Chương 35: Gây náo loạn
Hôm nay là sinh nhật của Trịnh Hoàng My
Trên dưới Trịnh gia đều tất bật kiểm tra lại tất cả mọi thứ. Những khâu chuẩn bị cuối cùng cũng đã hoàn tất.
Hôm nay chắc chắn sẽ là một ngày vui. Vì vừa là sinh nhật của Hoàng My, vừa là ngày cô nhận được bằng tốt nghiệp.
Trịnh Hoàng My rất háo hức. Cô đang thay đồ trên phòng và tự trang điểm cho bản thân. Lúc này ba mẹ Trịnh cũng đang đón những vị khách đầu tiên
Trịnh Thành Khải và Lâm Ánh Hy cũng đã có mặt từ sớm. Anh vẫn khoác lên người bộ tây trang đen được cắt may tỉ mỉ. Lâm Ánh Hy thì mặc một chiếc váy dài liền thân màu hồng nhạt, phần trên được hai đường vải chéo qua. Cô chọn bộ trang phục đơn giản, không cầu kì để làm nổi bật nhân vật chính hôm nay.
Trịnh Thành Khải nhìn thấy thì không hài lòng liền lấy một bộ trang sức cao cấp đeo lên cho cô. Cô thấy vậy cũng không nói gì.
Rất nhanh sau đó khách mời đến rất đông, tất nhiên có cả Lâm gia. Ông bà Lâm vào trước tiếp chuyện với ba mẹ Trịnh
“Thật xin lỗi, hôm nay chi nhánh ở nước ngoài có vấn đề nên Lâm Chính đã bay đi từ sáng sớm. Mong anh chị thông cảm”
“Không sao không sao. Chỉ là buổi tiệc nhỏ, bọn nhỏ có việc không sao”
Bốn người đang nói chuyện vui vẻ với nhau thì có tiếng ồn bên ngoài. Các phóng viên tác nghiệp không ngừng chụp ảnh với sự xuất hiện của Lâm Kiều Ân.
Màu sắc trong thiệp hôm nay đã được ghi rõ là đen, hồng và be. Nhưng Lâm Kiều Ân cố tình mặc sai. Cô ta mặc một chiếc váy cúp ngực xẻ sâu màu trắng, khoét ở chân quá nửa đùi. Mang giày cao gót và các phụ kiện khác màu đỏ rực rỡ.
Mọi người nhìn thấy tất nhiên đều không hài lòng vì sự làm lố của cô ta. Không những thế, bên cạnh cô ta còn có sự xuất hiện của một cô gái. Cô ta mặc một chiếc váy màu đỏ rực, độ dài chỉ vừa che vòng 3, cúp ngực hình trái tim, mang trang sức cùng màu. Không ai khác đó là An Linh.
Những khách mời khác và mọi người có mặt liên tục bàn tán, nhà báo đua nhau chụp hình đưa tin. Bảo vệ nhìn thấy tất nhiên là không cho họ vào
“Xin lỗi. Mời hai cô dừng bước”
Bị vệ sĩ ngăn ở cửa, tất nhiên cả Lâm Ánh Hy và An Linh rất bực mình. Nhưng vì cánh nhà báo đang không ngừng dồn sự chú ý về phía họ và liên tục chụp những bức ảnh nên họ cố gắng cười
“Anh biết tôi là ai không mà dám ngăn cản? Tôi là chị của Thiếu phu nhân nhà này, Trịnh Thành Khải cũng phải gọi tôi một tiếng “chị” đó. Các người chán sống rồi à?”
Vệ sĩ tất nhiên không bị uy quyền mà khuất phục. Dù Trịnh Thành Khải có tức giận hay Trịnh gia có tức giận thì bọn họ cũng đã làm đúng chức trách và nhiệm vụ của mình
“Thật xin lỗi. Hai cô đã mặc sai màu sắc trang phục quy định. Mời hai cô thay đổi cho đúng yêu cầu của buổi tiệc rồi hãy vào”
“Cậu…”
Bên ngoài ồn ào, người bên trong sớm đã biết rõ đang có chuyện gì. Trịnh gia đương nhiên không vui, Lâm Kiều Ân muốn làm lố, muốn thu hút sự chú ý thì về Lâm gia mà tự tổ chức tiệc. Hôm nay là sinh nhật Trịnh Hoàng My, cô ta đến làm loạn cái gì, còn dẫn theo An Linh gây náo động một phen.
