Chương 58: Hai tuần nữa sẽ kết hôn
" Là con"
“!!!”
“!!!”
Bỗng nhiên không biết từ đâu ra mà có một cô gái bước vào nhà một cách vô cùng tự nhiên làm cho cô rất thắc mắc. Nhìn quanh một vòng thì cô ta có vẻ là một vị tiểu thư cao sang quyền quý có khuôn mặt xinh đẹp và thân hình thì cũng cân đối. Nhưng điều đặc biệt ở đây chính là có vẻ như Lăng Nguyệt và Chu Lăng Phong rất ngạc nhiên trước sự hiện diện của cô gái này, và hình như…
" Con chào bác, lâu rồi không đến thăm bác, con cảm thấy thật có lỗi"
" …Không cần cảm thấy có lỗi với bác đâu Mộc Nhi"
À thì ra là cô gái đó tên là Mộc Nhi à, tên cũng đẹp ghê!!
Mộc Nhi quay sang nhìn Chu Lăng Phong sau đó nở một nụ cười dịu dàng rồi chào hỏi anh.
" Lăng Phong à, cũng lâu rồi không gặp em, dạo này em có khoẻ không?"
“!!!”
Em cơ à?..Hàn Khả Nhiên thầm nghĩ, không lẽ chị gái này lớn tuổi hơn cả mình.
" Ừm, tôi khoẻ. Còn chị thì sao, mấy năm qua không thấy chị liên lạc với Chu gia nữa"
Mộc Nhi nghe vậy thì liền cười trừ, cô ta gãi gãi đầu, sau đó đi lại cạnh chỗ của Lăng Nguyệt rồi ôm lấy cánh tay của bà.
" Chị chỉ là có chút việc bận, với lại chị cũng có liên lạc với bác nha!"
" Đúng đó Lăng Phong!"
Hàn Khả Nhiên ngồi từ nãy đến giờ vẫn không hiểu bất cứ chuyện gì xảy ra nhưng cô cũng không hỏi gì mà chỉ im lặng nhìn chị gái xinh đẹp kia.
" À mà, đây là ai vậy bác"
Mộc Nhi cười cười sau đó chỉ tay về phía của Hàn Khả Nhiên đang ngồi trong lòng của Chu Lăng Phong. Lăng Nguyệt nghe vậy thì cũng nhang chóng đáp lại.
" À, đây là Nhiên Nhiên, con dâu tương lại của bác"
“…”
Ngh tới 4 chữ con dâu tương lai thì sắt mặt của Mộc Nhi bỗng chợt cứng lại.
" Con dâu…tương lai"
" Đúng đúng, là con dâu tương lại của bác đó, cũng là ý trung nhân của thằng Lăng Phong mấy năm nay"
" Thì ra là vậy…"
“…”
Mộc Nhi nhìn chằm chằm vào cánh tay của Chu Lăng Phong đang nắm chặt với tay của Hàn Khả Nhiên, sắt mặc thì vẫn cười như bình thường. Hàn Khả Nhiên thấy mình bị nhìn như vậy thì cũng hơi rợn tóc gáy, cô nắm chặt lấy bàn tay của anh hơn sau đó thỏ thẻ hỏi anh.
" Lăng Phong, đây là ai vậy?"
Anh nghe cô hỏi như vậy thì cũng thành thật trả lời
" Là ân nhân của anh, cũng là người mà anh tinh tưởng nhất"
Hàn Khả Nhiên nghe câu trả lời của anh mà không khỏi bất ngờ, trong lòng còn wow một cái rồi lén lén nhìn Mộc Nhi. Cô bây giờ thậm chí còn nghĩ rằng, người mà có thể làm cho anh tin tưởng đến cả như vậy, chắc là một người vô cùng tốt bụng nhỉ? Còn là ân nhân của Chu gia luôn cơ mà chắc cũng là một nhân vật không tầm thường…
" À, chào em nhé Nhiên Nhiên!"
