Chương 22: Bệnh dính người
Hàn Khả Nhiên đáng thương xoa mung của mình, mếu máo nhìn mẹ. Phượng Khả Hi vừa đánh vừa xoa, kéo cô lại hỏi.
" Đau lắm sao, mẹ chỉ đánh nhẹ thôi mà?"
Hàn Khả Nhiên thấy mẹ quan tâm thì đâm ra làm nũng. Cô chui vào lòng bà, nũng na nũng nịu.
" Đau lắm ớ, mẹ đánh đau lắm ớ"
Phượng Khả Hi thấy cô như vậy thì cũng cười bất lực. Đã lớn như vậy rồi mà còn như con nít vậy, nhưng biết sao được. Là con gái cưng của bà mà… Hàn Khả Nhiên được làm nũng một trận thì cũng hả dạ, xong sau đó nhớ ra chuyện công việc mới của mình liền muốn khoe khoan.
" Ba, mẹ con có chuyện muốn nói"
" Từ từ nói đã, Lăng Phong sao con còn đứng đó, mau lại đây ngồi"
Chu Lăng Phong nghe như vậy thì dạ một tiếng, sau đó chậm rãi ngồi kế cô. Hàn Khả Nhiên thấy như vậy liền bài xích anh. Hờ, tại ai đó mà tui bị tét mung, không cho ngồi chung. Nghĩ xong, cô liền chạy qua ngồi kế mẹ mình, còn không quên lêu lêu một cái để thách thức người kia. Chu Lăng Phong thấy vậy cũng chỉ híp mắt lại, xong cũng tỏ ra bình thường trở lại.
" Con có chuyện gì muốn nói sao?" Hàn Lâm lên tiếng trước.
" Dạ" cô ngoan ngoãn trả lời, rồi nói tiếp.
" Con…con sẽ chuyển sang công ty của cậu ấy làm"
“!!!”
“!!!”
" Con chuyển sang công ty của Lăng Phong làm?"
" Dạ"
Hàn Lâm và Phượng Khả Hi sững sốt nhìn sang anh, thì anh cũng gật đầu. Cả hai ông bà đều do dự một chút, sau đó cũng không có ý kiến gì còn cảm thấy rằng việc này cũng tốt. Tại sao Hàn Lâm và cả Phượng Khả Hi đều nghĩ vậy?? Là bởi vì lúc trước cả hai đều lo lắng khi cô quyết định muốn ra ngoài tự kiếm tiền. Ông bà có khuyên ngăn cô vì lý do rằng sợ cô bị bắt nạt. Cũng không phải là sợ cô bị bắt nạt nữa mà là sợ có kẻ có ý đồ xấu với cô.
Hàn Lâm và Phượng Khả Hi hiểu rất rõ tính cách của đứa nhóc nhà mình. Lúc nào cũng luôn nghĩ tốt về người khác, đầu óc thông minh nhưng chuyện đời thì lại suy nghĩ quá đơn giản. Hai người sợ rằng cô sẽ bị lợi dụng hoặc kẻ xấu bắt nạt. Nhưng trên thực tế thì Hàn Khả Nhiên đã ‘suýt’ bị làm hại rồi nhưng mà chỉ là ông bà chưa biết thôi…
" Ba, mẹ thấy sao??"
Hàn Khả Nhiên náo nức hỏi.
" Ừm được thôi"
Phượng Khả Hi nhanh nhẹn trả lời. Nếu là vào công ty của thằng bé này thì bà sẽ không cần lo gì nữa.
" A yêu mẹ"
Hàn Khả Nhiên như mắc bệnh dính người mà bay tới, hết ôm mẹ thì tới ôm baba. Hai ông bà nhìn Chu Lăng Phong lên tiếng dặng dò.
" Lăng nhi, nhờ con chăm sóc con bé này giúp ta"
" Đây là điều đương nhiên ạ"
Hàn Khả Nhiên nghe vậy thì nhìn ba,mẹ mình sau đó chu môi lên cãi.
" Con có phải là con nít đâu mà nhờ cậu ấy chăm sóc chứ! Hơn nữa là cậu ấy phải năn nỉ con đó. "
Hàn Lâm và Phượng Khả Hi nghe vậy cũng không thèm quan tâm cô nữa, Hàn Lâm bây giờ mới thắc mắc sao anh có thể mời đứa con của mình dễ dàng như vậy chứ? Ông cũng từ từ lên tiếng hỏi.
" Phong nhi, con làm sao có thể mời được con bé cứng đầu này vậy?"
Chu Lăng Phong nghe ông hỏi vậy thì cũng trực tiếp trả lời.
" Dạ, con mời cô ấy với mức lương khá cao ạ"
" Khá cao?"
“Vâng”
" Khá cao là bao nhiêu?"
" Dạ 25 triệu một tháng"
" 25 TRIỆU 1 THÁNG"
Hàn Lâm và Phượng Khả Hi kinh ngạc nhìn Chu Lăng Phong. Lúc đầu là kinh ngạc thôi, nhưng lúc sau thì thở dài ngao ngán.Hàn Lâm lúc này mới cất giọng nói với anh.
