Chương : 32
“Mọi người ngồi xuống đi! Không cần đa lễ, hôm nay bản cung mời các tiểu thư tới đây là để cùng nói chuyện với bản cung, không phải câu nệ.” Hoàng hậu ra vẻ thân thiết nói.
“Tạ ơn Hoàng hậu nương nương!”
“Tìm chỗ ngồi hết cả đi.”
Nhận được ý chỉ của Hoàng hậu, các tiểu thư phía sau vội vàng giành chỗ ngồi đằng trước, càng gần Hoàng hậu, cơ hội càng lớn, càng ở xa, chỉ sợ Hoàng hậu cũng không biết các nàng là ai, chỉ có ngồi phía trước, cơ hội mới cao, huống chi hôm nay còn có Lục vương gia tới đây, nhiều sư ít cháo, càng tới gần thì cơ hội càng nhiều. Tất cả không để ý tới hình tượng giành chỗ ngồi, Hoàng hậu nhìn thấy một tiểu thư mặc xiêm áo màu lam nhạt, bình thản đi tới vị trí cuối cùng, điềm đạm ngồi xuống, lại nhìn những người khác, Hoàng hậu hiểu ý khẽ cười.
Chu quý phi cùng Chu Tuyết Tranh thản nhiên trao đổi ánh mắt, Chu quý phi vẫy tay về phía Chu Tuyết Tranh: “Tranh nhi mau lại đây, ngồi bên cạnh tỷ, để tỷ ngắm muội xem!”
Tiểu thư ngồi ở vị trí đầu tiên nghe hiểu lời nói của Chu quý phi, biết điều đứng lên, nhường chỗ. Tiểu thư đứng bên cạnh Chu Tuyết Tranh, nhận được ánh mắt của Chu quý phi, cũng đứng dậy tìm chỗ khác. Vị trí gần Hoàng hậu nhất, chính là của Trần Cẩm Phàm, đây đã là quy tắc nhiều năm không đổi. Sở Lăng Hiên ngồi xuống bên cạnh Trần Cẩm Phàm.
Tất cả mọi người đã ngồi xuống, Hoàng hậu cười, nói, “Các ngươi không cần câu nệ, rất nhiều người bản cung cũng chưa từng gặp, từng người các ngươi lần lượt giới thiệu danh tính của mình và cha mình, cũng để cho bản cung làm quen với các ngươi.”
“Thần nữ Chu Tuyết Tranh, tham kiến Hoàng hậu nương nương, cha thần nữ là Chu Lâm Quân!” Chu Tuyết Tranh là người đầu tiên, xưng tên họ.
Hoàng hậu gật đầu, vừa lòng nhìn Chu Tuyết Tranh, “Hóa ra là con gái của Chu thái phó, vài năm không gặp, càng ngày càng xinh đẹp động lòng người, bản cung không nhận ra.” Dứt lời, Hoàng hậu lại nhìn Chu quý phi, “Muội à, tỷ phải chúc mừng nhà họ Chu, lại có thêm nữ tử xuất sắc hơn người.”
Chu quý phi cười, trong mắt không che giấu được kiêu hãnh, miệng lại khiêm tốn: “Tỷ quá khen, nhưng muội thấy, quận chúa Cẩm Phàm mới là tài đức vẹn toàn, mẫu mực hơn người. Tranh nhi, muội cần phải học tập quận chúa Cẩm Phàm nhiều hơn!”
“Vâng, Tranh nhi xin nghe lời dạy bảo.”
“Những người khác cũng giới thiệu đi.” Hoàng hậu cũng không muốn lãng phí thời gian với chị em nhà họ Chu. Tuy nhiều năm như vậy, Hoàng hậu và Chu quý phi trên cơ bản là chung sống hòa thuận, nhưng với người phụ nữ mà nói, cũng khó tránh được vì cùng yêu một người đàn ông mà nảy sinh một chút khoảng cách.
“Thần nữ tên là Gia Cát Hồng Nhan, gia phụ là Gia Cát Chiêm.”
“Hóa ra đây là con gái của Thừa tướng, khó trách khí chất dung mạo lại xuất chúng như vậy.” Hoàng hậu nói.
“Thần nữ đa tạ hoàng hậu đã khích lệ.” Gia Cát Hồng Nhan vui vẻ ngồi xuống, ngay cả Hoàng hậu cũng khen nàng, xem ra hôm nay rất tuyệt.
“Thần nữ Tiêu U Nhược, gia phụ là Tiêu Lương.”