Ông bà Lâm nhìn thấy cũng biết là Lâm Kiều Ân không đúng. Nhưng cũng không thể để ồn ào bên ngoài mãi được. Đuổi Lâm Kiều Ân về thì mặc mũi Lâm gia để đâu?
Người khó xử nhất chính là Lâm Ánh Hy. Cô ở giữa không biết nên làm thế nào. Cô còn bị bà Lâm liếc xéo về phía mình. Mặt mũi hai nhà đều rất quan trọng, cô biết phải làm gì đây?
Trịnh Thành Khải cũng đang tức giận vì ồn ào trước cửa nên nhất thời quên mất Lâm Ánh Hy. Đến khi nhớ ra đã thấy cô tay nắm chặt lấy váy, đầu cúi xuống, cũng rơi nước mắt vì áp lực khiến cho anh rất đau lòng. ?r?yệ? chí?h ở [ ? RÙ??RU?ỆN.Ⅴ? ]
Anh lau nước mắt trên gương mặt xinh đẹp của cô thở dài. Ba mẹ Trịnh nhìn thấy thì cũng biết đã dồn cô vào thế khó là nhà mẹ hay nhà chồng. Ba mẹ Trịnh nhìn nhau rồi khẽ gật đầu, ba Trịnh ra lệnh cho vệ sĩ cho hai người họ vào. Vì vậy, sự ồn ào mới dần biến mất.
Trịnh Hoàng My ở trên lầu nhìn ra, cô nhìn thấy chỉ biết lắc đầu. Một lát nữa vào lễ chính, bọn họ đừng gây thêm chuyện cho cô là được
Sau đó, Thành Hàn, Vĩnh Huy và Vũ Âu cũng đã có mặt. Cả ba đều khoác lên mình bộ tây trang đen vô cùng cuốn hút. Các các gái ở bữa tiệc liền không ngừng liếc mắt đưa tình về phía họ nhưng đều không có kết quả
7h
Buổi tiệc sinh nhật chính thức diễn ra. Mọi người đều đắm chìm mình vào âm nhạc, thức ăn, rượu vang…
Cuối cùng, nhân vật chính trong buổi tiệc xuất hiện. Trịnh Hoàng My xuất hiện xinh đẹp như một nàng công chúa. Mái tóc cô uốn lượn như sóng nước, được tạo kiểu buộc nửa đầu. Cô mặc chiếc váy trắng dáng chữ A xoè ra nhưng không quá cồng kềnh để dễ dàng di chuyển. Cô đeo bộ trang sức mà Lâm Ánh Hy đã mua tặng.
Tất cả đều khiến mọi người đứng hình mất vài giây. Tiếng xì xầm bất ngờ vang lên khắp nơi
“Cô ấy thật đẹp. Sao với Thiếu phu nhân của nhà này là một chín một mười đó”
“Đúng vậy. Tôi muốn làm quen cô ấy”
“…”
Những lời có cánh từ mọi người không ngừng vang lên. Nhưng Trịnh Hoàng My vốn dĩ không quan tâm, cô chỉ quan tâm trong lòng Vũ Âu nghĩ gì thôi. Nghĩ là làm, Trịnh Hoàng My đi đến chỗ mọi người đang đứng
Thành Hàn, Vĩnh Huy và Vũ Âu đều tặng quà cho cô. Trịnh Thành Khải vốn đã tặng quà cho cô từ trước. Nhận được quà cô rất vui
“Cảm ơn các anh. Em mở nhé!?”
Cô vui vẻ mở chiếc hộp mà Vũ Âu lên mở trước. Hai chiếc hộp kia thì đưa cho Quản gia đứng bên cạnh cầm giúp
Vĩnh Huy thấy vậy liền hờn dỗi
“Em gái, em thật là quá đáng. Chuyện gì cũng ưu tiên Vũ Âu, đến mở quà cũng như vậy. Anh không cam tâm”
Trên dưới Trịnh gia đều tất bật kiểm tra lại tất cả mọi thứ. Những khâu chuẩn bị cuối cùng cũng đã hoàn tất.
