Cordelia đã nắm lấy điểm ấy khi Brenna nhớ đến giới tính của cô.
Cordelia có mái tóc đỏ rực cùng đôi mắt xanh thẳm và thân hình cân đối, cái mà cô ta phô trương trong những chiếc áo dài cắt táo bạo, là địch thủ kiên trì của Brenna.Cô ta là một thiếu nữ dễ thương miễn là cô ta im lặng. Brenna hiểu những lí do cho tính đanh đá của cô ta và cố gắng một cách khó khăn để không đánh mất sự kiên nhẫn với cô ta.
Cô biết rằng Cordelia không hạnh phúc.Là một người phụ nữ chỉ mới 20 tuổi, cô đã kết hôn với Dunstan một thanh niên trẻ tuổi, vì ý muốn tự do của chính cô.Cô đã yêu Dunstan ngay lúc bắt đầu,và trở thành một phụ nữ khác trong những ngày đó.Nhưng vì một lí do không ai ngoại trừ có lẽ Dunstan biết, Cordelia lúc này căm ghét anh ta.Lòng căm thù này đã làm cô ta trở thành một người độc ác .
Cordelia đi vào đại sảnh và ngồi cùng với Brenna bên chiếc bàn dài.Chỉ một lát sau, người hầu dọn ra bữa ăn với thịt thỏ hầm.Cordelia mặc một chiếc áo nhung vàng làm nổi bật mái tóc của cô ta và làm nó còn rực rỡ hơn, Cordelia chờ cho đến khi họ được ở một mình, cô ta mớinói.
“ Chiều này cô của cô ở đâu?”
“Linnet quyết định là cô ấy muốn chăm sóc cha tối nay,” Brenna trả lời trong khi cô nhúng một chiếc muôi vào trong nồi thịt hầm và múc đầy vào đĩa của mình.
“ Cô nên làm việc đó, không phải cô của cô,” Cordelia quay trở lại.
Brenna nhún vai. “Đó là sự lựa chọn của Linnet!”
“ Bố dượng của tôi thế nào rồi?”
“ Nếu cô dành thời gian để tự mình quan sát, cô sẽ biết rằng tình trạng của ông ấy không khá hơn là mấy”
“Ông ấy sẽ,” Cordelia trả lời cụt lủn.” Ông ấy sẽ sống lâu hơn tất cả chúng ta. Nhưng tôi không nghĩ rằng cô sẽ có mặt ở đây trong bữa ăn. Tôi biết một con lợn rừng đã được giết ngày hôm nay và có một bữa tiệc ở trong làng. Tôi nghĩ chắc chắn cô muốn xuống đó với những người bạn nông dân của cô, như là Wyndham và Fergus.”
“Tôi thấy rằng Dunstan còn tới ngôi làng nhiều hơn sự yêu thích của anh ta,”Brenna lạnh nhạt nói, nhớ lại cú ngã của cô khi đuổi bắt con lợn.” Tôi không muốn thấy con lợn bị làm thịt thế nào.
“Ôi chao, nhưng tối nay cô là một người dễ động lòng thật đấy.” Cordelia đáp, một nụ cười ranh mãnh nở trên đôi môi đầy đặn của cô ta. Mục đích của cô ta là phớt lờ sự đề cập của Brenna về Dunstan. “Không phải ngẫu nhiên mà ngày hôm nay Willow trở về chuồng trước cô đúng không? Hoặc có lẽ thời gian dần trở nên ngắn hơn trước khi chồng chưa cưới của cô tới?”
“Cẩn thận đấy, Delia,” Brenna nói,mắt cô tối lại. “ Tối nay tôi không có kiên nhẫn với những lời đùa dỡn của cô đâu đấy”
Cordelia nhìn chằm chằm vào Brenna với đôi mắt mở to một cách ngây thơ và từ bỏ chủ đề vừa nãy. Cô ta vô cùng ghen tỵ với người em gái của mình, Cordelia thoải mái thừa nhận điều đó với chính bản thân mình . Không phải lúc nào cũng như vậy. Khi Cordelia và mẹ của cô ta lần đầu tiên đến sống ở trang viên lớn này 8 năm trước, Brenna chỉ là một con nhóc gầy gò 9 tuổi. Chính xác là một tháng trước Cordelia đã được nghe nói rằng mình có một cô em gái, không phải em trai như cô ta đã nghĩ.