" Con cũng đừng chiều con bé quá"
" Ba này"
Ông nhìn Hàn Khả Nhiên, sau đó cốc đầu cô một cái, lòng thầm nghĩ sau này cô có thể sẽ trở thành một con mèo béo lười biến cho mà xem… Phượng Khả Hi nhìn Chu Lăng Phong, bà biết anh đã thích chiều chuộng cô từ lúc còn đi học rồi, vì vậy mà bà cũng rất thích đứa con rễ này. Bà nhìn anh rồi hỏi.
" Vậy chừng nào con bé bắt đầu việc làm"
" Dạ ngày mai"
" Ừm"
Chu Lăng Phong nhìn bà rồi nói tiếp
" Thưa bác_ à dạ, mẹ, con xin phép đưa cô ấy về ở chu gia"
" Vì sao?"
Không đợi Chu Lăng Phong trả lời thì cô đã hồn nhiên trả lời thay.
" Dạ con về làm thư ký á, nhưng sẽ có thêm các việc khác như chuẩn bị đồ đạc nữa đó ạ. Vì vậy con mới có lương cao như vậy chứ không phải Lăng Phong chiều con đâu… Con nỗ lực làm việc mà"
" …"
" Đúng như vậy ạ" Chu Lăng Phong cũng lên tiếng trả lời.
" Thôi cũng được"
Chu Lăng Phong được sự đồng ý liền nói.
" Dạ con cảm ơn ba- mẹ"
" Ừm"
" Vậy về bên đó có cần chuẩn bị gì không"
Chu Lăng Phong: " Dạ không, con đã mua cho cô ấy hết rồi"
" Ừm" Phượng Khả Hi thầm nghĩ, anh thực sự là vẫn chu đáo như vậy, đặc biệt là đối với con bé nhà mình, khiến bà rất tin tưởng vào anh.
" Vậy bây giờ con xin phép đưa cô ấy đến công ty làm quen"
" Được, cứ đi đi. Hàn Khả Nhiên con nhớ là đừng có gây rắc rối gì cho thằng bé nghe chưa"
Hàn Khả Nhiên ứa gan thầm nghĩ muốn phá banh cái công ty của cái tên Chu Lăng Phong đáng ghét này.
…ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ…
Chu Lăng Phong: em phá công ty rồi sau này ai nuôi em
Hàn Khả Nhiên: tui tự nuôi tui.
Chu Lăng Phong: vậy em cũng phải nuôi chồng của em nữa.
…
" Đau lắm sao, mẹ chỉ đánh nhẹ thôi mà?"
Hàn Khả Nhiên thấy mẹ quan tâm thì đâm ra làm nũng. Cô chui vào lòng bà, nũng na nũng nịu.
" Đau lắm ớ, mẹ đánh đau lắm ớ"
Phượng Khả Hi thấy cô như vậy thì cũng cười bất lực. Đã lớn như vậy rồi mà còn như con nít vậy, nhưng biết sao được. Là con gái cưng của bà mà… Hàn Khả Nhiên được làm nũng một trận thì cũng hả dạ, xong sau đó nhớ ra chuyện công việc mới của mình liền muốn khoe khoan.
" Ba, mẹ con có chuyện muốn nói"
" Từ từ nói đã, Lăng Phong sao con còn đứng đó, mau lại đây ngồi"
Chu Lăng Phong nghe như vậy thì dạ một tiếng, sau đó chậm rãi ngồi kế cô. Hàn Khả Nhiên thấy như vậy liền bài xích anh. Hờ, tại ai đó mà tui bị tét mung, không cho ngồi chung. Nghĩ xong, cô liền chạy qua ngồi kế mẹ mình, còn không quên lêu lêu một cái để thách thức người kia. Chu Lăng Phong thấy vậy cũng chỉ híp mắt lại, xong cũng tỏ ra bình thường trở lại.
" Con có chuyện gì muốn nói sao?" Hàn Lâm lên tiếng trước.
" Dạ" cô ngoan ngoãn trả lời, rồi nói tiếp.
" Con…con sẽ chuyển sang công ty của cậu ấy làm"
“!!!”
“!!!”
" Con chuyển sang công ty của Lăng Phong làm?"
" Dạ"
Hàn Lâm và Phượng Khả Hi sững sốt nhìn sang anh, thì anh cũng gật đầu. Cả hai ông bà đều do dự một chút, sau đó cũng không có ý kiến gì còn cảm thấy rằng việc này cũng tốt. Tại sao Hàn Lâm và cả Phượng Khả Hi đều nghĩ vậy?? Là bởi vì lúc trước cả hai đều lo lắng khi cô quyết định muốn ra ngoài tự kiếm tiền. Ông bà có khuyên ngăn cô vì lý do rằng sợ cô bị bắt nạt. Cũng không phải là sợ cô bị bắt nạt nữa mà là sợ có kẻ có ý đồ xấu với cô.