Hôm nay chắc chắn sẽ là một ngày vui. Vì vừa là sinh nhật của Hoàng My, vừa là ngày cô nhận được bằng tốt nghiệp.
Trịnh Hoàng My rất háo hức. Cô đang thay đồ trên phòng và tự trang điểm cho bản thân. Lúc này ba mẹ Trịnh cũng đang đón những vị khách đầu tiên
Trịnh Thành Khải và Lâm Ánh Hy cũng đã có mặt từ sớm. Anh vẫn khoác lên người bộ tây trang đen được cắt may tỉ mỉ. Lâm Ánh Hy thì mặc một chiếc váy dài liền thân màu hồng nhạt, phần trên được hai đường vải chéo qua. Cô chọn bộ trang phục đơn giản, không cầu kì để làm nổi bật nhân vật chính hôm nay.
Trịnh Thành Khải nhìn thấy thì không hài lòng liền lấy một bộ trang sức cao cấp đeo lên cho cô. Cô thấy vậy cũng không nói gì.
Rất nhanh sau đó khách mời đến rất đông, tất nhiên có cả Lâm gia. Ông bà Lâm vào trước tiếp chuyện với ba mẹ Trịnh
“Thật xin lỗi, hôm nay chi nhánh ở nước ngoài có vấn đề nên Lâm Chính đã bay đi từ sáng sớm. Mong anh chị thông cảm”
“Không sao không sao. Chỉ là buổi tiệc nhỏ, bọn nhỏ có việc không sao”
Bốn người đang nói chuyện vui vẻ với nhau thì có tiếng ồn bên ngoài. Các phóng viên tác nghiệp không ngừng chụp ảnh với sự xuất hiện của Lâm Kiều Ân.
Màu sắc trong thiệp hôm nay đã được ghi rõ là đen, hồng và be. Nhưng Lâm Kiều Ân cố tình mặc sai. Cô ta mặc một chiếc váy cúp ngực xẻ sâu màu trắng, khoét ở chân quá nửa đùi. Mang giày cao gót và các phụ kiện khác màu đỏ rực rỡ.
Mọi người nhìn thấy tất nhiên đều không hài lòng vì sự làm lố của cô ta. Không những thế, bên cạnh cô ta còn có sự xuất hiện của một cô gái. Cô ta mặc một chiếc váy màu đỏ rực, độ dài chỉ vừa che vòng 3, cúp ngực hình trái tim, mang trang sức cùng màu. Không ai khác đó là An Linh.
Những khách mời khác và mọi người có mặt liên tục bàn tán, nhà báo đua nhau chụp hình đưa tin. Bảo vệ nhìn thấy tất nhiên là không cho họ vào
“Xin lỗi. Mời hai cô dừng bước”
Bị vệ sĩ ngăn ở cửa, tất nhiên cả Lâm Ánh Hy và An Linh rất bực mình. Nhưng vì cánh nhà báo đang không ngừng dồn sự chú ý về phía họ và liên tục chụp những bức ảnh nên họ cố gắng cười
“Anh biết tôi là ai không mà dám ngăn cản? Tôi là chị của Thiếu phu nhân nhà này, Trịnh Thành Khải cũng phải gọi tôi một tiếng “chị” đó. Các người chán sống rồi à?”
Vệ sĩ tất nhiên không bị uy quyền mà khuất phục. Dù Trịnh Thành Khải có tức giận hay Trịnh gia có tức giận thì bọn họ cũng đã làm đúng chức trách và nhiệm vụ của mình
“Thật xin lỗi. Hai cô đã mặc sai màu sắc trang phục quy định. Mời hai cô thay đổi cho đúng yêu cầu của buổi tiệc rồi hãy vào”
“Cậu…”
Bên ngoài ồn ào, người bên trong sớm đã biết rõ đang có chuyện gì. Trịnh gia đương nhiên không vui, Lâm Kiều Ân muốn làm lố, muốn thu hút sự chú ý thì về Lâm gia mà tự tổ chức tiệc. Hôm nay là sinh nhật Trịnh Hoàng My, cô ta đến làm loạn cái gì, còn dẫn theo An Linh gây náo động một phen.