Dĩ nhiên, họ chẳng yêu thương gì nhau ngay từ lần gặp đầu tiên, bởi vì cả 2 bên đều chẳng ưa gì nhau. Giữa 2 người lại chẳng có điểm gì chung khiến cho khoảng cách ngày càng lớn hơn.Với tính cách trẻ con, Brenna đã láu cá với Cordelia lúc đó 12 tuổi. Cordelia nghĩ Brenna là một con bé ngu ngốc khi thích những thanh kiếm hơn là khâu vá, hoặc tự tay chăm sóc những con ngựa. Tuy vậy trong suốt những năm qua cả 2 sống cùng nhau mà không có sự thù địch nào nổ ra.
Sau đó Cordelia gặp Dunstan, một gã to lớn và khỏe manh, người khiến trái tim của Cordelia rung động. Họ kết hôn, và ít nhất là một lần Cordelia đã thực sự hạnh phúc. Nhưng niềm vui ấy của họ chỉ kéo dài 1 năm. Nó kết thúc khi Linnet cứ nhất định bắt Brenna phải mặc những bộ quần áo của phụ nữ mỗi khi có dịp, và rồi Dunstan nhận ra rằng cô thực sự xinh đẹp. Brenna, khốn khiếp, thậm chí còn không nhận thấy rằng Dunstan ham muốn cô ta. Mà Dunstan cũng không biết rằng Cordelia đã biết. Anh ta chỉ biết rằng tình yêu của cô ta dành cho chồng mình đã chết năm đó.
Sự ghen tỵ của Cordelia đã đi cùng với lòng căm ghét – cho Dunstan và cho Brenna. Cô ta có thể không công khai tấn công Brenna, mặc dù nhiều lúc cô ta muốn mình có thể cào rách đôi mắt của Brenna. Nhờ cha của mình mà Brenna trở thành một chiến binh khéo léo, và mỗi khi tức giận, cô khiến cho máu Cordelia đông lại. Cô có thể giết những người đàn ông không mất một cái nháy mắt. Cô ta đã chứng tỏ bản thân mình tuyệt vời, cô ta là niềm kiêu hãnh của Angus.
Kể từ khi Cordelia không thể đánh lại Brenna, cô ta mang đến cho người em cùng cha khác mẹ một nỗi sợ khác, một điều mà Brenna chưa tùng trải nghiệm – đó là kinh nghiệm với một người đàn ông. Cordelia nắm lấy niềm thích thú lớn này trong khi kể cho Brenna một cách chi tiết với sự ghê tởm, không một niềm thích thú của một người hiểu biết về đàn ông. Cô ta chế nhạo Brenna bất cứ lúc nào có cơ hội và cảm thấy vui sướng khi nỗi khiếp sợ hiện ra trong đôi mắt xám của Brenna. Những điều đó là sự trả thù của Cordelia dành cho Brenna mà cô ta có thể làm được. Giá như giờ cô có thể đưa Dunstan trở lại…Brenna sẽ sớm ra đi, một viễn cảnh mà Cordelia biết rằng cô gái trẻ khiếp sợ. Rồi sau đó không có một ai trong vài dặm quanh đây có thể sánh với vẻ đẹp của cô,và Dunstan sẽ phải quỳ dưới gót chân cô.
Cordelia đẩy đĩa thức ăn của mình ra và quan sát Brenna đầy suy đoán. “Cô biết đấy, em gái, con tàu từ phía bắc có thể đến đây bất cứ ngày nào. Một mùa hè tươi đẹp đã đến. Cô đã sẵn sàng gặp mặt người chồng tương lai của mình chưa?”
“ Tôi sẽ không bao giờ sẵn sàng,” Brenna rầu rĩ đáp, và đẩy đĩa thức ăn của cô sang một bên.
“Đúng, điều đó thật chẳng khác nào mang một nàng công chúa cho một con sư tử. Đáng tiếc rằng cô không nói vào vấn đề. Tôi không mong muốn cha cô làm như vậy với tôi.Sau tất cả tôi vẫn có sự lựa chọn.”
“ Cô biết vì sao tôi phải làm điều đó,”Brenna ngắt lời.
“Đúng vậy, dĩ nhiên.Để cứu tất cả chúng ta,” Cordelia đáp, giọng nói cô ta chứa đựng sự mỉa mai.” Tối thiểu cô cũng biết điều gì sẽ xảy ra. Nếu tôi biết như vậy, tôi sẽ giống như cô, sẽ ước rằng mình không bao giờ kết hôn. Chúa ơi, tôi khiếp sợ mỗi tối biết bao khi biết sự đau đớn mà tôi phải chịu đựng!”