" …à…dạ…chào chị"
" Chị tên là Mộc Nhi, rất vui khi gặp em"
" Em…em tên là Hàn Khả Nhiên ạ…em…em cũng rất vui khi gặp chị!"
Mộc Nhi thấy cô trả lời mà cứ lắp ba lắp bắp như vậy thì che miệng cười, sau đó nhẹ nhàng lên tiếng.
" Em không cần hồi hộp như vậy đâu"
" Vâ…vâng"
" Ừm Lăng Phong này, em và cô ấy chừng nào …đám cưới vậy?"
Mộc Nhi lên tiếng hỏi Chu Lăng Phong.
“…Tôi không chắc, phải để cô ấy quyết định”.
Vừa nói Chu Lăng Phong vừa cầm lấy tay của Hàn Khả Nhiên nắm chặt, sau đó nhìn cô cười ôn nhu rồi hôn lên trán cô. Hàn Khả Nhiên ngại ngại mà nhéo lên mu bàn tay của Chu Lăng Phong nhắc nhở. Thật là, ở đây đâu phải là chỉ có hai người đâu mà làm như vậy chứ! Thật ngại chết luôn đi mà!!!
" Vậy Nhiên Nhiên à, em tính chừng nào vậy?".
" Em…em"
Hàn Khả Nhiên lo lắng không dám trả lời. Đầu tiên là cô không muốn gấp quá, nhưng cô cũng không muốn để cho anh đợi mình quá lâu. Phải là một khoảng thời gian phù hợp để chuẩn bị kĩ càng. Cô nghĩ nghĩ sau nhìn hướng mắt lên nhìn anh rồi chững chạc nói.
" Dạ…2 tuần nữa đi ạ"
“!!”
" Được, mẹ thấy như vậy là hợp lí rồi, còn Lăng Phong. Con thấy sao?"
" Được ạ, vợ con nói sao thì con nghe vậy"
" Chậc chậc, cái thằng bé này…cũng ngọt ngào quá ha"
Mọi người một bên thì vui vẻ cười đùa với nhau, còn riêng Mộc Nhi thì lại khác. Ánh mắt của Mộc Nhi nhìn Hàn Khả Nhiên một cách có gì đó làm cho người ta cảm thấy lạnh sống lưng, sau đó cô ta lên tiếng.
" 2 tuần nữa liệu có gấp quá không?"
" Ai ya Mộc Nhi à, không có gấp đâu, bác còn muốn là ngày mai rước con bé về luôn mà không được nữa kìa!"
Nói xong Lăng Nguyệt cười cười mà nhìn Hàn Khả Nhiên.
" Vâng…"
" Lăng Phong, con mau gọi cho thư ký Trần chuẩn bị trước đi, vài ngày nữa chúng ta về nước rồi hẳn chuẩn bị tiếp"
" vâng"
…
Mấy hôm sau thì đúng như dự kiến, mọi người đều đã trở về Chu gia còn có thêm cả Mộc Nhi nữa. Cô ta nói rằng muốn làm phụ dâu cho Hàn Khả Nhiên nên cô cũng chẳng suy nghĩ gì mà đồng ý.
Còn một chuyện nữa là dạo gần đây sức khoẻ của Hàn Khả Nhiên không tốt lắm. Tính tình thì có hơi cáu gắt còn thường xuyên buồn ngủ nữa làm cho Chu Lăng Phong có hơi lo lắng. Nhưng mỗi lần anh đề nghị gọi bác sĩ đến thì cô liền từ chối và nói rằng có lẽ là cô chỉ đang hồi hộp thôi. Anh thấy như vậy cũng có lí nên cũng dễ dàng bị cô thuyết phục.
Nhưng sau đó thì tình trạng này càng nghiêm trọng hơn, cô thường xuyên gây gắt với mọi người ngay cả là Chu Lăng Phong, mặc dù là sau đó cô liền xin lỗi nhưng cứ như vậy thì sẽ không ổn cho lắm.