Những tiểu thư khác lần lượt giới thiệu bản thân mình, cuối cùng tới lượt Gia Cát Linh Ẩn.
Gia Cát Linh Ẩn hành lễ, mỉm cười nói: “Thần nữ Gia Cát Linh Ẩn, gia phụ là Gia Cát Chiêm!”
Hoàng hậu vẫn luôn chờ tới lượt Gia Cát Linh Ẩn giới thiệu, nghe thấy Gia Cát Chiêm, không khỏi giật mình, nhưng lập tức phản ứng lại: “Con gái của Thừa tướng ai cũng xuất sắc, bản cung có chút hâm mộ hắn. Hoa thêu trên quần áo ngươi là hoa gì? Sao bản cung chưa từng thấy qua.”
“Bẩm Hoàng hậu nương nương, hoa này là hoa hồng xanh, thần nữ may mắn đọc được trong một quyển sách cổ, liền dùng nó, xin Hoàng hậu nương nương không trách cứ.”
“Hoa lan trong cung không thiếu, hoa mai, mẫu đơn, bản cung nhìn mãi cũng chán, hôm nay được nhìn thấy loài hoa kỳ lạ này, thích còn không kịp, sao lại trách phạt, nếu có loại hoa này ở trong cung, mỗi ngày đều nhìn thấy, vậy mới là hoàn mỹ.” Hoàng hậu cười, đóa hoa thêu trên người Gia Cát Linh Ẩn rất sống động, nhìn là yêu.
Chu quý phi nhìn trang phục thêu hình hoa mẫu đơn của mình, nhớ lại lời nói của Hoàng hậu, sắc mặt thay đổi.
Sở Lăng Hiên luôn nhìn về phía Gia Cát Linh Ẩn, hắn không hiểu nổi mình, rõ ràng trong lòng ghét bỏ, tại sao vẫn không nhịn được nhìn về phía nàng.
“Thượng rượu, đều là rượu Bách Hoa đặc biệt chế riêng cho năm nay.” Hoàng hậu nói.
“Thưởng hoa, phẩm rượu, là chuyện thú vị nhất cuộc đời, không biết mẫu hậu có chuẩn bị rượu cho chúng ta không?” Ba người từ phía kia đi tới, trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của mọi người, người vừa nói là Cửu vương gia Sở Lăng Hàn.
“Tạ ơn Hoàng hậu nương nương!”
“Tìm chỗ ngồi hết cả đi.”
Nhận được ý chỉ của Hoàng hậu, các tiểu thư phía sau vội vàng giành chỗ ngồi đằng trước, càng gần Hoàng hậu, cơ hội càng lớn, càng ở xa, chỉ sợ Hoàng hậu cũng không biết các nàng là ai, chỉ có ngồi phía trước, cơ hội mới cao, huống chi hôm nay còn có Lục vương gia tới đây, nhiều sư ít cháo, càng tới gần thì cơ hội càng nhiều. Tất cả không để ý tới hình tượng giành chỗ ngồi, Hoàng hậu nhìn thấy một tiểu thư mặc xiêm áo màu lam nhạt, bình thản đi tới vị trí cuối cùng, điềm đạm ngồi xuống, lại nhìn những người khác, Hoàng hậu hiểu ý khẽ cười.
Chu quý phi cùng Chu Tuyết Tranh thản nhiên trao đổi ánh mắt, Chu quý phi vẫy tay về phía Chu Tuyết Tranh: “Tranh nhi mau lại đây, ngồi bên cạnh tỷ, để tỷ ngắm muội xem!”
Tiểu thư ngồi ở vị trí đầu tiên nghe hiểu lời nói của Chu quý phi, biết điều đứng lên, nhường chỗ. Tiểu thư đứng bên cạnh Chu Tuyết Tranh, nhận được ánh mắt của Chu quý phi, cũng đứng dậy tìm chỗ khác. Vị trí gần Hoàng hậu nhất, chính là của Trần Cẩm Phàm, đây đã là quy tắc nhiều năm không đổi. Sở Lăng Hiên ngồi xuống bên cạnh Trần Cẩm Phàm.
Tất cả mọi người đã ngồi xuống, Hoàng hậu cười, nói, “Các ngươi không cần câu nệ, rất nhiều người bản cung cũng chưa từng gặp, từng người các ngươi lần lượt giới thiệu danh tính của mình và cha mình, cũng để cho bản cung làm quen với các ngươi.”