Brenna nhìn chằm chằm vào cô ta một cách lạnh lùng “Delia, tôi đã thấy môt đôi đang làm chuyện đó ở trong làng hôm nay.”
“Thật sao? Thế nào ?”
“ Không như tôi nghĩ. Những gì tôi nhìn thấy không kinh hãi như những gì cô muốn tôi tin.”
“Cô sẽ không biết được cho đến khi chính cô trải nghiệm nó,” Cordelia đáp lại the thé.” Cô sẽ học được rằng cô phải chịu đựng sự đau đớn của cô trong im lặng, nếu không người đàn ông đó sẽ đánh đập cô. Thật lạ lùng hơn khi phụ nữ không cắt cổ họng của họ đi còn hơn là phải chịu đựng sự đau đớn cực độ tất cả các tối.”
“Đủ rồi, Delia! Tôi không muốn nghe bất cứ cái gì nữa.”
“Tốt nhất là nên cám ơn sự hiểu biết của cô đi. Ít nhất cô sẽ không còn không nghi ngờ đến đêm tân hôn của cô.”
Cordelia kết thúc và dời khỏi bàn, môi cô ta cong lên trong một nụ cười ngay khi cô ta ra khỏi tầm nhìn của Brenna.
Edit : Wallace0708
Đại sảnh là căn phòng sáng nhất trong trang viên vào giờ ăn tối.Những ngọn lửa bập bùng nhảy múa trên chín cây nến được trang trí công phu ở giữa chiếc bàn dài, những chiếc đèn được treo khắp tường khiến căn phòng thêm sáng hơn.
Những tấm thảm màu khói sẫm treo dựa vào những bức tường, trong đó có cả một tấm thảm mới hoàn thành được một nửa được thêu bởi mẹ của Brenna, người đã chết trong khi sinh Brenna trước khi bà kịp hoàn thành nó. Một tấm thảm được dệt bởi Linnet, trên đó là một lâu đài gần biển, một tấm khảm khác của Cordelia treo bên cạnh với khung cảnh về những cuộc chiến. Tấm thảm cuối cùng trong căn phòng có vẻ đẹp không gì sánh bằng; Nó đến từ Far East, và là một món quà từ công tước của vương quốc láng giềng.
Không ngạc nhiên rằng không có tấm thảm nào được dệt bởi Brenna trên bức tường thanh nhã, bởi vì cô không có sự kiên nhẫn điều mà nghệ thuật đòi hỏi phải có.Sự thật là, cô không có bất kì một kĩ năng nào - những kĩ năng mà một phụ nữ nên có.
Tuổi trẻ của cô, những năm tháng của một người con gái đã rời xa cô, bởi trong suốt thời gian này cha cô đã đối xử với cô như một đừa con trai mà ông muốn có.Cô đã là một cậu con trai của cha cô cho đến khi cơ thể cô lộ rõ những đường cong chứng tỏ đó là sự dối trá. Năm mà hình dáng cô thay đổi là một cơn ác mộng đốivới Brenna, bởi cô phải đấu tranh giữa sự phát triển về cơ thể của một người phụ nữ với ý chí của một người đàn ông trong cô. Cuối cùng thì ý trí đã thắng cuộc. Brenna phớt lờ đi sự thay đổi của cơ thể cô trừ khi cô chợt nhớ tới nó. Cordelia đã nắm lấy điểm ấy khi Brenna nhớ đến giới tính của cô.
Cordelia có mái tóc đỏ rực cùng đôi mắt xanh thẳm và thân hình cân đối, cái mà cô ta phô trương trong những chiếc áo dài cắt táo bạo, là địch thủ kiên trì của Brenna.Cô ta là một thiếu nữ dễ thương miễn là cô ta im lặng. Brenna hiểu những lí do cho tính đanh đá của cô ta và cố gắng một cách khó khăn để không đánh mất sự kiên nhẫn với cô ta.
Cô biết rằng Cordelia không hạnh phúc.Là một người phụ nữ chỉ mới 20 tuổi, cô đã kết hôn với Dunstan một thanh niên trẻ tuổi, vì ý muốn tự do của chính cô.Cô đã yêu Dunstan ngay lúc bắt đầu,và trở thành một phụ nữ khác trong những ngày đó.Nhưng vì một lí do không ai ngoại trừ có lẽ Dunstan biết, Cordelia lúc này căm ghét anh ta.Lòng căm thù này đã làm cô ta trở thành một người độc ác .