“!!!”
“!!!”
Bỗng nhiên không biết từ đâu ra mà có một cô gái bước vào nhà một cách vô cùng tự nhiên làm cho cô rất thắc mắc. Nhìn quanh một vòng thì cô ta có vẻ là một vị tiểu thư cao sang quyền quý có khuôn mặt xinh đẹp và thân hình thì cũng cân đối. Nhưng điều đặc biệt ở đây chính là có vẻ như Lăng Nguyệt và Chu Lăng Phong rất ngạc nhiên trước sự hiện diện của cô gái này, và hình như…
" Con chào bác, lâu rồi không đến thăm bác, con cảm thấy thật có lỗi"
" …Không cần cảm thấy có lỗi với bác đâu Mộc Nhi"
À thì ra là cô gái đó tên là Mộc Nhi à, tên cũng đẹp ghê!!
Mộc Nhi quay sang nhìn Chu Lăng Phong sau đó nở một nụ cười dịu dàng rồi chào hỏi anh.
" Lăng Phong à, cũng lâu rồi không gặp em, dạo này em có khoẻ không?"
“!!!”
Em cơ à?..Hàn Khả Nhiên thầm nghĩ, không lẽ chị gái này lớn tuổi hơn cả mình.
" Ừm, tôi khoẻ. Còn chị thì sao, mấy năm qua không thấy chị liên lạc với Chu gia nữa"
Mộc Nhi nghe vậy thì liền cười trừ, cô ta gãi gãi đầu, sau đó đi lại cạnh chỗ của Lăng Nguyệt rồi ôm lấy cánh tay của bà.
" Chị chỉ là có chút việc bận, với lại chị cũng có liên lạc với bác nha!"
" Đúng đó Lăng Phong!"
Hàn Khả Nhiên ngồi từ nãy đến giờ vẫn không hiểu bất cứ chuyện gì xảy ra nhưng cô cũng không hỏi gì mà chỉ im lặng nhìn chị gái xinh đẹp kia.
" À mà, đây là ai vậy bác"
Mộc Nhi cười cười sau đó chỉ tay về phía của Hàn Khả Nhiên đang ngồi trong lòng của Chu Lăng Phong. Lăng Nguyệt nghe vậy thì cũng nhang chóng đáp lại.
" À, đây là Nhiên Nhiên, con dâu tương lại của bác"
“…”
Ngh tới 4 chữ con dâu tương lai thì sắt mặt của Mộc Nhi bỗng chợt cứng lại.
" Con dâu…tương lai"
" Đúng đúng, là con dâu tương lại của bác đó, cũng là ý trung nhân của thằng Lăng Phong mấy năm nay"
" Thì ra là vậy…"
“…”
Mộc Nhi nhìn chằm chằm vào cánh tay của Chu Lăng Phong đang nắm chặt với tay của Hàn Khả Nhiên, sắt mặc thì vẫn cười như bình thường. Hàn Khả Nhiên thấy mình bị nhìn như vậy thì cũng hơi rợn tóc gáy, cô nắm chặt lấy bàn tay của anh hơn sau đó thỏ thẻ hỏi anh.
" Lăng Phong, đây là ai vậy?"
Anh nghe cô hỏi như vậy thì cũng thành thật trả lời
" Là ân nhân của anh, cũng là người mà anh tinh tưởng nhất"
Hàn Khả Nhiên nghe câu trả lời của anh mà không khỏi bất ngờ, trong lòng còn wow một cái rồi lén lén nhìn Mộc Nhi. Cô bây giờ thậm chí còn nghĩ rằng, người mà có thể làm cho anh tin tưởng đến cả như vậy, chắc là một người vô cùng tốt bụng nhỉ? Còn là ân nhân của Chu gia luôn cơ mà chắc cũng là một nhân vật không tầm thường…
" À, chào em nhé Nhiên Nhiên!"