“Thần nữ Chu Tuyết Tranh, tham kiến Hoàng hậu nương nương, cha thần nữ là Chu Lâm Quân!” Chu Tuyết Tranh là người đầu tiên, xưng tên họ.
Hoàng hậu gật đầu, vừa lòng nhìn Chu Tuyết Tranh, “Hóa ra là con gái của Chu thái phó, vài năm không gặp, càng ngày càng xinh đẹp động lòng người, bản cung không nhận ra.” Dứt lời, Hoàng hậu lại nhìn Chu quý phi, “Muội à, tỷ phải chúc mừng nhà họ Chu, lại có thêm nữ tử xuất sắc hơn người.”
Chu quý phi cười, trong mắt không che giấu được kiêu hãnh, miệng lại khiêm tốn: “Tỷ quá khen, nhưng muội thấy, quận chúa Cẩm Phàm mới là tài đức vẹn toàn, mẫu mực hơn người. Tranh nhi, muội cần phải học tập quận chúa Cẩm Phàm nhiều hơn!”
“Vâng, Tranh nhi xin nghe lời dạy bảo.”
“Những người khác cũng giới thiệu đi.” Hoàng hậu cũng không muốn lãng phí thời gian với chị em nhà họ Chu. Tuy nhiều năm như vậy, Hoàng hậu và Chu quý phi trên cơ bản là chung sống hòa thuận, nhưng với người phụ nữ mà nói, cũng khó tránh được vì cùng yêu một người đàn ông mà nảy sinh một chút khoảng cách.
“Thần nữ tên là Gia Cát Hồng Nhan, gia phụ là Gia Cát Chiêm.”
“Hóa ra đây là con gái của Thừa tướng, khó trách khí chất dung mạo lại xuất chúng như vậy.” Hoàng hậu nói.
“Thần nữ đa tạ hoàng hậu đã khích lệ.” Gia Cát Hồng Nhan vui vẻ ngồi xuống, ngay cả Hoàng hậu cũng khen nàng, xem ra hôm nay rất tuyệt.
“Thần nữ Tiêu U Nhược, gia phụ là Tiêu Lương.”
Những tiểu thư khác lần lượt giới thiệu bản thân mình, cuối cùng tới lượt Gia Cát Linh Ẩn.
Gia Cát Linh Ẩn hành lễ, mỉm cười nói: “Thần nữ Gia Cát Linh Ẩn, gia phụ là Gia Cát Chiêm!”
Hoàng hậu vẫn luôn chờ tới lượt Gia Cát Linh Ẩn giới thiệu, nghe thấy Gia Cát Chiêm, không khỏi giật mình, nhưng lập tức phản ứng lại: “Con gái của Thừa tướng ai cũng xuất sắc, bản cung có chút hâm mộ hắn. Hoa thêu trên quần áo ngươi là hoa gì? Sao bản cung chưa từng thấy qua.”
“Bẩm Hoàng hậu nương nương, hoa này là hoa hồng xanh, thần nữ may mắn đọc được trong một quyển sách cổ, liền dùng nó, xin Hoàng hậu nương nương không trách cứ.”
“Hoa lan trong cung không thiếu, hoa mai, mẫu đơn, bản cung nhìn mãi cũng chán, hôm nay được nhìn thấy loài hoa kỳ lạ này, thích còn không kịp, sao lại trách phạt, nếu có loại hoa này ở trong cung, mỗi ngày đều nhìn thấy, vậy mới là hoàn mỹ.” Hoàng hậu cười, đóa hoa thêu trên người Gia Cát Linh Ẩn rất sống động, nhìn là yêu.
Chu quý phi nhìn trang phục thêu hình hoa mẫu đơn của mình, nhớ lại lời nói của Hoàng hậu, sắc mặt thay đổi.
Sở Lăng Hiên luôn nhìn về phía Gia Cát Linh Ẩn, hắn không hiểu nổi mình, rõ ràng trong lòng ghét bỏ, tại sao vẫn không nhịn được nhìn về phía nàng.
“Thượng rượu, đều là rượu Bách Hoa đặc biệt chế riêng cho năm nay.” Hoàng hậu nói.
“Thưởng hoa, phẩm rượu, là chuyện thú vị nhất cuộc đời, không biết mẫu hậu có chuẩn bị rượu cho chúng ta không?” Ba người từ phía kia đi tới, trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của mọi người, người vừa nói là Cửu vương gia Sở Lăng Hàn.