Ông bà Lâm nhìn thấy cũng biết là Lâm Kiều Ân không đúng. Nhưng cũng không thể để ồn ào bên ngoài mãi được. Đuổi Lâm Kiều Ân về thì mặc mũi Lâm gia để đâu?
Người khó xử nhất chính là Lâm Ánh Hy. Cô ở giữa không biết nên làm thế nào. Cô còn bị bà Lâm liếc xéo về phía mình. Mặt mũi hai nhà đều rất quan trọng, cô biết phải làm gì đây?
Trịnh Thành Khải cũng đang tức giận vì ồn ào trước cửa nên nhất thời quên mất Lâm Ánh Hy. Đến khi nhớ ra đã thấy cô tay nắm chặt lấy váy, đầu cúi xuống, cũng rơi nước mắt vì áp lực khiến cho anh rất đau lòng. ?r?yệ? chí?h ở [ ? RÙ??RU?ỆN.Ⅴ? ]
Anh lau nước mắt trên gương mặt xinh đẹp của cô thở dài. Ba mẹ Trịnh nhìn thấy thì cũng biết đã dồn cô vào thế khó là nhà mẹ hay nhà chồng. Ba mẹ Trịnh nhìn nhau rồi khẽ gật đầu, ba Trịnh ra lệnh cho vệ sĩ cho hai người họ vào. Vì vậy, sự ồn ào mới dần biến mất.
Trịnh Hoàng My ở trên lầu nhìn ra, cô nhìn thấy chỉ biết lắc đầu. Một lát nữa vào lễ chính, bọn họ đừng gây thêm chuyện cho cô là được
Sau đó, Thành Hàn, Vĩnh Huy và Vũ Âu cũng đã có mặt. Cả ba đều khoác lên mình bộ tây trang đen vô cùng cuốn hút. Các các gái ở bữa tiệc liền không ngừng liếc mắt đưa tình về phía họ nhưng đều không có kết quả
7h
Buổi tiệc sinh nhật chính thức diễn ra. Mọi người đều đắm chìm mình vào âm nhạc, thức ăn, rượu vang…
Cuối cùng, nhân vật chính trong buổi tiệc xuất hiện. Trịnh Hoàng My xuất hiện xinh đẹp như một nàng công chúa. Mái tóc cô uốn lượn như sóng nước, được tạo kiểu buộc nửa đầu. Cô mặc chiếc váy trắng dáng chữ A xoè ra nhưng không quá cồng kềnh để dễ dàng di chuyển. Cô đeo bộ trang sức mà Lâm Ánh Hy đã mua tặng.
Tất cả đều khiến mọi người đứng hình mất vài giây. Tiếng xì xầm bất ngờ vang lên khắp nơi
“Cô ấy thật đẹp. Sao với Thiếu phu nhân của nhà này là một chín một mười đó”
“Đúng vậy. Tôi muốn làm quen cô ấy”
“…”
Những lời có cánh từ mọi người không ngừng vang lên. Nhưng Trịnh Hoàng My vốn dĩ không quan tâm, cô chỉ quan tâm trong lòng Vũ Âu nghĩ gì thôi. Nghĩ là làm, Trịnh Hoàng My đi đến chỗ mọi người đang đứng
Thành Hàn, Vĩnh Huy và Vũ Âu đều tặng quà cho cô. Trịnh Thành Khải vốn đã tặng quà cho cô từ trước. Nhận được quà cô rất vui
“Cảm ơn các anh. Em mở nhé!?”
Cô vui vẻ mở chiếc hộp mà Vũ Âu lên mở trước. Hai chiếc hộp kia thì đưa cho Quản gia đứng bên cạnh cầm giúp
Vĩnh Huy thấy vậy liền hờn dỗi
“Em gái, em thật là quá đáng. Chuyện gì cũng ưu tiên Vũ Âu, đến mở quà cũng như vậy. Anh không cam tâm”