" …à…dạ…chào chị"
" Chị tên là Mộc Nhi, rất vui khi gặp em"
" Em…em tên là Hàn Khả Nhiên ạ…em…em cũng rất vui khi gặp chị!"
Mộc Nhi thấy cô trả lời mà cứ lắp ba lắp bắp như vậy thì che miệng cười, sau đó nhẹ nhàng lên tiếng.
" Em không cần hồi hộp như vậy đâu"
" Vâ…vâng"
" Ừm Lăng Phong này, em và cô ấy chừng nào …đám cưới vậy?"
Mộc Nhi lên tiếng hỏi Chu Lăng Phong.
“…Tôi không chắc, phải để cô ấy quyết định”.
Vừa nói Chu Lăng Phong vừa cầm lấy tay của Hàn Khả Nhiên nắm chặt, sau đó nhìn cô cười ôn nhu rồi hôn lên trán cô. Hàn Khả Nhiên ngại ngại mà nhéo lên mu bàn tay của Chu Lăng Phong nhắc nhở. Thật là, ở đây đâu phải là chỉ có hai người đâu mà làm như vậy chứ! Thật ngại chết luôn đi mà!!!
" Vậy Nhiên Nhiên à, em tính chừng nào vậy?".
" Em…em"
Hàn Khả Nhiên lo lắng không dám trả lời. Đầu tiên là cô không muốn gấp quá, nhưng cô cũng không muốn để cho anh đợi mình quá lâu. Phải là một khoảng thời gian phù hợp để chuẩn bị kĩ càng. Cô nghĩ nghĩ sau nhìn hướng mắt lên nhìn anh rồi chững chạc nói.
" Dạ…2 tuần nữa đi ạ"
“!!”
" Được, mẹ thấy như vậy là hợp lí rồi, còn Lăng Phong. Con thấy sao?"
" Được ạ, vợ con nói sao thì con nghe vậy"
" Chậc chậc, cái thằng bé này…cũng ngọt ngào quá ha"
Mọi người một bên thì vui vẻ cười đùa với nhau, còn riêng Mộc Nhi thì lại khác. Ánh mắt của Mộc Nhi nhìn Hàn Khả Nhiên một cách có gì đó làm cho người ta cảm thấy lạnh sống lưng, sau đó cô ta lên tiếng.
" 2 tuần nữa liệu có gấp quá không?"
" Ai ya Mộc Nhi à, không có gấp đâu, bác còn muốn là ngày mai rước con bé về luôn mà không được nữa kìa!"
Nói xong Lăng Nguyệt cười cười mà nhìn Hàn Khả Nhiên.
" Vâng…"
" Lăng Phong, con mau gọi cho thư ký Trần chuẩn bị trước đi, vài ngày nữa chúng ta về nước rồi hẳn chuẩn bị tiếp"
" vâng"
…
Mấy hôm sau thì đúng như dự kiến, mọi người đều đã trở về Chu gia còn có thêm cả Mộc Nhi nữa. Cô ta nói rằng muốn làm phụ dâu cho Hàn Khả Nhiên nên cô cũng chẳng suy nghĩ gì mà đồng ý.
Còn một chuyện nữa là dạo gần đây sức khoẻ của Hàn Khả Nhiên không tốt lắm. Tính tình thì có hơi cáu gắt còn thường xuyên buồn ngủ nữa làm cho Chu Lăng Phong có hơi lo lắng. Nhưng mỗi lần anh đề nghị gọi bác sĩ đến thì cô liền từ chối và nói rằng có lẽ là cô chỉ đang hồi hộp thôi. Anh thấy như vậy cũng có lí nên cũng dễ dàng bị cô thuyết phục.
Nhưng sau đó thì tình trạng này càng nghiêm trọng hơn, cô thường xuyên gây gắt với mọi người ngay cả là Chu Lăng Phong, mặc dù là sau đó cô liền xin lỗi nhưng cứ như vậy thì sẽ không ổn cho lắm.