Hàn Lâm và Phượng Khả Hi hiểu rất rõ tính cách của đứa nhóc nhà mình. Lúc nào cũng luôn nghĩ tốt về người khác, đầu óc thông minh nhưng chuyện đời thì lại suy nghĩ quá đơn giản. Hai người sợ rằng cô sẽ bị lợi dụng hoặc kẻ xấu bắt nạt. Nhưng trên thực tế thì Hàn Khả Nhiên đã ‘suýt’ bị làm hại rồi nhưng mà chỉ là ông bà chưa biết thôi…
" Ba, mẹ thấy sao??"
Hàn Khả Nhiên náo nức hỏi.
" Ừm được thôi"
Phượng Khả Hi nhanh nhẹn trả lời. Nếu là vào công ty của thằng bé này thì bà sẽ không cần lo gì nữa.
" A yêu mẹ"
Hàn Khả Nhiên như mắc bệnh dính người mà bay tới, hết ôm mẹ thì tới ôm baba. Hai ông bà nhìn Chu Lăng Phong lên tiếng dặng dò.
" Lăng nhi, nhờ con chăm sóc con bé này giúp ta"
" Đây là điều đương nhiên ạ"
Hàn Khả Nhiên nghe vậy thì nhìn ba,mẹ mình sau đó chu môi lên cãi.
" Con có phải là con nít đâu mà nhờ cậu ấy chăm sóc chứ! Hơn nữa là cậu ấy phải năn nỉ con đó. "
Hàn Lâm và Phượng Khả Hi nghe vậy cũng không thèm quan tâm cô nữa, Hàn Lâm bây giờ mới thắc mắc sao anh có thể mời đứa con của mình dễ dàng như vậy chứ? Ông cũng từ từ lên tiếng hỏi.
" Phong nhi, con làm sao có thể mời được con bé cứng đầu này vậy?"
Chu Lăng Phong nghe ông hỏi vậy thì cũng trực tiếp trả lời.
" Dạ, con mời cô ấy với mức lương khá cao ạ"
" Khá cao?"
“Vâng”
" Khá cao là bao nhiêu?"
" Dạ 25 triệu một tháng"
" 25 TRIỆU 1 THÁNG"
Hàn Lâm và Phượng Khả Hi kinh ngạc nhìn Chu Lăng Phong. Lúc đầu là kinh ngạc thôi, nhưng lúc sau thì thở dài ngao ngán.Hàn Lâm lúc này mới cất giọng nói với anh.
" Con cũng đừng chiều con bé quá"
" Ba này"
Ông nhìn Hàn Khả Nhiên, sau đó cốc đầu cô một cái, lòng thầm nghĩ sau này cô có thể sẽ trở thành một con mèo béo lười biến cho mà xem… Phượng Khả Hi nhìn Chu Lăng Phong, bà biết anh đã thích chiều chuộng cô từ lúc còn đi học rồi, vì vậy mà bà cũng rất thích đứa con rễ này. Bà nhìn anh rồi hỏi.
" Vậy chừng nào con bé bắt đầu việc làm"
" Dạ ngày mai"
" Ừm"
Chu Lăng Phong nhìn bà rồi nói tiếp
" Thưa bác_ à dạ, mẹ, con xin phép đưa cô ấy về ở chu gia"
" Vì sao?"
Không đợi Chu Lăng Phong trả lời thì cô đã hồn nhiên trả lời thay.
" Dạ con về làm thư ký á, nhưng sẽ có thêm các việc khác như chuẩn bị đồ đạc nữa đó ạ. Vì vậy con mới có lương cao như vậy chứ không phải Lăng Phong chiều con đâu… Con nỗ lực làm việc mà"
" …"
" Đúng như vậy ạ" Chu Lăng Phong cũng lên tiếng trả lời.
" Thôi cũng được"
Chu Lăng Phong được sự đồng ý liền nói.
" Dạ con cảm ơn ba- mẹ"
" Ừm"
" Vậy về bên đó có cần chuẩn bị gì không"
Chu Lăng Phong: " Dạ không, con đã mua cho cô ấy hết rồi"
" Ừm" Phượng Khả Hi thầm nghĩ, anh thực sự là vẫn chu đáo như vậy, đặc biệt là đối với con bé nhà mình, khiến bà rất tin tưởng vào anh.
" Vậy bây giờ con xin phép đưa cô ấy đến công ty làm quen"
" Được, cứ đi đi. Hàn Khả Nhiên con nhớ là đừng có gây rắc rối gì cho thằng bé nghe chưa"
Hàn Khả Nhiên ứa gan thầm nghĩ muốn phá banh cái công ty của cái tên Chu Lăng Phong đáng ghét này.
…ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ…
Chu Lăng Phong: em phá công ty rồi sau này ai nuôi em
Hàn Khả Nhiên: tui tự nuôi tui.
Chu Lăng Phong: vậy em cũng phải nuôi chồng của em nữa.
…