Cordelia đi vào đại sảnh và ngồi cùng với Brenna bên chiếc bàn dài.Chỉ một lát sau, người hầu dọn ra bữa ăn với thịt thỏ hầm.Cordelia mặc một chiếc áo nhung vàng làm nổi bật mái tóc của cô ta và làm nó còn rực rỡ hơn, Cordelia chờ cho đến khi họ được ở một mình, cô ta mớinói.
“ Chiều này cô của cô ở đâu?”
“Linnet quyết định là cô ấy muốn chăm sóc cha tối nay,” Brenna trả lời trong khi cô nhúng một chiếc muôi vào trong nồi thịt hầm và múc đầy vào đĩa của mình.
“ Cô nên làm việc đó, không phải cô của cô,” Cordelia quay trở lại.
Brenna nhún vai. “Đó là sự lựa chọn của Linnet!”
“ Bố dượng của tôi thế nào rồi?”
“ Nếu cô dành thời gian để tự mình quan sát, cô sẽ biết rằng tình trạng của ông ấy không khá hơn là mấy”
“Ông ấy sẽ,” Cordelia trả lời cụt lủn.” Ông ấy sẽ sống lâu hơn tất cả chúng ta. Nhưng tôi không nghĩ rằng cô sẽ có mặt ở đây trong bữa ăn. Tôi biết một con lợn rừng đã được giết ngày hôm nay và có một bữa tiệc ở trong làng. Tôi nghĩ chắc chắn cô muốn xuống đó với những người bạn nông dân của cô, như là Wyndham và Fergus.”
“Tôi thấy rằng Dunstan còn tới ngôi làng nhiều hơn sự yêu thích của anh ta,”Brenna lạnh nhạt nói, nhớ lại cú ngã của cô khi đuổi bắt con lợn.” Tôi không muốn thấy con lợn bị làm thịt thế nào.
“Ôi chao, nhưng tối nay cô là một người dễ động lòng thật đấy.” Cordelia đáp, một nụ cười ranh mãnh nở trên đôi môi đầy đặn của cô ta. Mục đích của cô ta là phớt lờ sự đề cập của Brenna về Dunstan. “Không phải ngẫu nhiên mà ngày hôm nay Willow trở về chuồng trước cô đúng không? Hoặc có lẽ thời gian dần trở nên ngắn hơn trước khi chồng chưa cưới của cô tới?”
“Cẩn thận đấy, Delia,” Brenna nói,mắt cô tối lại. “ Tối nay tôi không có kiên nhẫn với những lời đùa dỡn của cô đâu đấy”
Cordelia nhìn chằm chằm vào Brenna với đôi mắt mở to một cách ngây thơ và từ bỏ chủ đề vừa nãy. Cô ta vô cùng ghen tỵ với người em gái của mình, Cordelia thoải mái thừa nhận điều đó với chính bản thân mình . Không phải lúc nào cũng như vậy. Khi Cordelia và mẹ của cô ta lần đầu tiên đến sống ở trang viên lớn này 8 năm trước, Brenna chỉ là một con nhóc gầy gò 9 tuổi. Chính xác là một tháng trước Cordelia đã được nghe nói rằng mình có một cô em gái, không phải em trai như cô ta đã nghĩ.
Dĩ nhiên, họ chẳng yêu thương gì nhau ngay từ lần gặp đầu tiên, bởi vì cả 2 bên đều chẳng ưa gì nhau. Giữa 2 người lại chẳng có điểm gì chung khiến cho khoảng cách ngày càng lớn hơn.Với tính cách trẻ con, Brenna đã láu cá với Cordelia lúc đó 12 tuổi. Cordelia nghĩ Brenna là một con bé ngu ngốc khi thích những thanh kiếm hơn là khâu vá, hoặc tự tay chăm sóc những con ngựa. Tuy vậy trong suốt những năm qua cả 2 sống cùng nhau mà không có sự thù địch nào nổ ra.
Sau đó Cordelia gặp Dunstan, một gã to lớn và khỏe manh, người khiến trái tim của Cordelia rung động. Họ kết hôn, và ít nhất là một lần Cordelia đã thực sự hạnh phúc. Nhưng niềm vui ấy của họ chỉ kéo dài 1 năm. Nó kết thúc khi Linnet cứ nhất định bắt Brenna phải mặc những bộ quần áo của phụ nữ mỗi khi có dịp, và rồi Dunstan nhận ra rằng cô thực sự xinh đẹp. Brenna, khốn khiếp, thậm chí còn không nhận thấy rằng Dunstan ham muốn cô ta. Mà Dunstan cũng không biết rằng Cordelia đã biết. Anh ta chỉ biết rằng tình yêu của cô ta dành cho chồng mình đã chết năm đó.
Sự ghen tỵ của Cordelia đã đi cùng với lòng căm ghét – cho Dunstan và cho Brenna. Cô ta có thể không công khai tấn công Brenna, mặc dù nhiều lúc cô ta muốn mình có thể cào rách đôi mắt của Brenna. Nhờ cha của mình mà Brenna trở thành một chiến binh khéo léo, và mỗi khi tức giận, cô khiến cho máu Cordelia đông lại. Cô có thể giết những người đàn ông không mất một cái nháy mắt. Cô ta đã chứng tỏ bản thân mình tuyệt vời, cô ta là niềm kiêu hãnh của Angus.
Kể từ khi Cordelia không thể đánh lại Brenna, cô ta mang đến cho người em cùng cha khác mẹ một nỗi sợ khác, một điều mà Brenna chưa tùng trải nghiệm – đó là kinh nghiệm với một người đàn ông. Cordelia nắm lấy niềm thích thú lớn này trong khi kể cho Brenna một cách chi tiết với sự ghê tởm, không một niềm thích thú của một người hiểu biết về đàn ông. Cô ta chế nhạo Brenna bất cứ lúc nào có cơ hội và cảm thấy vui sướng khi nỗi khiếp sợ hiện ra trong đôi mắt xám của Brenna. Những điều đó là sự trả thù của Cordelia dành cho Brenna mà cô ta có thể làm được. Giá như giờ cô có thể đưa Dunstan trở lại…Brenna sẽ sớm ra đi, một viễn cảnh mà Cordelia biết rằng cô gái trẻ khiếp sợ. Rồi sau đó không có một ai trong vài dặm quanh đây có thể sánh với vẻ đẹp của cô,và Dunstan sẽ phải quỳ dưới gót chân cô.
Cordelia đẩy đĩa thức ăn của mình ra và quan sát Brenna đầy suy đoán. “Cô biết đấy, em gái, con tàu từ phía bắc có thể đến đây bất cứ ngày nào. Một mùa hè tươi đẹp đã đến. Cô đã sẵn sàng gặp mặt người chồng tương lai của mình chưa?”
“ Tôi sẽ không bao giờ sẵn sàng,” Brenna rầu rĩ đáp, và đẩy đĩa thức ăn của cô sang một bên.
“Đúng, điều đó thật chẳng khác nào mang một nàng công chúa cho một con sư tử. Đáng tiếc rằng cô không nói vào vấn đề. Tôi không mong muốn cha cô làm như vậy với tôi.Sau tất cả tôi vẫn có sự lựa chọn.”
“ Cô biết vì sao tôi phải làm điều đó,”Brenna ngắt lời.
“Đúng vậy, dĩ nhiên.Để cứu tất cả chúng ta,” Cordelia đáp, giọng nói cô ta chứa đựng sự mỉa mai.” Tối thiểu cô cũng biết điều gì sẽ xảy ra. Nếu tôi biết như vậy, tôi sẽ giống như cô, sẽ ước rằng mình không bao giờ kết hôn. Chúa ơi, tôi khiếp sợ mỗi tối biết bao khi biết sự đau đớn mà tôi phải chịu đựng!”
Brenna nhìn chằm chằm vào cô ta một cách lạnh lùng “Delia, tôi đã thấy môt đôi đang làm chuyện đó ở trong làng hôm nay.”
“Thật sao? Thế nào ?”
“ Không như tôi nghĩ. Những gì tôi nhìn thấy không kinh hãi như những gì cô muốn tôi tin.”
“Cô sẽ không biết được cho đến khi chính cô trải nghiệm nó,” Cordelia đáp lại the thé.” Cô sẽ học được rằng cô phải chịu đựng sự đau đớn của cô trong im lặng, nếu không người đàn ông đó sẽ đánh đập cô. Thật lạ lùng hơn khi phụ nữ không cắt cổ họng của họ đi còn hơn là phải chịu đựng sự đau đớn cực độ tất cả các tối.”
“Đủ rồi, Delia! Tôi không muốn nghe bất cứ cái gì nữa.”
“Tốt nhất là nên cám ơn sự hiểu biết của cô đi. Ít nhất cô sẽ không còn không nghi ngờ đến đêm tân hôn của cô.”
Cordelia kết thúc và dời khỏi bàn, môi cô ta cong lên trong một nụ cười ngay khi cô ta ra khỏi tầm nhìn của Brenna.